Bình Luận , Quan Điểm

TranAnhDung
Posts: 288
Joined: Tue Oct 28, 2008 7:43 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by TranAnhDung »

Ngọn giáo dân chủ Ukraine đâm vào tim Putin
Trần Tiến Dũng

Image
Làn sóng biểu tình chống Putin lan rộng toàn thế giới (trong ảnh là cuộc biểu tình chống Putin tại Washington DC ngày 27 Tháng Hai – ảnh: Mạnh Kim)

Gần một tuần bại trận ở Ukraine, việc Putin đem vũ khí hạt nhân ra dọa Ukraine, châu Âu và thế giới cho thấy ông ta đã xài tới lá bài cuối cùng. Vấn đề không phải là Putin có dám sử dụng hay không mà là ý đồ của Putin muốn Mỹ, châu Âu sợ chiến tranh hạt nhân giảm bớt sự hỗ trợ (gián tiếp) về vũ khí và hậu cần đang có hiệu quả cho cuộc chiến tự vệ của Ukraine.

Putin dù thắng hay thua ván bài xâm lược này vẫn luôn sợ đến mức phát rồ điều gì? Rõ ràng là ông ta sợ hiệu ứng Cách mạng Cam từ Ukraine. Nói theo cách của diễn viên lừng danh Sean Penn đang có mặt ở Ukraine là: “Ukraine là ngọn giáo của giấc mơ Dân chủ. Nếu chúng ta chấp nhận [Ukraine] chiến đấu một mình, linh hồn của chúng ta với tư cách là nước Mỹ sẽ mất đi”.

Đúng vậy “Ngọn giáo của giấc mơ dân chủ Ukraine…” đã có ở các cuộc biểu tình chống Putin độc tài, hiếu chiến của dân Nga ngay trên nước Nga, và gần nhất là Belarus chống Tổng thống tay sai của Putin là Lukashenko.

Ngọn giáo giấc mơ dân chủ từ Cách mạng Cam Ukraine không chỉ là cảm hứng-động lực về các giá trị quyền con người, quyền tự quyết của các dân tộc Thiêng Liêng, mà còn là sức mạnh mềm tuyệt đối vượt lên trên cả vũ khí hạt nhân. Vũ khí hạt nhân có thể nhận chìm cả Ukraine, châu Âu và thế giới nhưng chỉ là nhất thời, nhân loại vẫn sẽ phục sinh với ý thức dân chủ, nhân quyền, văn minh tinh hoa ngàn năm của loài người.

Putin dù sử dụng vũ khí nào thì cũng không thể giết hết được các người mẹ của Ukraine, châu Âu và nhân loại. Chính các người phụ nữ Ukraine đang chứng minh điều đó qua việc cầm súng và truyền đạt đến thế hệ sau ý thức và phẩm giá chống xâm lăng, chống nô lệ hóa con người. Những người mẹ Ukraine bất tử sẽ ném những kẻ như Putin dù còn sống hay đã chết vào địa ngục.

Hình ảnh các đứa trẻ Ukraine dù gương mặt chống chiến tranh đầy nước mắt, hay co ro sợ hãi trong hầm trú bom, trong vòng tay người mẹ; hôm nay các bé sợ hãi nhưng ngày mai là sự phẫn nộ, và ngày các bé trưởng thành, cảm xúc về việc bị kẻ xâm lăng xúc phạm sẽ biến thành sức mạnh ý thức để đè bẹp, nhận chìm sinh mạng lịch sử Putin và các kẻ độc tài xâm lược khát máu như ông ta vào vực thẳm khinh bỉ đời đời.

Nhân loại ngày nay đã khác, có thể có cái xấu, ác khác, nhưng chắc chắn cái tốt luôn dẫn đường đến sự hoàn thiện văn minh để các dân tộc chia sẻ. Mấy kẻ như Putin, Tập, Kim Young-un vẫn cho là vũ khí hủy diệt là sức mạnh thể hiện quyền lực độc tài, thì quả ngu ngốc thua kém của sức mạnh mềm lay động ý thức dư luận như hình đứa bé vạch quần đái vào bánh xích xe tăng của quân xâm lược Putin.

Dân tộc Ukraine, ngay lúc trong bom đạn Putin hủy hoại, giết chóc đất nước, người dân xinh đẹp của họ, nhưng kỳ diệu thay cách đẹp yêu hòa bình, công lý, nhân bản thiên thần của họ lại rực sáng trên toàn thế giới và bất tử trong lương tri văn minh nhân loại.

Từng người dân của các dân tộc trên thế giới dẫu còn hỗn mang -chia rẽ- phân biệt… đã được tinh thần bất khuất Ukraine truyền cảm xúc ý thức bất tử rằng. Nhân loại đang có một sức mạnh tuyệt đối là các dân tộc đều có quyền Thiêng Liêng chung sống hòa bình trong biên giới và sự chọn lựa Dân chủ-Nhân quyền.
TranAnhDung
Posts: 288
Joined: Tue Oct 28, 2008 7:43 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by TranAnhDung »

Canh bạc cuối của Putin tại Ukraine
08/03/2022

Nguyễn Quang Dy

Sau 25 năm cầm quyền, Putin đã có công dẫn dắt nước Nga trỗi dậy từ đống tro tàn của Liên Xô cũ, trở thành một siêu cường quân sự, nhưng chưa đủ mạnh về kinh tế (GDP chỉ bằng 1/6 Trung Quốc). Putin là một nhà “độc tài kiểu mới”, tham vọng phục hưng “Nước Nga Thần thánh” của Pierre Đại đế, và mở rộng “khu vực ảnh hưởng”. Sau khi chiếm được Crimea (2014) Putin định dùng vũ lực thâu tóm Ukraine, vì thấy Mỹ đang suy yếu và EU bị phân hóa, trong khi Nga liên kết được với Trung Quốc. Nhưng tham vọng đó đang thất bại.


Một là Nga không có chính danh, trở thành phi nghĩa. Putin tập trung 190.000 quân dọc biên giới Ukraine để hù dọa và bắt chẹt Kiev phải nhượng bộ là một chuyện, nhưng tấn công xâm lược một nước láng giềng có chủ quyền lại là chuyện khác. Nga không thể biện minh khi bất chấp luật pháp và dư luận quốc tế. Putin đã xô đẩy Mỹ và các nước đồng minh EU (kể cả Đức, Thụy Sỹ, Phần Lan) tập hợp lực lượng chống Nga và bênh vực Ukraine (tuy chưa vào NATO). Dù có chiếm được Ukraine, Putin sẽ bị lên án, cô lập và thua.

Hai là Nga đã để mất thế chủ động, trở thành bị động. Tuy quân Nga mạnh hơn nhiều và tấn công bất ngờ, nhưng sau một tuần vẫn chưa chiếm được Kiev, và chưa dựng được một chính phủ bù nhìn thân Nga tại đó. Người Ukrainian dưới sự lãnh đạo của Lezensky đã kháng cự quyết liệt, làm cho Mỹ và đồng minh phương Tây phải thay đổi thái độ, tập hợp lực lượng và gia tăng viện trợ vũ khí, ủng hộ Ukraine chống lại Nga mạnh hơn. Việc Putin phải chấp nhận đàm phán với Lezensky, dù chưa có kết quả, là một dấu hiệu thất bại.

Ba là Nga đẩy Mỹ và đồng minh liên kết chặt chẽ hơn. Phương Tây đồng lòng trừng phạt Nga nặng nề, loại Nga khỏi hệ thống thanh toán SWIFT. Không chỉ Mỹ, Anh, Pháp, mà Đức, Thụy Sỹ và Phần Lan cũng thay đổi lập trường để trừng phạt Nga, bất chấp sự lệ thuộc vào nguồn dầu khí của Nga. Lần đầu tiên sau Thế chiến, các nước NATO và EU liên kết chặt chẽ để đối phó với Nga. Sử gia Yuval Harari nói: “những gì diễn ra ở Ukraine sẽ quyết định chiều hướng của lịch sử nhân loại” (Yuval Noah Harari argues that what’s at stake in Ukraine is the direction of human history, Yuval Harari, Economist, February 9, 2022).

Bốn là liên kết với Trung Quốc chưa phải một đảm bảo vững chắc. Putin và Tập đã gặp nhau tại Bắc Kinh trong dịp khai mạc Olympic mùa Đông để ra tuyên bố chung. Việc liên kết với Trung Quốc để răn đe và hù dọa phương Tây là một chuyện, nhưng xâm lược Ukraine, một nước có chủ quyền, bất chấp luật pháp quốc tế, là chuyện khác. Có nhiều dấu hiệu cho thấy Tập Cận Bình đã hiểu sai ý đồ của Putin và bị bất ngờ khi Nga xâm lược Ukriane, làm cho Bắc Kinh bị động và mắc kẹt, phải ứng xử hai mặt (như bỏ phiếu trắng tại LHQ.

Tuy không rõ Tập Cận Bình có biết trước kế hoạch Nga sẽ xâm lược Ukraine hay không, nhưng có hai điều chắc chắn. Một là Tập mong quân đội Nga mạnh hơn sẽ nhanh chóng đè bẹp được Ukraine, và hai là Tập hình dung phản ứng của cộng đồng quốc tế sẽ yếu. Nhưng những gì đang diễn ra trên chiến trường Ukraine là cơn ác mộng. Người Ukrainian bằng hành động của mình đã cho Mỹ, Châu Âu, và Châu Á một bài học về khả năng tự vệ. (Putin’s War Is Xi’s Worst Nightmare, Craig Singleton, Foreign Policy, March 4, 2022).

Ẩn số Trung Quốc

Theo giới phân tích, Bắc Kinh ủng hộ Nga xâm lược Ukraine sẽ có hại cho tham vọng toàn cầu của Trung Quốc. Trong khi phương Tây bị mất thể diện về ngoại giao và an ninh vì không ngăn cản được Nga tấn công Ukraine, thì Trung Quốc cũng không thoát được hệ lụy do cuộc chiến. Trong tuyên bố chung tại Bắc Kinh (4/2/2022) bai bên đã cam kết “hợp tác không có giới hạn” (No limits and forbidden zones in cooperation). Tập đã liên kết với Putin để đối phó với Mỹ và đồng minh, nhưng tưởng Nga chỉ hù dọa chứ không đánh lớn

Theo New York Times, Bắc Kinh đã hiểu sai (misreading) ý đồ và tham vọng của Putin, nên các tuyên bố của Trung Quốc tỏ ra thiếu nhất quán. Phía Mỹ đã sáu lần tiếp xúc để chia sẻ thông tin tình báo nhạy cảm với phía Trung Quốc rằng Nga đang chuẩn bị tấn công Ukraine. Ngoại trưởng Antony Blinken đã hai lần trực tiếp chia sẻ thông tin tình báo với ngoại trưởng Vương Nghị, nhưng Bắc Kinh đã coi thường, tưởng Nga sẽ không đánh lớn. Có nhiều dấu hiệu cho thấy Tập Cận Bình đã hiểu sai ý đồ của Putin, cho đến khi quá muộn.

Theo chuyên gia Bonnie Glaser (German Marshall Fund), các quan chức Mỹ cố chia sẻ thông tin tình báo nhạy cảm với Bắc Kinh, vì không còn lựa chọn nào khác, hy vọng Tập có thể thuyết phục Putin không đánh Ukraine. Nhưng đáng tiếc, các quan chức Trung Quốc cho rằng Mỹ định chia rẽ Trung Quốc với Nga, nên đã chia sẻ thông tin này với Nga. Có lẽ Tập đã tập trung quyền lực quá lớn như hoàng đế, nên “các trợ lý của ông không dám thông báo tin tức và phân tích trái ngược với chủ trương, sợ làm Tập bực mình”. (Xi misreads Putin’s Ukraine gambit despite access to U.S. intel, Hiroyuki Akita, Nikkei, March 1, 2022).

Nay Trung Quốc buộc phải xem xét lại lập trường của mình, trước “hệ quả không định trước” tại Ukraine, với diễn biến và tổn thất của Nga tại chiến trường. Nga đã thất bại trong việc “đánh nhanh thắng nhanh”, nên buộc phải kéo dài cuộc chiến. Trong cuộc điện đàm (2/2/2022) với Putin, Tập đã đề nghị Putin đàm phán với Ukraine về một giải pháp cho cuộc chiến, và tôn trọng chủ quyền của Ukraine. Thế giới đang chờ xem liệu Trung Quốc có thể kiềm chế được Nga và đóng góp cho một giải pháp ngừng bắn công bằng hay không.

Giới phân tích cho rằng, nếu Trung Quốc quá gần gũi Nga vào lúc hệ trọng này, thì uy tín và lợi ích toàn cầu của Trung Quốc bị tổn thất, vì hai lý do. Một là mục tiêu thay thế Mỹ lãnh đạo thế giới vào năm 2050 phải lùi lại vô thời hạn. Hai là Trung Quốc có thể bị lên án vì liên kết chặt chẽ với Nga. Phong trào phản đối Nga xâm lược Ukraine ngày càng mạnh trên thế giới và trong nước. 370 nhà khoa học và nhà báo Nga đã ký tên vào thư ngỏ phản đối chiến tranh. 163 nhà khoa học được giải Nobel đã ký tên vào thư ngỏ phản đối.

Theo giáo sư Bernard Cole (National War College), “một bất ngờ lớn đối với Nga, và bài học lớn cho Trung Quốc, là người dân Ukrainian sẵn sàng chiến đấu đến cùng”. Kinh nghiệm tại Ukraine cho thấy phương Tây có thể tập hợp nhanh một khối liên minh toàn cầu để đánh vào kinh tế của kẻ xâm lược. Giới phân tích cho rằng so với nền kinh tế của Nga (GDP chỉ bằng 1/6 của Trung Quốc) thì nền kinh tế của Trung Quốc lớn hơn nhiều và đa dạng hơn so với Nga, nên có thể chịu được sự trừng phạt kinh tế một cách tốt hơn.

Theo Jude Blanchette (CSIS) “nâng cấp đối tác với Nga trước cuộc xâm lược Ukraine là một sai lầm về ngoại giao của Tập Cận Bình” với cái giá mà Trung Quốc phải trả, bộc lộ giới hạn về chính sách của Tập. Theo Kurt Campbell (NSC coordinator for Indo-Pacific) “Lúc này, không thể phủ nhận là Trung Quốc ở vào thế khó xử khi họ cố duy trì quan hệ sâu sắc và cơ bản với Nga”. Mỹ đã hy vọng Trung Quốc có vai trò quan trọng để khuyên Putin nghĩ lại và không xâm lược Ukraine, nhưng họ đã không muốn làm như vậy.

Nói cách khác, những bài học kinh nghiệm về Ukraine là một cảnh báo đúng lúc đối với lãnh đạo Bắc Kinh về các kịch bản cho vấn đề Đài Loan. Đó là một cơ hội tốt để Trung Quốc điều chỉnh ý đồ xâm lược Đài Loan. Trung Quốc có thể đánh giá thấp Đài Loan. Giới quan sát cho rằng Trung quốc có thể hù dọa Đài Loan, nhưng nên nhân nhượng đừng đánh Đài Loan, để tránh khiêu khích người Đài Loan chống Trung Quốc. Tại Châu Á, eo biển Đài Loan là điểm dễ xảy ra xung đột (flashpoint) như thùng thuốc súng (tinderbox).

Lập trường của Trung Quốc thay đổi nhanh, chứng tỏ họ tìm cách phải nói thế nào trước việc Nga xâm lược Ukraine. Trong cuộc điện đàm giữa ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị và ngoại trưởng Ukraine Dmytro Kuleba, Trung Quốc sẵn sàng làm trung gian hòa giải ngừng bắn ở Ukraine. Các nhà hoạch định chính sách Trung Quốc phải xem lại lập trường của mình. Trung Quốc ủng hộ Nga không phải là “không giới hạn”, mà bị Putin “bịt mắt”. Chắc Trung Quốc phải nhận ra mục tiêu thống nhất Đài Loan khó có thể diễn ra như họ tưởng. Trong khi đó, quan hệ Trung-Xô không phải là “không giới hạn” mà là “đồng sàng dị mộng”. (Could the Ukraine war save Taiwan? Rana Mitter, Spectaror, March 5, 2022).

Theo Francis Fukuyama (tác giả “the End of History”), Putin muốn phục hưng “Nước Nga và Liên Xô vĩ đại”. Nhưng Putin mắc sai lầm lớn và thất bại vì không khuất phục được Ukraine. Nếu có một cuộc chiến tranh lạnh mới, phải để ý đến Trung Quốc. Về lâu dài, Trung Quốc là mối đe dọa lớn hơn. Nếu không trừng phạt Nga xâm lược Ukraine thì sẽ bất lợi cho Đài Loan. Trung Quốc sẽ theo dõi chặt chẽ để điều chỉnh hành động. Nếu Nga bị sa lầy và tổn thương lớn, thì Trung Quốc sẽ phải thận trọng hơn với Đài Loan. (Vladimir Putin will fail at subduing Ukraine, Mikio Sugenno, Nikkei Asia Review, March 1, 2022).

Các nước khu vực

Trước mối đe dọa ngày càng tăng của Trung Quốc, các nước chủ chốt ở khu vực Châu Á (như Nhật Bản, Ấn Độ, Hàn Quốc, Đài Loan, Úc, Việt Nam và ASEAN) đang tăng cường ngân sách quốc phòng trong cuộc chạy đua vũ trang mới. Thủ tướng Nhật Fumio Kishida đã cảnh báo: “môi trường an ninh xung quanh Nhật Bản đang thay đổi với mức độ chưa từng thấy… Trung Quốc tiếp tục đơn phương thay đổi nguyên trạng”… (Asia’s arms race: China spurs military spending spree, Andrew Sharp, Nikkei, February 23, 2022).

Indonesia đã ký hợp đồng (2/2022) mua 6 máy bay Rafale của Pháp trong tổng số 36 chiếc, và đã được Mỹ chấp thuận cho mua máy bay F-15. Gần đây, Philippines đã hoàn tất thủ tục mua tên lửa siêu thanh BrahMos của Ấn Độ. Việt Nam cũng từng bước tăng cường năng lực hàng hải. Úc là thành viên của QUAD đã tham gia AUKUS (9/2021) cùng với Anh và Mỹ. Bộ trưởng quốc phòng Úc Peter Dutton phát biểu (2/2022): “Úc và đồng minh sẽ để mất một thập kỷ tới nếu không dám đứng lên chống lại Bắc Kinh ở Biển Đông”.

Theo Hugh White (Đại học ANU), Mỹ không làm được như đã cam kết để đối phó với sự trỗi dậy của Trung Quốc, đặc biệt là về sức mạnh hải quân. Mỹ nói nhiều về việc đối phó với Trung Quốc, từ thời Tổng thống Obama cách đây hơn một thập kỷ, khi Mỹ xoay trục sang châu Á. “Nhưng chúng ta vẫn chưa thấy có sự điều chỉnh cơ bản nào về tư thế quân sự của Mỹ ở châu Á.” (no reorientation of America’s military posture in Asia).

Nga xâm lược Ukraine làm Việt Nam bất ngờ. Chưa biết Việt Nam sẽ làm thế nào với chính sách ngoại giao đa phương mà họ theo đuổi, để thoát khỏi khủng hoảng này. Những hệ lụy của khủng hoảng Ukraine có thể đem lại một trật tự thế giới mới khó lường, bất lợi cho các nước vừa và nhỏ như Việt Nam. Với Việt Nam, môi trường quốc tế hòa bình và ổn định đã giúp đất nước hội nhập quốc tế sâu hơn, do đó có lợi từ đa phương hóa.

Theo Hương Le Thu (ASPI) thật thất vọng trước thái độ im lặng của ASEAN khi Nga xâm lược Ukraine và tuyên bố chung của các ngoại trưởng ASEAN chỉ kêu gọi tất cả các bên kiềm chế. Cố gắng khách quan trước việc một nước ném bom thường dân không vũ trang của một nước khác không thể biện minh cho nguyên tắc trung lập, mà là đánh lận trắng đen. Lập trường của Singapore cho thấy hành động cứng rắn sẽ thúc đẩy lợi ích dân tộc. Trong khi đó ASEAN muốn đối xử công bằng với cả hai bên, không phải là trung lập mà có nguy cơ bị vô hiệu hóa vĩnh viễn trong một trật tự thế giới đang thay đổi quá nhanh. (ASEAN needs to uphold principles, not neutrality, in Ukraine war, Huong Le Thu, Nikkei, March 2, 2022).

Các biến số mới

Theo sử gia Yuval Harari, tuy “Putin có thể thắng nhiều trận đánh, nhưng sẽ thua cuộc chiến tranh”. Putin độc tài, nói dối đến mức hắn cũng tin như vậy: rằng Ukraine không phải là một quốc gia thật sự và người Ukrainian không phải là một dân tộc. Putin đã chơi một canh bạc đầy mạo hiểm, không tính tới một ẩn số lớn: chiếm một đất nước thì dễ, nhưng giữ được nó rất khó. Người Ukrainian đứng lên chống xâm lược với lòng quả cảm làm thế giới khâm phục. “Không phải Gorbachev mà Putin sẽ ký giấy báo tử cho đế quốc Nga”. (Why Vladimir Putin has already lost this war, Yuval Harari, Guardian, February 27, 2022).

