Tạp Ghi

thienthanh
Posts: 3386
Joined: Thu Jun 07, 2007 4:14 pm
Contact:

Post by thienthanh »

Image

Chúng ta đang sống trong thời đại nào?
Jul 19 at 9:38 PM
“…Sợ nhân dân nổi dậy, sợ những đám đông hành xử có văn hóa, sợ những đám đông hiểu biết, sợ những cuộc hội tụ không tạp nhạp và không có biểu hiện bản năng…”

Câu hỏi này rất cũ, nhưng nó lại đặc biệt mới sau khi tôi đọc lá thư của một nữ sinh viên gửi cho ông thầy tên Hạ trên facebook (thiết nghĩ không cần nhắc thêm về nội dung lá thư này) hay bản tin của Lý Đợi trên facebook về việc nhà văn hóa Thanh Niên TP.HCM đóng cửa triển lãm “bí ẩn cơ thể người”; Và hơn nữa, sau khi tôi đọc đoạn tin về nhóm nhạc đường phố đang biểu diễn tại Đà Nẵng “thành phố đáng sống”, bên cạnh chân cầu Tình Yêu và cầu Rồng thì bị một nhóm cán bộ và dân quân, công an phường đến tịch thu dàn âm thanh, đạo cụ mang về phường, phạt hành chính và nhắc nhỡ tuyên truyền… đừng xin tiền!

Chuyện nghe cứ như phim ảnh hay một thứ gì đó thuộc về thế giới tưởng tượng hay thế giới hồi tưởng của người văn minh nhớ về một quá khứ đen tối của quốc gia, dân tộc. Nhưng không phải, đây là câu chuyện mới, rất mới, nó vừa xảy ra!

Bởi với con người có đủ hoặc chí ít có được một phần văn minh, tiến bộ và nhân bản trong tâm hồn, trí tuệ, sẽ chẳng có ai hành xử cổ hủ và chẳng khác nào “dùi đục chấm mắm cái” như vậy. Trong khi đó, kẻ hành xử vừa nói là những viên chức, quan chức nhà nước Việt Nam trong thế kỉ 21 này!

Như trường hợp ông thầy giáo Hạ cũng không kém phần đáng sợ bởi ông ta là một trí thức, một người có ăn học tới nơi tới chốn, một người có hiểu biết pháp luật (bởi đây là môn bắt buộc của một sinh viên hệ trung cấp, cao đẳng, cử nhân và môn có chuyên sâu của nghiên cứu sinh hệ trên cử nhân theo qui định của ngành giáo dục Việt Nam từ trước tới nay) nhưng lại cố tình lờ đi trước bất công và vô pháp, lại tuyên bố “thầy không biết luật!”…

Điều này khiến cho người chứng kiến phải bật ra câu hỏi tưởng như đã cũ “Chúng ta đang sống trong thời đại nào đây?!”. Và câu trả lời, đương nhiên là đã có sẵn, một sự đương nhiên “chúng ta đang sống trong thời đại Hồ Chí Minh, thời đại Cộng sản xã hội chủ nghĩa”. Không có câu trả lời nào khác!

Vấn đề làm người ta thắc mắc và lấy làm lạ là hiện nay đã bước vào thế kỉ 21, loài người đã có những bước tiến khá xa từ khoa học cho đến triết lý sống cũng như các chuẩn mực đạo đức, dân quyền… Việt Nam không phải là quốc gia đóng cửa kín bưng trước thế giới, Việt Nam kêu gọi đầu tư nước ngoài, mở rộng các quan hệ quốc tế và tham gia Liên Hiệp Quốc, thậm chí ký kết các điều khoản về nhân quyền, tự do của Liên Hiệp Quốc như mọi quốc gia tiến bộ khác. Vậy tại sao Việt Nam, đặc biệt là ở các thành phố lớn lại có cách hành xử cứ như mới từ trong bụi chui ra như vậy?

Đà Nẵng, một thành phố mà người ta vẫn hay kháo với nhau rằng đây là thành phố “đáng sống nhất Việt Nam” bởi cơ sở hạ tầng tốt, cung cách hành xử của hệ thống quan chức địa phương có văn hóa, môi trường thân thiện… Nhưng nghe ra chuyện này đã thuộc về quá khứ. Ngay trong lúc các trào lưu nghệ thuật đường phố xuất hiện ở Hà Nội, Huế như một tín hiệu về sự giao thoa văn hóa, sự tiến bộ và hiện đại của đất nước thì tại Đà Nẵng, việc một nhóm sinh viên mang nhạc cụ ra đường phố đứng biểu diễn và để chiếc hộp đàn để nhận tiền thưởng của khán giả (một chuyện hết sức thường tình và tạo hình ảnh đẹp) lại bị một cán bộ phường đến quát tháo, tịch thu nhạc cụ, lập biên bản, phạt tiền…

Điều này cho thấy gần như mọi yếu tố cát cứ, lộng quyền đã phát triển đến đỉnh của nó. Có nghĩa là cái điều mà tối kị nhất trong một cơ thể quốc gia là “trên bảo dưới không nghe” dường như đang diễn ra đầy rẫy tại Việt Nam. Một tay cán bộ xã, phường, thậm chí cán bộ thôn, ấp tự xem mình là một ông vua khu vực. Và những kẻ lính lác bên dưới tự xem họ là những khanh tướng, được quyền, được phép ăn trên ngồi trốc, đè đầu cưỡi cổ nhân dân.

Dường như mọi lý thuyết như “cán bộ là đầy tớ trung thành của nhân dân” hoặc cán bộ là “của dân, do dân và vì dân”, “cán bộ được đào tạo để phục vụ nhân dân”… đều là những câu cửa miệng được nói không ngớt bởi chính những kẻ phản bội lại nhân dân.

Tính phản bội nhân dân của họ phát triển thông qua những món lợi ích từ lợi ích nhóm cho đến lợi ích cá nhân, vinh thân phì gia. Và đến khi mọi lợi ích vật chất đã đủ, người ta chuyển sang những lợi ích tinh thần. Mà bất kỳ thứ ích kỉ nào được đính kèm với thế giới tinh thần đều cho ra những kiểu tinh thần bệnh hoạn và kỳ dị, nếu không muốn nói là kinh dị.

Bằng chứng, một ông thầy giáo, giảng viên đại học, hiệu phó một ngôi trường đại học thuộc dạng hàng đầu Việt Nam sẵn sàng nói không biết ngượng miệng trước sinh viên của mình rằng “thầy không biết luật!”. Một câu trả lời mà bất kì nhà giáo nào (kể cả giáo viên mầm non) nói ra đều cảm thấy đó là nỗi nhục. Bởi pháp luật là thứ không riêng gì trí thức phải hiểu biết, mà nó là thứ qui định, là loại khế ước xã hội bắt buộc mọi người đều phải biết, phải nắm những thông tin cơ bản của nó để hành xử, để sống.

Ở đây, câu “thầy không biết luật” như một thứ bệnh hoạn tinh thần. Cụ thể là căn bệnh lợi ích tinh thần. Bởi để có được cái quyền lợi từ đảng phái, quyền lợi tiến thân trong hệ thống và quyền ăn trên ngồi trốc, người ta sẵn sàng đạp lên mọi giá trị đạo đức. Và đôi khi, mỗi cái chết của giá trị đạo đức lại tạo ra tiếng cười đắc thắng ngấm ngầm trong phép thắng lợi tinh thần bệnh hoạn. Nó bệnh hoạn đến mức một ông thầy giáo có thể đứng nhìn một đám đàn ông (không cần biết họ là gì) nhục mạ một cô nữ sinh bằng những từ ngữ không còn gì bỉ ổi và sỉ nhục hơn và không có bất kì một phản ứng nào ngoài việc đồng tình với đám đàn ông kia!

Và câu chuyện cấm văn hóa, từ việc cấm triển lãm “bí ẩn cơ thể người” ở Sài Gòn cho đến cấm các bạn trẻ chơi nhạc đường phố ở Đà Nẵng cũng là một phép thắng lợi tinh thần bệnh hoạn khác. Đó là một loại bệnh sợ phát triển của tinh thần. Người ta sẵn sàng để hàng trăm, hàng ngàn đám đông nhậu nhẹt ngồi tràn lan ra lề đường, thậm chí che trại lấn cả lòng đường để hát hò, nhảy nhót, karaoke tưng bừng. Trong đó, không ngoại trừ những bài ca ngợi đảng, ca ngợi bác Hồ và những bài theo kiểu “không còn yêu thì anh cứ đi, trên đường đi nói câu biệt ly yeah!” hay “nếu em thấy không còn cảm giác, thì vui lòng đi tìm người khác yeah!”. Những thứ đó hoàn toàn không bị cấm, thậm chí được ngầm cổ xúy, và không ít trường hợp, những đám đông nhảy nhót đó có đầy các gương mặt cán bộ phường, xã, thậm chí huyện, quận…

Nhưng người ta lại không chấp nhận những cuộc chơi nghiêm túc hàm chứa học thuật. Bởi đâu đó trong sâu thẳm của phép thắng lợi tinh thần còn hàm chứa cả nỗi sợ hãi. Sợ nhân dân nổi dậy, sợ những đám đông hành xử có văn hóa, sợ những đám đông hiểu biết, sợ những cuộc hội tụ không tạp nhạp và không có biểu hiện bản năng.

