Thơ Quê Hương

Thơ nhạc trữ tình, thơ nhạc lính, video...
hoanghoa
Posts: 2256
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image


Rồng Tiên Ơi - Xin Giữ Vẹn Sơn Hà


Từ Nam Quan, ta ngàn năm ngó lui
Suối Phi Khanh mãi lệ tuôn ngậm ngùi
Hận vong nô hơn ngàn năm Bắc thuộc
Rồng Tiên ơi đau nỗi đau biển trời

Từ Đồng Đăng ta nhớ nàng Tô Thị
Bồng con thơ người hóa đá vọng phu
Chùa Tam Thanh dóng lời chuông thanh nghị
Buông hồi kinh hoài niệm vào thiên thu

Từ Hoàng Sa ta nhớ thù Tô Định
Bắt dân ta từng đáy biển mò châu
Giết dân ta bằng hả hê thú tính
Như giặc Hồ từng mổ ruột bêu đdầu

Từ Mê Linh ta vọng nhớ Vua Bà
Đánh qua Tầu ôi dũng tướng quần thoa
Chiếm hiên ngang sáu mươi lăm thành lũy
Động Đình Hồ* sóng máu còn dư ba

Lý Thường Kiệt từng phá Tống ngàn xưa
Chiếm Khâm, Liêm** ngài viết trang kỳ thư
Như sấm ký mang một lời cảnh báo
"Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư"

Hoàng Liên Sơn biên thùy ta một cõi
Từng bao lần ta đại phá quân Nguyên
Hưng Đạo Vương, đức Quang Trung, Lê Lợi
Khiến giặc Tầu từng khiếp vía nhiều phen

Ải Chi Lăng, đang chìm vào đớn nhục
Lũ giặc Hồ ngầm cắt đất cầu an
Rồi Hoàng Sa sắp thành thềm hải ngục,
Đồng bào ta, rồi mạt kiếp cơ hàn

Đòi Nam Quan vì xương máu ông cha
Vì cháu con, quyết giữ lấy Hoàng sa
Vì tương lai vì hồn thiêng sông núi
Rồng Tiên ơi xin giữ vẹn sơn hà




*Phía Nam sông Dương Tử và Động Đình Hồ vẫn còn miếu thờ Vua Bà
**Lý Thường Kiệt chiếm Khâm Châu, Liêm Châu đại sát 8 vạn giặc Tầu



Hà Huyền Chi
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image



Nghe Lại Tiếng Ru



Một mình nghe lại tiếng ru
Vẳng qua một thuở ấu thơ năm nào
Võng nôi còn những âm hao
Vọng ra từ một thuở nào ấu thơ
Ầu ơ! Ngõ trúc quanh co
Mây che vừa khuất bóng mờ Mẹ đi
Ầu ơ! Bóng Mẹ quay về
Hai hàng chảy xuống buồn se sắt buồn
Ru à! Cho nước mắt tuôn
Ru ơi! Nước mắt cho lòng con đau
Đêm nghe vẳng tiếng ru đầu
Tưởng đâu bóng Mẹ đêm thâu trông chờ
Trong bàng bạc những ngày thơ
Có lời ru, có bóng mờ Mẹ qua
Một mình nghe tiếng ru xa
Mẹ trong cõi nhớ ơi à lời ru !




Trần Kiêu Bạc
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image


Lời Ru Của Mẹ


Khi con còn ngủ trong thai
Cuống rau mẹ chắt đêm ngày thức ăn
Nôi êm nâng giấc con nằm
Sữa thơm mẹ lại vắt phần nuôi con
Bùn màu thắm nước nâu non
Biết bao nghĩa cả tình son với đời
Kiếp sau xin lại làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru



Hồ Dzếnh
hoanghoa
Posts: 2256
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image


Xin Làm Con Chữ Dệt Trang Thơ


Thơ xót xa người có xót xa
Từ mùa trăng vỡ mộng phôi pha
Hồn ta chẳng nhuộm sao vàng úa
Thơ cũng sầu vương kiếp nắng tà

Quê bỏ ta , thơ cũng bỏ đi
Mai còn ai khóc cuộc chia ly
Nếu em hờ hững chùn chân bước
Ai vực niềm đau khỏi hạn kỳ

Đất nước ngàn năm còn sót lại
Chút màu cay đắng phủ đôi vai
Niềm đau em giữ hay ta giữ
Cũng chỉ làm thơ mọc ít gai ..