Nếu người Ukrainian dám tay không cản xe tăng Nga, chính phủ Đức dám cung cấp vũ khí chống tăng cho họ, chính phủ Mỹ dám loại Nga khỏi hệ thống thanh toán toàn cầu SWIFT, và người Nga dám đứng lên phản đối cuộc chiến tranh phi nghĩa. Lòng quả cảm của người Ukraine đã truyền cảm hứng. Harari nói “Cuộc chiến tại Ukraine sẽ định hình tương lai của toàn thế giới. Nếu để độc tài xâm lược thắng, thì tất cả chúng ta sẽ nhận lấy hậu quả. Không có lý do gì để đứng ngoài quan sát. Đây là thời điểm đứng lên để dấn thân”.

Putin đại diện cho thế hệ “độc tài mới” mà đầu óc người phương Tây không thể hiểu. Lòng tin rằng chủ nghĩa tự do cuối cùng sẽ thắng là một ảo tưởng. Châu Âu phải bỏ lòng tin đó nếu muốn thắng cuộc chiến với Putin. Trong thế giới của Putin, chiến tranh là một phần bất biến trong xã hội loài người. Phương Tây ngạc nhiên khi Putin viện “giá trị tinh thần của nước Nga” để biện minh cho xâm lược Ukraine nhằm phục hưng “Nước Nga Thần thánh” (Holy Russia). Trong khi nhiều người coi lòng tin đó là một thủ đoạn, thì người khác coi canh bạc đó là điên rồ (insanity). Phương Tây tin rằng cuộc chiến Ukraine sẽ phản tác dụng.

Putin có thể nắm trong tay vận mệnh của châu Âu làm con tin. Nhưng sẽ sai lầm nếu quá đề cao Putin như trung tâm của mọi mối lo hay ẩn số của thời đại. Thắng lợi của chủ nghĩa tự do là một ảo tưởng. Trật tự dựa trên ý tưởng tự do đã kết thúc. Sự chuyển đổi của kỷ nguyên mới mà Tony Blair đề cập, không diễn ra. Thời đại của giả dối và ảo tưởng đã hết. Alexis de Tocqueville đã viết vào thế kỷ 19: “thời kỳ nguy hiểm nhất cho một chính phủ tồi là khi nó cải cách”. (The new age of disorder, John Gray, New Statesman, March 2, 2022).

Cuộc xâm lược Ukraine lần thứ hai trong vòng tám năm qua được phương Tây coi là một quyết định điên rồ. Đó là canh bạc cuối của một nhà độc tài đã cầm quyền 25 năm, nay tính khí ngày càng thất thường. Kết cục của cuộc chiến có thể là một thảm họa cho nước Nga, làm các nước phương Tây gắn kết chặt chẽ hơn, theo cách chưa từng có trong nhiều thập niên. Hành động xâm lược của Putin sẽ phản tác dụng, làm cho Nga trở thành một quốc gia tội đồ, đứng về phía phản diện trong lịch sử. Các nước phương Tây đang cung cấp vũ khí và đạn dược như súng chống tăng và chống máy bay, và dụng cụ y tế cho Ukraine.

Một số lãnh đạo vốn có cảm tình với Putin như Victor Orbán của Hungary, đã đứng về phía chống lại Putin. Thủ tướng Đức Olaf Scholz đã tuyên bố một số biện pháp bao gồm tăng cường kinh phí quốc phòng và tăng cường dự trữ nhiên liệu, được dư luận đánh giá cao như một bước ngoặt trong chính sách đối ngoại của Đức. Ngay các nước khác như Thụy Sỹ và Phần lan cũng đã thay đổi lập trường trung lập của họ. Không phải chỉ có Ấn Độ và Ả Rập Thống Nhất mà cả Trung Quốc cũng đã bỏ phiếu trắng ở Liên Hiệp Quốc đang lên án Nga xâm lược Ukraine, được dư luận hoan nghênh như một thắng lợi của phương Tây.

Sau một tuần xâm lược Ukraine từ ba hướng, Nga vẫn chưa chiếm được Kiev và chưa dựng được một chính phủ mới thân Nga, chứng tỏ Putin không thành công như kế hoạch. Nhân dân Ukrainian có thể tiến hành một cuộc chiến tranh du kích quyết liệt trong nhiều năm. Các nhà phân tích phương Tây cũng không nghĩ cuộc chiến lại diễn ra như vậy. Họ tưởng Ukraine sẽ sụp đổ và quân đội Nga sẽ tiến vào Kiev. Không phải Putin cai trị nước Nga với quyền lực như Nga Hoàng, mà quyền lực của Putin cũng phải trả giá và dễ đổ vỡ.

Nếu xâm lược Ukraine bị bế tắc, có khả năng giới tài phiệt Nga lo sợ xung đột kéo dài tốn kém sẽ nhân cơ hội này đảo chính. Hàng ngàn người Nga đã bị bắt vì xuống đường biểu tình phản đối chiến tranh. Mấy trăm nhà khoa học và nhà báo Nga đã ký tên vào thư ngỏ phản đối cuộc chiến tranh phi nghĩa. Putin đã không thể “làm cho nước Nga vĩ đại”, mà ngược lại đang đưa nước Nga vĩ đại đến bờ vực nguy hiểm. Phương Tây trừng phạt và cô lập Nga cũng sẽ làm cho thị trường thế giới nhanh suy xụp và đảo ngược toàn cầu hóa.

Cuối tuần trước, Mỹ, Anh và EU cùng các nước khác đã loại Nga ra khỏi hệ thống thanh toán quốc tế SWIFT. Tuy chưa biết chi tiết và hệ lụy của nó, nhưng quyết định này có ý nghĩa quan trọng vì nó chứng tỏ phương Tây đồng thuận trừng phạt Nga bằng cách tách Nga ra khỏi cộng đồng quốc tế. Trong khi cuộc chiến về quân sự đang diễn ra ngoài mặt trận, thì cuộc chiến về kinh tế cũng bắt đầu được khởi động. Việc đóng băng các tài khoản của Ngân hàng Trung ương Nga đẩy xung đột tới trung tâm hệ thống tài chính quốc tế.

Các kịch bản mới

Theo nhà báo Tom Friedman (NYT), có ba kịch bản kết thúc chiến tranh Ukraine, xung đột nguy hiểm nhất thế giới từ sau khủng hoảng tên lửa Cuba. Đó là: “thảm họa lớn” (full-blown disaster); “thỏa hiệp bẩn thỉu” (dirty compromise); và “cứu vãn” (salvation). Thật đáng sợ nếu Putin chưa nghĩ đến cách kết thúc chiến tranh thế nào. (I See Three Scenarios for How This War Ends, Thomas Friedman, New York Times, March 1, 2022).

Friedman cho rằng

(1) Kịch bản “thảm họa” đang diễn ra. Nếu Putin không dừng lại thì thế giới đang “đến gần cổng địa ngục”, vì Putin tuyệt vọng có thể làm liều.

(2) “Kịch bản thỏa hiệp” để ngừng bắn, cho Nga rút quân, sát nhập hai tỉnh phía Đông, đổi lại Ukraine cam kết không vào NATO, và phương Tây dỡ bỏ cấm vận.

(3) “Kịch bản phế truất Putin” ít khả năng, nhưng có thể hình dung các sỹ quan cao cấp sẽ họp kín để bàn về việc này.

Theo Paul Poast (Đại học Chicago) có bốn kịch bản kết thúc chiến tranh ở Ukraine. Đó là:

(1) Nga bị sa lầy tại Ukraine;

(2) Thay đổi chế độ tại Kiev (Nga áp đặt);

(3) Nga chiếm toàn bộ Ukraine (State Death);

(4) Đế quốc Nga thắng thế (imperial overreach). Nếu Nga liều lĩnh tấn công một nước NATO (như Ba Lan), sẽ kích hoạt “Điều 5” (tấn công một nước NATO là tấn công tất cả NATO), Mỹ và các nước NATO khác sẽ bảo vệ đồng minh. (How the Crisis in Ukraine May End, Derek Thompson, Atlantic, February 27, 2022).


Để so sánh một cách dễ hiểu về tình thế của Nga, hãy nhớ lại sự kiện “Trân Châu Cảng” (Pearl Harbor, 1941). Lúc đó Mỹ và đồng minh bao vây cấm vận đã dồn Nhật vào tình thế tuyệt vọng (desperation), nên Nhật phải chơi bài liều vì không còn đủ nguồn lực cho chiến tranh lâu dài. Liệu Mỹ và đồng minh trừng phạt Nga có dồn Putin vào tình thế tuyệt vọng phải chơi bài liều như Pearl Harbor? Theo Paul Poast, Chính quyền Biden đã có quyết định đúng hướng khi điều quân đến Ba Lan và các nước Baltic để phòng xa (kịch bản 4).

Các quyết định của Nga cho thấy Putin có dấu hiệu bất bình thường. Theo Moisés Naím (tác giả “the End of Power”), một thế hệ lãnh đạo mới nguy hiểm đang trỗi dậy trên thế giới, gồm những nhà “độc tài mới” theo chủ nghĩa dân túy (như Donald Trump hay Vladimir Putin). Họ tuyên truyền những điều dối trá mà nay đang trở thành đức tin của những người mù quáng. Họ quảng bá về mình như thần tượng của nhân dân, đấu tranh chống tham nhũng. Họ tập trung quyền lực vào tay mình, tấn công các thể chế đã duy trì nền dân chủ, tuyên chiến với báo chí, và bãi bỏ các luật lệ hạn chế quyền lực của họ. (The Dictator’s New Playbook: Why Democracy Is Losing the Fight, Moisés Naím, Foreign Affairs, March/April 2022).

Nếu con số thương vong tại Ukraine là chính xác, thì Nga (và Ukraine) đã mất hàng nghìn người. Trong các cuộc chiến tranh được khảo sát, nếu thương vong 50 người/ngày còn chấp nhận được. Nhưng thương vong vượt quá 1,000 người, thì đó là một cuộc chiến khốc liệt. Với Nga, đó còn là nỗi hổ thẹn lớn về tinh thần và thảm họa về kinh tế, có thể làm cho Putin tuyệt vọng vì không còn lựa chọn nào khác, phải chơi bài liều (gambling for resurrection). Otto von Bismarck gọi đó là “tự sát vì sợ chết” (suicide for fear of death).

Tham khảo

1. Yuval Noah Harari argues that what’s at stake in Ukraine is the direction of human history,Yuval Harari, Economist, February 9, 2022

2. Asia’s arms race: China spurs military spending spree,Andrew Sharp, Nikkei, February 23, 2022

3. Why Vladimir Putin has already lost this war,Yuval Harari, Guardian, February 27, 2022

4. How the Crisis in Ukraine May End,Derek Thompson, Atlantic, February 27, 2022

5. Xi misreads Putin’s Ukraine gambit despite access to U.S. intel,Hiroyuki Akita, Nikkei, March 1, 2022

6. Vladimir Putin will fail at subduing Ukraine,Mikio Sugenno, Nikkei, March 1, 2022

7. I See Three Scenarios for How This War Ends,Thomas Friedman, New York Times, March 1, 2022

8. The new age of disorder,John Gray, New Statesman, March 2, 2022

9. ASEAN needs to uphold principles, not neutrality, in Ukraine war, Huong Le Thu, Nikkei, March 2, 2022

10. Putin’s War Is Xi’s Worst Nightmare,Craig Singleton, Foreign Policy, March 4, 2022)

11. Could the Ukraine war save Taiwan?Rana Mitter, Spectaror, March 5, 2022

12. The Dictator’s New Playbook: Why Democracy Is Losing the Fight,Moisés Naím, Foreign Affairs, March/April 2022
duynga
Posts: 117
Joined: Sat Oct 13, 2012 2:40 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by duynga »

Người Việt nhìn về chiến tranh Ukraine-Nga, nghĩ đến Trung Quốc
Luật sư Đặng Đình Mạnh
Gửi cho BBC News Tiếng Việt từ Sài Gòn
9 tháng 3 2022

Image
Bản đồ cho thấy cuộc tiến công của quân đội Nga vào Ukraine từ phía đông. Cập nhật ngày 7 tháng 3


Ngay từ khi ông Putin tập trung 20 vạn quân đóng dọc biên giới phía đông Ukraine dưới chiêu bài tập trận, thì nhiều người Việt mẫn cảm với thời cuộc đã sớm có sự so sánh tình cảnh Ukraine với Việt Nam hiện tại.

Nga xâm lược Ukraine: Lo, buồn cho Việt Nam

Nga-Ukraine: Mỹ có hòa hoãn với TQ để Việt Nam khỏi phải 'đi dây'?

Cũng đều là các nước sống cạnh láng giềng khổng lồ luôn luôn có tham vọng lãnh thổ vượt ngoài phạm vi biên giới và thực tế đã nhiều lần ra tay thực hiện tham vọng đó. Ukraine bị Nga chiếm Crimea và lăm le chiếm hai tỉnh phía đông có đa số dân Nga cư ngụ. Việt Nam cũng vậy, bị Trung Quốc chiếm Hoàng Sa và chực chờ chiếm phần Trường Sa còn lại.


Cả Việt Nam với Ukraine là những quốc gia độc lập, có chủ quyền. Mà theo đó, lẽ ra có toàn quyền chọn lựa, tự quyết tất cả mọi vấn đề về đối nội, đối ngoại phù hợp với sự phát triển quốc gia mình. Thế nhưng, sống bên cạnh gã hàng xóm khổng lồ xấu tính, thì những lựa chọn tự quyết đều bị can thiệp.
Image
Biden và Putn
Nga yêu cầu Ukraine phải giữ vai trò "trái độn" an ninh cho Nga. Thế nên, Nga cho rằng các toan tính của Ukraine kết nối, gia nhập sâu rộng hơn với phương tây đều mang ý nghĩa thù địch, có khả năng tạo mối đe dọa an ninh cho Nga.

Vai trò "trái độn" của Ukraine chỉ mới phát sinh sau từ đầu thập kỷ 90 của thế kỷ trước khi Liên Xô sụp đổ và Ukraine trở thành một quốc gia độc lập và mâu thuẫn trở nên sâu sắc hơn kể từ sự kiện 100 ngày Euromadan vào năm 2014. Từ đó, Ukraine mạnh mẽ chuyển đổi dân chủ hóa đất nước và giữ khoảng cách với Nga. Đồng thời, Ukraine cũng công khai ý định gia nhập khối Liên minh Quân sự Bắc Đại Tây Dương (NATO).

Image
Ukraine bị lôi kéo vào cuộc chiến năm 2014 khi phe ly khai thân Nga chiếm giữ các khu vực ở phía đông

Về phương diện pháp lý, tất cả những động thái vừa kể của Ukraine đều phát sinh từ quyền tự quyết của một quốc gia. Thế nhưng, về phương diện chính trị, động thái ấy lại thành cái cớ hoàn hảo để ông Putin động binh đông tiến.

Image
Hà Nội ngày 22/2

Việt Nam, quốc gia rất thấm thía vai trò "trái độn" từ khá lâu, trước Ukraine ít nhất gần bốn thập kỷ. Từ giữa thập kỷ 50 thế kỷ trước với sự kiện ký kết Hiệp định Genever 1954, mà trong đó, "đàn anh" Trung Quốc đã tác động để phần phía bắc lãnh thổ Việt Nam, từ vĩ tuyến 17 trở lên trở thành "trái độn" an ninh cho Trung Quốc cho đến tận tháng 04/1975. Tương tự như việc phân chia hai miền Nam, Bắc Triều Tiên là di sản tồi tệ còn tồn tại đến tận ngày nay chưa thể giải quyết được.

Thế nên, quan sát những biến động trong quan hệ Ukraine - Nga cũng chính là cách rút ra bài học làm đối sách cho Việt Nam trong quan hệ Việt - Trung. Không chỉ Việt Nam, mà chắc chắn, ngay cả Trung Quốc cũng thế, vì họ còn có mối bận tâm lớn không kém là Đài Loan.

Thế giới, từng quốc gia, từng khối liên minh công bố các biện pháp trừng phạt Nga với các cách thức chưa từng áp dụng bao giờ. Thậm chí, cả Thụy Sỹ, các tổ chức thể thao cũng đã mau chóng từ bỏ vai trò trung lập, phi chính trị truyền thống để sớm công bố, nối dài thêm các biện pháp trừng phạt Nga.
Image
Kharkiv sau bom đạn Nga bắn vào
Chưa hết, ngày 02/03/2022, cuộc họp Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc đã thông qua nghị quyết với đa số phiếu lên án cuộc chiến xâm lược Ukraine của Putin.

Trong cuộc bỏ phiếu công khai đó, việc các quốc gia bỏ phiếu thuận để lên án Nga là phổ biến, là bình thường. Nhưng công chúng đặt sự chú ý của mình hơn đối với các quốc gia bỏ phiếu chống và bỏ phiếu trắng.

Việt Nam không bỏ phiếu chống, nhưng là 01 trong 35 quốc gia bỏ phiếu trắng mặc cho những lời tuyên bố trước đó của người đại diện Việt Nam tuyên bố trước cuộc họp của Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc gồm: Phê phán chiến tranh, đề cao luật pháp quốc tế, Hiến chương Liên Hiệp Quốc, bảo vệ độc lập chính trị và toàn vẹn lãnh thổ ... Tuy lời tuyên bố không nhắc đích danh Nga, nhưng Nga có vẻ đã là đối tượng của lời tuyên bố khi họ là quốc gia chủ động phát động chiến tranh, phủ nhận luật pháp quốc tế, Hiến chương Liên Hiệp Quốc, đồng thời, xâm phạm vào độc lập chính trị và toàn vẹn lãnh thổ của Ukraine !
Image
Một hình ảnh vệ tinh cho thấy hậu quả của các cuộc pháo kích ở ngoại ô phía đông bắc Kharkiv, Ukraine ngày 26 tháng 2 năm 2022
Rõ ràng, với vị thế khá tế nhị của chính quyền Việt Nam trong quan hệ với Nga, chúng ta khó hình dung ra một lời tuyên bố chính thức nào tốt hơn thế.
Image
Kyiv năm 2018
Với lá phiếu trắng, nhiều người Việt đã phải tự hỏi, nếu Việt Nam rơi vào hoàn cảnh Ukraine, thì thế giới có ủng hộ như đã từng ủng hộ Ukraine không ? Họ có bỏ phiếu thuận để lên án kẻ xâm phạm đến Việt Nam như đang lên án Nga? Hay họ bỏ phiếu trắng để đáp trả phiếu trắng của Việt Nam cho Ukraine?
Image
Bên ngoài sứ quán Ukraine tại Hà Nội hôm 5/3
Các câu hỏi được đặt ra đều hết sức cần thiết và chính đáng, mà trả lời những câu hỏi đó, nó giúp cho Việt Nam có đối sách thích hợp nếu lỡ rơi vào hoàn cảnh như Ukraine.

Theo đó, tôi đã đọc được nhiều câu trả lời mà đa phần là khá bi quan !

Tôi nghĩ khác. Nếu là Việt Nam, thì phản ứng của thế giới vẫn không khác. Điều có thể khác, chỉ là mức độ mà thôi. Vì các lẽ :

- Khi lập nên các định chế quốc tế như Liên Hiệp Quốc, Tòa án Quốc tế, luật pháp quốc tế, Hiến chương Liên Hiệp Quốc … thì các quốc gia sáng lập viên đều hướng đến các mục tiêu đẹp đẽ, tiến bộ cho nhân loại. Đến nay, các định chế quốc tế này vẫn đang hoạt động. Ngoại trừ một thiểu số rất nhỏ, thì nhìn chung, thế giới ứng xử với nhau tử tế hơn so với mức người Việt bi quan. Các giá trị công lý, công bằng vẫn được minh thị bảo vệ. Việc một quốc gia mang quân đội đến xâm phạm một quốc gia khác có chủ quyền là hành vi xâm lược, vi phạm luật pháp quốc tế, Hiến chương Liên Hiệp Quốc, đi ngược với lợi ích chung của thế giới. Cho nên, nếu Việt Nam là nạn nhân của sự xâm lược, thì thế giới, kể cả Ukraine sẽ vẫn lên tiếng bênh vực.

- Ngoại trừ một số ít quốc gia là cường quốc, hoặc thành viên của các liên minh quân sự hùng mạnh có thể tự bảo vệ mình trước các sự xâm phạm, thì đa phần còn lại đều là các quốc gia nhỏ, đều phải dựa vào luật pháp quốc tế để bảo vệ mình. Cho nên, nếu Việt Nam là nạn nhân của sự xâm lược, thì hầu hết các quốc gia nhỏ đã từng bỏ phiếu thuận lên án Nga thì cũng sẽ bỏ phiếu thuận lên án quốc gia xâm lược Việt Nam. Vì họ bỏ phiếu thuận cho Việt Nam cũng là cách họ bỏ phiếu thuận bảo bệ cho chính mình vào tương lai và theo đó, luật pháp quốc tế được tôn trọng.