Ở một đất nước mà các đám đông tạp nhạp, biểu hiện bản năng và suồng sả thì được hoạt động thoải mái nhưng bất kì một nhóm nhỏ nào có biểu hiện văn minh hay một chút gì đó thuộc về văn hóa, nghệ thuật thì bị chặn đứng bởi một nỗi sợ hãi nào đó từ sâu thẳm nhà cầm quyền thì có vẻ như cái lổ hổng đạo đức, tư duy và văn hóa đã không còn chỗ vá.

Bởi nó cho thấy nỗi bất an đã xâm chiếm mọi ngõ ngách tâm hồn, và chính những kẻ cấm đoán lại là kẻ bất an nặng nề nhất. Sự giải tỏa bất an bằng những hành vi dần rời xa tính người là một biểu hiện suy thoái tinh thần đến đỉnh điểm trong cái phép thắng lợi tinh thần của kẻ bất an!

Và người tỉnh thức, người sở cầu văn minh, nhân bản, nhân văn bao giờ cũng là người phải đeo vòng gai và vác thánh giá trên sa mạc cô đơn này!

VietTuSaiGon’s blog
dailien
Posts: 2456
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Post by dailien »

Image

Luật An Ninh Mạng và Quyền Bộ trưởng TT&TT Nguyễn Mạnh Hùng
Vũ Đông Hà
(Danlambao) - Vào ngày 25/7, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã ký quyết định trao quyền Bộ trưởng Thông tin Truyền thông cho Thiếu tướng Nguyễn Mạnh Hùng. Ông này hiện là UVTƯĐ, Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Viettel. Với sự ra đời của Luật An ninh mạng cùng kiến thức và kinh nghiệm hoạt động trong Viettel, Nguyễn Mạnh Hùng sẽ trở thành một "tsar" để cùng với Tổng bí thư thống trị, kiểm soát và khai thác mọi thông tin của xã hội Việt Nam - trong lẫn ngoài đảng.

Trong quá khứ, những Bộ trưởng Bộ TT&TT chỉ cần đóng vai trò chính ủy, thực hiện nhiệm vụ chính trị chủ yếu: kiểm soát thông tin và tuyên truyền cho chế độ. Những bộ trưởng chỉ cần trung thành với đảng, nắm vững đường lối, kiên định lập trường và có trình độ ở tầm suy nghĩ - icloud chỉ là một đám mây ảo bay lơ lững đâu đó và sẽ vô cùng đơn giản khi đảng cần kéo đám mây đó về VN... là đủ.

Ngày hôm nay, mặt trận truyền thông không còn là những cái loa phường lạc hậu, một mớ báo giấy gói thịt, là cánh đồng hợp tác xã để đảng múa gậy vườn hoang và các quan chức ngu lâu dốt bền có thể là tư lệnh ngành xuất sắc. Mặt trận truyền thông bây giờ một chiến trường công nghệ thông tin bao la, đa dạng, phức tạp và mỗi người dân đều có thể là một chiến sĩ thông tin.

Ngày hôm nay, với phạm vi hoạt động bao trùm các lãnh vực viễn thông, Internet, công nghệ thông tin... nhiệm vụ của Bộ TT&TT không còn gói gọn trong việc kiểm duyệt báo chí, xuất bản, bịt mồm nhân dân để củng cố quyền lực của chế độ; nó còn có nhiệm vụ khác. Đó là kiếm tiền. Kiếm tiền bạc tỉ đô la. Và cơ hội làm giàu khủng đến từ Luật An Ninh Mạng.

Nếu chỉ dừng lại ở khả năng kiểm soát và tấn công quyền tự do ngôn luận, những điều luật 79, 88, 258 tương đối đủ súng đủ đạn để chế độ bắn vào miệng người dân. Luật An Ninh mạng được lập ra theo chân của Bắc Kinh có một tham vọng lớn hơn, mang nhiều mùi đô la hơn. Đó là yêu cầu phải đặt kho chứa dữ kiện tại Việt Nam và do đó giới cầm quyền sẽ nắm trọn toàn bộ những dữ kiện thông tin của mọi cá nhân công dân, mọi doanh nghiệp trong lẫn ngoài nước làm ăn tại Việt Nam hay đối tác với Việt Nam.

Luật An Ninh Mạng sẽ cho phép những kẻ có quyền lực trong lãnh vực thông tin:

- Nắm trọn bộ những chiến lược, tính toán, dự trù về kinh doanh, mọi biên bản về lợi nhuận, các báo cáo nội bộ về tài chánh... được trao đổi qua hệ thống internet bởi các doanh nghiệp. Với những thông tin có sẵn trong tay, những người đó sẽ biết rõ đường đi nước bước, những kế hoạch đấu thầu, những dự tính mua ra bán vào các cổ phần, những âm mưu trốn thuế, rửa tiền, tài sản thật sự của công ty lẫn cá nhân... và rất nhiều "chứng cớ" khác để họ dễ dàng gia tăng công tác làm tiền doanh nghiệp, mua đứt doanh nghiệp hay bức tử doanh nghiệp.

- Nắm trọn tất cả những dữ kiện cá nhân - từ số tài khoản ngân hàng, thẻ tín dụng, mọi dịch vụ chuyển-gửi tiền trong nước lẫn ra-vào nước ngoài, những dữ kiện cá nhân, trao đổi riêng tư... của mọi công dân Việt Nam. Họ sẽ tuỳ nghi sử dụng, khai thác những thông tin cá nhân này bất cứ lúc nào, cho bất kỳ mục tiêu gì.

- Toàn quyền buôn bán dữ kiện của hơn 50 triệu người tiêu dùng trong dân số hơn 90 triệu dân cho các công ty thương mại. Quảng cáo và buôn bán dữ kiện thông tin người tiêu thụ là nguồn lợi nhuận lớn nhất và là lẽ sống còn của các đại công ty internet.

Đó là về mặt xã hội bên ngoài. Đối với nội bộ đảng và guồng máy cai trị của đảng, Luật An Ninh Mạng sẽ tạo cơ hội:

- Nắm rõ mọi hoạt động của các bộ phận ban ngành - từ cá nhân đến tập thể lãnh đạo, các bộ ban ngành của hệ thống hành pháp, lập pháp, tư pháp, từ địa phương lên đến trung ương. Đó là trong hệ thống chính trị.

- Nắm trọn tất cả mọi dữ kiện, thông tin của tất cả đảng viên, cán bộ và lãnh đạo đảng. Những kẻ kiểm soát thông tin sẽ có sẵn trong tay mọi trao đổi cá nhân thông qua internet trong đó có những cuộc thảo luận làm ăn, hối lộ, tham nhũng, trò chuyện riêng tư, tình ái, tỏ tình, vận động phe nhóm, mua ghế bán quyền... Bất kể đó là đảng viên quèn, bí thư xả hay thủ tướng, chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội... Tất cả chỉ là một "userid" nhỏ nhoi, không chức không quyền trong thế giới internet.

Từ đó đối với một đảng mà "khát vọng" chỉ có quyền và tiền, người đứng đầu Bộ TT&TT không thể tiếp tục là một tên bộ trưởng chỉ có khả năng ngồi nhậu hải sản, chụp hình, đăng báo để chứng minh biển sạch, cá khoẻ. Phải là người có kiến thức chuyên môn, có kinh nghiệm điều hành một đại công ty, có résumé thành tích trên thương trường. Dĩ nhiên, yếu tố "hồng" không thể bỏ qua trong truyền thống "hồng hơn chuyên". Kẻ đó phải tuyệt đối trung thành với đảng - hay ít ra là với Bộ Chính trị, hoặc phe đang thắng cuộc trong đảng.

Do đó, người được xem là tỉ phú đỏ giàu nhất quân đội, người có máu lạnh và không tim sẵn sàng bứng người dân Đồng Tâm ra nơi chôn nhau cắt rốn của họ cho sự nghiệp làm giàu, người chỉ huy toàn bộ Tập đoàn Công nghiệp - Viễn Thông Viettel, người có ba bằng cử nhân, thạc sĩ về điện tử viễn thông, quản trị kinh doanh đã được chọn làm tư lệnh Bộ Bốn Tê: thiếu tướng Nguyễn Mạnh Hùng.

Và đương nhiên, trong bối cảnh chính trị hiện nay với tổng thái thú Nguyễn Phú Trọng đang thu tóm quyền lực nhờ vào sự đỡ đầu của Bắc Kinh, người chọn là Tổng Bí thư và dĩ nhiên kẻ được chọn phải là đàn em thân tín của Tổng Bí thư.

26.07.2018
Vũ Đông Hà
nguyenvsau
Posts: 1134
Joined: Thu Jul 08, 2010 11:25 pm
Contact:

Post by nguyenvsau »

Không thể man rợ hơn, đểu cáng hơn.

Image

Một bên, họ không khởi tố Phạm Công Trung, người đã biển thủ hay gây thiệt hại 17.000 tỉ cho ngân hàng nhà nước. “Vì lý do nhân đạo’’, đối với một tên đã từng kiêu hãnh lấy tiền ăn cắp của dân, mua một lúc 27 chiếc đồng hồ Patek Philips (8 tỉ đồng mỗi cái), mỗi lần 10 tỷ đồng rượu quý.