Ta đau quê cũ , em quê mới
Hai nỗi cùng đau một cuộc cờ
Nếu có ngày sau đời lập lại
Xin làm con chữ dệt trang thơ ...



Nhược Thu
Nov-03-2006
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image


MẸ LÀ MẸ VIỆT NAM

*
Mồ hôi đổ má mẹ hồng ửng
Khơi than tàn nhóm bếp cơm trưa
Đôi vai mẹ, tháng năm dài nặng
Chăm sóc đàn con buổi nắng mưa…

Cảnh nhà nghèo, đồng tiền eo hẹp
Sáu đứa con, tuổi ăn học vào đời
Đất Gò Công phèn chua nước mặn
Miếng ăn, thức uống…héo nụ cười.!

Món canh mẹ nấu kèm món mặn
Tôm rang đường, muối ớt đỏ au
Trời Gò Công ít mưa nhiều nắng
Tình mẹ cho con vẫn ngọt ngào

Mâm cơm gia đình thật vui vẻ
Ngồi cạnh nồi cơm khói bốc thơm
Mẹ xới cơm- lo từng trái ớt
Không sơn hào, hải vị mà ngon.!

Ngày anh Ba bước chân vào lính
Nhà chỉ còn thằng út quẩn quanh
Mấy năm sau nó vào Thủ Đức
Mẹ nhìn ba- nhà cửa vắng tanh

Anh Đại úy, thằng em Trung úy
Mẹ buồn lo nghe súng nổ gần
Tình mẹ cho con luôn tuyệt mỹ
Biển bao la…sóng vỗ ân cần!

Ngày tàn cờ, mẹ nhìn con trở lại
Trong niềm vui canh cánh nỗi lo
Bởi mẹ biết giặc về man rợ
Mẫu tử tình thâm ai hiểu cho…

Năm đầu tiên hai con chung trại
Hàng tuần mẹ xách giỏ thăm nuôi
Mẹ Việt nam sao gặp nhiều oan trái
Mắt mẹ buồn thương nhớ xa xôi…

Suốt cuộc chiến nát tình sông núi
Mẹ Việt Nam luôn vất vả trăm bề
Thượng đế hỡi phép lành hãy trả
Cho trời Nam nhẹ bớt thảm thê…


thylanthảo
lynhcao
Posts: 23
Joined: Sun Jun 24, 2007 3:57 pm
Contact:

Post by lynhcao »

Mừng ngày lên lon

sáng nay tao được điện lên lon
tụi bây ơi, những đứa sống còn
nâng ly, uống mừng tao với chứ
biết đâu rồi, đêm nay đi đoong

sáng nay, tao được điện lên lon
bỗng dưng tao thấy nhớ Sàigòn
nhớ bạn bè tao còn đi học
để mai này, tô vẽ đời son

sáng nay, tao được điện lên lon
người yêu tao chắc sẽ cười dòn
với chị em- nàng còn nở mặt
có thằng bồ, cũng hơi ngon ngon

sáng nay, tao được điện lên lon
nhưng sao, tao lại muốn bỏ đồn
mấy năm đánh giặc đâu màng đến
cấp bậc gì, những kẽ đầu non

sáng nay , tao được điện lên lon
thôi, tụi mày đánh giặc cho ngon
đứa nào muốn phong lên làm đại tướng
tao ký liền, sẽ đãi một con...

Nguyễn Tư
vuphong
Posts: 2749
Joined: Sun Jun 03, 2007 12:31 am
Contact:

Post by vuphong »


Image

(Photo hình mới nhất của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy tại phòng thẩm vấn Công An T.P Hà Nội, photo courtesy of Vietland-News)

CÁNH ĐẠI BÀNG
(gởi đảng cộng sản độc tài và riêng cho nhà văn Trần Khải Thanh Thủy nhân tin em bị đảng CSVN đầu độc bằng cơm tù)

Có thật thế không, nhà văn Thanh Thủy ?
Rằng cơm tù tẩm độc, giết dần em ???
Nếu đúng vậy, đảng là người hay quỉ
Mà bất nhân, mà tàn bạo, đê hèn !!!