Đây cũng chính là lý lẽ mà bà Nataliya Zhynkina, Đại biện lâm thời Ukraine tại Việt Nam ngỏ trên trang cá nhân của mình: "Tôi hiểu được việc Việt Nam muốn giữ thế trung lập. Nhưng hiện không phải thời điểm thích hợp để giữ lập trường như vậy, bởi vì đây không chỉ là chuyện của Ukraine. Đây là vấn đề trật tự thế giới, đây là vấn đề tôn trọng luật pháp quốc tế. Việt Nam là nước nhỏ, cần dựa vào luật pháp quốc tế. Họ cần thể hiện ra rằng bất cứ ai vi phạm luật pháp quốc tế đều phải chịu hậu quả và phải đối mặt với công lý".

Thế nên, bất kể phiếu trắng của Việt Nam tại Liện Hiệp Quốc khác biệt so với 141 phiếu thuận của thế giới có làm phiền lòng Ukraine và nhiều người Việt khác đang lên án cuộc chiến xâm lược của ông Putin, thì điều đó vẫn không ngăn cản thế giới ủng hộ Việt Nam nếu rơi vào trường hợp như Ukraine trong tương lai. Đó là điều chắc chắn.

Tuy vậy, Việt Nam cũng cần thấy rằng việc điều chỉnh chính sách đối ngoại để không còn giữ mình trong hoàn cảnh tế nhị như hiện nay với Nga là điều hết sức cần thiết, khi mà quyền lợi mà ông Putin đòi hỏi cho nước Nga đang chà đạp luật pháp quốc tế, đi ngược với lợi ích chung của thế giới. Để Việt Nam không còn phải bỏ phiếu trắng cho những nỗ lực chung của nhân loại nhằm giữ gìn trật tự thế giới và tôn trọng luật pháp quốc tế.

Hôm nay, người Việt lo lắng nhìn về Ukraine. Lo lắng cho Ukraine một, thì phải lo lắng cho Việt Nam gấp muôn phần. Vì lẽ, Việt Nam không chỉ là một danh xưng quốc gia, mà đó còn là quê hương.

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả.
hoangphong
Posts: 365
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

Có phải trục ác mới đang dần lộ diện?
Tuấn Khanh

Image
Vladimir Putin và Tập Cận Bình (ảnh: Alexei Druzhinin\TASS via Getty Images)

Trong khi máu và đổ nát đã diễn ra ở Ukraine dưới bánh xích xe tăng của Nga thì rõ ràng Bắc Kinh đang im lặng quan sát cách phản ứng của thế giới còn lại, và chuẩn bị cho mình những thủ pháp mới.

Việc Tổng thống Vladimir Putin leo thang quân sự ở Ukraine đã làm lộ diện một người bạn đường quan trọng là Trung Quốc. Người ta nhìn ra là rõ ràng, trong sự kiện binh biến tầm quốc tế này, đã có sự rỉ tai rất thân thiết giữa Putin và Tập Cận Bình. Trước đó, trong sự kiện Mỹ và nhiều quốc gia tẩy chay ngoại giao Thế vận hội Mùa đông 2022 với lý do nhân quyền, Putin đã xuất hiện đúng lúc và sáng lòa với tuyên bố chung cùng Tập Cận Bình là “hợp tác không có giới hạn”. Nhiều nhà quan sát thời sự đã sớm nhận định rằng Moscow và Bắc Kinh đang hình thành – dù không chính thức – một “liên minh chiến lược” và điều này sẽ là một mối lo về sự ổn định trật tự thế giới tự do. Trước khi tiếng súng vang lên ở Kyiv, Ukraine, đã có dự đoán cho rằng Bắc Kinh chắc chắn sẽ ủng hộ các hành động quân sự của Nga ở Ukraine.

Điều mà mọi người lờ mờ nhận ra, rằng “hợp tác không có giới hạn” được báo đài Nga và Trung Quốc đưa ra, là Thế vận hội Mùa đông của Bắc Kinh được bảo đảm kết thúc tốt đẹp trong không khí thế giới hòa bình. Vài ngày sau buổi bế mạc, Putin bắt đầu lên giọng về Ukraine. Rõ ràng, cuộc thể hiện quyền lực quân sự mới nhất của Điện Kremlin vừa là một bài toán hóc búa về cách ứng xử ngoại giao của Bắc Kinh, nhưng cũng vừa là nguồn cung cấp những bài học kinh nghiệm đắt giá, cơ hội bất ngờ không kém cho Bắc Kinh. Vốn là một quốc gia luôn có âm mưu chiếm đóng và mở rộng các vùng lãnh thổ từ nhiều thế kỷ nay, bài học viễn giao cận công từ thời Tần Thủy Hoàng đã có chút thay đổi: hai kẻ mạnh đứng kề nhau, quyền lợi không nhiều chồng chéo, có thể là một kế sách chiến lược mới.



Thể diện và cách trình diễn nhiều màu sắc của Bắc Kinh đang diễn ra. Vào ngày thứ hai của cuộc xâm lăng từ Nga, Ngoại trưởng Trung Quốc, Vương Nghị, đã nói một cách mềm dẻo rằng rằng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của tất cả quốc gia cần được bảo vệ, bao gồm cả Ukraine; và Nga và Ukraine nên quay trở lại bàn đàm phán. Đó được nhiều người coi là quan điểm rõ ràng nhất mà Trung Quốc đưa ra về tình hình hiện tại và được nhắc lại qua cuộc điện đàm giữa ông Tập và ông Putin hôm nay.

Nhưng đàm phán gì, khi một chính phủ chỉ còn trong tay một thành phố đổ nát, bị bao vây bằng xe tăng và hỏa tiễn. Có phải đó là loại đàm phán mà Trung Quốc từng đưa ra với Đức Đạt Lạt Ma khi đưa hàng chục ngàn quân với vũ khí hạng nặng tiến vào thủ đô Lhasa, và nói rằng muốn xây dựng một Tây Tạng mới, không còn “lạc hậu và tội ác”.

Trong giấc mơ sớm cho diễu hành quân đội của mình tại Đài Loan, Trung Quốc cũng tính tới những bước lâu dài là nếu chiếm đóng Đài Loan, có phải đối diện với các cuộc trừng phạt kinh tế dài lâu và mệt mỏi, mà Moscow đang bắt đầu cảm nhận được, kể từ khi Mỹ và nhiều nước khác đồng loạt tuyên bố từ ngày 24 Tháng Hai 2022.

Dù ra vẻ coi trọng chủ quyền của quốc gia, nhưng trong cách nói đầy chuẩn bị từng con chữ, Bắc Kinh không coi Ukraine như Đài Loan, vốn luôn được xác định là một vùng đất làm loạn. Nhưng Trung Quốc sẽ cẩn thận theo dõi sự sẵn sàng của phương Tây và quyết tâm ứng phó với tình hình ở Ukraine, điều này cũng có thể được coi là dẫn chứng cho Đài Loan sau này.

Lúc này, chủ nghĩa phiêu lưu quân sự của Điện Kremlin sẽ gây thiệt hại về kinh tế cho Trung Quốc ở một mức độ nào đó. Là đối tác thương mại lớn nhất của Nga, Trung Quốc có các khoản đầu tư đáng kể và quan hệ tài chính với Nga sẽ phải chấp nhận tuân theo các lệnh trừng phạt của phương Tây. Bên cạnh đó, Bắc Kinh là đối tác thương mại hàng đầu của Ukraine, với nguồn cung cấp ngũ cốc và thiết bị quân sự, nên điều Tập đang cân nhắc là một chính quyền mới sau khi Nga xâm lược, liệu có còn sẽ nối dài các mối cung cấp này hay không.

Nói gì thì nói, cuộc khủng hoảng Ukraine mang đến hai cơ hội bất ngờ cho Chủ tịch Tập. Trung Quốc coi tình hình Ukraine là một sự phân tâm đúng lúc khiến Mỹ rời xa khu vực Ấn Độ – Thái Bình Dương và quay trở lại châu Âu, ít nhất là trước cuộc bầu cử giữa kỳ của Mỹ vào Tháng Mười Một. Điều này mang lại một sự thở phào nhẹ nhõm bất ngờ cho Trung Quốc với tư cách là đối thủ chiến lược chính của Mỹ. Và chính điều này khiến người ta tự hỏi, là có hay không một cuộc phối hợp chiến lược bài bản như vậy.

Chưa bao giờ người ta nhìn thấy một trục ác mới đang hình thành lại lộ rõ như vậy. Nga và Trung Quốc đang có cách ứng xử giống nhau trong tính cách độc tài và thích phô trương vũ lực. Sau sự kiện Ukraine, nếu Putin và Tập xiết chặt tay nhau để đối trọng với sự thống trị của Mỹ hoặc nhằm xa hơn các mục tiêu địa chính trị của họ, thế giới đang ở trong một tình huống vô cùng bất an. Lợi thế lớn nhất của Putin và Tập lúc này là gì? Đó là một số quốc gia nơi mà lý thuyết cộng sản đã rách nát nhưng giấc mơ chư hầu vẫn âm thầm còn đó, vẫn đang cắn răng chịu đựng đối diện với thế giới dân chủ, sẽ mau chóng trở cờ chào đón một cuộc “cách mạng” mới từ những ông chủ cũ.
nguyenvsau
Posts: 1135
Joined: Thu Jul 08, 2010 11:25 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by nguyenvsau »

Nga đã bên bờ bại trận
Nguyễn Đức Thành

14-3-2022
Dưới đây là ý kiến của nhà khoa học chính trị hàng đầu Francis Fukuyama (ĐH. Stanford), tác giả nổi tiếng của “Sự cáo chung của Lịch sử và con người cuối cùng” và nhiều tác phẩm khác. Cuốn sách này mãi đến giờ vẫn bị cấm xuất bản tại Việt Nam, trong khi một số tác phẩm quan trọng của ông gần đây đã được đồng nghiệp của tôi là Nguyễn Khắc Giang dịch và xuất bản.


Tôi có quen biết Francis Fukuyama trong một chương trình ngắn ngày tại Stanford vài năm về trước. Đọc bài báo này, tôi mới biết ông đang đi dạy ở vùng Ban-căng, nơi rất gần khói lửa chiến tranh của Ukraine. Chương trình mà ông đang giảng dạy thì tôi không lạ gì, vì bản thân tôi và ông đã từng trao đổi làm sao đưa nó về dạy ở Việt Nam. Nhưng chúng tôi chưa tìm ra giải pháp hữu hiệu.

Sáng nay (giờ ở Mỹ), tôi đọc được bài của ông qua trang Viet-Studies. Bài viết ngắn, vội vàng (chỉ gồm 12 gạch đầu dòng), khiến tôi hiểu tâm trạng xúc động của ông lúc này. Như thể thấy ông như đang nói chuyện với chúng tôi mọi khi. Vì thế, tôi ngồi xuống và dịch luôn, gửi lại cho trang Viet-studies bản tiếng Việt để chia sẻ cùng mọi người. Tôi xin dẫn lại nguyên văn dưới đây.

***
CHUẨN BỊ CHO THẤT TRẬN

Tác giả: Francis Fukuyama
Tôi đang viết những dòng này từ thủ đô Skopje của Bắc Macedonia, nơi đã từ một tuần nay tôi dạy khóa học Lãnh đạo cho Phát triển (Leadership Academy for Development) của chúng tôi. Theo dõi cuộc chiến tranh Ukraine từ đây không có gì khác về mặt đầy đủ thông tin, ngoại trừ nơi đây ở ngay sát vùng chiến sự xét về múi giờ, và một thực tế là ở vùng Ban-căng có nhiều người ủng hộ Putin hơn so với các vùng khác ở Châu Âu. Đa số họ là người Séc-bi, theo dõi các chương trình của Sputnik.

Dưới đây tôi xin mạo muội đưa ra mấy lời tiên đoán thế này:


1. Nga đang đối diện với một thất bại hoàn toàn ở Ukraine. Kế hoạch của Nga yếu kém, dựa trên giả định sai lầm rằng người Ukraine chào đón Nga và rằng quân đội nước này sẽ sụp đổ chóng vánh khi đại quân Nga kéo tới. Lính Nga rõ ràng đã chỉ mang theo quân phục để diễu binh chiến thắng tại Kyiv chứ không phải đạn dược và quân nhu. Vào lúc này, Putin đã gần như tung hết toàn bộ lực lượng quân sự vào chiến dịch này – nghĩa là không còn lực lượng dự trữ lớn nào mà hắn có thể bổ sung thêm cho chiến trường. Binh lính Nga bị dồn tắc bên ngoài các thành phố của Ukraine, đối diện với những khó khăn to lớn về hậu cần và hứng chịu đòn phản công liên tục từ phía Ukraine.

2. Sự sụp đổ vị thế trên chiến trường của quân Nga có thể ập đến bất ngờ và thảm khốc, chứ không phải diễn ra từ từ qua môt cuộc chiến tiêu hao sinh lực. Quân sĩ trên mặt trận sẽ tới lúc vừa không được tiếp tế lại không thể rút lui, cùng tinh thần chiến đấu suy sụp. Điều này ít nhất đã đúng ở phía Bắc; quân Nga đạt được kết quả tốt hơn ở phía Nam, nhưng vị thế ở đó cũng không thể duy trì được nếu phía Bắc tan vỡ.


3. Không có giải pháp ngoại giao nào cho cuộc chiến trước khi điều này xảy ra. Không còn một thỏa hiệp khả dĩ nào cho cả phía Nga và Ukraine khi hai bên đã phải hứng chịu những thiệt hại như tới lúc này.

4. Hội đồng Bảo An Liên Hợp Quốc một lần nữa được chứng thực là vô dụng. Thứ hữu ích duy nhất là cuộc bỏ phiếu của Đại hội đồng, đã giúp xác định ai là kẻ xấu và kẻ quanh co trên thế giới này.

5. Quyết định của Chính quyền Biden về việc không thiết lập vùng cấm bay hoặc chuyển máy bay tiêm kích Mig của Ba Lan cho Ukraine là đúng đắn; họ đã giữ được cái đầu lạnh trong một thời điểm đầy xúc cảm. Sẽ tốt hơn nhiều nếu để chính người Ukraine đánh bại quân xâm lược Nga, không cho phép Moscow đổ lỗi là do NATO đã tham chiến, cũng như tránh mọi khả năng leo thang có thể.

Thực tế thì đội tiêm kích MiG của Ba Lan không đóng góp được gì thêm nhiều cho năng lực của Ukraine. Cung cấp liên tục tên lửa xách tay Javelins, Stingers, TB2s, thuốc men, nhu yếu phẩm và thông tin tình báo có ý nghĩa hơn nhiều. Tôi giả định là quân đội Ukraine đã nhận sự hỗ trợ và điều hướng từ thông tin tình báo của NATO hoạt động từ bên ngoài Ukraine.

6. Tất nhiên, chi phí mà Ukraine đang phải trả là vô cùng to lớn. Nhưng những thiệt hại lớn nhất đến từ pháo kích và tên lửa của Nga, những thứ này máy bay Mig hay vùng cấm bay không giúp được là bao. Cách duy nhất để ngưng sự tàn phá là đánh bại quân Nga trên thực địa.

7. Putin sẽ không thể sống sót nếu chiến dịch của hắn thất bại. Hắn nhận được sự ủng hộ là vì người ta nghĩ hắn là một kẻ mạnh mẽ, tài ba. Vậy còn gì để bày ra nữa đây khi hắn bộc lộ sự yếu kém và tuột khỏi tay sức mạnh đe nẹt người khác?

8. Cuộc xâm lăng đã giáng một đòn chí tử vào những kẻ dân túy trên khắp thế giới, những kẻ mà trước cuộc chiến này đều nhất loạt bày tỏ sự ủng hộ đồng cảm (sympathy) với Putin. Những phần tử này bao gồm Matteo Salvini, Jair Bolsonaro, Éric Zemmour, Marine Le Pen, Viktor Orbán, và dĩ nhiên là Donald Trump. Chính trị về cuộc chiến đã phơi bày thiên hướng độc đoán không úp mở của họ.


9. Đến thời điểm này cuộc chiến là bài học tốt cho Trung Quốc. Giống như Nga, Trung Quốc đã xây dựng lực lượng quân đội có vẻ như là công nghệ cao trong thập kỷ qua, nhưng lại không hề có kinh nghiệm chiến trường. Khả năng tác chiến đáng thương hại của không quân Nga có vẻ sẽ lặp lại với Không quân của Quân Giải phóng Nhân dân, lực lượng vốn không có chút kinh nghiệm vận hành những chiến dịch không chiến phức tạp. Chúng ta hy vọng là lãnh đạo Trung Quốc sẽ không tự lừa dối bản thân về năng lực của mình như lãnh đạo Nga đã làm, trong việc theo đuổi tham vọng xâm lược Đài Loan.

10. Hy vọng là Đài Loan cũng tự tỉnh ngộ để nỗ lực chuẩn bị chiến đấu như nhân dân Ukraine đã và đang làm, và tái lập chế độ quân dịch bắt buộc. Hãy không để là kẻ thất bại non kém.

11. Máy bay không người lái của Thổ Nhĩ Kỳ sẽ thành món hàng được mua nhiều nhất (best sellers).

12. Sự thất bại của Nga sẽ giúp khôi phục một làn sóng tự do mới (“new birth of freedom”) và giúp chúng ta thoát khỏi khúc nhạc trầm bi ai về trạng thái suy tàn của nền dân chủ toàn cầu. Tinh thần của năm 1989 sẽ sống dậy, nhờ những nam nữ can trường xứ Ukraine.
caubennoc
Posts: 535
Joined: Fri Nov 28, 2008 8:43 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by caubennoc »

Chiến thuật đánh Nga của Ukraine như thế nào?
Làm thế nào người Ukraine đối mặt với hỏa lực mạnh hơn vẫn có thể cản bước quân Nga trong tuần thứ ba của cuộc chiến?
Lê Tây Sơn
15 tháng 3, 2022

Image
Lực lượng dân quân phòng vệ cấp tốc học sử dụng vũ khí; Kyiv, Ukraine, ngày 9 Tháng Ba (ảnh: Andriy Dubchak/dia images via Getty Images)

Thi thể của các binh sĩ Nga nằm rải rác trong đống đổ nát của các xe quân sự bị cháy và các tòa nhà bị nã pháo. Cách đó 20 mét, đứng sau những chiếc xe tải chở nhiên liệu, những người tình nguyện Ukraine quan sát, hướng về một chiếc máy trộn xi măng ở xa khoảng 500 mét. Xa nữa là lực lượng Nga ở ngoài rìa thị trấn Bucha gần đó. Chiến tuyến ở thị trấn Irpin (ngoại vi phía Tây Bắc thủ đô) vẫn đứng vững và không dịch chuyển trong hơn hai tuần qua, bất chấp ưu thế quân sự của Nga.

Chỉ chừng đó thôi cũng đã là chiến thắng đối với viên chỉ huy Casper (tên giả) và các chiến binh giữ trạm kiểm soát của ông. “Người Nga đang cố gắng tiến lên phía trước. Nhưng họ không ngờ chúng tôi đang đợi họ!”. Khi quân Nga giành quyền kiểm soát một sân bay quân sự ở thị trấn Hostomel, cách Irpin vài dặm về phía Bắc trong ngày đầu tiên của cuộc chiến, nhiều nhà quan sát quân sự bị “hố nặng” khi tin chắc quân Nga sẽ tiếp quản Kyiv nhanh chóng. Nhưng hơn hai tuần sau, lực lượng xâm lược hầu như giậm chân tại chỗ. Các phóng viên nước ngoài, trong đó có tờ The Washington Post khi đến tác nghiệp tại hai điểm nóng chiến tuyến đã hiểu biết thêm rất nhiều về chiến lược, chiến thuật và khả năng của các lực lượng Ukraine bảo vệ Kyiv cũng như tính toán sai lầm của Putin trước sức kháng cự của đối phương.

Nếu Putin quan niệm “có Kyiv là có tất cả” thì cư dân Kyiv cũng hiểu “mất Kyiv là mất tất cả, không chỉ mất bản sắc dân tộc mà cả mất tự do dân chủ”. Mỹ và 20 quốc gia khác, chủ yếu thuộc NATO và Liên minh châu Âu (EU), đã gửi cho Ukraine nhiều vũ khí và trang thiết bị quan trọng. Không rõ có bao nhiêu loại vũ khí bổ sung đã đến tay các lực lượng bảo vệ Kyiv để họ điều chỉnh chiến thuật trên thực địa. Rob Lee, thành viên cấp cao tại Viện Nghiên cứu Chính sách Đối ngoại và chuyên gia về chính sách quốc phòng của Nga nhận định: “Người Nga hầu như không sẵn sàng cho một cuộc chiến tranh không đi theo quy luật với chiến thuật độc đáo. Vì vậy họ không biết phải đối phó với một kiểu chiến tranh du kích này”.
Image
Chướng ngại vật được dựng tại Đài Độc lập, Kyiv; ngày 3 Tháng Ba (ảnh: Aytac Unal/Anadolu Agency via Getty Images)

Hầu hết giới phân tích quân sự phương Tây đều dự đoán quân Nga đang bao vây Kyiv khi được hỗ trợ mạnh mẽ bằng không kích và pháo, tên lửa sẽ vào được thủ đô. Giáo khoa quân sự chứng minh dự đoán này là khả thi. Nhưng ở Kyiv thì không đơn giản như thế. Đối với Ukraine, cuộc chiến này là cuộc chiến tiêu hao. Càng làm chậm, làm hao mòn quân đội Nga, đẩy chúng vào thế bế tắc và hoang mang ở vòng ngoài Kyiv càng tốt. Áp lực sẽ đè nặng lên Tổng thống Nga Putin khi ông ta không thể có chiến thắng nhanh, dù đã điều chỉnh thêm một thời gian.