Cái “nhân đạo” của họ, nếu không tra từ điển Cộng Sản, không ai hiểu nổi. Một bên, họ tuyên án từ 8 tới 18 tháng tù những người chống đặc khu, chống an ninh mạng, đa số là phụ nữ, trên dưới 20 tuổi. Hãy nhìn những khuôn mặt trẻ trước toà (vài em sinh năm 2001). Đó có phải là những người hung bạo, phải nhốt như tội phạm cướp của, giết người ?

Tập đoàn cầm quyền các cấp đã khản cổ kêu gọi dân hãy bình tĩnh, hứa sẽ xét lại dự luật đặc khu. Nghĩa là nhìn nhận dân có lý. Tại bất cứ nơi nào, dù man rợ tới đâu, trong trường hợp đó, nhà cầm quyền cũng mời, hay tới gặp dân, để tìm hiểu thêm nguyện vọng của dân. Ở VN, họ ban án tù nặng. Mười tám tháng tù cho một người trẻ, chỉ vì cái tội nói tôi không muốn nước tôi trở thành nước Tàu. Và nằm tù ở VN không giống như đi nghỉ hè ở Club Med, hay đi tù ở nhữnh xứ bình thường hay văn minh.

Nhà tù ở những xứ bình thường có mục đích ngăn chặn cá nhân khỏi phá hoại xã hội. Nhà tù ở những nước văn minh là cơ hội để truyền bá kiến thức, huấn nghệ, để khi mãn hạn tù, cá nhân trở thành công dân tốt.

Nhà tù ở VN là một nơi hành hạ, nhục mạ để nạn nhân thân bại danh liệt, tiêu ma nghị lực, suốt đời sẽ không bao giờ dám nghĩ tới phản kháng, chống đối nữa. NN Như Quỳnh đã tuyệt thực hai tuần lễ để khỏi phải bị giam chung với côn đồ của nhà nước đưa vào, để ngày đêm hâm dọa, nhục mạ, chửi bới thô tục.
Image
Đểu cáng hơn nữa, họ tịch thu tài sản (nghèo khổ) của những người đáng tuổi con cháu mình để chia nhau. Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan. Tài sản của người ta liên hệ gì tới chuyện biểu tình ?

Hơn cả hành vi man rợ, đó là một sự thách thức, một cách đái lên đầu dân. Giống như một tên du côn say rượu, lỗ mãng, ăn cướp giữa chợ, múa dao, tụt quần , vỗ cu vỗ đít trước bàn dân thiên hạ, thách thức: ông chơi ngang vậy đó, đứa nào dám ho he ?

Trước đây, cũng cái gọi là Toà án Nhân Dân đã trả tự do cho người hiếp dâm con nít có thẻ Đảng, bỏ tù 9, 10 năm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần Thị Nga, và biết bao nhiêu những người trẻ, về cái tội còn dám nghĩ, dám nói đất nước VN là của người Việt.

Thông điệp (message) rất rõ, nhận được 5/5: cướp của, giết người, hiếp dâm trẻ em, không sao, nhất là có thẻ Đảng, nhưng đụng tới ‘’tình hữu nghị Trung Việt‘’ là nằm tù mục xương. Giống như ngày xưa người ta tống giam, hay bêu đầu, những người mắc tội phạm húy.

Với bản án dã man phủ lên đầu những thanh thiếu niên còn nhiệt huyết, còn có lòng với đất nước, tập đoàn cầm quyền muốn nhắc lại với trăm họ: tội gì cũng có thể tha, nhưng đụng tới chuyện làm ăn, buôn bán (buôn dân, bán nước) của chúng ông, sẽ phải trả giá rất đắt.

Cái dã man, cái khốn nạn, cái đểu cáng, cái khiêu khích đã vượt giới hạn, ở một xứ ngoạc mồm đòi giống Paris, Singapore, Tokyo… nhưng sống ngoài quỹ đạo của nhân loại, ngoài thế giới tử tế của những người còn lương tri.

Jean de La Fontaine nói có hai công lý: công lý của những người quyền thế, và công lý cho những kẻ thấp cổ bé miệng. Việt Nam ngày nay sáng chế ra hai loại luật pháp: luật pháp dành cho đồng đảng trộm cướp, và luật pháp dành cho những người làm cản trở chuyện kinh doanh của bọn cướp ngày.

Từ Thức (facebook)
hoanghoa
Posts: 2259
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image

Loại bỏ tay chân của Trần Đại Quang,
chính ủy Côn an Nguyễn Phú Trọng giật nước bồn cầu 6 cục lớn, 10 cục nhỏ

Tư nghèo
(Danlambao) - Để côn đồ thu về một mối, tiền-quyền thu về 2 tay, trùm chính ủy côn an Nguyễn Phú Trọng đã cùng với đàn em là trùm bộ côn an xoá sổ 6 cục lớn (tổng cục), giảm số cục nhỏ (tiểu cục) từ 60 xuống còn 50 cục. Quyết định giật bồn cầu này đã được Bộ Cá Tra thông qua và Bộ Côn An giật nước vào ngày 6 tháng 8, 2018.

Theo chánh văn phòng của Bộ Côn An Lương Tam Quang thì đây là "quyết tâm xây dựng lực lượng trong sạch vững mạnh; đổi mới theo hướng 'Bộ tinh, tỉnh mạnh, bám cơ sở'."

Đó là nghĩa... sáng choang. Hiểu theo nghĩa tối thui và sát xương sườn với thực tế thì đây là quyết tâm loại bỏ những đồng chí nhưng không đồng bọn, đổi mới theo hướng "Bộ tinh ma, Trọng mạnh mẽ, bám ghế vững."

6 cục theo đường thoát của ống cống Ba Đình trôi về phía lăng bác bao gồm:

- Tổng cục 1 - Tổng cục An ninh.
- Tổng cục 2 - Tổng cục Cảnh sát.
- Tổng cục 3 - Tổng cục Chính trị.
- Tổng cục 4 - Tổng cục Hậu cần - Kỹ thuật.
- Tổng cục 5 - Tổng cục Tình báo.
- Tổng cục 8 - Tổng cục Cảnh sát Thi hành án hình sự và Hỗ trợ tư pháp.

Chỉ cần đốt 6 cái ghế này, Nguyễn Phú Trọng đã nhẹ nhàng cho các tướng côn an sau đây té ghế êm ái: Trung tướng Nguyễn Chí Thành (TC1), Trung tướng Trần Văn Vệ (TC2), Trung tướng Nguyễn Thanh Nam (TC3), Trung tướng Lê Văn Minh(TC4), Trung tướng Đặng Xuân Loan (TC5), Trung tướng Nguyễn Ngọc Bằng (TC8).

Trước đó, Nguyễn Phú Trọng cũng đã "hơ lửa" những tướng côn an đàn em của Trần Đại Quang:

1. Trần Việt Tân: Thượng tướng, Thứ trưởng, Tổng cục trưởng Tổng cục tình báo.

2. Phan Hữu Tuấn: Trung tướng, Phó Tổng cục Tình báo;

3. Phan Văn Anh Vũ, tức Vũ Nhôm: Thượng tá tình báo;

4. Bùi Văn Thành: Trung tướng, Thứ trưởng, Tổng cục trưởng Tổng cục Hậu cần-Kỹ thuật;

5. Lê Văn Minh: Trung tướng, Tổng cục trưởng Tổng cục Hậu cần-Kỹ thuật;

6. Ksor Nham: Trung tướng, Phó Tổng cục Hậu cần-Kỹ thuật;

7. Nguyễn Văn Chuyên: Trung tướng, Phó Tổng cục Hậu cần-Kỹ thuật;

8. Vũ Thuật: Trung tướng, Phó Tổng cục Hậu cần-Kỹ thuật;

9. Bùi Xuân Sơn: Trung tướng, Phó Tổng cục Hậu cần-Kỹ thuật;

10. Trần Quốc Cường: Trung tướng, Cục trưởng Cục Chính trị-Hậu cần;

11. Phan Văn Vĩnh: Trung tướng, Tổng Cục trưởng Cục Cảnh sát;

12. Nguyễn Thanh Hóa: Thiếu tướng, Cục trưởng Cục Cảnh sát Công nghệ cao.

Đối chiếu lại danh sánh những "chiến sĩ côn an" bị cho thành phản động và sự ra đi của các tổng cục, ta có thể kết luận rằng:

Nguyễn Phú Trọng không những chỉ muốn bứng gốc những trùm tổng cục mà còn nhổ hết cỏ "không thuộc phe ta" trong hệ thống tổng cục.

Sau khi côn đồ thu về một mối, tiền & quyền thu về một tay, bước kế cho những năm sau là... để thực hiện chức năng còn đảng còn tiền, để là thanh gươm và lá chắn của đảng, 6 tổng cục sau đây được phục hồi...

Bình mới rượu cũ. Người rặn mới tổng cục cũ. Đó là quy đầu và quy đuôi của tổng bí thư.

09.08.2018
Tư nghèo
nguyenvsau
Posts: 1134
Joined: Thu Jul 08, 2010 11:25 pm
Contact:

Post by nguyenvsau »

Image

Chế độ CSVN đang tan rã từng mảng
Kông Kông
(Danlambao) - Trao đổi với người đang dấn thân tranh đấu cứu nước từ trí thức đến người trẻ có kiến thức thời đại và cả giới bình dân thường có chung một nhận xét. Đó là, chế độ thối rữa và phản động đến tận cùng nhưng nói đến sụp đổ thì “còn khó lắm”! “Còn khó lắm” vì “tụi nó vẫn kiểm soát được tình hình. Vẫn nắm vững công an và quân đội”. Người đang tranh đấu còn nghĩ như vậy huống gì đảng viên? Vì thế đảng viên bỏ đảng (chứ chưa nói đến dám chống đảng) cũng chỉ âm thầm. Con số phản tỉnh nầy chắc chắn không hề nhỏ. Vì họ vẫn còn ở trong đảng nên biết rõ thực trạng nội bộ hơn bên ngoài. Nhưng cũng chỉ vì nghĩ “còn khó lắm” nên chưa dám công khai. Phải đợi thời cơ khi “gió đổi chiều”.