Tin dữ ấy bay ra ngoài ngục sắt
Làm đồng bào lo lắng, xót xa đau
Và em ạ, lòng tôi như dao cắt
Muốn gào lên cho rung chuyển toàn cầu !

Hỡi nhân loại! Hỡi lương tâm thế giới !
Có nghe không và có động lòng không ?
Ở Việt Nam, nơi tận cùng tăm tối
Có triệu triệu người khốn khổ long đong

Và có một người nhẫn tâm, đảng giết
Bằng những bữa cơm tẩm độc trong tù
Người có tội ư ?? "tội" vìđã viết
Những truyện đau buồn từ cõi âm u !

Những truyện đau buồn nhưng là sự thật
Sự thật nói lên độc ác tham tàn
Của một nhóm người trái tim thú vật
Của triệu con người đau khổ hờn oan ..

Vì nói thật, đảng đem người kết tội
Và cơm tù tẩm độc để người ăn
Hỡi dân tộc Việt Nam và thế giới
Xin lương tâm lên tiếng nói công bằng !

Xin nói to lên những lời công đạo
Của nghĩa Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền
Nửa thế kỷ, đảng độc tài tàn bạo
Khống chế dân bằng cơm áo, gông xiềng !

Kềm kẹp người dân từng dòng tư tưởng
Đảng muốn con người thành kiếp ngựa, trâu
Tuyệt đối vâng lời, và không hề được
Thắc mắc, phân vân hoặc ngẩng cao đầu !!!

Này hỡi đảng, ngươi vô cùng dơ bẩn
Khi ngươi dùng thủ đoạn hại người ngay
Ngươi đừng tưởng giết người trong bóng tối
Là an toàn, không ai biết, ai hay !

Rồi hoàn vũ sẽ kêu tên, điểm mặt
Rồi Việt Nam bất khuất sẽ vùng lên
Rồi đảng sẽ như ngọn đèn phải tắt
Kết thúc cuộc đời thú dữ, kên kên

Vì lịch sử là những vòng định luật
Đã lên cao thì phải xuống vực sâu
Đảng, bản chất độc tài, không chân thật
Sẽ tang thương đào thải bởi nhu cầu

Và Thanh Thủy, con người đầy nghị lực
Đã yêu quê bằng cả trái tim vàng
Đêm đen qua thì bình minh phải dựng
Em sẽ bay lên bằng cánh đại bàng


Ngô Minh Hằng
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image


Cời tro tìm lại chút tàn âm


Về đây ngơ ngác hồn Từ Thức
Ba mươi năm thoảng giấc mộng dài
Thành phố cựa mình đêm nhiệt đới
Hoang lạ đường xưa mắt dõi cay

Ngỡ ngàng đọc thoáng tên con phố
Dấu ấn sơn hà cuộc đổi ngôi
Lịch sử cúi đầu ngày phán xét
Danh nhân khép mặt, bóng sao dời

Thành quách lêu khêu đèn mờ ảo
Tiếng nhạc chao đời vút canh thâu
Ngật ngưỡng quân vương từ rừng rú
Nụ cười Bao Tự xé lụa, đau

Bánh xe lăn mỏi miền quá khứ
Nhịp thở u trầm chuyện bể dâu
Khẩu hiệu nghênh ngang lòng phố mắc
Quãng bi thơ ấu lăn về đâu ?