Ngoài chiến trường, Nga đang thấm đòn vì các lệnh trừng phạt quốc tế. Các nỗ lực ngoại giao cũng dồn dập để Putin nhượng bộ. Trên các mặt trận, lực lượng Nga phải đối mặt với nhiều vũ khí hạng nặng mới chuyển đến của phương Tây và sự phẫn nộ toàn cầu trước cảnh quân Nga giết hại dân thường, ném bom các khu dân cư và bệnh viện. Trong các cuộc phỏng vấn, binh sĩ Ukraine cho biết họ tận dụng những sai sót của người Nga, với chiến lược dễ đoán, hiểu biết kém về địa hình và thiếu chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh kéo dài. Trên mạng xã hội và báo đài đầy dẫy tin binh sĩ Nga hết thức ăn, nước uống và nhiên liệu cho xe cộ. Một số đầu hàng chỉ vì… bị lạc hoặc mất tinh thần. Các đoàn xe quân sự của Nga thường xuyên khựng lại do hỏng máy hoặc do bị tấn công bất ngờ.

Trên khắp Ukraine, các lực lượng Ukraine đã rút lui về bảo vệ các thành phố, tránh giao chiến với Nga ở các vùng nông thôn và trong không gian mở. Dù quân Nga giành được quyền kiểm soát một số thành phố phía Nam như Kherson và Melitopol, nhưng vẫn không thể tiếp quản Mariupol bị bao vây gần đó cũng như các điểm nóng chiến sự Kharkiv, Chernihiv và Sumy. Đó cũng là trường hợp của thành phố Mykolaiv phía Nam Ukraine, nơi mà trong hơn một tuần nay, Ukraine đã đẩy lùi thành công cuộc tiến công lớn của Nga để mở đường đến cảng chiến lược Odessa.

Cho đến nay, dân quân Ukraine đã làm thất bại nỗ lực bao vây và chiếm giữ thủ đô bất chấp việc Nga đã sử dụng sân bay ở Hostomel làm cầu nối trên không cho nhiều xe tăng, xe bọc thép và các loại vũ khí khác đổ về. Ukraine đã bắn hạ một số máy bay trực thăng của Nga và cầm chân một binh đoàn thiết giáp chủ lực tiến vào thủ đô. Trong khi đó, hệ thống phòng không vững chắc đã được huy động để chống lại các cuộc không kích và tấn công bằng tên lửa. Vấn đề lớn nhất của Nga là không tìm được cách đánh phù hợp với chiến thuật của Ukraine…

Cách nội đô Kyiv khoảng 40 dặm, quân Nga cố gắng tiến vào Kyiv từ phía Đông Bắc. Một đoàn xe tăng di chuyển xuống đường cao tốc chính về phía thị trấn Brovary, nhưng khi chúng đi qua một cụm dân cư, lực lượng Ukraine đã nhìn thấy cơ hội. Họ tấn công đoàn xe bằng đạn pháo, tên lửa chống tăng, phá hủy hoặc làm hỏng một số xe tăng và xe bọc thép chở quân. Video được quân đội Ukraine đăng trên mạng xã hội cho thấy các binh sĩ Nga bỏ chạy vào rừng và một chiếc xe tăng từ từ… bốc cháy. Những người lính Nga tháo chạy khỏi đoàn xe đã trốn trong các ngôi làng gần đó và bắn bất cứ ai khả nghi.
Image
Dân quân sát cánh cùng quân đội; Kyiv (ảnh: Anastasia Vlasova/Getty Images)

Xe tăng và các phương tiện quân sự Nga bò chậm như rùa trên đường cao tốc đã trở thành mục tiêu dễ dàng. Một quả đạn pháo có thể hạ gục nhiều phương tiện nằm quá sát nhau. Du kích Ukraine di chuyển song song trong rừng để tìm cơ hội đánh úp. Các nhà phân tích cho biết, điều đáng ngạc nhiên là quân Nga sử dụng cả một số xe tăng cũ không được trang bị tốt, gồm cả T-72, một loại xe tăng thời Liên Xô được có mặt cách đây hơn 50 năm. Có lẽ vì quá coi thường đối phương.

Ẩn mình trong các khu rừng ở rìa phía Tây Bắc Kyiv, các khẩu đội pháo binh của Ukraine đã tấn công các vị trí của Nga bên trong Irpin và Bucha. Cây cầu Irpin bị quân đội Ukraine phá hủy. Con đường từ cây cầu này vào trung tâm thủ đô cứ 100 mét lại có rào chắn bê tông, bồn đựng dầu, lốp xe và bao cát. Ở phía bên kia của cây cầu, tại lối vào trung tâm Irpin, các nhóm vũ trang tình nguyện đào chiến hào trên một ngọn đồi có vị trí thuận lợi nhìn thấy lực lượng Nga nếu chúng đi vào. Ở phía trước ngọn đồi, các chiến binh Ukraine ngụy trang núp sau những tán cây. Số khác ở bên trong các tòa nhà nhìn ra con đường mà người Nga phải đi qua để vào Kyiv.

Biệt kích Nga tấn công các đồn của Ukraine. Sau đó, quân Ukraine tấn công họ, và chúng bỏ chạy. Cứ thế! Người Nga không thông thạo địa lý Irpin. Xe tăng và xe bọc thép thường mắc kẹt trong những con phố nhỏ để bị hứng đạn. Rõ ràng, Nga rất mất phương hướng. Kiến ​​thức về địa hình đô thị là tài sản chính cho lực lượng bảo vệ Kyiv. Tất cả, mọi viên đá, mọi cây cối đều có thể “hỗ trợ” người dân. Quân Nga cũng không có đủ lương thực, thực phẩm, nước uống. Một số cư dân than phiền binh lính Nga cướp phá nhà cửa và cửa hàng. Họ không có nhiều xăng. Họ sẽ mệt mỏi. Trong một số trường hợp, chính người dân đã cung cấp tin tình báo để giúp đánh đuổi quân Nga ở những khu vực vẫn còn sóng điện thoại di động.

Mục tiêu của Ukraine là bảo vệ các lãnh thổ không phải tấn công người Nga. Chiến thuật như vậy là thông minh. Quân đội Ukraine không thể cạnh tranh nổi sức mạnh vũ khí của Nga và cần phải bảo tồn kho vũ khí nhỏ hơn nhiều thay vì lãng phí.
hoangphong
Posts: 365
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

--Điều gì sẽ xảy ra nếu Nga thua ở Ukraine?
Liana Fix và Michael Kimmage

Nguyễn Thị Kim Phụng, biên dịch

15/03/2022
Image
Thất bại của Moscow không phải là chiến thắng rõ ràng của Phương Tây.
Tổng thống Nga Vladimir Putin đã mắc sai lầm chiến lược khi xâm lược Ukraine. Ông đã đánh giá sai kỳ vọng chính trị của người Ukraine, vốn không chờ đợi được giải phóng bởi những người lính Nga. Ông cũng đánh giá sai về Mỹ, Liên minh Châu Âu, và một số quốc gia – gồm Australia, Nhật Bản, Singapore, và Hàn Quốc – tất cả đều có khả năng hành động tập thể khi đứng trước chiến tranh, và tất cả đều đang chờ đợi thất bại của Nga tại Ukraine. Mỹ cùng các đồng minh và đối tác đang áp đặt những lệnh trừng phạt khắc nghiệt lên Moscow. Mỗi cuộc chiến đều là một trận đánh nhằm định hướng dư luận, và cuộc chiến của Putin ở Ukraine – trong thời đại hình ảnh truyền thông đại chúng – đã gắn nước Nga với một cuộc tấn công vô cớ, nhắm vào một láng giềng hòa bình, gây ra thương vong lớn cho dân thường, cùng hàng loạt những tội ác chiến tranh. Dù ở bất cứ đâu, sự phẫn nộ sẽ là một trở ngại cho chính sách đối ngoại của Nga trong tương lai.

Không kém phần quan trọng so với sai lầm chiến lược của Putin là sai lầm chiến thuật của quân đội Nga. Dù biết rằng khó có thể đánh giá tình hình trong giai đoạn đầu của một cuộc chiến, nhưng chắc chắn chúng ta vẫn có thể kết luận rằng công tác lập kế hoạch và hậu cần của Nga là không đầy đủ, và việc binh lính, thậm chí cả các sĩ quan cấp cao, bị thiếu thông tin đã khiến tinh thần họ càng sa sút. Cuộc chiến được cho là sẽ sớm kết thúc, khi một cuộc tấn công chớp nhoáng nhanh chóng hạ gục hoặc buộc chính phủ Ukraine phải đầu hàng, sau đó Moscow sẽ áp đặt tình trạng trung lập lên Ukraine, hoặc thiết lập quyền cai trị (suzerainty) của Nga tại Ukraine. Bạo lực tối thiểu có thể dẫn đến trừng phạt tối thiểu. Nếu chính phủ Ukraine sụp đổ nhanh chóng, Putin có thể tuyên bố rằng mình đã đúng: bởi vì Ukraine đã không sẵn sàng, hoặc không thể tự vệ, nên nước này không phải là một quốc gia thực sự – như lời Tổng thống Nga từng nói.

Nhưng Putin sẽ không thể giành chiến thắng trong cuộc chiến này như ông muốn. Thật vậy, có một số kịch bản mà trong đó cuối cùng người Nga sẽ thua. Putin có thể đẩy quân đội của mình sa lầy trong một cuộc chiếm đóng vô ích và tốn kém ở Ukraine, bào mòn tinh thần binh lính Nga, tiêu tốn tài nguyên, và không mang lại lợi ích gì ngoài danh hiệu “nước Nga vĩ đại” rỗng tuếch, đồng thời khiến quốc gia láng giềng rơi vào cảnh nghèo đói và hỗn loạn. Ông ta có thể kiểm soát, ở mức độ nhất định, các khu vực miền đông và miền nam Ukraine, nhiều khả năng là cả Kyiv, trong khi chiến đấu với lực lượng kháng chiến Ukraine hoạt động ở miền tây, và tham gia chiến tranh du kích trên khắp đất nước – một kịch bản sẽ gợi nhớ đến xung đột giữa các phe phái diễn ra ở Ukraine trong Thế chiến 2. Cùng lúc đó, ông sẽ chứng kiến nền kinh tế Nga dần suy thoái, đất nước Nga ngày càng bị cô lập, và ngày càng không có khả năng tạo ra của cải vốn là chỗ dựa cho các cường quốc. Kết quả là, Putin có thể đánh mất sự ủng hộ của người dân và giới tinh hoa Nga, những người mà ông phụ thuộc vào để có thể tiến hành chiến tranh và duy trì quyền lực của mình, dù Nga không phải là một nền dân chủ.

Putin như thể đang cố gắng thiết lập lại một số hình thức của chủ nghĩa đế quốc Nga. Nhưng trong canh bạc lớn này, dường như ông đã quên mất những sự kiện đã đặt ra dấu chấm hết cho Đế chế Nga. Sa hoàng cuối cùng của Nga, Nicholas II, đã thua trong cuộc chiến với Nhật Bản vào năm 1905. Sau đó, ông trở thành nạn nhân của Cách mạng Bolshevik, không chỉ mất đi vương miện, mà còn mất cả mạng sống. Bài học rút ra: nhà cầm quyền chuyên chế không thể thua trong các cuộc chiến mà vẫn có thể ngồi yên trên ngai vàng được.

Trong cuộc chiến này, không có người chiến thắng

Putin khó có thể thua trên chiến trường Ukraine. Nhưng ông có thể thua khi cuộc chiến đi đến hồi kết và mở ra câu hỏi: ‘Tiếp theo là gì?’ Những hậu quả khôn lường và bị đánh giá thấp của cuộc chiến vô nghĩa này sẽ khiến Nga khó mà chấp nhận nổi. Và việc thiếu kế hoạch chính trị cho tương lai – có thể so sánh với những thất bại về kế hoạch trong cuộc xâm lược Iraq của Mỹ – sẽ góp phần khiến nó trở thành một cuộc chiến không thể thắng được.

Người Ukraine sẽ không thể đẩy lùi quân đội Nga trên đất Ukraine. Quân đội Nga ở một đẳng cấp khác với Ukraine, và hơn nữa, Nga còn là một cường quốc hạt nhân, trong khi Ukraine thì không. Cho đến nay, quân đội Ukraine đã chiến đấu với quyết tâm và kỹ năng đáng ngưỡng mộ, nhưng trở ngại thực sự đối với bước tiến của Nga chính là bản chất của cuộc chiến. Qua các đợt tấn công bằng tên lửa và bom từ trên không, Nga có thể san bằng các thành phố của Ukraine, từ đó đạt được ưu thế trên chiến trường. Họ cũng có thể thử sử dụng vũ khí hạt nhân ở quy mô nhỏ để đạt được hiệu quả tương tự. Nếu Putin đưa ra quyết định này, không có gì trong hệ thống Nga có thể ngăn cản ông ta. “Họ tạo ra sa mạc, và gọi đó là hòa bình”, nhà sử học Tacitus từng viết về nghệ thuật chiến tranh của La Mã, và gán những lời này cho nhà lãnh đạo chiến tranh người Anh Calgacus. Đó cũng là một lựa chọn cho Putin ở Ukraine.

Dù vậy, ông sẽ không thể đơn giản thoát khỏi sa mạc. Putin đã gây chiến để bảo vệ vùng đệm do Nga kiểm soát, nằm giữa đất nước của ông và trật tự an ninh do Mỹ đứng đầu ở châu Âu. Ông ta sẽ không thể tránh khỏi việc xây dựng một cấu trúc chính trị để đạt được mục đích của mình và duy trì một mức độ trật tự nào đó ở Ukraine. Nhưng người dân Ukraine đã thể hiện rằng họ không muốn bị chiếm đóng. Họ sẽ chống trả quyết liệt – thông qua các hành động kháng chiến diễn ra mỗi ngày, và thông qua một cuộc nổi dậy bên trong Ukraine, hoặc chống lại chế độ bù nhìn ở Đông Ukraine do quân đội Nga thiết lập. Có thể tìm thấy điểm tương tự trong cuộc chiến chống Pháp 1954-1962 của Algeria. Pháp là cường quốc quân sự vượt trội. Tuy nhiên, người Algeria đã tìm ra cách để nghiền nát quân đội Pháp và chặn đường tiếp tế từ Paris.

Putin cũng có thể dựng lên một chính phủ bù nhìn, với Kyiv là thủ đô, một chính phủ Vichy của Ukraine. Hoặc ông có thể dùng đến sự hỗ trợ cần thiết từ lực lượng cảnh sát mật để khuất phục người dân của thuộc địa Nga này. Belarus là ví dụ về một quốc gia vận hành theo chế độ chuyên chế, cộng với sự đàn áp của cảnh sát, và sự hậu thuẫn của quân đội Nga. Đây là một mô hình khả thi cho một miền đông Ukraine do Nga cai trị. Tuy nhiên, trên thực tế, nó chẳng khác gì một mô hình giấy. Một Ukraine Nga hóa có thể tồn tại như một ảo tưởng hành chính đối với Moscow, và các chính phủ chắc chắn có khả năng hành động theo những ảo tưởng hành chính của họ. Nhưng nó không bao giờ có thể hoạt động trong thực tế, đơn giản là vì quy mô và lịch sử gần đây của Ukraine.

Trong các bài phát biểu của mình về Ukraine, Putin dường như bị ám ảnh về giai đoạn giữa thế kỷ 20. Ông ta bận tâm về chủ nghĩa dân tộc Ukraine thân Đức của những năm 1940. Do đó, ông nhiều lần đề cập đến Ukraine Quốc xã, và khẳng định mục tiêu của mình là “phi phát xít hóa” Ukraine. Ukraine đúng là có các yếu tố chính trị cực hữu. Tuy nhiên, điều mà Putin không nhìn thấy, hoặc bỏ qua, là tâm lý dân tộc (national belonging) phổ biến hơn và mạnh mẽ hơn nhiều đã xuất hiện ở Ukraine kể từ khi nước này tuyên bố độc lập khỏi Liên Xô vào năm 1991. Phản ứng quân sự của Nga đối với Cách mạng Maidan năm 2014 ở Ukraine, vốn quét sạch một chính phủ thân Nga tham nhũng, là một động lực bổ sung cho tâm lý dân tộc này. Kể từ khi cuộc xâm lược của Nga bắt đầu, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky đã vô cùng khéo léo trong việc khơi gợi chủ nghĩa dân tộc Ukraine. Sự chiếm đóng của Nga sẽ mở rộng ý thức về tổ quốc (nationhood) của người dân Ukraine, một phần bằng cách tạo ra nhiều “thánh tử đạo”, những người hy sinh vì dân tộc – giống như những gì mà hành động chiếm đóng Ba Lan của Đế quốc Nga vào thế kỷ 19 đã tạo ra với người dân Ba Lan.


Vì vậy, để thực sự hiệu quả, chiến dịch chiếm đóng sẽ phải là một hoạt động chính trị lớn, diễn ra trên ít nhất một nửa lãnh thổ của Ukraine. Nó sẽ là một cuộc chiến tốn kém khôn tả. Hoặc có thể Putin đã nghĩ đến điều gì đó giống như Hiệp ước Warsaw, từng giúp Liên Xô cai trị nhiều quốc gia-dân tộc châu Âu. Phương án này cũng đắt đỏ – nhưng nó không đắt bằng việc kiểm soát một khu vực nổi loạn, được nhiều đối tác nước ngoài trang bị tận răng, và chỉ chực chờ đánh vào bất kỳ điểm yếu nào của Nga. Một nỗ lực như vậy sẽ chỉ làm cạn kiệt ngân khố của Nga.


Trong khi đó, các biện pháp trừng phạt mà Mỹ và các nước châu Âu áp đặt lên Nga sẽ dẫn đến việc tách Nga ra khỏi nền kinh tế toàn cầu. Đầu tư nước ngoài sẽ giảm. Vốn sẽ phải khó khăn lắm mới có được. Chuyển giao công nghệ sẽ ngưng trệ. Các thị trường sẽ đóng cửa với Nga, có thể bao gồm cả thị trường khí đốt và dầu, mà doanh số từ các thị trường này lại đóng vai trò quan trọng trong việc hiện đại hóa nền kinh tế của Putin. Dòng chảy chất xám kinh doanh và khởi nghiệp sẽ chảy ra khỏi Nga. Hậu quả lâu dài của những chuyển đổi này là có thể dự đoán được. Như nhà sử học Paul Kennedy đã lập luận trong The Rise and Fall of the Great Powers (Sự Hưng thịnh và Suy vong của các Cường quốc), những quốc gia như vậy có xu hướng tham gia vào các cuộc chiến tranh sai lầm, gánh thêm gánh nặng tài chính, và do đó tự tước đi tăng trưởng kinh tế – huyết mạch của một cường quốc. Trong trường hợp giả định Nga có thể khuất phục được Ukraine, thì Nga cũng có thể tự hủy hoại chính mình trong quá trình đó.

Một biến số quan trọng trong hồi kết của cuộc chiến này là công chúng Nga. Chính sách đối ngoại của Putin đã được ủng hộ trong quá khứ. Ở Nga, sáp nhập Crimea là sự kiện nổi tiếng. Tính quyết đoán của Putin không hấp dẫn tất cả người Nga, nhưng nó vẫn hấp dẫn nhiều người. Điều này có thể sẽ được duy trì trong những tháng đầu cuộc chiến của Putin ở Ukraine. Thương vong của lính Nga sẽ được tưởng nhớ, và nó cũng sẽ tạo ra một động cơ, như trong tất cả các cuộc chiến tranh khác, là biến thương vong thành hành động có mục đích, từ đó tăng cường chiến tranh và chiến dịch tuyên truyền. Một nỗ lực toàn cầu nhằm cô lập Nga có thể phản tác dụng, nếu thế giới bên ngoài bị chặn đứng, khiến người Nga phải gắn căn tính dân tộc mình với sự bất bình và phẫn nộ.

Tuy nhiên, kịch bản khả dĩ hơn là nỗi kinh hoàng của cuộc chiến này sẽ phản tác dụng với chính Putin. Người Nga đã không xuống đường để phản đối các vụ đánh bom của Nga vào Aleppo, Syria, hồi năm 2016, cũng như thảm họa nhân đạo mà các lực lượng Nga đã tiếp tay trong cuộc nội chiến tại đây. Nhưng Ukraine mang một ý nghĩa hoàn toàn khác đối với người Nga. Hàng triệu gia đình Nga-Ukraine có liên kết với nhau. Hai nước chia sẻ văn hóa, ngôn ngữ, và tôn giáo. Thông tin về những gì đang xảy ra ở Ukraine sẽ tràn vào Nga qua mạng xã hội và các kênh khác, từ đó bác bỏ và làm mất uy tín của các tuyên truyền viên. Đây là một tình huống lưỡng nan về đạo đức mà Putin không thể giải quyết chỉ bằng đàn áp. Sự đàn áp chính nó cũng có thể phản tác dụng. Đây nào phải chuyện lạ trong lịch sử Nga: chỉ cần hỏi người Liên Xô thì biết.