Đó là sự thật. Là lý do đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng cảnh báo “bọn tự diễn biến”! Ông Trọng biết rõ là khi cách mạng bùng nổ thì thành phần đợi “gió đổi chiều” là một trong yếu tố chính làm đảng của ông vô phương chống đỡ. Cứ nhìn những ngày chao đảo của cộng sản Liên Sô thời điểm diễn biến cách mạng sẽ nhận ra không khó.

Thực tế ý nghĩ “còn khó lắm” không phải chỉ có ở VN hiện tại mà đã từng là của giới truyền thông thế giới. Lúc Tổng Thống Mỹ Ronald Reagan thách thức Bí thư đảng cộng sản Liên Xô Mikhail Gorbachev, ngày 12/6/1987 tại Tây Berlin, “tear down this wall” (đập bỏ bức tường Bá Linh) cũng không mấy ai tin!

Nhưng dấu ấn đó đã là lịch sử. Lịch sử tan rã của các chế độ cộng sản!

Vì thế, CSVN cũng không thể khác. Do đó ý nghĩ “còn khó lắm” rất cần phải thay đổi. Nếu người đang dấn thân tin chắc chế độ hiện tại phải sụp đổ và nó sẽ đến bất ngờ (như đã xảy ra ở Liên Sô và Đông Âu) thì tinh thần lạc quan đó có tác động lớn trong xã hội, không chỉ riêng với những người còn phân vân mà với đảng viên phản tỉnh đang đợi “gió đổi chiều”! Thay đổi được tư duy “còn khó lắm” thì khí thế cách mạng tất yếu sẽ mạnh hơn hẳn. Người đang bị giam tù khỏi cần đắn đo nên chấp nhận án hay ra đi. Người sắp bị “nhập kho” sẽ coi đó chỉ là “chuyện nhỏ”. Người còn e dè sẽ can đảm và dấn thân mạnh mẽ hơn.

Thể hiện sự tin tưởng được như vậy thì đương nhiên thành phần còn trung thành với đảng phải chao đảo. “Thanh kiếm và lá chắn” sẽ lo nghĩ đến tình cảnh gia đình vợ con họ hơn là thi hành lệnh đàn áp để gây thêm hận thù. Vì họ biết khi có biến động thì lãnh đạo sẽ bỏ rơi họ để tìm mọi cách cao bay xa chạy vì đã có sẵn cơ ngơi ở nước ngoài.

Một ví dụ rất nhỏ, trước chính nghĩa giữ đất của người Đồng Tâm ở Hà Nội và trước sự bùng nổ biểu tình trên cả nước chống Luật An ninh mạng và Luật Đất đai ngày 10/6/2018 vừa rồi đã xảy ra hiện tượng cảnh sát cơ động miễn cưỡng thi hành lệnh và cuối cùng tự buông vũ khí để trở về với nhân dân. Riêng tại Phan Rí Cửa, Trung ương phải điều động lực lượng từ nơi khác đến đàn áp.

Một ví dụ khác lớn hơn, đã xảy ra vào tháng Năm, 2014 thời ông Nguyễn Tấn Dũng làm Thủ tướng. Đó là vụ xuống đường bất ngờ nổ ra từ các hãng xưởng ở khu công nghiệp Sóng Thần Bình Dương, rồi đến Đồng Nai Biên Hoà và, rất nhanh, lan ra Hà Tĩnh, phía Bắc... lúc đó chế độ gần như bị tê liệt, không thấy bóng dáng công an!

Hiện tại chế độ mục ruỗng hơn lúc đó rất nhiều. Nhiều chỉ dấu cho thấy sự hỗn loạn. Thể chế đang tan rã từng mảng.

Mảng chính trị đang bất ổn tận gốc. Yếu tố nổi bật là phản quốc. Mảng an ninh thì có nhiều Tướng công an bị bắt giữ vì phạm pháp đặc biệt nghiêm trọng, liên quan đến an ninh tổ quốc... bất ổn đến nỗi phải cải tổ toàn bộ. Về quân đội thì Tướng chống Tướng (ví dụ như vụ sách Gạc Ma - Vòng Tròn Bất Tử). Mảng kinh tế thì lệ thuộc Tàu cộng mà Tàu cộng đang bị xính vính do Mỹ mở cuộc chiến tranh thương mại. Mảng tâm lý xã hội thì người dân căm thù Tàu cộng còn đảng quyết bám chặt để bảo vệ sự sống còn của đảng.

Riêng mảng đối ngoại thì chưa bao giờ CSVN nhục nhã thê thảm như hiện tại! Mặt thật của chế độ đã bị vạch trần qua vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức. Những tình tiết tổ chức bắt cóc mỗi ngày một sáng tỏ hơn và lan rộng ra công luận thế giới. Một số nước Âu châu cùng hợp tác với Đức tiếp tục điều tra. Chân tướng ê kíp gián điệp xuất phát từ các Tòa đại sứ VN ở Âu châu gần như đều bị lộ diện cùng với Bộ trưởng công an Tô Lâm!

Khái quát thực trạng VN như thế thì liệu có chế độ nào có thể tồn tại lâu hơn nữa được không?

Vì thế, sự sụp đổ là tất yếu và sẽ đến rất bất ngờ. Vấn đề chính hiện tại là chuẩn bị như thế nào thời hậu cộng sản để sớm đưa đất nước theo kịp đà tiến của văn minh nhân loại.

16.08.2018
Kông Kông
thienthanh
Posts: 3386
Joined: Thu Jun 07, 2007 4:14 pm
Contact:

Post by thienthanh »

ĐỪNG TRÁCH DÒNG SÔNG KHÔNG CHẢY
Trần Trung Đạo


Trong buổi họp báo khi nhậm chức "Chủ tịch quốc hội" ngày 23/7/2016, bà Nguyễn Thị Kim Ngân phát biểu: “Bảo vệ hòa bình không phải hô hào cho thật to, kích động thế này thế khác là có được chủ quyền, không có đâu. Một số tổ chức, cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ nhưng những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước? Chưa làm gì cả…”

Làm gì cho đất nước là một câu nói quen thuộc được biết là của cố Tổng Thống John F. Kennedy: “Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho bạn, mà hãy hỏi bạn đã làm gì cho tổ quốc” (Ask not what your country can do for you, ask what you can do for your country).

Tuy nhiên, theo Chris Matthews trong tác phẩm Jack Kennedy: Elusive Hero, nhóm chữ “đừng hỏi” thật ra phát xuất từ những lời cảnh cáo của ông George St John, hiệu trưởng trường trung học Choate ở Connecticut thường dùng để căn dặn học sinh và nhập tâm vào cậu học trò Kennedy. Nhưng ông hiệu trưởng George St John cũng không phải là người đầu tiên nói câu nói đó mà chính Tổng thống thứ 29 của Mỹ Warren G. Harding trong diễn văn trước đại hội đảng Cộng Hòa 1916 đã nói một câu tương tự như câu của Tổng thống Kennedy.

Dù ai nói, vấn đề là làm gì cho tổ quốc, cho đất nước.

Vâng nhưng trong trường hợp Việt Nam, trước hết là tổ quốc nào, là đất nước nào?

Cho đến nay, đối với đa số các em đang ngồi trong trường học tại Việt Nam, Việt Nam mà các em được dạy là "xứ sở của anh hùng, độc lập, tự do, hạnh phúc, một đất nước, dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản Việt Nam, đã liên tục đánh gục ba tên đế quốc đầu sỏ Pháp, Nhật và Mỹ".

Ý thức của các em là bản sao của một bài hát tuyên truyền được lặp đi lặp lại suốt hơn bốn chục năm qua, nhiều đến nỗi thấm vào trong các em thành một tính bẩm sinh.

Nền giáo dục nhồi sọ Cộng Sản có khả năng đầu độc và làm thay đổi toàn bộ ý thức của con người về lịch sử, nhân sinh và vũ trụ.

Việt Nam có trên 600 tờ báo nhưng báo chí Việt Nam chỉ được phép khai thác những ham muốn vật chất, những thú vui sa đọa, trụy lạc thay vì cổ võ cho các giá trị cao đẹp của quyền sống, quyền tự do dân chủ của con người.

Ý thức của các em khi sinh ra giống như một tờ giấy trắng, đảng Cộng Sản vẽ lên đó hình gì, sẽ hiện lên hình đó, chế độ độc tài sơn lên màu gì, sẽ hiện ra màu đó.

Một dòng sông không chảy không còn là sông nữa mà chỉ là một ao tù.

Thực trạng Việt Nam đặt ra cho những ai còn nghĩ đến tương lai dân tộc những trách nhiệm lương tâm và đạo đức.

Đừng trách dòng sông sao không chảy mà hãy kiên nhẫn phân tích cho các em thấy đất nước mà các em sống bị cai trị bởi một nhóm người già nua, cực đoan, bảo thủ bám vào chiếc ghế quyền lực ngay cả khi biết mình đang chờ chết.