Về ngang con xóm đêm lao động
Cầu ván lao chao lượn sóng oằn
Giữa lòng mê mỏi dư âm cũ
Thời gian ngưng đọng khoảng lo toan

Nhà cũ nép mình tàn cây cội
Xiêu vẹo liếp phên bóng đổi đời
Mùi hương bồ kết hong màu gió
Đâu thuở thanh bình ngút triều khơi

Rưng rưng sum họp đêm cầu vọng
Mẹ già phơ phất trắng khói sương
Hiếu tâm rơi rớt đời viễn xứ
Chín đỏ lòng con nải Ba hương

Về đây xênh xang xiêm áo, mão
Cờ lọng kim tiền cuộc vinh quy
Rủng rỉnh nhìn đời con mắt lạ
Còn giữ trong tim được chút gì ?

Ánh mắt cô dâu ngùi lệ tủi
Bên chồng ngoại giống tuổi như cha
Miếng cơm manh áo, ơn sinh dưỡng.
Cũng đành thân phận chim đa đa

Về ngang đồi rác vùng xích đạo
Đàn kiến lăng xăng lũng núi mồi
Trải tuổi thơ buồn trên phế phẩm
Trang vở học trò bé đánh rơi

Lớp áo quê hương bươm đường rách
Tay trần trơ trẽn ngón vụng thừa
Bút cùn nghí ngoáy dăm câu cóc
Góc trời sa mạc chẳng thấm mưa

Về đây ray rứt câu hẹn cũ
Kiếm rỉ một thời loáng đường trăng
Tráng sĩ bôn ba đời cơm áo
Tiền nghiệp trả hoài vẫn chưa xong

Về đây khắc khoải hồn sông núi
Dòng máu Lạc Hồng chảy ngoài tim
Hụt hẫng chân xiên lòng quê cũ
Tay níu trời gần ngút oan khiên

Nước mắt em ơi chùng tao ngộ
Thời gian sỏi đá nứt niềm đau
Lỡ làng theo múi giờ chia cắt
Le lói nhìn nhau bạc mái đầu

Từ đáy buồng tim cơn địa chấn
Phún thạch lan tràn kỷ niệm xưa
Dừng bước chân di đời thiên điểu
Một chút hương xưa vá víu thừa

Về đây gội bóng trăng năm cũ
Trăng cũng già theo lớp phế hưng
Hương hoả một đời ta nguội lạnh
Cời tro tìm lại chút tàn âm



Vũ Quyên
hoanghoa
Posts: 2256
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image


Giọt Trách

Giọt trách ừ thôi em cứ rót
Cho sầu sông núi nhỏ rưng rưng
Ta mang tiếng nấc hờn vong quốc
Về tận miền xa tủi chập chùng

Chẳng biết ngày về ai có đợi
Đã cằn cỗi hết chuỗi ngày xanh
Chiều xưa thu cũng phai vàng nhớ
Nhưng vẫn chưa tàn mộng yến oanh

Giọt nắng quê hương giờ lả chả
Cũng nhàn nhạt héo tựa hồn ta
Buồn treo lặng lẽ vào sông núi
Ai thắp trăng thề soi bước xa ..

Chẳng phải hồn thơ vương áo lụa
Chỉ là thơ lụa vướng sầu trôi
Bàn tay không giữ yên bờ cõi
Biết giữ làm sao được bóng người ...


Nhược Thu
Mon Nov 12, 2007
hoanghoa
Posts: 2256
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image


BIỂN THU

(Để nhớ mùa Thu 2004 thăm biển CA)


Tháng Mười tôi đến Cali
Lá thu ửng má dậy thì mùa Thu
Núi cao mỏng trắng sương mù
Bao la mặt biển xanh như lòng trời
Bên ghềnh, sóng hát chơi vơi
Lắng nghe lời sóng, hồn tôi chợt buồn ...
Vì như từ đáy đại dương
Vang lên tiếng thét đau thương, não nùng
Tự Do !!! ôi, đắt vô cùng !!!
Thịt xương tan nát, máu hồng tuôn rơi ...
Nào điên cuồng sóng trùng khơi
Nào dao hải tặc giết người thảm thương !!!


Vì bên kia Thái Bình Dương
Tôi còn dân tộc quê hương đợi chờ ...
Còn đời đói khổ em thơ
Mẹ già còn lệ bơ vơ đoạn trường
Còn trong tù ngục vô lương
Những lòng gang thép, quật cường, đấu tranh!
Cho mai, một sớm thu lành
Cờ vàng rực rỡ từ thành đến quê
Cho ngày thăm biển Cali
Ngắm thu má đỏ dậy thì, tròn vui ....