Hậu quả cho tương lai

Hậu quả của việc Nga thua tại Ukraine sẽ khiến châu Âu và Mỹ phải đối mặt với những thách thức mang tính nền tảng. Giả sử một ngày nào đó Nga buộc phải rút quân, thì việc xây dựng lại Ukraine, với mục tiêu chính trị là chào đón nước này gia nhập EU và NATO, sẽ là một nhiệm vụ nặng nề. Và phương Tây không được để Ukraine thất bại một lần nữa. Mặt khác, một hình thức kiểm soát yếu của Nga đối với Ukraine có thể đồng nghĩa với việc xuất hiện một khu vực giao tranh liên tục, có nhiều rạn nứt, bất ổn, với cơ cấu quản lý hạn chế hoặc không có, nằm ngay phía đông biên giới của NATO. Thảm họa nhân đạo sẽ không giống như bất cứ điều gì mà châu Âu từng chứng kiến suốt hàng thập niên qua.

Đáng lo ngại không kém là viễn cảnh về một nước Nga bị suy yếu và bị sỉ nhục, âm thầm dồn nén những cảm xúc phục thù giống như những gì đã nổi lên ở Đức sau Thế chiến 1. Nếu Putin duy trì quyền lực của mình, Nga sẽ trở thành một quốc gia bị bài xích, một siêu cường bất hảo với một đội quân bị hạ cấp, nhưng kho vũ khí hạt nhân thì vẫn còn nguyên. Tội lỗi và vết nhơ của cuộc chiến Ukraine sẽ ở lại với chính trường Nga thêm vài chục năm, hiếm khi nào một quốc gia thu được lợi ích từ một cuộc chiến họ đã thua. Sự vô ích của những chi phí bỏ ra cho cuộc chiến đó, thương vong nhân mạng, và sự suy giảm vị thế địa chính trị sẽ xác định con đường cho nước Nga và cho chính sách đối ngoại Nga trong nhiều năm tới, và sẽ rất khó để hình dung một nước Nga tự do trỗi dậy sau những gì khủng khiếp của cuộc chiến này.

Ngay cả khi Putin mất đi quyền lực ở Nga, nước này cũng khó có thể trở thành một nền dân chủ thân phương Tây. Họ có thể bị chia tách, đặc biệt là ở Bắc Caucasus. Hoặc cũng có thể trở thành một chế độ độc tài quân sự sở hữu vũ khí hạt nhân. Các nhà hoạch định chính sách sẽ không sai khi hy vọng về một nước Nga tốt đẹp hơn, và về cái ngày mà một nước Nga thời hậu Putin có thể thực sự hội nhập vào châu Âu. Họ nên làm những gì có thể để tạo điều kiện cho khả năng này, ngay cả khi họ chống lại cuộc chiến của Putin. Tuy nhiên, họ sẽ thật sai lầm nếu không chuẩn bị cho những kịch bản đen tối hơn.

Lịch sử đã chỉ ra rằng việc xây dựng một trật tự quốc tế ổn định là vô cùng khó khăn, nếu có một cường quốc theo khuynh hướng phục thù, bị sỉ nhục ở vị trí trung tâm của nó, đặc biệt là một cường quốc với tầm cỡ của Nga. Để xây dựng trật tự, phương Tây sẽ phải áp dụng cách tiếp cận liên tục cô lập và ngăn chặn. Giữ Nga ở thế yếu, và giữ Mỹ ở lại cùng mình sẽ trở thành ưu tiên đối với châu Âu trong một kịch bản như vậy, bởi châu Âu phải gánh trọng trách chính trong việc quản lý một nước Nga bị cô lập sau cuộc chiến thất bại ở Ukraine. Về phần mình, Washington muốn tập trung vào Trung Quốc. Còn Trung Quốc có thể cố gắng tăng cường ảnh hưởng của mình đối với một nước Nga đang suy yếu – từ đó dẫn đến việc hình thành một liên minh cùng sự thống trị của Trung Quốc mà phương Tây muốn ngăn chặn vào đầu những năm 2020.

Trả bất cứ cái giá nào?

Không ai trong hay ngoài nước Nga nên muốn Putin chiến thắng trong cuộc chiến ở Ukraine. Tốt hơn hết là ông ta thua trận. Tuy nhiên, một thất bại của Nga sẽ không phải là lý do để ăn mừng. Nếu Nga ngừng xâm lược, thì bạo lực đã gây ra cho Ukraine vẫn là một vết thương hằn sâu nhiều thế hệ, nhưng vấn đề là Nga sẽ không sớm chấm dứt xâm lược. Mỹ và châu Âu nên tập trung vào việc khai thác những sai lầm của Putin, không chỉ bằng cách củng cố liên minh xuyên Đại Tây Dương, và khuyến khích người châu Âu hành động theo mong muốn lâu dài của họ về chủ quyền chiến lược, mà còn bằng cách làm cho Trung Quốc thấy rõ bài học thất bại của Nga: hành động thách thức các chuẩn mực quốc tế, chẳng hạn như chủ quyền quốc gia, sẽ đi kèm với chi phí thực tế, và chủ nghĩa phiêu lưu quân sự sẽ làm suy yếu các quốc gia lựa chọn đi theo con đường đó.

Nếu một ngày nào đó, Mỹ và châu Âu có thể giúp khôi phục chủ quyền của Ukraine, và nếu họ có thể đồng thời thúc đẩy Nga và Trung Quốc chia sẻ cùng một nhận thức về trật tự quốc tế, thì sai lầm lớn nhất của Putin sẽ trở thành một cơ hội cho phương Tây. Nhưng để đạt được điều đó, cái giá phải trả sẽ là cực kỳ đắt.

------------

Liana Fix là Nghiên cứu viên thường trú của Quỹ German Marshall, ở Washington, D.C.

Michael Kimmage là Giáo sư Lịch sử tại Đại học Công giáo Mỹ và là Nghiên cứu viên khách mời của Quỹ German Marshall. Từ năm 2014 đến năm 2016, ông phục vụ trong Nhóm Hoạch định Chính sách tại Bộ Ngoại giao Mỹ, nơi ông chịu trách nhiệm khu vực Nga/Ukraine.

Nguồn: Liana Fix và Michael Kimmage, What If Russia Loses?, Foreign Affairs, 04/03/2022.
hoangphong
Posts: 365
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

Image

Biden cảnh báo Tập: Đừng hỗ trợ vật chất cho Nga!
March 18, 2022
WASHINGTON, DC - NOVEMBER 15: U.S. President Joe Biden participates in a virtual meeting with Chinese President Xi Jinping at the Roosevelt Room of the White House November 15, 2021 in Washington, DC. President Biden met with his Chinese counterpart to discuss bilateral issues. (Photo by Alex Wong/Getty Images)


(The Hill) – Tổng thống Joe Biden trong cuộc điện đàm với Chủ tịch Tập Cận Bình vào thứ Sáu đã cảnh báo đồng nhiệm Trung Quốc, Bắc Kinh sẽ đối mặt với hậu quả nếu “hỗ trợ vật chất” cho Nga giữa bối cảnh xâm lược Ukraine.

“Tổng thống Biden nói rõ những nỗ lực của chúng ta nhằm ngăn chặn và đối phó với cuộc xâm lược, bao gồm cả áp đặt cái giá mà Nga phải trả,” theo thông tin được công bố chỉ vài giờ sau khi cuộc điện đàm kết thúc. “Ông ấy nói về những tác động và hậu quả nếu Trung Quốc cung cấp hỗ trợ vật chất cho Nga, khi Moscow thực hiện những cuộc tấn công tàn bạo vào các thành phố và thường dân Ukraine.”

Toà Bạch Ốc không cho biết cụ thể hậu quả gì mà Trung Quốc phải đối mặt. Các viên chức chính phủ cũng liên tục từ chối cho biết những ý kiến của ông Trump trong cuộc điện đàm.


Hai vị lãnh đạo trao đổi gần 2 tiếng đồng hồ vào sáng thứ Sáu trong cuộc điện đàm qua màn hình mà theo một viên chức cao cấp trong chính phủ mô tả “thẳng thắng,” “thực chất,” và “cụ thể,” và phần lớn tập trung vào cuộc xâm lược của Nga tại Ukraine.

“Chúng tôi lo ngại rằng, họ đang cân nhắc hỗ trợ thiết bị quân sự trực tiếp cho Nga sử dụng ở Ukraine, Ngoại trưởng Antony Blinken cho truyền thông hay vào thứ 5, ngày Toà Bạch Ốc thông báo về cuộc điện đàm.

Viên chức cao cấp trong chính phủ chia sẻ, ông Biden không đưa ra “những yêu cầu cụ thể” với ông Tập. “Tổng thống thực sự không đưa ra những yêu cầu cụ thể với Trung Quốc,” viên chức này trả lời câu hỏi liệu Tổng thống có yêu cầu Trung Quốc can thiệp để chấm dứt những cuộc tấn công của Nga. “Ông ấy nêu ra những đánh giá tình hình của mình, những gì ông ấy nghĩ có lý và gợi ý một số hành động.”

Tuỳ viên báo chí Toà Bạch Ốc Jen Psaki vào chiều thứ Sáu giải thích, “Vì Trung Quốc phải tự quyết định về quan điểm của mình như thế nào.” Bà Psaki cũng cho biết, sau cuộc điện đàm, chính phủ vẫn còn lo ngại về khả năng Trung Quốc hỗ trợ quân sự cho Nga. “Đó là điều chúng tôi đang theo dõi, và cả thế giới sẽ theo dõi,” Psaki nói.

Bảng tóm tắt cuộc điện đàm của Trung Quốc cho rằng, ông Tập tuyên bố với Biden rằng “Trung Quốc không muốn nhìn thấy tình hình ở Ukraine diễn ra như thế này.” Tập Cận Bình cũng khẳng định ủng hộ thương lượng hoà bình giữa Nga và Ukraine. Tuy nhiên, lãnh đạo Trung Quốc không lên án hành động của Nga ở Ukraine.


Là quốc gia có quan hệ sâu sắc hơn với Nga trong những năm gần đây, Trung Quốc tìm cách cho thấy mình trung lập trong cuộc xung đột Ukraine. Các viên chức Hoa Kỳ hối thúc Trung Quốc lên án hành vi của Nga trong khi nêu lên lo ngại về mối quan hệ giữa Bắc Kinh và Moscow.

Nhiều cơ quan truyền thông vào đầu tuần này loan tin, Nga quay sang Trung Quốc tìm kiếm hỗ trợ quân sự và kinh tế, nhằm phục vụ cuộc xâm lược của họ.

Ngoài những trao đổi về Ukraine, Biden nhắc lại, Mỹ không thay đổi chính sách về Đài Loan, và “nhấn mạnh, Hoa Kỳ tiếp tục phản đối bất cứ thay đổi đơn phương nào đối với tình trạng hiện nay.”

Viên chức cao cấp chính phủ cho hay, ông Tập là người nêu lên vấn đề Đài Loan.

Đài Loan vốn là nguồn gốc của một số căng thẳng giữa Washington và Bắc Kinh, và cuộc xâm lược Ukraine của Nga làm cho các tổ chức giám sát quốc tế lo ngại, Trung Quốc có thể tìm cách xâm lược hoặc tuyên bố chủ quyền với hòn đảo này.

Tổng thống Biden trước đây từng cho ông Tập hay, Mỹ cam kết với chính sách “Một Trung Quốc,” theo đó, Hoa Kỳ không công nhận Đài Loan là một quốc gia độc lập khỏi Trung Quốc, nhưng lại cũng lầm lẫn bảo rằng, Mỹ có nghĩa vụ phải điều quân sang Đài Loan nếu hòn đảo bị Trung Quốc tấn công.

Theo Đạo luật Mối quan hệ Đài Loan năm 1979, Mỹ cam kết cung cấp vũ khí để Đài Loan phòng thủ. Luật không cam kết điều quân Mỹ sang bảo vệ Đài Loan.

Hương Giang (Theo The Hill)
hoangphong
Posts: 365
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

Đánh Giá Chiến Dịch Tấn Công Ukraine Của Nga
21/03/2022
Nhã Duy

Trong hai ngày cuối tuần vừa qua, Học Viện Nghiên Cứu Chiến Tranh ISW đã liên tiếp đưa ra các bản đánh giá về cuộc chiến Ukraine và Nga hiện nay. ISW là một tổ chức think-tank phi đảng phái và phi lợi nhuận uy tín có trụ sở tại Washington, DC, quy tụ nhiều cựu tướng lãnh, viên chức cao cấp chính phủ và các học giả để cung cấp các nghiên cứu giá trị về quân sự và đối ngoại quốc tế qua các nghiên cứu, số liệu và phân tích đáng tin cậy. Các nghiên cứu của ISW cũng giúp cho chính phủ Hoa Kỳ có thêm nguồn cố vấn quan trọng trong các chiến dịch quân sự và đối phó với các nguy cơ liên quan đến an ninh quốc gia.

Hai điểm đáng chú ý trong phân tích của ISW là Ukraine đã đánh bại chiến dịch quân sự ban đầu của Nga và cuộc chiến đang bế tắc, đồng nghĩa với sự khốc liệt và đẫm máu hơn, đặc biệt khi kéo dài (*).

Chiến dịch và ý định thoạt đầu của Nga là chiếm được Kyiv và các thành phố lớn khác của Ukraine để thay đổi chính phủ tại Ukraine chỉ trong một thời gian ngắn. Còn sự bế tắc trên các mặt trận Ukraine không có nghĩa là đình chiến hay ngừng bắn mà hai bên vẫn tiếp tục các cuộc giao tranh nhưng sẽ không thay đổi được tình trạng chiến sự căn bản.

Theo ISW, về mặt lý thuyết quân sự thì khi thất bại chiến dịch quân sự ban đầu thì Nga cần rút lui để chuẩn bị kế hoạch tấn công và hậu cần mới nhưng Nga không làm điều này mà chỉ tăng viện binh và sử dụng bom và phi đạn nhiều hơn, một chiến thuật cũng sẽ thất bại.

Trong trường hợp này thì Nga sẽ tiếp tục oanh tạc và pháo kích vào các thành phố Ukraine, phá hủy cả các mục tiêu dân sự và sát hại dân lành nhằm làm nhụt ý chí chiến đấu hay buộc Ukraine phải đầu hàng, chấp nhận những điều kiện do Nga đưa ra để tránh sự thiệt hại quá lớn, điều mà cho đến nay Ukraine đang chứng tỏ ngược lại một cách ngoan cường. Chỉ trong 24 giờ qua, Ukraine đã tiêu diệt thêm ba Trung Đoàn Trưởng của quân Nga.

Chính vì vậy sẽ tạo ra một cuộc xung đột khốc liệt kéo dài và một giai đoạn nguy hiểm mới, thử thách sự quyết tâm của Ukraine và phe đồng minh. Sự tiếp tục ủng hộ và viện trợ của phương Tây cho Ukraine sẽ là yếu tố quan trọng để giúp Ukraine vượt qua giai đoạn mới này. Đây là một tính toán sai lầm của Putin vì không ngờ Mỹ và phe đồng minh đã đoàn kết rất mạnh mẽ và Ukraine lại chống cự dũng mãnh như vậy.

Nga vừa tuyên bố sử dụng phi đạn siêu thanh Kinzhal để phá hủy một kho đạn của Ukraine. Đây là loại phi đạn hiếm, đắt tiền và tân tiến của Nga, cho thấy ý định leo thang chiến sự hơn là đạt được mục tiêu quân sự rõ ràng. Loại phi đạn Kinzhal này cũng có thể thay bằng đầu đạn hạt nhân, cho thấy Nga cũng có thể đang xem xét khả năng sử dụng đầu đạn hạt nhân tầm nhỏ để chứng tỏ sức mạnh quân sự của mình, che đậy các vũ khí đã lạc hậu và thiếu hữu hiệu đang sử dụng trên chiến trường.

Bộ Tổng tham mưu Ukraine lần đầu tiên tường trình rằng Điện Kremlin đang chuẩn bị quân số cho một cuộc chiến kéo dài tại Ukraine và thực hiện các biện pháp quân dịch hà khắc, bao gồm động viên cả thanh niên 17-18 tuổi nhằm thay thế cho số binh lính tử trận. Cũng theo Ukraine, tinh thần và kỷ luật của quân Nga xuống rất thấp, bao gồm cả việc đào ngũ hay không thực hiện theo lệnh chỉ huy.

Nga cũng sẽ sử dụng các nhóm lính đánh thuê Bắc Phi Libya trong mục đích ám sát tổng thống Zelensky cùng các cấp lãnh đạo chính phủ và quân đội, thay cho chiến dịch quân sự bị thất bại.

Chiến sự tại Ukraine vẫn chưa có những dấu hiệu lạc quan và bom đạn của Nga tiếp tục thả hay pháo vào các mục tiêu dân sự và người dân Ukraine trước thái độ đeo đuổi cuộc chiến của Putin. Các nguồn tin tình báo Ukraine và truyền thông cho biết, một nhóm tướng lãnh quân đội và an ninh của Nga đang âm mưu thực hiện một cuộc đảo chánh Putin để nối lại mối quan hệ ngoại giao và kinh tế với Hoa Kỳ và phương Tây.

Nếu điều này trở thành sự thật, liệu có giải pháp nào hữu hiệu hơn để kết thúc chiến tranh?

Nhã Duy
bichphuong
Posts: 620
Joined: Mon Mar 14, 2016 4:13 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by bichphuong »

Alexander Solzhenitsyn, Putin và chủ nghĩa dân tộc tại Nga
Trần Trung Đạo
24-3-2022

Image
Aleksandr Solzhenitsyn và putin. Nguồn: Politico

Quá khứ bao giờ cũng là bài học quý giá cho tương lai. Học để tránh hay học để vượt qua. Tuy nhiên, nhiều nhà chính trị không chỉ học mà tai hại hơn còn vận dụng quá khứ như một vũ khí để thực hiện tham vọng bành trướng của riêng họ.

Có người như Hitler nhắc nhở người dân về một quá khứ vàng son Tổ Quốc Đức cần được phục hồi.

Có người vận dụng nỗi đau quá khứ như trường hợp Đặng Tiểu Bình và Tập Cận Bình dùng khẩu hiệu “một trăm năm sỉ nhục” để khiêu khích lòng tự ái dân tộc của người Trung Hoa.

Cũng có người như Alexander Solzhenitsyn và Putin xem quá khứ Đế Quốc Nga như một lâu đài cổ mà các thế hệ phải bảo vệ và nếu cần phải chết trong đó không được phép thoát ra.

Theo Stanford Encyclopedia of Philosophy, mặc dù thuật ngữ “chủ nghĩa dân tộc” (nationalism) có nhiều nghĩa khác nhau, nhưng tựu trung nó bao hàm hai hiện tượng:

(1) thái độ mà các thành viên của một quốc gia quan tâm đến danh tính của họ với tư cách là thành viên của quốc gia đó và

(2) các hành động của các thành viên của một quốc gia đang tìm cách đạt được (hoặc duy trì) một số hình thức chủ quyền chính trị.”

Trong một cách đơn giản và dễ hiểu hơn, chủ nghĩa dân tộc, không phải là một hệ tư tưởng (ideology) giống như chủ nghĩa cộng sản hay chủ nghĩa tư bản và cũng khác với lòng yêu nước (patriotism), là một cách suy nghĩ của một người hay một số người cho rằng dân tộc của người đó hay những người đó có phẩm chất cao hơn các dân tộc khác và do đó quyền lợi dân tộc của người đó hay những người đó nên được đặt lên trên quyền lợi các dân tộc khác thường là có chung biên giới đất hay biển.

Hitler, ngay trong trang đầu của chương thứ nhất trong tác phẩm Đời Tranh Đấu Của Tôi (Mein Kampf), viết về Áo, một Ukraine của Nga như sau: “Nước Đức – Áo phải được phục hồi về một Tổ Quốc Đức vĩ đại. Điều đó, thực sự, không đặt trên cơ sở của bất cứ một tính toán kinh tế nào. Không, không. Ngay cả khi thống nhất là một vấn đề ít được quan tâm về kinh tế, và ngay cả khi điều đó có thể gặp bất lợi từ quan điểm kinh tế, vẫn nên diễn ra. Những người cùng huyết thống nên cùng chung một nước Đức.” (Mein Kampf Adolf Hitler Translated into English by James Murphy).


Nhà văn Nga nổi tiếng thế giới Alexander Solzhenitsyn viết về Ukraine không khác gì Hitler viết về Áo trong tác phẩm Tái Dựng Nước Nga (Rebuilding Russia) như sau: “Tất cả chúng ta đều phát xuất từ Kiev quý giá, nơi mà từ đó “đất Nga bắt đầu hình thành” (như Nestor đã ghi trong biên niên sử của mình) và từ đó chúng ta nhận được ánh sáng của Cơ đốc giáo. Chính các hoàng tử đã cai trị tất cả chúng ta”.