Đừng trách dòng sông không chảy mà hãy chứng minh cho các em thấy Việt Nam mà các em biết là một trong năm nước trên thế giới vẫn tiếp tục bám vào chủ nghĩa Cộng Sản, một ý thức hệ một thời bành trướng nhờ chiến tranh, đấu tố, ám sát, đang lùi xa vào quá khứ.

Đừng trách dòng sông không chảy mà hãy chỉ ra cho các em thấy Việt Nam mà các em biết là quốc gia có 100 ngàn phụ nữ chỉ vì chén cơm manh áo mà phải bán thân lưu lạc xứ người, bị đánh đập, xô đuổi, ném ra đường phố như những nô lệ tình dục thời Trung Cổ.

Đừng trách dòng sông không chảy mà hãy phân tích cho các em biết Việt Nam là quốc gia có 50 triệu thanh niên nhưng đa số không còn sức sống, không có hoài bão cho tương lai của đời mình và cho đất nước mình.

Thay vì trách dòng sông không chảy, hãy chung tay dời tảng đá CS độc tài, lạc hậu ra khỏi lòng sông. Các thế hệ cha chú nếu không vượt qua được những hiện tượng tiêu cực rẽ chia, phân hóa nhiều khi rất nhỏ và tập trung sức mạnh tổng hợp của dân tộc để tháo gỡ cơ chế chính trị, kinh tế và văn hóa độc quyền cộng sản thì lời trách cứ kia chẳng qua là tự trách mình.

Thay vì so sánh các em, các cháu sinh dưới chế độ CS với tuổi trẻ Nhật, Mỹ, Nam Hàn, Hong Kong v.v.. hãy làm tất cả những gì làm được để tuổi trẻ thấy rằng Việt Nam là một dân tộc đáng yêu nhưng cũng là đất nước đang cần một cuộc thay đổi toàn diện để hy vọng có thể hội nhập vào dòng tiến hóa của loài người.

May mắn thay, trong các thế hệ sinh ra sau 1975, một số nhờ nhiều các yếu tố tôn giáo, gia đình và nội lực bản thân, đã thoát ra khỏi được nhà tù bao bọc bằng bốn bức tường dày của tuyên truyền CS và dấn thân cho lý tưởng cao cả phục hưng dân tộc. Họ vẫn còn khá ít nhưng là biểu tượng của tương lai.

Các em, dù đang ở trong tù hay ngoài tù cũng đều đang đấu tranh và tiếp tục đấu tranh theo nhiều cách khác nhau.

Cùng nhau xuống đường, nhưng nếu điều kiện chưa cho phép hãy gởi cho nhau những bài hay, chuyền cho nhau những tin tức mới, giúp đỡ nhau khi công an trấn áp, nương tựa nhau khi gặp khó khăn v.v.. Tất cả đều cần thiết.

Sự chuyển động của núi rừng bắt đầu từ từng chiếc lá, và nếu cùng cất lên theo cùng một nhịp sẽ trở thành một khải hoàn ca.

Trần Trung Đạo
hoanghoa
Posts: 2259
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image

Thời cơ đã đến, đây là giờ của tuổi trẻ Việt Nam
Hãy đứng lên lãnh đạo đất nước !


TS .Phan Văn Song
Các bạn thân mến,
Các em thân quý,


Cho phép anh xưng anh với các em, anh nay đã trên 75 rồi.

Từ hôm 10 tháng 6 đến nay ngay tại quốc nội, tuy vẫn trong vòng kềm kẹp của chế độ công an trị, nhưng đều đều mỗi tuần đều có những cuộc biểu tình phản kháng Dự luật 3 Đặc Khu Kinh tế, và luật An Ninh Mạng. Đảng Cộng sản đệ tam quốc tế đương quyền tại Việt Nam đang vừa lúng túng trong những khó khăn vừa kinh tế vừa chánh trị để tiếp tục cầm quyền, giữ Đảng.

Nhưng thay vì tìm những phương kế tử tế để điều hành đất nước, đặt quyền lợi quốc gia và người dân lên hàng đầu, trái lại, Đảng Cộng Sản Hà nội đương quyền chỉ biết củng cố quyền lực để tiếp tục vơ vét làm giàu cho cá nhơn và đồng lỏa, và chuyển tải của cải vơ vét được, tẩu tán ra ngoại quốc, « hạ cánh an toàn », mua nhập cư an thân ổn định cùng gia đình phe cánh. Sau khi vơ vét cạn kiệt tài nguyên đất nước, của nổi đã vét xong, nay đến phần của chìm ; biên giới, lãnh hải cũng đã bán xong cho Bắc phương Tàu Cộng, nay đến lược các yếu điểm, yết hầu, trọng điểm, chiến lược, và sau đó ngày mai sẽ là cả nước … tên Việt Nam sẽ đi vào quá khứ, dân tộc Đại Việt anh hùng, cứng đầu chống cự mẫu quốc Trung Hoa đã cả trên 1000 ngàn từ đời Ngô Quyền, sớm muộn gì cũng sẽ trở về làm thằng dân Tàu của Giao Chỉ Quận. Cột đồng Mã Viện tân thời sẽ được dựng lại tại Quảng Ninh, Móng Cáy ! Dân tộc Việt Nam, dân tộc Đại Việt sẽ trở về với tên cũ Lạc Việt, một chi nhánh của Bách Việt, trở thành những công dân của Lưởng Quảng - « kwang tung dành » - người quảng đông, người hẹ, … Tương lai, người việt ta (hết viết Hoa) sẽ như người thái, người miêu của nước Đại Lý cũ hay Vân Nam ngày nay, một tỉnh của Tàu… Dân tộc việt, trên đất việt nam cũ dài - từ ải Nam ? (Hữu nghị) Quan đến đảo Phú Quốc ? chắc chắn sẽ chỉ là một sắc tộc của đại quốc gia Tàu, mai nầy, sẽ được đại diện bởi ngôi sao nhỏ, sao việt, quây quần cùng 4 ngôi sao đại diện cho 4 dân tộc hay sắc tộc mông, hồi, mãn, tạng vây quanh hầu hạ ngôi sao lớn ở giữa là Hán tộc !

Tổng kết, 43 năm cầm quyền của chế độ Cộng Sản Hà nội : hoàn toàn thất bại !

Kinh tế : trên 43 năm cầm quyền cả nước, Đảng Cộng sản vẫn chưa đưa Việt Nam thoát được tình trạng một quốc gia kém phát triển. Tổng Sản Lượng quốc gia đầu người hằng năm chỉ hơn 2000 dollars US/năm, Chưa đầy 200$US/ hằng tháng. Thử so sánh, - 43 năm sau khi hai quả bom nguyên tử biến một phần lớn nước Nhựt thành bình địa vào tháng 8 năm 1945 - năm 1988, nước Nhựt đã vượt đứng hàng thứ 3 thế giới về mặt kinh tế, chỉ sau Huê kỳ và Liên Sô với một Tổng Sản Lượng đầu người hằng năm là 23 801 $US – 10 lần Việt Nam ta ngày nay ! - Xin phép chỉ so sánh với Nhựt bổn thôi. Một quốc gia cũng cùng ảnh hưởng văn hóa Khổng Mạnh, Tam giáo.


Chánh trị : Ngày 2 tháng 9 năm 1945, Đảng Cộng Sản quốc tế, chi nhánh Hà nội đương quyền nước Việt Nam ngày nay, lừa dân, gạt các đoàn thể bạn, cướp chánh quyền Vua Bảo Đại và chánh phủ Trần Trọng Kim, ngay sau ngày Nhựt thua trận do Mỹ bỏ hai quả bom nguyên tử. Láo lếu nhơn danh đuổi Tây, bài phong đả thực, giải phóng đất nước. Quá lưu manh, đầy giả dối, và đặc biệt thiếu tình dân tộc, thiếu nghĩa đồng bào, chỉ biết phục vụ lệnh của Cộng Sản quốc tế là bành trướng làn sóng đỏ, nên đã không ngần ngại, thí quân, kéo và nướng bao nhiêu con em, tuổi trẻ dân Việt Nam vào một cuộc đấu tranh vô ích, với nào bom ba càng, với nào tiêu thổ kháng chiến, nào đốt sạch lương thực, nào gieo nghèo gieo đói. … Xóa sạch, quét trọn, tiềm lực kinh tế, chánh trị, văn hóa và chất xám nước nhà, qua các vụ đấu tố giết sạch giai cấp tiểu tư sản, qua cải cách ruộng đất giết sạch điền chủ, chủ nhơn, sản xuất công nông nghiệp, qua nhân văn giai phẩm xóa trí thức và tư tưởng văn học, Đảng Cộng sản quốc tế chi nhánh Đông dương, đã giao và bán trọn tương lai đất nước và dân tộc Việt Nam cho ngoại bang Đỏ Nga Tàu. Nhờ chiến lược quân sự Nga Tàu, nhờ chí nguyện quân Tàu, nhờ vũ khí Liên Sô, Đảng Cộng sản quốc tế chi nhánh Hà nội, đã thành công cướp được nửa nước, rồi cả nước để xây dựng một xã hội cộng sản láo lếu mệnh danh gọi là không giai cấp nhưng đều do đảng viên lệ thuộc Nga Tàu độc tài làm chủ. Suốt 70 năm, liên tục vâng lệnh các Vương quốc Đỏ Nga rổi Tàu, chiến tranh tấn công miền Nam trong 20 năm tạo đau thương cho cả nước …và, sau thắng trận, suốt 43 năm thống nhứt, cũng chỉ để tiếp tục phục vụ đề án của Vương Triều Hán Đỏ quân phiệt, là chinh phục Việt Nam, chinh phục đất nước Đại Việt và dân tộc Lạc Việt, đem quốc gia và dân tộc Việt Nam trở về làm hán dân của Giao Chỉ Quận … hoàn thành sứ mạng lịch sử và giấc mơ lịch sử của các triều đại Hán là Hán hóa toàn thể Đông Nam Hóa, bình thiên hạ !