Biển ơi .... tôi nhớ quê tôi....
Nhớ không hỡi biển, xác người chìm sâu....



Ngô Minh Hằng
hoanghoa
Posts: 2256
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Những Ngày Mưa

Image


Những ngày mưa qua quê hương tôi
Những ngày mưa xám đất tối trời
Những dãy hàng rào còn giăng đầy phố
Tiếng nước đổ buồn trên sườn nhà ai

Em theo mẹ về kết tranh lợp mái
Những ổ chuột những mặt người xanh tái
Những con chuột to sống lẫn với người
Ăn ngủ trên một nền nhà
Rúc buồn những ngày mưa gió
Em sống mà vẫn âu lo hoài chuyện đó
Cơm gạo, bánh mì, bột, bắp, bo bo
Ngoài đường nạn xích lô
Hàng trăm chiếc chạy không hứng gió

Những giàn nhạc dựng lên giữa phố
Kể chuyện đất nước mình như chuyện trong mơ
Các anh ơi !
Chúng đang lấy máu dân mình làm nhạc, làm thơ
Ngợi ca quan thầy, vẽ vời chế độ

Trời vẫn ẩm buồn cơn mưa chiều đổ
Con ngõ mùa mưa muỗi mòng như rừng
Những vách phên mỏng manh
không đủ che mưa chắn gió
Mẹ rũ tấm Poncho đọng đầy những nước
Buồn em hắt hiu theo gió ngoài trời

Nghĩa vụ gọi hoài tên người từng đợt
Tiếng loa vọng dài qua ngõ từng đêm
Những đứa chết lâu rồi Đảng không báo tin
Y như trò chơi ú tim
Cợt đùa trên nỗi mỏi mòn của mẹ

Anh chạy vòng quanh những ngày tuổi trẻ
Những vòng xe, đạp mãi vào nỗi âu lo
Cơm gạo, bánh mì, bột, bắp, bo bo
Muốn vào đại học
Có đứa đã nguyền rủa mẹ cha
tụng xưng chế độ
Để đời quay tròn theo bàn tay vỗ
Những đêm nằm nghe gió trên nông trường

Tuổi trẻ chúng tôi chia mấy ngã đường
Bóng hạnh phúc chết
trên những xác người đầu bờ cuối bãi
Em đếm ngày trôi qua thời con gái
Con dốc gập ghềnh đất đỏ mùa mưa

Trời vẫn vô tình đổ những cơn mưa
Nhà em le lói ngọn đèn mù tối
Đất nước thảm sầu tim đau ruột rối
Anh tính toán hoài chẳng thấy ngày mai
Mưa từ trời mưa đổ xuống hai vai
Đường anh xuống dốc sâu nhìn không rõ
Con dốc đời ai đo được độ dài

Ngày chia tay nhau buổi chiều đi vội
Chiều chưa qua sao bóng tối vây đầy
Một bàn tay nắm chặt bàn tay
Anh nắm chắc nhé ! chút tình người ở lại
Em thèm được khóc như những ngày thơ dại
Cố nhớ hoài
chẳng đếm hết những lần tiễn đưa
Anh đã giữ trong tim mình đủ chưa ?
Khu xóm ngày xưa
giờ còn lại những túp lều xiêu đổ
Anh đi rồi con phố chắc buồn hơn

Sẽ còn ai sau đoạn đường vượt thoát ngày mai
Còn nhớ mãi những ngày mưa tê tái
Trăm con ngõ trăm nhánh đời cùng khổ
Có con ngõ nào chẳng lầy lội tối tăm
Thành phố này bạn bè ta đã bỏ đi nhiều năm
Quê hương mình !
Mình đã yêu mến những ngày mưa thơ ấu

Chiếc Poncho cũ cuối cùng rồi cũng rách
Sườn nhà em rồi tầm tã dưới mưa
Những ngày mưa ơi những ngày mưa
Những ngày mưa rét mấy cho vừa