Ông không quên đưa ra một đề nghị về một Ukraine tương lai: “Các nhà sử học và nhà lý luận chính trị Ukraine ủng hộ quyền tự trị cho Ukraine nhưng tôi tin rằng điều này sẽ đạt được tốt nhất trong khuôn khổ liên minh liên bang với Nga.” (Alexander Solzhenitsyn, “Rebuilding Russia, Reflections And Tentative Proposals”, Moscow 1990, London 1991)

Cũng trong tác phẩm này, Solzhenitsyn viện dẫn lý do cho việc Ukraine nên là một tiểu bang hơn là một quốc gia vì “tách khỏi Ukraine có nghĩa là cắt ngang cuộc sống của hàng triệu cá nhân và gia đình: hai quần thể này hoàn toàn xen kẽ với nhau; có toàn bộ khu vực mà người Nga chiếm ưu thế; nhiều người sẽ khó lựa chọn giữa hai quốc tịch; nhiều người khác có nguồn gốc hỗn hợp, và có rất nhiều cuộc hôn nhân hỗn hợp…”

Solzhenitsyn không hiểu hay cố tình không muốn hiểu sự khác nhau căn bản giữa quyền công dân của một nước và nguồn gốc văn hóa người đó.


Một người dân bình thường đưa ra những lý lẽ trên có thể sẽ được quên nhanh, nhưng Solzhenitsyn thì khác. Solzhenitsyn không chỉ là nhà văn nổi tiếng nhất của Nga mà còn là biểu tượng cho dòng lịch sử chảy qua nhiều biến cố của Nga từ Thế Chiến Thứ Hai đến khi ông qua đời ngày 3 tháng 8, 2008. Quan điểm chủ nghĩa dân tộc của ông là chỗ dựa tinh thần và lý luận chủ đạo cho các chính sách đối ngoại với các nước cựu CSLX của Putin.

Putin xem Solzhenitsyn như một bậc thầy. Theo nhà nghiên cứu Peter Eltsov, thuộc National Defense University, Putin bày tỏ lòng thán phục dành cho Solzhenitsyn và đến tận tư gia của ông ta để thông báo các chương trình Putin đã đạt được dựa theo những điều Solzhenitsyn đã viết.

Putin lập lại quan điểm của Solzhenitsyn khi viết về Ukraine: “Để hiểu rõ hơn về hiện tại và nhìn về tương lai, chúng ta cần đọc lại lịch sử. Chắc chắn không thể kể hết trong bài viết này những diễn biến diễn ra hơn một nghìn năm. Nhưng tôi sẽ tập trung vào những khoảnh khắc quan trọng, then chốt điều quan trọng mà chúng ta cần ghi nhớ, cả ở Nga và Ukraine. Người Nga, người Ukraina và người Belarus đều là hậu duệ của Rus cổ đại, vốn là bang lớn nhất ở Châu Âu. (Vladimir Putin ”On the Historical Unity of Russians and Ukrainians“ July 12, 2021)

Putin ca ngợi Solzhenitsyn: “Solzhenitsyn là một người yêu thích lịch sử Nga và dựa vào đó trong khi phân tích các diễn biến hiện tại và nhìn vào tương lai của đất nước. Tôi nghĩ điều đó rất quan trọng.” (Phỏng vấn với đài truyền hình Ba Lan’s Gazeta Wyborcza và TVP ngày 15 tháng 1, 2002).

Cả ba, một Hitler diệt chủng, một Solzhenitsyn nhà văn, một Putin độc tài nhưng chia sẻ nhau một quan điểm dân tộc, đó là “những người cùng huyết thống nên cùng chung một nước.”

Hitler được nhân loại biết nhiều qua Thế Chiến Thứ Hai với Holocaust. Putin đang được nhắc gần như hai mươi bốn giờ một ngày trên mọi nguồn tin thế giới. Alexander Solzhenitsyn có thể là một ngạc nhiên với nhiều độc giả, nhất là những độc giả từng yêu mến tài năng và thán phục lòng can đảm của ông qua các tác phẩm như Tầng Đầu Địa Ngục (The First Circle), Quần Đảo Ngục Tù (The Gulag Archipelago ), Một Ngày Trong Đời Của Ivan Denisovich (One Day in the Life of Ivan Denisovich) v.v..

Nhưng khiếu văn chương và lòng can đảm chưa đủ để minh định giá trị của một con người và cũng không thể dùng để biện minh cho những nhận thức sai lầm về lịch sử.

Quan điểm của Solzhenitsyn cho thấy một người yêu dân chủ chắc chắn sẽ chống lại mọi chế độ độc tài nhưng một người chống độc tài chưa hẳn phát xuất từ tình yêu dân chủ.

Ngoài Solzhenitsyn, Boris Yeltsin của Nga là một bằng chứng khác. Một Yeltsin hai năm trước đứng trên xe tăng công khai thách thức các thành phần CS tàn dư bảo thủ cũng chính là Yeltsin hai năm sau ra lệnh xe tăng tấn công quốc hội gây ra hàng trăm người bị giết và bị thương. Dù biện minh bằng lý do gì hay nhân danh mục đích gì, hành động của Boris Yeltsin là hành động phi dân chủ. Do đó không ngạc nhiên, để trả ơn, một trong những sắc lệnh đầu tiên khi nhậm chức tổng thống của Vladimir Putin là miễn truy tố Yeltsin.

Vài nét về Aleksandr Isayevich Solzhenitsyn:

Theo tiểu sử do chính ông gởi cho Hội Đồng Giải Nobel và theo tác phẩm Alexander Solzhenitsyn của Kodjak, Andrej, nhà văn một thời là biểu tượng của khát vọng tự do sinh ngày 11 tháng 12, 1918 tại Kislovodsk. Cha là một người có trình độ đại học nhưng phải bỏ dở để tình nguyện vào quân đội Nga trong Thế Chiến Thứ Nhất như một sĩ quan pháo binh. Cha ông qua đời khi Solzhenitsyn còn trong bụng mẹ. Ông lớn lên với người mẹ, người Ukraine, thường hay bệnh và đời sống khó khăn. Solzhenitsyn theo học ban toán tại đại học Rostov. Dù không thích toán học nhưng cũng nhờ toán mà ông đỡ vất vả trong thời gian tám năm ở trại tù khổ sai. Dù giỏi toán, Solzhenitsyn vẫn mơ ước trở thành nhà văn. Trong giai đoạn từ 1939 đến 1941, bên cạnh các môn toán và lý, ông dành thời gian để nghiên cứu về văn chương tại Học viện Văn Chương, Triết Học và Lịch Sử ở Moscow. Khi Thế Chiến Thứ Hai bùng nổ, ông tham gia vào binh chủng pháo binh và chiến đấu một cách dũng cảm.

Trong thời gian ở mặt trận, Solzhenitsyn và một người bạn tâm giao từ thời trung học cho tới đại học thường hay trao đổi nhau thư từ. Một trong những lá thư đó, Solzhenitsyn phê bình Stalin. Mặc dù ông viết rất khéo nhưng cũng bị khám phá. Tháng 7, 1945 Solzhenitsyn bị kết án tám năm lao động khổ sai. Bạn ông ta bị kết án mười năm. Ra tù, Solzhenitsyn bị chỉ định cư trú tại miền nam Kazakhstan. Năm 1961, trong giai đoạn tương đối cởi mở dưới thời Khrushchev hai tác phẩm của Solzhenitsyn được in. Khi Khrushchev bị hạ bệ, các tác phẩm của Solzhenitsyn cũng bị hạ bệ theo. Cánh CS tôn thờ Stalin tấn công ông liên tục. Dù vậy, thời gian này cũng là đỉnh cao trong sự nghiệp văn chương của Solzhenitsyn. Tên tuổi của ông không chỉ được biết nhiều tại Liên Xô mà nhiều hơn bên ngoài Liên Xô. Năm 1969, ông bị trục xuất ra khỏi Hội Nhà Văn Liên Xô nhưng năm sau, 1970, ông lại được trao giải văn chương cao quý nhất thế giới: Nobel Văn Chương.

Khi tác phẩm Quần Đảo Ngục Tù được in tại hải ngoại, Solzhenitsyn bị tố cáo là “phản quốc”. Ông bị bắt giữ ngày 12 tháng 2, 1974 và hôm sau bị trục xuất đến Đức. Ông di chuyển vài nơi trên quãng đời lưu vong trước khi chọn một làng nhỏ thuộc tiểu bang Vermont để định cư. Solzhenitsyn và gia đình sống ở đó gần hai mươi năm cho tới khi hồi hương về Nga, 1994. Solzhenitsyn qua đời ngày 3 tháng 8, 2008.

Với tất cả sự kính trọng dành cho nhà văn Solzhenitsyn, đề nghị “Ukraine nên nằm trong liên bang Nga”, về lịch sử và dân tộc học thể hiện một quan điểm sai lầm và lạc hậu. Quan điểm dân tộc cực đoan đó là nguồn gốc của không biết bao nhiêu tai họa đã diễn ra trong lịch sử nhân loại, cụ thể nhất là trong cuộc chiến thế giới từ 1939 đến 1945 mà ông đã từng chiến đấu chống lại.

Dân tộc là gì? Nói một cách dễ hiểu, dân tộc là một khái niệm để chỉ tập thể của những người chia sẻ một dòng máu, có cùng nguồn gốc văn hóa, ngôn ngữ, truyền thống và gắn bó nhau qua những thăng trầm trong lịch sử.

Phần lớn các định nghĩa về dân tộc đều dừng lại ở đó. Và nếu vậy, dân tộc chỉ là một căn nhà đồ sộ nhưng khô cứng và cũ dần theo thời gian. Căn nhà đó thực chất chỉ là một đống gạch đá vô hồn. Truyền thống chỉ là một thói quen lạc hậu.

Không. Dân tộc phải là một thực thể sống động, phải biết thở như con người và phải luôn đổi mới theo đà phát triển của văn minh nhân loại. Dân tộc phải có quyền tự quyết và vươn lên cùng thời đại và thời đại này là thời đại tự do.

Bởi vì ước muốn của con người hôm nay không những khác với ước muốn con người ngàn năm trước mà khác ngay cả trong vòng thế kỷ trước đây. Văn hóa là một dòng sông chảy ngang qua đời sống con người mang theo các giá trị tự do, dân chủ, độc lập và quyền tự quyết được sống trong xã hội mà họ chọn lựa.

Tự do là quyền bẩm sinh của con người và không một ai, không một tổ chức, không một đảng phái nào có quyền tước đoạt.

Chưa bao giờ trong lịch sử loài người khát vọng tự do dân chủ bùng cháy mạnh hơn.

Phong trào Mùa Xuân Ả Rập (Arab Spring) 2011 bắt đầu với cuộc Cách mạng Hoa lài (Jasmine Revolution) cho thấy con người con người sẵn sàng chết vì tự do dân chủ, những giá trị mà trước đó không lâu còn được xem như những xa xỉ phẩm. Nhiều nhà độc tài không trực tiếp ảnh hưởng bởi phong trào Mùa Xuân Ả Rập đã vẫn phải tự thay đổi đường lối lãnh đạo và cai trị để thỏa hiệp với đà tiến của nhân loại.

Phim Blood Diamond là phim hư cấu nhưng được dựng từ nhiều cảnh thật đã diễn ra ở Sierra Leone trong đó có cảnh chặt tay rùng rợn. Một hình ảnh mà người viết đã dùng để ca ngợi nhiều lần là trường hợp anh nông dân Ismail Darramy bị chặt tay vì từ chối không bỏ phiếu cho các lãnh tụ độc tài phiến loạn. Bàn tay của anh nông dân quan trọng đến dường nào. Không chỉ bản thân mà cả gia đình anh sống nhờ bàn tay đó. Nhưng anh chấp nhận bị chặt tay vì anh yêu dân chủ. Thói quen chặt tay dã man này là di sản còn lại từ thời vua thực dân Bỉ King Leopold II tàn ác nghĩ ra để trừng phạt những người dân thuộc địa Congo không theo kịp chỉ tiêu sản xuất.

Dân tộc Ukraine đã đấu tranh cho độc lập, dân chủ và tự quyết suốt nhiều trăm năm qua nhiều triều đại Nga. Nền độc lập thực sự đến khi chế độ CS Liên Xô sụp đổ.

Năm 1990, cánh cửa tự do mở ra không chỉ cho 51 triệu dân Ukraine mà còn cho cộng đồng người Ukraine lang bạt trên nhiều quốc gia khác có cơ hội hồi hương.

Ngày 24 tháng 8, 1991, quốc hội Ukraine tuyên bố “Ukraine là một quốc gia dân chủ độc lập” phù hợp với “quyền tự quyết dân tộc” ghi rõ trong Hiến Chương Liên Hiệp Quốc và ấn định ngày 1 tháng 12, 1991 là ngày trưng cầu dân ý.

Ngày 1 tháng 12 đến, 92 phần trăm dân số Ukraine bỏ phiếu đồng ý Ukraine độc lập. Ngay cả trong các khu vực được xem như đã bị Nga hóa ở miền Đông Ukraine cũng có trên 80 phần trăm đồng ý Ukraine là một quốc gia dân chủ và độc lập. (Paul R. Magocsi, A history of Ukraine, University of Washington Press, 1996)

Ngày 24 tháng 8 (Lễ Độc Lập) và ngày 28 tháng 6 (Lễ Công Bố Hiến Pháp Dân Chủ) là hai trong số những ngày quốc lễ lớn nhất của Cộng Hòa Ukraine.

Nếu Vladimir Putin là một người học trò tận tụy của lịch sử Nga, lẽ ra ông ta nên chào đón cơ hội Ukraine trở thành một nước độc lập, tự do dân chủ và mở rộng vòng tay hợp tác để cùng phát triển trong tình huynh đệ cùng một nguồn gốc Rus, không nhất thiết phải liên bang hay nhập hẳn vào Nga.

Nếu Solzhenitsyn là người quan tâm đến nguyện vọng của người dân Ukraine, lẽ ra ông ta nên dùng ảnh hưởng của mình để bênh vực khát vọng tự do của 50 triệu người đã chứng minh qua hai cuộc bầu cử công khai và dân chủ thay vì đi ngược lại chiều kim lịch sử với âm mưu tái lập một đế quốc Nga đã tàn lụi từ lâu.

Solzhenitsyn ca ngợi Putin bằng những lời nịnh hót tầm thường đến độ khó tin là đã phát ra từ cửa miệng của tác giả Quần Đảo Ngục Tù: ”Tổng thống biết quá rõ những khó khăn đáng kinh ngạc, cả đối nội và đối ngoại, ông ta đã phải thừa hưởng và những khó khăn cần phải tránh ngày nay. Tôi muốn ca ngợi sự thận trọng và đúng đắn trong các quyết định và nhận định của tổng thống. Nhìn chung, ông ta có một đầu óc nhanh nhẹn, thông minh nhanh nhẹn và không có ham muốn quyền lực cá nhân, không thích quyền lực… thực sự làm việc chăm chỉ. Chăm chỉ vì nhiệm vụ khó hoàn thành lắm.” (Phỏng vấn đài truyền hình Nga ngày 21-9-2000).

Yevhen Sverstiuk, một nhà thơ Ukraine bất đồng chính kiến và từng bị chế độ CSLX bỏ tù trong thập niên 1970 phê bình luận điệu chủ nghĩa dân tộc của Solzhenitsyn: “Ukraine là một chủ đề riêng biệt vì Solzhenitsyn, có mẹ là người Ukraine, có thái độ đặc biệt đối với Ukraine. Ông ta đã tìm cách từ chối nửa người Ukraine của mình và đề cao một nửa chủ nghĩa dân tộc Nga của mình. Theo nghĩa này, ông ta đã đánh mất tầm vóc của mình. Kiến thức của ông ta rất hạn hẹp, phản tiến bộ và rất sơ sài về hệ tư tưởng đế quốc Nga. Các bài phát biểu của ông ấy về Ukraine thật kinh khủng. Chúng sai, chúng đầy rẫy những thông tin sai lệch, loại thông tin mà xã hội Nga đang được nuôi dưỡng.” (Claire Bigg, Solzhenitsyn Leaves Troubled Legacy Across Former Soviet Union, Radio Free Europe, August 6 2008)

Solzhenitsyn không cầm súng, không bắn chết ai nhưng quan điểm của ông ta đang góp phần tàn phá quê mẹ ông (mẹ của Solzhenitsyn là người Ukraine).

Ông không còn sống để thấy cảnh hàng triệu ông bà già, phụ nữ và trẻ em Ukraine đang lâm cảnh màn trời chiếu đất trong các trại tị nạn, hàng ngàn người Ukraine phải chết mỗi ngày ngoài mặt trận, một đất nước do những suy nghĩ sai lầm của chính ông góp phần tàn phá.

Hôm nay trước cảnh máu chảy thịt rơi, nhà tan cửa nát, những khái niệm gọi là “tình anh em”, “tình dân tộc Rus” đã trở thành vô nghĩa. Đây không phải là nội chiến giữa nước “Nga lớn” và “Nga nhỏ”, không phải là cuộc chiến “cốt nhục tương tàn”, “nồi da xáo thịt” mà là một cuộc chiến tự vệ chống xâm lăng của Cộng Hòa Ukraine.

Những người lính Ukraine không chiến đấu vì quá khứ. Họ chiến đấu cho quyền sống, quyền làm người, quyền tự do và dân chủ của chính họ, gia đình họ hôm nay và các thế hệ Ukraine tương lai.
buikiem
Posts: 504
Joined: Sat Sep 22, 2012 12:45 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by buikiem »

Quân đội tham nhũng phơi bày nhược điểm của Nga trong cuộc chiến xâm lược
Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

29-3-2022
Khi nguồn tin quân sự từ Ngũ Giác Đài công bố 60% tên lửa hành trình của Nga bị xịt khi đổ quân xâm lược Ukraine, các chuyên gia quan sát đặt câu hỏi: Nước Nga đánh đấm kiểu gì mà vũ khí của Nga kém hiệu quả thế này?

Những thất bại trên chiến trường Ukraine đã bộc lộ cho thế giới thấy uy tín của ngành công nghiệp vũ khí Nga. Và với bối cảnh này, các khách hàng mua vũ khí của Nga (trong đó có Việt Nam) có thể có thêm điều kiện để nhận biết, hiểu rõ “chất lượng vũ khí Nga” thông qua các phi vụ làm ăn buôn bán với tổ hợp nhà nước Rostec.

Rostec là tập đoàn nhà nước của Nga được thành lập cuối năm 2007 để quảng bá công nghệ phát triển, sản xuất và xuất khẩu các sản phẩm công nghiệp kỹ thuật cao trong lĩnh vực dân sự và quốc phòng. Tập đoàn này có tất cả 700 chủ thể với 14 công ty mẹ: 11 công ty mẹ vận hành trong các tổ hợp công nghiệp quốc phòng và ba công ty được huy động vào trong lĩnh vực dân sự. Các tổ chức của Rostec được đặt tại 60 vùng lãnh thổ của Liên Bang Nga và cung cấp hàng hóa cho trên 70 quốc gia trên toàn thế giới.

Sergei Chemezov, người điều hành Rostec, được coi như “nội gián bí ẩn” của Điên Kremlin. Sinh ra tại một thị trấn nhỏ dọc theo tuyến đường sắt Siberia ở vùng Irkutsk, miền trung nam nước Nga, cuộc đời của Sergei Chemezov là một ví dụ sinh động về sự thành công dưới “triều đại” Putin.

Chemezov theo học tại Học viện Quân sự của Bộ Tổng tham mưu Nga, nơi đào tạo những người giỏi nhất và sáng giá nhất cho quân đội Nga. Sau đó ông đã gia nhập KGB và điều hành hoạt động giám sát khoa học và công nghệ của Liên Xô ở Đông Đức vào những năm 1980. Tại đây, Chemezov đã gặp và kết bạn với Vladimir Putin, sống trong cùng một khu chung cư.

Là một vị tướng cấp cao trong KGB, dưới thời Putin làm tổng thống, Sergei Chemezov đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng. Năm 2007, Putin bổ nhiệm ông làm Giám đốc điều hành của Rostec thuộc sở hữu nhà nước, tập đoàn công nghệ và quốc phòng lớn nhất ở Nga.

Mặc dù Chemezov hay miêu tả bản thân đầy khiêm tốn kiểu như “tiền nhiều để làm gì“? “Tôi không tích trữ, không có tài khoản bí mật cũng chẳng sở hữu du thuyền hay máy bay riêng… Tôi chỉ có một ngôi nhà đang sống cùng gia đình và tôi cũng không có nhu cầu xây lâu đài, Tôi đầy đủ rồi”. Tuy nhiên thực tế theo các nhà điều tra, dường như Chemezov có tài khoản kín, có siêu du thuyền và có nhà cửa, bất động sản đắt tiền, chỉ là ông ta không đứng tên mà núp đằng sau các chi nhánh hoặc hầu hết đều đứng tên con gái riêng của ông.