Các bạn thân,
Các em thân,


Ngày nay, toàn dân Việt ta, ai có tý suy nghĩ, cũng biết rõ tình hình "người dân" Việt Nam chúng ta, quốc nội hay hải ngoại, đều hoàn toàn phản đối, chống đối ý thức hệ, chế độ Nhà Nước đương quyền Cộng sản Hà nội. Toàn dân, đều phản đối ! Toàn dân đều mong muốn có một Việt Nam (tương lai) không còn bị Tàu Cộng chỉ đạo cầm quyền, không còn Đảng Cộng Sản Việt Nam cầm quyền ! Tựu chung, ai ai cũng đồng ý, nhưng thực sự hành động, chỉ vào khoảng theo anh tối đa là 40 % (đấy là anh lạc quan). Đó đây, có những động lực bất mãn, chê bai, thù hận, gia đình, phe phái nhưng chỉ phản đối mồm miệng. Kiến nghị, can gián kiểu phản kháng khá nhiều, trí thức nghiên cứu, kiểu giảng bài, lắm điều kêu ca, lai rai đây đó cũng có … Số còn lại, vẫn còn thụ động, một phần do thói quen sanh tồn của một dân tộc có truyền thống văn hóa nhịn nhục, quen với lối sống qua ngày, len lõi, chen lấn, lòn cuối, … Nhịp sống hòa cùng nhịp với nạn kẹt xe, kẻ tắt máy chờ thời, người leo lề, len lõi … Văn hóa « Thôi mà ... », « một câu nhịn chín câu lành », hay những bài học do lịch sử Tàu láo lếu dạy ta nào là phải biết giả dại qua sông như « Hàn Tín lòn trôn », « Câu Tiển nếm phân », hoặc « Dương Bình Dương Lễ đưa vợ hầu bạn» (thà dâng đảo Hoàng Sa, thà để quân Tàu giết quân mình giao Gạc Ma ... để giữ bạn, giữ 16 chữ vàng !!)… đã 43 năm nay ru ngủ dân Việt Nam …

Nói như vậy, chúng ta không phủ nhận, không quên ơn, trái lại càng ngưỡng mộ, càng mến phục, tất cả các vị anh hùng, không mê, không sợ, đã tử tiết hay nay, vẫn đang, hoặc sẽ chấp nhận ngục tù, lao lý, giam cầm, đày đọa trong các căn ngục hay cưởng chế tại gia. Lịch sử nêu tên như Trần Văn Bá, Hồ Thái Bạch ... đã hy sinh, ... Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Đan Quế, Trần Huỳnh Duy Thức, Mẹ Nấm … hay vô danh (rất nhiều) đã hy sanh cuộc sống, cuộc đời, trên con đường đấu tranh cho đất nước Việt, cho dân tộc Việt, chỉ để mơ MỌI NGƯỜI VIỆT sống và sanh hoạt trên ĐẤT NƯỚC VIỆT như MỘT CON NGƯỜI, hưởng độc lập, tự chủ, tự do, hưởng mọi quyền công dân, có tiếng nói dân chủ trong một Việt Nam Độc lập, Tư Do, Dân Chủ.

Các bạn thân,
Các em quý,


Việt Nam có một tiềm lực to lớn. Việt Nam có một thế đứng địa lý chiến lược, và do đó có một vị trí chánh trị rất quan trọng ở Đông Nam Á. Đó là một lợi điểm, nhưng đó cũng là cái họa cho dân tộc Việt Nam.

Thế nhưng ngày nay, một ý thức hệ ngoại lai, tam vô, xóa bỏ mọi truyền thống lịch sử, xóa bỏ mọi công ơn, dựng nước và giữ nước của tổ tiên, mang một chế độ Đảng trị và phe đảng trị đưa Việt Nam vào một ngõ cụt. Họa mất nước, Hán thuộc đang mỗi ngày mỗi rõ ràng. Nhưng, vì vấn đề sanh tồn, nên người dân chỉ biết lo cái sống hằng ngày, hơn có cái nhìn xa xôi tương lai đất nước và dân tộc !

Cũng vì vướng víu cái trí tuệ thiển cận ấy, với cái nhìn ngắn hạn ấy, nên cả chúng ta, những người chống chế độ ấy, ngày nay cũng bị lôi kéo, trong cái đấu tranh cho cái hằng ngày – cái nhơn quyền, cái dân chủ ngang hàng quan trọng với cái miếng ăn, ngang tầm quan trọng với cái bắt bớ, cái giam cầm, đối đãi… Do đó, cuộc đấu tranh cho một Việt Nam không Cộng Sản đâm ra khó khăn, vì đồng sàn dị mộng. Dĩ nhiên trong một xã hội đa nguyên, một thể chế đa đảng phải chấp nhận mọi suy nghĩ mọi tư tưởng chánh trị kinh tế.

Nhưng với Dự Luật 3 Đặc Khu Kinh tế, với Luật An Ninh Mạng, … toàn dân đã sôi sục. Trước đây tuy vẫn biết có Hán hóa hiểm nguy, nhưng nay, đã quá rõ ràng… Giờ G đã điểm, từ ngày 10 tháng 6, năm nay, mọi nơi, người dân đã thấy rõ hiểm họa, nên toàn dân tự động xuống đường – ôn hòa, bất bạo động - nói tiếng nói phản kháng ! Tuy ôn hòa bất bạo động – nhưng rõ ràng mạnh mẽ !

Các bạn thân,
Các em mến,

Giờ G đã điểm ! Đồng bào đã xuống đường !
Đây là thời cơ của các bạn của các em !

Em là sanh viên, em có chấp nhận ngày mai ngành giáo khoa nói tiếng Hán ? Mọi suy nghĩ, nghiên cứu diễn đạt bằng tiếng Hán ? Bỏ đi tiếng nói cha sanh mẹ đẻ, tiếng ru em ngủ, tiếng la rầy cha mẹ thân yêu, tiếng yêu tiếng ái của con tim tự đáy lòng ?

Em là giáo chức là viên chức có chấp nhận dạy học, nghiên cứu lệnh lạc bằng tiếng Hoa không ?

Em là Quân đội Nhân dân, là Công An Nhân Dân, em đành tâm nhìn đất nước bị xâm lấn, mất đất mất biển, mất cả tiếng nói… và vâng lệnh, nghe lệnh bằng tiếng Hoa tiếng Hán không ?

Là Quân nhơn, là Công an, các em có nhiệm vụ giữ nước giữ dân, phục vụ cho nước cho dân…

Ngày nay Đảng Cộng Sản đương quyền đang bán nước cho Hán tộc.

Bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ Đảng cầm quyền là đồng lỏa bán nước đó !

Giờ G đã điểm !

Đây là thời cơ của các em làm Cách Mạng cứu Nước Việt – Giải Phóng Dân tộc Việt Nam thoát khỏi Hán họa và Diệt Việt tộc !

Thay lời kết :

Động cơ của anh và bạn bè thế hệ anh, ngày nay là mong một Việt Nam có một tương lai đáng với cái hy sanh của dân tộc Việt Nam đối với phát triển của thế kỷ 21. Anh rất mừng vì còn có các em trẻ đóng góp. Các anh đã già rồi.

Ngày mai là của các em !

Việt Nam ngày nay là Việt Nam của các thế hệ sau ngày 30/40/50 đứng lên cầm quyền xây dựng, kiến thiết. Ngay từ bây giờ thế hệ các em phải có những sơ đồ, suy nghĩ cho tương lai. Cộng Sản sẽ ra đi, các cán bộ Cộng Sản cầm quyền cũng phải « di tản kinh tế » hạ cánh an toàn ở Mỹ ở Úc ở Canada ... các nhà độc tài trên giới đều tẩu tán tiền và sống hưởng già ở hải ngoại.

Ngay từ bây giờ các em phải suy nghĩ một sơ đồ mới. .

Địa dư, thổ nhưởng của Việt Nam ngày mai sẽ khác hẳn, không thể có sơ đồ kinh tế như xưa nữa. Kỹ thuật biến đổi, nanotechnologie, thông minh nhơn tại, AI, tin học, ... Dầu hỏa không còn là năng lượng chánh nữa, đồng bằng Sông Cửu Long không còn là vựa lúa miền Nam Việt Nam, vì bị nhiểm mặn, chưa kể viễn tượng nước biển dâng sẽ lụt các thành phố và vùng ven biển ...

Ngay từ bây giờ, các em nên tổ chức những nhóm suy nghĩ về xây dựng !

Thiên hạ ngày nay, thích bàn thể chế mới, Hiến pháp mới... bầu cử mới, ai cầm quyền… Tất cả đều đặt cái cày trước con trâu.