Hương Giang
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image


Hạnh Phúc


(Mẹ viết cho K và T)
Điều đầu tiên mẹ vẫn khát khao nói về hạnh phúc
Như đóa hoa mong manh giữa gió rét lạnh lùng
Biết bao lần cô đơn trên cánh đồng trống
Mẹ thấy quanh đời còn lại những hoang liêu
Đất nước mẹ lớn lên tai họa trăm điều
Vẫn nghe thương từng ngọn rau tấc đất
Có những cái mất đi đớn đau, ray rứt
Có nỗi hạnh phúc lạ lùng những lúc được bên nhau

Bầu trời của con không có bóng hỏa châu
Không có những đêm mẹ kéo lê xuống hầm trú ẩn
Không có nỗi chia lìa hãi hùng lởn vởn
Trong cuộc sống mỗi ngày, trong giấc ngủ, những đêm sâu
- Đừng để những vặt vãnh cuộc đời cũng làm mất được nhau

Biết bao lần mẹ muốn nói về những thương đau
Của những người hôm qua bị dập vùi, bôi xoá
Của bác N, của chú T, của ông X ...
Chúng ta đã bị đánh ngã hôm qua không thương tiếc
Đang đứng trên đồi
Còn đứng giữa phố
Chúng ta thét!
Chúng ta gào!
Giữa những ngày trời lộng gió
Chúng ta sống cùng đồng bào phút đó

Con có hiểu tại vì sao gắn bó !?

Cuộc sống của mẹ luôn đầy ắp những ước mơ
Ước mơ hiền lành như khoai như lúa
Dẫu năm tháng đổi dời, lòng người cách trở
Dẫu mộng úa tàn, dẫu tình yêu dang dở
Mẹ có bao giờ để lòng mình héo khô
Và hôm nay mẹ lại làm thơ
Kể cho con nghe những lạ lùng gắn bó...

Quanh nhà mình có những ngọn đồi cháy đỏ
Mẹ hàng ngày vẫn đi qua đó
Vẫn thật bất ngờ khi cỏ mướt màu xanh
Trời ở đây mây vẫn trắng, nắng vẫn hanh
Nhưng khi tiếng mưa gõ đều ngoài khung cửa
Tiếng giàn bông giấy đầu hè lại rạt rào nức nở
Tiếng con sông ngày xưa bên bồi bên lở
Làm sống dậy giữa lòng mẹ nỗi đau dịu dàng
cùng nỗi nhớ
những ngày xưa ...

Những ngày xưa quê hương mù khói lửa
Theo ngoại chạy giặc hoài xuôi ngược ngược xuôi
Thấy mình như con sông nắng chiều nhuộm đỏ
Nước cứ chảy xuôi hoài ai biết sẽ về đâu
Tự cuộc sống đã không cho mình những bền vững dài lâu
Nên mẹ luôn chọn những gì bền chặt nhất

Là mẹ có con
- Là vợ có chồng
- Là tất cả chúng ta có cội nguồn tổ quốc
Là chọn có nhau dù gian nan hay hạnh phúc

Con sẽ phải đối mặt với muôn nghìn bất trắc
Những khổ lụy cuộc đời dằng dặc như nắng mưa
Con hãy chọn cho mình những gì bền chặt nhất
Những gì không một ai có thể tước đoạt mất
Dẫu cuộc sống có thăng trầm năm tháng đổi thay
Chúng ta vẫn luôn có một bầu trời thật nhiều mây
Và ngọn đồi sau nhà không còn quanh năm cỏ cháy
Trái hạnh phúc khi dễ dàng hái lấy
Con sẽ không hái cho riêng con mà cho cả cuộc đời


Hương Giang
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image



ĐÊM GIÁNG SINH GIỮA LÒNG HÀ NỘI



Giữa Hà Nội, trong mùa Đông lạnh giá
Lấp lánh hoa đèn đón Giáng Sinh vui
Đời hai mặt như hai bề chiếc lá
Em, buồn thiu, đời rộn rã cuộc đời ...