Theo báo cáo của OCCRP trước đó và các tài liệu mới từ Pandora Papers, gia đình và người thân của Chemezov đã gom góp được hơn 400 triệu USD tài sản được liệt kê trong thời gian ông lên nắm quyền.

Ngày 14/3/2022, Tây Ban Nha đã quyết định thu giữ du thuyền “Valerie” trị giá 140 triệu USD do cô Anastasia Ignatova, con gái riêng 34 tuổi của Chemezov đứng tên, thông qua một công ty có tên là Delima Services Limited. Dư luận đã đặt nhiều nghi vấn vì không hiểu bằng cách nào mà Anastasia, một giảng viên đại học với mức lương trung bình khoảng 2.200 USD có thể mua được chiếc du thuyền như thế.

Tài sản của Anastasia Ignatova bao gồm Linkpoint Services Limited, một công ty mẹ có trụ sở tại Quần đảo Virgin (Vương quốc Anh) với tài sản 40 triệu USD trong năm 2019. Các công ty con của nó bao gồm Delima Services Limited, Penimar Holdings Limited, Hollinger Investments Limited, và Hilltower Holdings Limited. Trong đó Hollinger Investments Limited, với tài sản gần 60 triệu USD, ngành nghề kinh doanh chính là quản lý và đầu tư vào bất động sản ở Moscow. Ignatova cũng được liệt kê là người thụ hưởng của hai công ty khác có trụ sở tại Quần đảo Virgin – Sightview Consultants Limited, Starlake Services Limited – và Belize.

Vào năm 2019, Dự án báo cáo tội phạm có tổ chức và tham nhũng, nằm trong chuỗi chương trình rửa tiền của Nga đang diễn ra, đã công bố cáo buộc rằng, những người thân của Chemezov và các cộng sự thân cận của Rostec sở hữu các biệt thự sang trọng trong khu đô thị độc quyền của Tây Ban Nha có tên S’Agaro trị giá hàng chục triệu Euro.

Hồ sơ tham nhũng của Sergei Chemezov, người điều hành Rostec, tay chân thân tín của Putin chỉ là một trong nhiều ví dụ bê bối bên trong quân đội Nga. Mô hình kinh doanh kiểu gia đình, quan hệ “thân quen” của nước Nga dường như được Quân đội Nhân dân nước CHXHCN Việt Nam áp dụng khá nguyên mẫu.

***

Từ thông tin 60% tên lửa hành trình của Nga bị xịt, chúng ta thử đi đến vấn đề tiếp theo có liên quan đến Việt Nam:

Quân đội nhân dân Việt Nam cần phải có một đợt kiểm kê, xem xét lại kho vũ trang đang sở hữu. Mục đích là để đánh giá chất lượng các loại vũ khí bởi hàng nhập từ các đầu mối cung cấp Nga rất nhiều. Tất nhiên để đánh giá có pháo xì, pháo xịt hay không là một việc không đơn giản vì chỉ có phóng thiệt mới biết pháo nổ hay xì mà thôi. Chừng nào Việt Nam có cơ hội phóng thiệt như kiểu Nga đang thể hiện ở Ukraine mới rõ là 10 quả xì xịt hết 6 quả?

Riêng khoản kiểm toán sau khi kiểm kê đánh giá kho vũ trang thì phải có chuyên gia vũ khí thật sự am hiểu thị trường và giá cả thì mới xác định được chi phí đầu tư mua vũ khí thật sự và đúng giá chưa?

Còn về đầu tư tự phát triển và sản xuất vũ khí của các doanh nghiệp đặc biệt thuộc quân đội Việt Nam cũng cần phải có một đợt đại phẫu thuật để xem phát minh, sáng kiến, cải cách kỹ thuật của ngành sản xuất vũ khí Việt Nam thật sự ở đâu, đã đi đến đâu trong lúc này. Đây là việc cần thiết và sống còn bởi nên tránh và ngừa từ xa một chuyên án kiểu Học viện quân y – Việt Á thứ hai, thứ ba, và thứ n.

Kinh nghiệm để rút ra bài học ư? Nhìn vào Nga và tập đoàn sản xuất vũ khí quốc doanh của Nga là Rostec sẽ có vô số bài học xương máu. Quan sát và rút tỉa bài học từ Rostec sẽ rất hữu ích cho quân đội Việt Nam. Để làm được điều này chắc hẳn cần lắm sự lên tiếng, thúc giục từ Lực lượng tác chiến không gian mạng kiêm AK47 từ Ba Đình.
MatVit
Posts: 1315
Joined: Fri Sep 02, 2011 9:10 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by MatVit »

Image

Sự dối trá trắng trợn của báo Vẹm khi đưa tin về cuộc chiến tại Ukraine!
Hương Khê
(Danlambao) - Trong cuộc xâm lược của Nga vào Ukraine, Nga tuy mồm nói chỉ tấn công vào các mục tiêu quân sự. Nhưng với bản chất côn đồ và lưu manh của tên độc tài khát máu Putin, chúng đã tấn công vào cả thường dân, kể cả các tòa chung cư, chứng tỏ bản chất của chúng là nói một đàng làm một nẻo.

Việc Nga tấn công vào các mục tiêu dân sự là điều không ngạc nhiên, vì bản chất của quân xâm lược là giết càng nhiều dân càng tốt. Nhưng điều đáng nói là báo chí quốc doanh VN khi đưa tin thì một là nói mập mờ để đánh lẫn con đen, không dám chỉ mặt đặt tên quân xâm lược, và trở thành cái loa tuyên truyền cho chúng.

Ngày 26/2 vừa qua, một tòa chung cư ở Kiev bị tên lửa tấn công, thế là toàn bộ hệ thống báo chí quốc doanh đều lên tiếng.

Báo Thanh Niên giật tít; “Một chung cư ở Kiev bị trúng tên lửa”

Theo đó: “Theo lời giới chức dịch vụ khẩn cấp địa phương, tên lửa đã bắn trúng tầng 17 và 18 của tòa nhà”.

Báo Tiền phong có bài: “Một toà chung cư ở Kiev bị tấn công, nghi trúng tên lửa”.

Báo Vnexpress có bài: “Khoảnh khắc chung cư Ukraine trúng tên lửa".

Báo Dân Trí có bài: “Khoảnh khắc tên lửa đánh trúng tòa nhà chung cư ở Ukraine v.v..."



Đặc điểm chung là các báo chỉ đưa tin và hình ảnh tòa chung cư bị tấn công bằng tên lửa, nhưng không dám nói tên lửa của Nga.

Tởm lợm và khốn nạn nhất là tờ Công an nhân dân. Trong khi các báo còn ngập ngừng chưa dám nói rõ tên lửa của Nga, thì tờ CAND khẳng định một cách chắc chắn như đinh đóng cột rằng, đó là tên lửa Buk-M1của Ukraine. Nhưng điều khốn nạn và lưu manh là nguồn tin mà báo này dẫn lại lấy từ kẻ xâm lược:

“Tòa nhà chung cư ở Kiev trúng tên lửa Buk-M1”.

“Interfax dẫn nguồn tin quân đội Nga ngày 26/2 bác bỏ thông tin tòa chung cư ở thủ đô Kiev bị phá hủy một phần do hỏa lực Nga, đồng thời nhận định quả tên lửa trong vụ việc là loại được phóng đi từ hệ thống Buk-M1 thuộc biên chế quân đội Ukraine”(1).

Nghĩa là tờ CAND kết án quân đội Ukraine bắn vào dân mình. Ngậm máu phun người là bản chất của kẻ xâm lược và tay sai của chúng xưa nay.

Báo Tuổi Trẻ ngày 26/2 có bài: “Ukraine từ chối đàm phán, buộc quân Nga tiếp tục chiến dịch quân sự”. Nghĩa là đánh bùn sang ao, và cho rằng Nga tiếp tục tấn công là do lỗi của Ukraine?

Về việc Châu Âu đóng cửa không phận với Nga, Báo dân trí ngày 28/2 lại lật ngược lại: “Nga đóng cửa không phận với 36 nước”.

Báo Tuổi trẻ 28/2 lại lập lờ viết: "Nga đến nay đã cấm các hãng hàng không của 36 quốc gia sử dụng không phận nhằm đáp trả các biện pháp trừng phạt nhằm vào lĩnh vực hàng không của nước này”. Quá thô thiển. Tại sao không dám nói Nga đáp trả vì bị châu Âu cấm vận trước?


Hài hước nhất là tờ Tiền Phong ngày 28/2, cùng một giọng như tờ Dân Trí, khi viết: “Cơ quan Vận tải Hàng không Liên bang Nga ngày 28/2 cho biết Mátxcơva đã quyết định cấm các hãng hàng không từ 36 quốc gia sử dụng không phận Nga”.

Một điểm nổi bật nữa là: Các báo không dám gọi đích danh Nga xâm lược Ukraine, mà lươn lẹo viết đó là chiến dịch quân sự của Nga, hoặc là sự xung đột quân sự giữa hai nước. Nhìn chung các báo dù tựa đề có thay đổi chút ít nhưng nội dung vẫn là một, chứng tỏ tất cả đều sủa theo một lệnh của tuyên giáo Vẹm.

Tờ Vnexpress ngày 27/2/ đưa tin: “Ukraine kiện Nga lên Tòa án Công lý Quốc tế”

“Tổng thống Ukraine cho biết đã kiện Nga lên Tòa án Công lý Quốc tế ở The Hague, Hà Lan, vì chiến dịch quân sự của Moskva tại nước này”.

Tờ Thanh Niên ngày 01/3 đưa tin: “Vatican kêu gọi Nga hãy ngừng chiến dịch quân sự đặc biệt ở Ukraine và ngồi vào bàn đàm phán trong nỗ lực chấm dứt xung đột thông qua hòa giải".

Tuổi trẻ ngày 01/3 đưa tin: “Thẩm phán Tòa án Hình sự quốc tế (ICC) tuyên bố sẽ mở cuộc điều tra sớm nhất có thể về cuộc xung đột quân sự vừa qua ở Ukraine”

Trong số những kẻ cuồng Nga xâm lược Ukraine, phải kể đến, là Đại tá Lê Thế Mẫu(LTM), được ho là “nhà bình luận quốc tế của Viện Chiến lược quốc phòng, thuộc Bộ Quốc phòng”.

LTM dùng miệng lưỡi của tên rắn độc nhằm bênh vực cho tên kẻ cướp Putin, khi y phun ra rằng: “Tổng thống Nga V.Putin cứu thế giới thoát khỏi hiểm họa Chiến tranh thế giới lần thứ III”! Mục tiêu chính của chiến dịch đặc biệt này là nhằm ngăn chặn hiểm họa cuộc Chiến tranh thế giới thứ ba".


LTM còn viết: “Nga sử dụng vũ khí chính xác cao phá hủy cơ sở hạ tầng quân sự của Ukraine như sân bay, kho tàng nhiên liệu, kho chứa vũ khí.... Các đòn tấn công của Nga không làm hư hỏng cơ sở hạ tầng dân sự.

Nga sử dụng vũ khí chính xác cao phá hủy tất cả các mục tiêu thuộc cơ sở hạ tầng quân sự như sân bay, kho tàng vũ khí phòng không v.v”.

Nghĩa là Nga không bao giờ tấn công vào thường dân nhờ vũ khí chính xác cao?(2)

Tướng Lê Văn Cương, nguyên viện trưởng Viện Chiến lược BCA, thì chém gió trên kênh VTC, ủng hộ Nga và nói xấu Ukraina, không nói Nga xâm lược mà nói là Ukraine xung đột với Nga?

Còn đại sứ VN tại Ukraine Nguyễn Hồng Thạch thì tuyên bố chẳng cần sơ tán công dân VN vì sẽ không có chiến tranh xảy ra.

Đến lúc máy bay Nga ném bom, thì lão chui xuống hầm,nhưng lão vẫn chưa tin là Ukraina bị Nga tấn công(3).

Một số báo còn đưa tin TT Ukraine đã tháo chạy. Nhưng thực tế, ông đang ở thủ đô Kiev và cầm súng sát cánh cùng binh sĩ để chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Chưa kể ổng TT lên Fb Livestream để củng cố tinh thần người dân.

Trên thế giới hiện nay, đang có hai tên độc tài khát máu đe dọa hòa bình là Putin và Tập Cận Bình. Khi cả thế giới lên án Nga thì Tập lại ủng hộ. Nếu hôm nay Nga xâm lược được Ukraine được Tập ủng hộ, thì Tập sợ gì không xua quân xâm lược VN bất cứ lúc nào, như chúng đã làm trong quá khứ.

Về biển Đông, Putin nói rằng “Nga ủng hộ lập trường hợp pháp của Trung Quốc trong việc bảo vệ các lợi ích cốt lõi,” đồng nghĩa với việc Nga ủng hộ quan điểm của Trung Quốc về vấn đề Biển Đông.

Chiến tranh là sản phẩm của bản năng hoang dã. Chỉ có mất trí hoặc côn đồ mới đối đầu bằng bạo lực.

Phải chăng những kẻ ủng hộ quân xâm lược Nga hôm nay, là tín hiệu của những kẻ “ăn cơm quốc gia thờ ma Tàu cộng”, để rồi nay mai khi Tập xua quân xâm lược VN, thì đã có lực lượng nội gián từ trong đánh ra, sẵn sàng nã tên lửa vào tổ quốc, vào nhân dân?

Nhà văn Nguyễn Khải rất chí lý khi từng nói rằng, "Người cộng sản nói dối lem lẻm, nói dối lì lợm, nói dối không hề biết xấu hổ và không hề run sợ!".

Chức năng của báo chí là đưa tin kịp thời, chính xác, khoa học. Nhưng váo Vẹm lấy nhiệm vụ tuyên truyền là chính, vì vậy họ không ngần ngại bẻ cong ngòi bút và bịa đặt, xuyên tạc, bóp méo nhằm định hướng dư luận.

Việc báo chí lập lờ và xuyên tạc sự việc chứng tỏ hai khả năng: Một là nghiệp vụ và nhận thức của họ quá non kém. Hai là họ được lệnh phải viết theo chỉ đạo, dù có xuyên tạc sai sự thật.

Nhưng họ không biết rằng người dân VN đâu còn ngu như họ nghĩ, nhất là từ khi có Internet và mạng xã hội, thì những luận điệu dối trá ấy chắng lừa bịp được ai.

Hèn chi mà Ts Nguyễn Sĩ Dụng, nguyên Phó chủ nhiệm VPQH, khi nói về báo chí bị trói tay trói chân, viết theo chỉ đạo, cho nên luôn bị mạng xã hội cho hít khói, đã than thở và cay đắng thừa nhận rằng: “Nếu được chiến đấu sòng phẳng, không lý gì báo chí thua mạng xã hội”

Chú thích:

(1) https://cand.com.vn/the-gioi-24h/toa-nh ... 1-i645324/
(2) https://www.facebook.com/daitalethemau
(3) https://dantri.com.vn/the-gioi/dai-su-v ... 314743.htm

Hương Khê
bichphuong
Posts: 620
Joined: Mon Mar 14, 2016 4:13 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by bichphuong »

Biden đúng, Putin phải ra đi
New York Times
Tác giả: Bret Stephens
Trúc Lam, chuyển ngữ
April 6th 2022

Image
Vladimir Putin. Nguồn: Mikhail Svetlov/ Getty Images

Những cảnh kinh hoàng về vụ giết người hàng loạt ở ngoại ô Kyiv khiến mọi người khiếp sợ và không ai ngạc nhiên.

Sự tàn bạo đối với thường dân đã trở thành quân bài của chế độ Putin kể từ khi mới thành lập – từ vụ đánh bom chung cư ở Moscow năm 1999, các bằng chứng chi tiết đều nhắm vào Vladimir Putin và các tay sai trong cơ quan an ninh của ông ta, cho đến vụ sát hại Anna Politkovskaya, Alexander Litvinenko, Sergei Magnitsky và Boris Nemtsovnh, tới những hành động tàn bạo của Nga ở Grozny, miền đông Ukraine, Aleppo và bây giờ là Bucha.



Hầu hết, thế giới đều nhận thấy rằng, việc bào chữa để hòa hợp với Putin dễ dàng hơn là chống lại ông ta. Một ví dụ: Năm 2015, Đức nhận khoảng 35% lượng khí đốt tự nhiên từ Nga. Năm 2021, con số này đã tăng lên 55%. Berlin hiện là một trở ngại ngoại giao lớn đối với việc áp đặt các biện pháp trừng phạt cứng rắn hơn đối với Nga, và Đức tiếp tục mua khí đốt, dầu và than của Nga, trị giá 2 tỷ USD mỗi tháng.

Nói một cách đơn giản nhưng chính xác rằng, Đức – sau nhiều năm quyết liệt chống lại áp lực quốc tế nhằm giảm bớt sự phụ thuộc vào khí đốt của Nga – thấy mình ở vị trí tài trợ cho nhà nước Nga. Đó là tiền giúp để giữ cho đồng rúp lưu hành và cỗ máy chiến tranh của Điện Kremlin tiếp tục hoạt động. Chắc chắn đây không thể là vai trò mà Berlin mong muốn.

Nhưng điều này đòi hỏi một sự rõ ràng về mục tiêu của phương Tây trong cuộc khủng hoảng này. Chúng ta muốn hòa bình ngay bây giờ – hoặc ít nhất là càng sớm càng tốt? Chúng ta muốn Ukraine đạt được một chiến thắng rõ rệt đối với Nga? Và chúng ta có muốn Putin ra đi không?



Lợi thế của hòa bình hiện nay – một lệnh ngừng bắn sau đó là một thỏa thuận thương lượng – là sẽ chấm dứt cả giao tranh ngay lập tức lẫn nguy cơ xảy ra một cuộc chiến tranh rộng lớn hơn. Đây không phải là chuyện nhỏ và mọi người rất muốn thực hiện, đặc biệt nếu Putin ám chỉ một sự leo thang khiến phương Tây khiếp sợ. Một sự cám dỗ khác là, giả sử Nga phải chịu một “thất bại chiến lược”, như [ngoại trưởng Mỹ] Antony Blinken lập luận trên CNN hôm Chủ Nhật [3-4-2022] rằng, một thỏa thuận ngừng bắn sẽ là một chiến thắng cho cả Ukraine lẫn phương Tây, trong khi tạo cho Putin “hướng đi” được cho là ông ta cần tới.

Các vấn đề liên quan tới hành động này là gì? Nó sẽ củng cố hầu hết các lợi ích lãnh thổ của Nga trong chiến tranh. Nó sẽ cho phép các lực lượng Nga tiếp tục khủng bố những người Ukraine. Nó sẽ cho Putin cơ hội thể hiện với người dân trong nước rằng ông ta là người chiến thắng. Và nó sẽ cung cấp cho ông ta sự lựa chọn để khởi động lại cuộc xung đột vào một ngày nào đó trong tương lai – một phiên bản tái hiện chính xác những gì đã xảy ra sau cuộc xâm lược Ukraine đầu tiên của Nga, vào năm 2014.

Phương án thứ hai là giúp Ukraine tìm kiếm một chiến thắng quân sự mang tính quyết định. Điều đó không chỉ đơn giản là đánh lui quân Nga trong vùng lân cận của Kyiv. Điều đó cũng có nghĩa là phải quét sạch chúng ra khỏi mọi khu vực khác mà chúng đã chiếm giữ kể từ tháng 2, nếu không phải là những vùng mà Nga đã chiếm giữ vào năm 2014.



Điều này đòi hỏi sẽ thêm nhiều tháng giao tranh đẫm máu, một nguy cơ nhỏ nhưng thực sự là cuộc chiến tranh rộng lớn hơn và những hậu quả kinh tế lâu dài khi cố gắng loại bỏ phương Tây khỏi việc sử dụng năng lượng của Nga. Phương án này cũng sẽ đòi hỏi phương Tây cung cấp cho Ukraine các loại vũ khí mà nước này cần để giành được chiến thắng: Tên lửa chống hạm, tên lửa phòng không tầm xa, tàu sân bay bọc thép chống mìn v.v…

Các nhà phê bình cho rằng, phương án này sẽ đặt lợi ích lâu dài của Ukraine lên trên lợi ích trước mắt của phương Tây. Nhưng phương Tây cũng quan tâm sâu sắc đến việc chứng kiến ​​Nga thua cuộc một cách dứt khoát. Điều này sẽ cứu vãn nguyên tắc, rằng các nước có chủ quyền không thể bị thay đổi bằng vũ lực. Nó sẽ ngăn chặn các hình thức tương tự của chủ nghĩa phiêu lưu, hơn hết là nỗ lực của Trung Quốc nhằm chiếm Đài Loan. Nó sẽ khiến những người theo chủ nghĩa dân tộc phi tự do lặng lẽ hoặc không lặng lẽ ủng hộ Putin, từ Tucker Carlson ở Fox News đến Marine Le Pen ở Pháp, trở lại vũng lầy của họ.

Nó cũng có thể làm suy yếu nghiêm trọng quyền lực chính trị của Putin. Để lập luận rằng, phương Tây không có hứng thú khi muốn nhìn thấy ông ta thất bại là giả vờ lần này rằng, ông ta sẽ rút mình vào một góc và mặc kệ thế giới làm gì thì làm.