Ngày Cộng Sản trao quyền lại, nhóm cầm quyền mới phải tiếp tục lo cho 90 triệu đồng bào tiếp tục mỗi ngày đầy đủ 2 bữa cơm, tiếp tục có an ninh, có cảnh sát, nói tóm lại sanh hoạt bình thường.

Và phải có ngay những chương trình ...

Các em hãy cùng nhau suy nghĩ tiếp..., ngay từ bây giờ, … cụ thể, thực tế !

Người Việt Nam hải ngoại hay quốc nội lắm tài.

Thế hệ hậu duệ các thế hệ di tản sau ngày 30 tháng tư năm 1975, nay đã hoàn toàn hội nhập vào các quốc gia mới, các em ấy nay đã là công dân Mỹ là công dân Pháp, công dân là Đức ... như các con của các anh.

Các em nầy đã đang và sẽ là những chuyên gia, đã đang và sẽ « được » làm việc trong những hệ thống có tổ chức, có phần việc rõ ràng.. Phần làm việc của các em ấy, tại nước người, luôn luôn được tiếp vận, tiếp liệu … giây chuyền đầy đủ.

Trái lại, Việt Nam mình chưa có một hạ tầng như thế; phải đi từ A đến Z… Do đó, phải được và do các em ở Việt Nam, biết thế nào là thôn quê, thế nào mà mồ hôi, không máy lạnh, biết nắng biết mưa … điều hành, chỉ đạo, …

Do đó, các em MỚI là những nối tiếp của thế hệ đi trước như anh và bạn bè anh.

Đã có những người là nhơn chứng sống của một não trạng chế độ Cộng Sản Việt Nam đầy rẫy giành giựt, trả thù, hận thù, côn đồ... Họ là những người đã sống, mặc dù đã chiến đấu dưới lá cờ Cộng Sản và nhưng vẫn là những nạn nhơn của các cuộc trả thù cũng từ những con người Cộng Sản mà họ đã phục vụ. Những nhơn chứng nạn nhơn này ngày nay đã lên tiếng thành một bản cáo trạng giúp cho những ai còn mê, còn tin tưởng vào chế độ Cộng Sản thức tỉnh !

Tuy nhiên là thanh niên, thanh nữ, là tuổi trẻ, các em cần tỉnh táo nhìn thấu đáo vấn đề để chọn một hướng đi tốt đẹp cho quê hương dân tộc.

Không phải chỉ vì những bản cáo trạng của những người vừa tỉnh ngủ, hay của những nạn nhơn chế độ tố cáo ngày hôm nay mà các em dấn thân. Vì nếu như thế, mai kia, chục năm sau nữa các Bác ấy nằm xuống, các em lại bị lạc lỏng - mất hướng ???

Trong cái VN tương lai cuả các em không thể có mặt các Bác ấy, kể cả anh và bạn bè anh nữa ! Nếu các anh vẫn còn « ôm quá khứ ».

Cám ơn các em đã cho anh được tâm tình.

Thân mến

Hồi Nhơn Sơn 31, tháng 8 năm 2018
TS.Phan Văn Song
MatVit
Posts: 1309
Joined: Fri Sep 02, 2011 9:10 pm
Contact:

Post by MatVit »

Image

KẺ THÙ CỦA ÔNG TRUMP
Hình như tất cả mọi người từ đông sang tây, từ cổ chí kim, bất cứ thành phần nào…cũng đều có thù có bạn. Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump cũng không ngoại lệ.

Là tổng thống của một đại cường, chủ trương lật tung trật tự thế giới, ăn nói bạt mạng bất kể sự thật làm mọi giá trị đạo dức đảo lộn, ông Trump càng có nhiều kẻ thù hơn ai hết. Bài nầy xin miễn bàn các loại kẻ thù mà chỉ tập trung vào những người chống đối ông Trump ngay trong nước Mỹ. Bất cứ ai, bất cứ tổ chức nào hành động ngược với lời nói và việc làm của Tổng thống Trump đều được coi là kẻ thù của ông ta

Vậy, kẻ thù của ông Trump là những ai?

Đảng Dân Chủ (DC)? Đúng thôi. Chống đối đảng cầm quyền là “nghề” của đảng đối lập, không có gì đáng bàn. Ai cũng biết Đảng DC, ngoài việc “hành nghề đối lập”, họ còn chống đối ông Trump vì tính cách “đặc biệt” có một không hai của ông tổng thống nầy.

Ngoài Đảng DC, ai là người chống ông Trump ngay trong nước Mỹ?

Trước hết là thành phần truyền thông báo chí. Từ ngày làm tổng thống đến nay, ông Trump luôn miệng tố cáo: “Truyền thông báo chí là kẻ thù của nhân dân”. Những gì truyền thông báo chí loan ra bất lợi cho ông, ông đều cho là “fake news/tin giả” cả. Truyền thông báo chí không thể ngồi yên chịu trận nên họ gần như đồng loạt phản pháo. Vừa qua, hơn 300 tờ báo trên nước Mỹ đồng loạt đăng bài lên án “sự tố cáo bẩn thỉu của tổng thống” đối với truyền thông báo chí! Một số người còn cất công liệt kê những điều ông Trump nói không đúng sự thật. Theo họ, từ ngày làm tổng thống đến nay, ông Trump nói sai sự thật hơn bốn ngàn lần (mời vào President Trump Lies List do Davis Leonhardt và Stuart A. Thompson viết trên New York Time để đọc). Họ viết trên giấy trắng mực đen, ký tên rõ ràng, rất có hại cho uy tín của tổng thống. Nếu là “fake news” tại sao TT. Trump không phản ứng? Tại sao pháp luật không chế tài họ về tội vu khống mạ lỵ? Hay lặng thinh là sự tình nó…như thế?! Có người viết trên diễn đàn: “Ông Trump được Chúa phái xuống để cứu nước Mỹ và tiêu diệt cộng sản”! Chưa biết ông “cứu nước Mỹ” như thế nào và có “tiêu diệt cộng sản” được không nhưng coi bộ ông đang xứng danh là vua nói láo, bất xứng với lòng tin của Đấng Tối Cao. Chúa chọn lầm người chăng?

Có lẽ trong lịch sử nước Mỹ, tính đến nay, chưa có một tổng thống nào tuyên chiến với thông tin báo chí, nhục mạ giới báo chí gay gắt như ông Trump. Và, cũng trong lịch sử, chưa có vị tổng thống nào bị truyền thông chiếu cố tận tình như TT. Trump. Tại sao? Báo chí tệ hại hay chính ông Trump bất xứng?

Đám cuồng Trump gọi báo chí Hoa Kỳ là “truyền thông thổ tả”. Nếu như thế thì sinh hoạt truyền thông của Mỹ tệ hại quá. Với trên 300 tờ báo cùng các cơ quan truyền thông khác đồng loạt lên án TT. Trump thì coi như truyền thông Mỹ hầu hết là “thổ tả” cả. Vậy làm sao tránh bọn truyền thông “thổ tả” nầy?! Làm sao có được loại truyền thông không “thổ tả”? Theo tôi, truyền thông báo chí Hoa Kỳ xưa nay vẫn thế. Tuy có khuynh hướng khác biệt, lập trường chính trị khác nhau nhưng họ có chung một tính chất, một mục đích: để mắt vào tất cả mọi giới, mọi tổ chức để săn tin. Họ phải săn tin để câu độc giả, để phục vụ độc giả (không ai đọc, báo họ sẽ chết, và họ cũng sẽ chết). Với quyền tự do ngôn luận của Hoa Kỳ, được Tu Chính Án Thứ Nhất công nhận và bảo vệ, họ chĩa mũi vào bất cứ đoàn thế cá nhân nào, kể cả tổng thống, miễn là họ không xuyên tạc sự thật, không xúc phạm đời tư cá nhân và gia đình người khác. Chính vì thế mà những “public figures” tức là những kẻ tai to mặt lớn mà có nhiều hành vi bất chính… rất sợ báo chí. Đệ nhất “public figure” tức là Tổng thống Trump rơi vào trường hợp nầy chăng? Trước và khi làm tổng thống, ông ta có quá nhiều khuyết tật và tai tiếng, biết thế nào cũng bị báo chí phanh phui nên “tiên hạ thủ vi cường”, tố phủ đầu: “Báo chí là kẻ thù của nhân dân”, là “fake news” để tự bảo vệ, để đừng ai tin báo chí nữa chăng?

Nhưng tổng thống nói là một việc, tin ông ta hay không là một việc khác. Vừa qua (16/8) Thượng Viện Hoa Kỳ ra nghị quyến xác định rằng “Truyền thông báo chí không phải là kẻ thù của nhân dân” như TT. Trump tuyên bố! Thượng Viện đã “dám” đối kháng tổng thống. Cơ quan lập pháp do Đảng CH kiểm soát nầy (cùng đảng với TT. Trump), một mặt nào đó, cũng là “kẻ thù” của TT. Trump!