Em, đêm nay, hiên nhà hay góc chợ
Tiết đông về hẳn lạnh thấu đài tim
Áo rách thế, sao em ngăn được gió
Chẳng cơm chiều, bao tử có nằm im ???

Rồi mai sáng, cùng mặt trời, tất bật
Em mệt nhoài tay bới rác, tìm cơm
Trên bãi rác, người giống như con vật
Con vật người ôi, tủi nhục nào hơn ?!

Cạnh bãi rác không xa là thành phố
Có những căn lầu, biệt thự nguy nga
Chủ là đảng viên, sao vàng lố nhố
Trên đỉnh uy quyền, thác loạn, xa hoa ...

Ngày cuối năm đảng tưng bừng yến tiệc
Lấy máu dân làm rượu chúc nhau bền
Quà tân niên những phong bì kỷ niệm
Dày cộm đô la, châu báu, bạc tiền !!!

Con của đảng có dư thừa bánh trái
Và dư thừa quần áo hiệu, đồ chơi
Những thứ đồ chơi văn minh, hiện đại
Những búp bê xinh, mắt chớp, môi cười ...

Em cô độc bước đi trên hè phố
Hè phố cuối năm tấp nập, rộn ràng
Trong tay em, những thứ đời vứt, đổ
Có món đồ chơi cũ kỹ ai quăng

Chợt vọng lại những hồi chuông hối hả
Ô - đêm nay - Đêm Chúa đến cùng người !
Em bỗng nhìn trời - trời đêm tối quá ...
Chợt nghẹn ngào em gọi : "Chúa Ba Ngôi !!!"

Ngô Minh Hằng
nuoclanh
Posts: 163
Joined: Wed May 30, 2007 12:09 pm
Contact:

Post by nuoclanh »

Image



Lấy Lại Biển Đông Để Thấy Những Chân Trời
Lời : Kỳ Phong
Đọc : Phương Ca

Nhạc nền : Trả ta sông núi (Nguyệt Ánh) - Đến với quê hương tôi (Bùi Đức Thuần)






(Còn lại tim này thương phế
Và mùa xuân nửa địa cầu về trễ)



Lẽ ra những bờ biển quê hương
Phải xanh dài tít tắp
Lẽ ra những hòn đảo quê hương
Phải nườm nượp bóng dừa


Này em, hỡi em
Bao lâu nữa
Thủy triều trỗi sóng tình ca
Này anh, hỡi anh
Bao lâu nữa
Đoàn tàu trực tuyến Hoàng, Trường Sa


Hôm nay mưa mù, trời chớp lệ
Dải mây-thành xám ngoét
Hồn những con tàu váng vất biển đông


Đôi mắt 74, đôi mắt 75
Và bao đôi mắt ngư dân đã không còn thấy sáng
Bữa tiệc máu ngày qua ngày hoang đãng
Trên xác thân những còm cõi biết lê chân


Trắng ởn nanh, biệt thự giữa khung thành
Túi bạc quốc gia rơi riêng vào túi áo


Lẽ ra miền Trung, không ngại lo vì giông bão
Lẽ ra miền Bắc, không có những phố vẫy, phố liều
Lẽ ra miền Nam, dân oan không phải đớn đau kêu
Lẽ ra quân lực Việt Nam phải được vũ trang tối tân, hùng hậu lắm
Và lẽ ra Việt Nam đã là hàng đầu kinh tế


Và nếu tôi, em, không nhỏ lệ
Như mưa mù trời, như gió hôm nay
Ai đánh thức cơn say
Ai dậm chân để ồn ào đất tổ


Một Ngô Quyền bêu đầu Hoằng Thao nơi Bạch Đằng giang thuở đó
Một Nam Quốc Sơn Hà phá Tống bình Chiêm
Một Trần Thủ Độ sát quân Nguyên
Một lời khuyên của Nguyễn Phi Khanh
Mang giấc mộng Linh Quy Hoàn kiếm
Xương nam tiến Mãn Thanh sờ sờ gò Đống
Nhị Hà đỏ máu thiên thu