Điều này mở ra câu hỏi lớn hơn về những gì phương Tây có thể làm để đẩy nhanh việc Putin rút lui. Xoay quanh chủ đề này luôn có nguy cơ bị cáo buộc vô tâm về việc tìm cách thay đổi chế độ, như thể ai đó suy tính một cách nghiêm túc việc triển khai Lực lượng Dù 82 để chiếm Điện Kremlin.

Nhưng có một loạt lựa chọn mà phương Tây chưa động đến khi nói tới Putin. Chúng ta có thể đóng băng nguồn dự trữ ngoại hối của Nga và các tài sản khác thành tài khoản ký quỹ để tái thiết cho Ukraine, cũng như tái vũ trang và tái định cư cho người tị nạn ở Ukraine. Chúng ta có thể chống lại các chiến dịch thông tin sai lệch của Điện Kremlin ở phương Tây bằng các chiến dịch cung cấp thông tin cho công dân Nga, đặc biệt là khi đề cập đến sự làm giàu bất chính của các nhà lãnh đạo của họ. Chúng ta có thể ấn định một ngày đầy tham vọng để áp đặt các lệnh trừng phạt đối với tất cả các mặt hàng năng lượng nhập khẩu của Nga. Brussels có thể mời Kyiv tham gia vào quá trình gia nhập chính thức Liên minh châu Âu như một dấu hiệu của sự đoàn kết về mặt đạo đức.

Không lựa nào trong số này có thể là viên đạn bạc khi lật đổ chế độ Putin. Nhưng các chế độ đối mặt với thất bại về quân sự, sự nghèo nàn về kinh tế và sự thống trị toàn cầu – như Liên Xô đã làm vào giữa thập niên 1980 và Argentina đã làm sau thất bại ở quần đảo Falklands – là những chế độ có khả năng sụp đổ nhất. Nhiệm vụ của chính quyền Biden là thuyết phục các đồng minh của chúng ta theo đuổi cả ba [phương án], trong khi nỗi kinh hoàng ở Bucha vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí chúng ta.
TranAnhDung
Posts: 288
Joined: Tue Oct 28, 2008 7:43 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by TranAnhDung »

Lại một lần nữa, người dân Việt Nam bị làm nhục
Phạm Đình Trọng

4-10-2022
Đội quân Putin xâm lược Ucraine bị thua đau phải rút chạy, đã để lại tội ác man rợ ở thị trấn nhỏ Bucha, ngoại thành Kyiv. Hơn 400 xác dân Bucha bị quân Nga bắn giết rải rác khắp mấy đường phố nhà cửa thưa thớt của thị trấn Bucha. Chưa tính được số dân chết chồng chất trong những hố chôn chung, vùi lấp sơ sài, còn lòi chân tay trên mặt đất.

Người dân Ucraine bị lính Nga giết theo kiểu KGB Putin man rợ và hèn nhát: Tay bị trói. Đạn bắn vào gáy vào đầu từ phía sau.

Loài người văn minh kinh hoàng ghê tởm và phẫn nộ trước tội ác trung cổ của quân Nga xâm lược. Liên Hiệp Quốc lập tức phải họp khẩn bỏ phiếu loại Nga ra khỏi Hội đồng Nhân Quyền. Mỗi lá phiếu đồng thuận tước bỏ tư cách thành viên Hội đồng Nhân Quyền của Nga là một bàn tay chỉ mặt cái ác, lôi cái ác ra khỏi cộng đồng nhân loại văn minh.

Trong tháng ba năm 2022, dồn dập hai lần liền Liên Hiệp Quốc ra nghị quyết lên án Nga xâm lược Ucraine, đòi Nga phải rút quân ngay lập tức khỏi lãnh thổ Ucraine. Trong khi hầu hết các quốc gia có mặt ở Liên Hiệp Quốc đều bỏ phiếu lên án Nga, đòi Nga rút quân thì cả hai lần đại diện nhà nước Việt Nam đều bỏ phiếu trắng. Hai lần người dân Việt Nam bị lá phiếu trắng của nhà nước Việt Nam làm nhục trước thế giới.

Lần này, 93 cánh tay cộng đồng nhân loại chỉ mặt cái ác Putin Nga ở Ucraine. 93 cánh tay loài người văn minh lôi cái ác Putin Nga ra khỏi Hội đồng Nhân Quyền. Đi xa hơn hai lần bỏ phiếu trắng, lần này nhà nước Việt Nam bỏ phiếu chống. Chống lại 93 cánh tay chỉ mặt tội ác Putin Nga.

Bằng lá phiếu chống nghị quyết của cộng đồng nhân loại vạch mặt cái ác, nhà nước Việt Nam đưa cánh tay ra bảo vệ cái ác Putin Nga.

Một lần nữa, người dân Việt Nam lại bị nhà nước Việt Nam làm nhục trước thế giới.
TranAnhDung
Posts: 288
Joined: Tue Oct 28, 2008 7:43 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by TranAnhDung »

Vladimir Putin cùng một giuộc với Polpot?
Trần Đông A
9-4-2022

Image
Thi hài nạn nhân bị giết trong thời gian Nga chiếm đóng Bucha. Nguồn: AP

Đáng tiếc, chính phủ VN, với các lá phiếu vừa qua ở LHQ, đã hoàn toàn đi ngược lại ý nguyện đa số của người dân Việt Nam thể hiện qua các mạng xã hội.

Nga xâm lăng Ukraine, nhưng cuộc chiến không còn chỉ giới hạn giữa Nga và Ukraine nữa, mà đã trở thành cuộc chiến của thế giới giữa một bên là các quốc gia độc tài – chuyên chế và bên kia dân chủ – tự do, giữa thiện và ác, giữa ánh sáng và bóng tối. Qua thảm cảnh quân đội Nga tàn sát thường dân vô tội ở thị trấn Bucha của Ukraine cả thế giới đều phẫn nộ và muốn Toà án Công lý Quốc tế (ICJ) tố cáo Nga như là một tội phạm chiến tranh.

Việt Nam lại “tự bắn vào chân mình”

Ngày 7/4/2022, Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc đã thông qua nghị quyết đình chỉ tư cách thành viên Hội đồng Nhân quyền đối với Nga, nhằm phản ứng lại các báo cáo gần đây về việc lính Nga thực hiện các cuộc thảm sát dân thường ở Ukraine. Điều đáng chú ý là Việt Nam cùng với Trung Quốc, Bắc Triều Tiên nằm trong số 24 nước bỏ phiếu chống lại nghị quyết này, dù trước đó Hà Nội đã hai lần bỏ phiếu trắng nhằm thể hiện sự trung lập trong vấn đề Nga – Ukraine. Dư luận ngạc nhiên là tại sao VN không nghĩ đến lợi ích dài hạn của mình.

Theo giới chuyên gia thì với lá phiếu này, Việt Nam đã tự làm khó mình trong việc kêu gọi sự ủng hộ từ các nước phương Tây, đặc biệt trong bối cảnh nước này đang tranh cử để trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền nhiệm kỳ 2023 – 2025. Giáo sư Carlyle Thayer từ trường đại học New South Wales, nước Úc, nhận xét, Việt Nam đã tự bắn vào chân mình. Trong hoàn cảnh này thì không lãnh đạo cấp cao nào của Việt Nam có thể thực hiện một chuyến đi đến châu Âu, dù là vì vấn đề thương mại hay vấn đề gì đi nữa, bởi vì chuyện này sẽ được lôi ra, nếu không bởi một thành viên của nghị viện châu Âu thì cũng bởi một nước nào đó.

Không chỉ Tổng Thư ký LHQ

Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc António Guterres hôm thứ Ba 5/4 đã kêu gọi mở một cuộc điều tra tội ác chiến tranh về việc giết hại dân thường ở thị trấn Bucha của Ukraine. Tổng Thư ký Guterres nhấn mạnh: “Tôi sẽ không bao giờ quên những hình ảnh kinh hoàng về những thường dân bị giết ở Bucha… Tôi cũng vô cùng sốc trước những lời khai cá nhân về các vụ cưỡng hiếp và bạo lực tình dục đang đưa ra… Cao ủy Nhân quyền đã nói về các tội ác chiến tranh có thể xảy ra, vi phạm nghiêm trọng luật nhân đạo quốc tế và vi phạm nghiêm trọng luật nhân quyền quốc tế”. “Cho đến nay, cuộc tấn công của Nga đã khiến hơn 10 triệu người phải bỏ chạy chỉ trong một tháng, đây là đợt di chuyển dân số cưỡng bức nhanh nhất kể từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai”, đây là đợt di chuyển dân số cưỡng bức nhanh nhất kể từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai”, ông Guterres nói.

Hôm 7/4, các Ngoại trưởng nhóm G-7 lên án sự việc mà họ gọi là “hành động tàn bạo” của các lực lượng vũ trang Nga ở Ukraine, đồng thời nói thêm rằng những người liên quan tới vụ này sẽ phải chịu trách nhiệm. Thông cáo của nhóm G-7 cho biết: “Chúng tôi, các Bộ trưởng Ngoại giao nhóm G-7 và các Đại diện Cấp cao của Liên minh châu Âu, lên án mạnh mẽ đối với các hành động tàn bạo mà lực lượng vũ trang Nga đã gây ra ở thị trấn Bucha và một số thị trấn khác của Ukraine”.


Theo tờ Der Spiegel, cơ quan tình báo Đức đã chặn được các tin nhắn vô tuyến điện từ các nguồn tin quân sự Nga thảo luận về vụ giết hại dân thường ở Bucha. Nguồn tin cho biết: “Chính phủ liên bang Đức có nhận được dấu hiệu về sự xâm phạm của Nga ở Bucha.” Các quan chức địa phương cho biết chỉ riêng ở Bucha có hơn 300 người đã bị Nga giết hại, 50 người trong số họ đã bị hành quyết.

Trong bài phát biểu tại Hội đồng Bảo an LHQ cũng trong ngày ngày 5/4, Tổng thống Ukraine Zelensky đã liệt kê những hành vi tàn bạo của quân xâm lược Nga tại Bucha như cắt lưỡi, tứ chi, hãm hiếp phụ nữ ngay trước mặt con của họ. Ông Zelensky nói “Những gì diễn ra ở Bucha chưa phải là tồi tệ nhất”. “Không may thay, cuộc thảm sát ở Bucha chỉ là một trong số những điều mà quân xâm lược đã làm trên đất nước chúng tôi trong 41 ngày qua. Một số thành phố như Mariupol, Kharkiv, Chernihiv…hàng chục cộng đồng khác, mỗi nơi giống như Bucha…”


Trong diễn văn, ông Zelensky nêu câu hỏi: “Tại sao Nga đến Ukraine, hãy nói cho tôi biết?” Và ông đưa ra câu trả lời: “Ban lãnh đạo của Nga giống như kẻ thực dân thời cổ đại. Họ cần sự giàu có của chúng tôi và con người của chúng tôi. Nga đã ép hàng chục nghìn công dân của chúng tôi đưa vào lãnh thổ của họ. Sau đó sẽ có hàng trăm ngàn người khác. Họ đã bắt cóc hơn hai nghìn trẻ em. Đơn giản là bắt cóc hàng ngàn trẻ em. Và tiếp tục làm như vậy. Nga muốn biến người Ukraine thành nô lệ thầm lặng”.

Bucha gợi lại thảm sát Ba Chúc 1978

Trong cuộc tranh luận sau đó tại LHQ, Đại sứ Hoa Kỳ Linda Thomas-Greenfield tuyên bố, Hoa Kỳ đã đánh giá các lực lượng Nga đã phạm tội ác chiến tranh ở Ukraine. Bà nói, Hoa Kỳ đang tìm cách đưa LB Nga ra khỏi Hội đồng Nhân quyền. Hãng AP, ngoài báo cáo về vụ việc xảy ra tại Bucha, còn dẫn chứng thêm một loạt câu chuyện khác tương tự tại khu vực Motyzhyn, cách Kyiv 50 km về phía Tây. Theo tường thuật của AP, người dân và nhân chứng tại đây cho biết rằng quân Nga đã bắt giữ và giết hại thị trưởng, chồng của bà và cả con trai của hai người. Xác của các nạn nhân bị vứt vào một hố chôn gần khu vực quân Nga đóng quân trước đó. Phóng viên AP đã tìm được hố và xác nhận sự kiện này.

Cuộc hành quyết ở Bucha khiến dư luận ở Việt Nam nhớ lại vụ thảm sát ở làng Ba Chúc, tỉnh An Giang năm 1978. Vụ thảm sát ấy từng bị tố cáo là tội ác chiến tranh gây ra bởi chính quyền Khmer Đỏ, do tập đoàn lãnh đạo Trung Quốc thời bấy giờ là Đặng Tiểu Bình cầm đầu, chống lưng. Vụ việc xảy ra tại xã Ba Chúc (nay là thị trấn Ba Chúc), huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang.


Từ ngày 30/4/1977, quân Khmer Đỏ bắt đầu đồng loạt nổ súng tấn công biên giới Tây Nam – Việt Nam. Ngày 18/4/1978, quân Khmer Đỏ tràn vào Ba Chúc, thẳng tay chém giết những dân thường vô tội. Nhiều người chạy tới chùa Phi Lai và Tam Bửu và chạy lên núi Tượng nhằm ẩn náu, song cũng bị Khmer Đỏ tàn sát dã man. Trong 12 ngày chiếm đóng từ 18 – 30/4/1978, Khmer Đỏ đã giết chết 3.157 dân thường. Chỉ có 3 người sống sót sau vụ tàn sát. Về quy mô, vụ thảm sát này lớn hơn Bucha, nhưng về tính chất tàn bạo thì cũng dã man không kém. Vladimir Putin cùng một giuộc với Polpot? Dư luận có thể liên tưởng, dù 44 năm đã trôi qua.

Trung Quốc mắc kẹt và lươn lẹo

Trong khi đó, Trung Quốc ngày nay của Tập Cận Bình đang bị mắc kẹt vào một tình thế khó xử so với một tháng trước đây. Vì gắn bó quá chặt chẽ với Putin, nên Tập Cận Bình đã bị dư luận quốc tế lên án. Gắn vào cỗ xe của Putin là quyết định sai lầm của ông Tập, làm tổn thương đến danh dự và uy tín của Trung Quốc, đồng thời làm gia tăng rủi ro, vì Trung Quốc có thể bị trừng phạt tiếp theo.

Việc Trung Quốc liên kết với Nga đã phản tác dụng, làm mất lòng Tây Âu, và làm cho Mỹ có chính sách cứng rắn hơn với Bắc Kinh. Đó là cái giá mà Trung quốc phải trả nếu có ý định tấn công chiếm Đài Loan. Liệu Tập Cận Bình có suy nghĩ lại về đối tác “không giới hạn” với Nga như trong Tuyên bố chung giữa Tập Cận Bình và Putin tại cuộc gặp cấp cao nhân dịp khai mạc Thế vận Hội Olympics tại Bắc Kinh?


Trong khi vụ thảm sát ở Bucha đang làm dấy lên nỗi kinh hoàng toàn cầu trong những ngày gần đây và nâng cao tính cấp bách của các cuộc điều tra đang diễn ra về các tội ác chiến tranh của Nga thì dư luận đang chứng kiến một câu chuyện hoàn toàn khác trên các phương tiện truyền thông nhà nước của Trung Quốc. Theo đài CNN, các phương tiện truyền thông của Bắc Kinh tuy có đưa tin về thương vong dân sự ở Bucha nhưng lại nhanh chóng nhấn mạnh sự bác bỏ của Nga, với hai bản tin nổi bật được truyền hình từ đài truyền hình quốc gia CCTV trong tuần qua nêu bật những tuyên bố từ Mátxcơva, rằng đó là tình huống được dàn dựng sau khi lực lượng Nga rút khỏi khu vực này.

Quan điểm bao che cho Nga đã được thể hiện trong một bài xã luận được đăng trên “bản sao” của tờ Nhân Dân Nhật báo (Thời báo Hoàn cầu) hôm 7/4, dường như đặt câu hỏi về tính xác thực của điều mà tờ báo gọi là ‘sự cố Bucha’ và miễn trách nhiệm cho Nga. Chưa hết, Trung Quốc còn “đánh bùn sang ao” khi bình luận: “Điều đáng tiếc là sau khi ‘sự cố Bucha’ bị phanh phui, Mỹ, người khơi mào cuộc khủng hoảng Ukraine, không hề có dấu hiệu thúc giục hòa bình và thúc đẩy đàm phán, mà còn tìm cách làm trầm trọng thêm căng thẳng Nga – Ukraine”, xã luận cho biết. Trong khi đó, bất kể ‘sự cố Bucha’ diễn ra như thế nào, không ai có thể phủ nhận ít nhất một điều: chính việc Nga gây ra chiến tranh là thủ phạm trực tiếp của thảm họa nhân đạo hiện nay.

Tòa án quốc tế (ICJ) phán quyết

Le Monde ngày 6/4/2022 dành bài xã luận cho “Bucha, bước ngoặt chiến tranh tại Ukraina”. Đối với đòi hỏi từ dư luận quốc tế, sau các phát hiện hàng trăm thi thể thường dân Ukraina tại các vùng ngoại ô Kiev, ưu tiên hiện nay là Tòa án quốc tế (ICJ) cần phải nhanh chóng đưa ra các phán quyết, không để cho các thủ phạm được thoát tội.

Theo Le Monde, việc tuyệt đại đa số lãnh đạo các nước phương Tây – trừ thủ tướng Hungary vừa tái đắc cử – chỉ lên án hành động tàn ác của quân đội Nga thôi là chưa đủ. Điều chính yếu giờ đây là các nước, trước hết là các nước châu Âu phải “tăng cường hỗ trợ phương tiện, đặc biệt về nhân sự, cho các hoạt động điều tra và thu thập bằng chứng”.

Xã luận Le Monde cũng nhắc đến “loạt trừng phạt thứ năm” EU đang chuẩn bị, đồng thời nhấn mạnh: “Liệu có cần chờ phát hiện thêm những hố chôn người mới ở Mariupol (thành phố miền nam nơi khoảng 130 nghìn dân thường đang bị kẹt trong vòng vây của quân Nga) để EU quyết định không mua khí đốt của Nga?” Vụ thảm sát ở Bucha phải là một bước ngoặt đối với châu Âu: châu Âu phải “từ bỏ lối phản công chống lại cuộc tấn công tàn bạo của Putin, từ từ từng nấc một đáng thương, để thay bằng một cuộc phản công tổng lực, trong tình đoàn kết với Kiev”.

Những trái tim VN có lương tri…

Nhà báo Đoàn Bảo Châu viết trên FB của mình ngày 7/4: “Một lần nữa, xin được chia sẻ những mất mát, đau khổ đang diễn ra trên đất nước Ukraine. Những trái tim của những người Việt có lương tri luôn đập cùng các bạn. Tôi ước rằng chúng tôi có thể làm được nhiều hơn để giảm đi những đau khổ và mất mát các bạn đang phải gánh chịu. Sự nỗ lực của tôi cũng là với hy vọng để những người cuồng Putin thay đổi cái nhìn của họ về cuộc chiến này”.

Đáp lại tình cảm của nhà báo Đoàn Bảo Châu và những bạn của Ukraine ở VN, Nataliya Zhynkina, phó Đại sứ Ukraine tại Việt Nam đã viết trên Facebook của mình về những hành động tàn bạo của Nga ở Bucha, Irpin và các thành phố khác. Hình ảnh từ Borodianka, Bucha, Gostomel, Dmytrivka, Irpin và các thành phố nhỏ khác của Ukraine, mà quân đội Nga đã chiếm đóng trong tháng và sau đó rời đi vào đầu tháng 4 cho toàn thế giới thấy hàng trăm thường dân bị tra tấn và giết hại nằm trên đường phố, trong nhà của họ, đàn ông, phụ nữ, trẻ em.

Đáng tiếc, chính phủ VN, với các lá phiếu vừa qua ở LHQ, đã hoàn toàn đi ngược lại ý nguyện đa số của người dân Việt Nam thể hiện qua các mạng xã hội. Nếu rồi đây, Việt Nam tiếp tục có những lá phiếu như vừa qua, thì theo giới chuyên gia, VN sẽ mất đi sự ủng hộ của thế giới. Hoa Kỳ và toàn bộ các nước Phương Tây chắc chắn sẽ không hài lòng và họ sẽ ủng hộ nước khác thay vì ủng hộ Việt Nam, hay nói cách khác, tại sao họ phải ủng hộ Việt Nam khi Việt Nam đứng về phe Nga và hành động theo Trung Quốc.

Không chỉ hành động sai lạc tại diễn đàn LHQ, chính phủ VN còn chỉ đạo cho báo chí thể hiện một lập trường không thừa nhận “chiến dịch quân sự” của Nga ở Ukraine là cuộc chiến tranh xâm lược. Báo Nhà nước, cũng giống như hai lần phiếu trắng trước đây, lần này cũng không dám đưa tin VN bỏ phiếu chống nghị quyết loại Nga khỏi Hội đồng Nhân quyền. Còn đối với các hành động mang tính diệt chủng của Nga thì báo chí giữ thái độ nước đôi một cách phản cảm và không thể nào chấp nhận.
Post Reply

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 0 guests