Hôm nay..
Biển Việt Nam không nhìn được ra xa
Sóng Việt Nam không bao la hải lý
Hơn 2 triệu vua quan lũ-loài bọn ấy
Càn khôn của báu
Vấy máu anh em


Trên ghế bạo quyền lại hò hét dân đen
Đứng đằng sau nghịt ngòm hố thẳm
Lại hô hào, lại gào bừng bừng khí thế
Và có lẽ lại đưa 77 triệu con người làm bia đỡ trên đầu


Đau lòng và mỉa mai thay trí tuệ đỉnh cao
Lặng nhìn lãnh thổ Việt lùi dần từ phương Bắc


Tổ tiên ơi nơi đâu là giặc
Tổ tiên ơi sông núi 4000 năm
Bờ phương đông sóng sẽ vỡ từng đêm
Từng đêm hận, mưa không nhiều bằng nước mắt


Hồn quê hương, tôi, anh, nào thất trách
Đất quê hương, em, nào biết dâng người
Máu Việt rồi sẽ đổ với trùng khơi
Cầm, thú đó xin một lần tan nát


Lập lại hào quang ngược về 200 xuân trước
Bóng cờ đào, áo vải phục Thăng Long
Khúc bình ca man mác dải sông Hồng
Giáp bạc liên hoan khét mùi thuốc súng


Biển đông ơi
Hãy cùng anh lồng lộng
Hãy cùng em giông bão đuổi xâm lăng
Nếu những kẻ tham lam quen hút máu dân
Hiểu được xác thân là tạm bợ
Và tất cả ….
Của quê hương từ viên đạn vỡ
Của quê hương từng giọt mồ hôi rơi


Đừng đảo điên với ý thức hệ giết người
Mọi rợ ấy lỗi thời và không bao giờ tồn tại
Nếu vô thần
Hãy cho hắn biết yêu quê hương là chính đạo
Nếu là dân Công Giáo
Xin Chúa thức tỉnh hắn địa ngục linh hồn
Nếu là con cháu Phật Chí Tôn
Xin vẽ cho hắn nẻo luân hồi nghiệp chướng


Biển đông, đôi mắt Việt Nam nhìn ra muôn hướng
Mười ngón tay dài với đến những chân trời
Đứng lên đi
Nào anh
Nào em
Nào tôi


Những gì của Việt Nam, hãy trả cho Việt Nam lần cuối
Máu sẽ đổ, đâu cần ai kêu gọi
Những gì của quê hương, xin để lại cho quê hương
Xác thân nào mãi mãi trường tồn
Nhưng dân tộc sẽ không bao giờ chết


Lạy mẹ già, một ngày con băng ra biển lớn
Con lạy cha, một buổi sáng chia ly
Kiên cường lên, em nhé người yêu
Gặp khốn khó cắn răng mà chịu đựng


Non sông Việt Nam trùng trùng vạn dặm
Bờ đại dương Việt Nam dải dải không ngơi
Tất cả chúng ta ơi
Lấy lại biển đông
Để thấy những chân trời



12/12/2007 18:08 PM

--------------------------------
tiendung
Posts: 873
Joined: Tue Jun 19, 2007 7:47 am
Location: Paris
Contact:

Post by tiendung »

Image


Mùa Xuân Quê Hương & Mẹ


xuân âý con đi trời vẫn ngủ
giọt sầu mưa phủ ướt chia phôi
mẹ lau dòng lệ sầu ly biệt
con xót xa đau phút ngậm ngùi .

từng bước con đi từng ngấn lệ
dòng đời chuyên chở xót thương đau
Qui nhơn con phố buồn đưa tiễn
" thưa mẹ con đi " - vạn nỗi sầu .

xuân nay nơi phố người chưa sáng
xứ lạ trời buồn gió rét căm
ngồi nghe từng giọt cơn mưa đổ
bỗng nhớ quê hương - nhớ mẹ hiền !

giờ đây mẹ đã tròn yên giấc
thôi thế là xong một kiếp người
có nghĩa gì đâu thân cát bụi !
ô hay ! sao lệ mãi tuôn rơi !


PHAN TƯỞNG NIỆM
Post Reply

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 0 guests