Mấy ai ngờ, “nội thù” của tổng thống lại chính là những người trong guồng máy chính quyền do ông lãnh đạo. Quá cay cú với cuộc điều tra của công tố viên độc lập Robert Muller, ông Trump nhiều lần ra lệnh cho bộ trưởng Tư Pháp sa thải ông Muller, nhưng chẳng ai nghe lệnh ông. Cuộc điều tra của ông Muller cứ tiền hành và hình như ngày càng bất lợi cho tổng thống. Sau khi hai cựu viên chức thân cận của mình là luật sư Michael Cohen và Paul Manafort bị kết tội, tổng thống lại càng giận dữ chĩa mùi dùi vào ông Jeff Sessions, Bộ Trưởng Tư Pháp, bảo rằng “Ông ta (Sessions) chưa bao giời kiểm soát được bộ tư pháp”. Ông Jeff Sessions phản pháo: “Tôi kiểm soát bộ tư pháp từ ngày tôi làm bộ trưởng. Nhưng tôi không để Department of Justice (DOJ, tức bô tư pháp) bị ảnh hưởng bởi bất cứ xu hướng chính trị nào”. Hoan hô ông bộ trưởng. Ông đúng là người can đảm chính trực “uy vũ bất năng khuất”.

Ngoài ra, hàng ngũ những người lãnh đạo ngành an ninh tình báo (kể cả đương kim giám đốc CIA) đều lên tiếng phản bác nhận định tiêu cực của tổng thống về họ khi ông Trump gặp Tổng thống Nga Putin tại Helsinki. Trong cuộc họp báo với TT. Nga tại Phần Lan, ông Trump đã hết lòng khen ngợi Putin/ Nga sô trong khi chê bai công lao và thiện chí của ngành an ninh tình báo của chính mình. Bị phê phán khắp nơi, quýnh quá ông Trump tuyên bố “Tôi lỡ lời/I miss spoke”, và sau đó đảo ngược quan điểm rằng: “Tôi tin tưởng hoàn hoàn vào ngành an ninh tình báo Mỹ”!!! Lời nói không mất tiền mua. Nói rồi nói lại cho vừa người nghe…Ông Trump từng tự xưng mình là “thiên tài ổn định”, nhưng trong trường hợp nầy sự “ổn định” của ông nằm ở đâu?! Có người tâng bốc ông Trump, cho rằng ông ta là “thiên sứ” được trời sai xuống để trị vì muôn dân. Nếu đúng như thế thì ông “thiên” nào đó chắc có vấn đề tâm thần nên mới cử ông “sứ” lạng quạng như ông Trump.

Cũng sau vụ Helsinki, cựu giám đốc CIA John Brennan tuyên bố “TT. Trump phản quốc”! Ông nầy đã bị tổng thống tước quyền tiếp cận các thông tin mật của quốc gia cùng với các vị James Clapper (cựu giám đốc tình báo quốc gia), Michael Hayden (cựu giám đốc cơ quan an ninh quốc gia), Sally Yates (quyền bộ trưởng tư pháp)…vì đã dám chống ông Trump trước đó.

Trước tình trạng biến bạn thành thù (đả phá NATO), biến thù thành bạn (khen Putin và Kim Ủn ỉn) của ông Trump, có gần 50 giáo sư và học giả về quan hệ quốc tế thuộc các đại học trứ danh của Mỹ lên án chính sách ngoại giao của TT. Trump làm đảo lộn trật tự thế giới, phá bỏ vai trò lãnh đạo của nước Mỹ trên thế giới…Sự tố cáo của họ, hiện nay, đã có trên 500 người ký tên ủng hộ.

Xem ra, “nội thù” của TT. Trump rất đa dạng và ngày càng đông. TT. Trump đang trong tình trạng gần như cô đơn khi các bạn bè và viên chức cật ruột quay lưng. Ngoài cựu luât sư riêng Michael Cohen và Giám Đốc điều hành tranh cử Paul Manafort đang bị kết tội, các ông Donald McGahn, luật sư White House, đã “xé rào” hợp tác toàn diện với ông Robert Muller; David Pecker, Chủ tịch tập đoàn American Media; ông Allen Weisselberg, Giám Đốc Tài Chánh của Tổ chức Trump (Trump Organization) đã được miễn tố đễ hợp tác với cuộc điều tra liên bang của Robert Muller. Hai ông nầy là bạn thân lâu năm của ông Donald Trump, và là người nắm giữ nhiều uẩn khúc về hoạt động cũng như tiền bạc của tổng thống đã hơn 40 năm! Chưa biết điều gì sẽ xẩy ra, nhưng những gì họ cung cấp cho cuộc điều tra khó có lợi cho TT. Trump. Với hai người đã bị kết tội là Michael Cohen và Paul Manafort thì sự khai báo của luật sư Michael Cohen hoàn toàn bất lợi cho tổng thống. Cả hai ông đều bị trọng tội (felonies) nhưng ông Manafort chỉ vi phạm về tài chánh, ông Cohen vi phạm luật bầu cử khi “tuân lệnh” ứng cử viên tổng thống Donald Trump xuất tiền “trám miệng” hai cô đào sexy đã từng ăn nằm với ông Trump (Stormy Daniel và McDougal). Và đây là điều nguy hại nhất cho TT. Trump. Theo giáo sư luật tại Đại học Harvard Alan Dershoeitz: “Đe doạ luật pháp lớn nhất cho TT. Trump không phải là cuộc điều tra của Công tố viên độc lập Robert Muller (điều tra về sự can thiệp của Nga vào cuộc bầu cử tổng thống năm 2016) mà là cuộc điều tra của các công tố viên tại New York”. Ông ta lập luận, Muller khó có thể luận tội TT. Trump, nhưng các công tố viên tại New York thì có thể vì họ đang điều tra Tổ chức Trump có vi phạm luật bầu cử về vấn đề tài chánh hay không (Yahoo’s News ngày 26 tháng 8: “Trump biggest legal danger is from US prosecutors in New York, not Muller). Nếu ông Cohen vi phạm luật bầu cử (như đã tự thú) thì ứng cử viên Trump (hiện nay là tổng thống) cũng có tội tương tự. Và điều nầy chính là “biggest legal danger” đối với TT. Trump, đã làm ông ta mất bình tĩnh nên tuyên bố: “Nếu tôi bị luận tội thì thị trường tài chánh sẽ sụp đổ. Quý vị sẽ nghèo đi…”. Không biết người ta có luận tội TT. Trump không. Và nếu luận tội, chúng ta có nghèo hơn không. Nhưng có điều, nếu để ý, ai cũng thấy: tuyên bố của TT. Trump là một lời thú tội quá vội vàng. Nếu thấy mình vô tội hoàn toàn sao lại nghĩ đến chuyện bị “luận tội” sớm thế?!

(Ông Trump ngó hùng hổ thế mà lại thiếu bản lĩnh. Cần gì phải “khoá khẩu” mấy cô đào khiêu dâm ấy một cách lén lút và phi pháp. Ai thắc mắc thì cứ nói tôi “ăn bánh trả tiền” rồi có gì mà lo? Chuyện “tung hoành” trước khi làm tổng thống có gì đáng sợ (có mấy người đàn ông giàu có tránh được?). Có luật pháp nào cấm người “tìm của lạ” trước khi ứng cử tổng thống? Trường hợp của ông Bill Clinton mới đáng lên án. Lên án cả hai mặt luật pháp và đạo đức vì đang làm tổng thống mà dám chơi gái ngay tại nơi làm việc trong dinh tổng thống. Sao không đi chỗ khác mà chơi?).

Khi tôi viết bài nầy thì được tin TNS. John McCain qua đời. Cả nước đang tiếc thương và ca ngợi ông, nhưng TT. Trump chỉ gởi lời chia buồn ngắn ngủi qua twitte mà không cho White House treo cờ rũ hoặc tổ chức bất cứ một nghi lễ nào. Với tình trạng đó, AMVETS, một trong những tổ chức cựu chiến bịnh lớn nhất nước Mỹ đã lên án TT. Trump. Họ nói rằng: “The President disrespected the death of the decorated former soldier…”. Như thế TT. Trump sẽ có thêm người chống đối.

Với cách cai trị đất nước khác thường của ông Trump, với tư chất hẹp hòi gần như tiểu nhân, nước Mỹ ngày càng bị chia rẽ trầm trọng. Và TT. Trump ngày càng có nhiều kẻ thù, kẻ thù ngay trên nước Mỹ, đặc biệt là kẻ thù ngay trong guồng máy chính phủ do ông lãnh đạo. Đó là điều hoàn toàn bất lợi cho ông.

Hạ tuần tháng 8, năm 2018

Định Nguyên
thienthanh
Posts: 3386
Joined: Thu Jun 07, 2007 4:14 pm
Contact:

Post by thienthanh »

Image

Ta đã làm gì cho đất nước?

Việt Nam muôn năm

(Danlambao) - Thưa các bạn, Tôi thiết nghĩ câu nói này mọi người chúng ta đều biết được nó xuất xứ từ đâu? từ ai?

Trước tôi xin được thay mặt cho nhiều, nhiều người con yêu nước của tổ quốc Việt Nam đã và đang bị giam cầm dưới chế độ cộng sản Việt Nam hiện thời để trả lời: "Thưa đồng bào, chúng con đã và đang làm bổn phận của những người con Việt Nam. Chúng con không cướp bóc của dân. Chúng con không tàn ác với dân. Chúng con không phỉnh gạt dân. Chúng con không cướp đất của dân đem bán cho người lạ. Chúng con không nạo vét tài nguyên quốc gia để làm giàu cho bản thân chúng con. Chúng con không đồng lõa với người lạ để mang sự độc hại tàn phá môi trường đất nước. Chúng con thấy giặc có ý đồ xâm chiếm lãnh thổ là chúng con lên tiếng. Chúng con không lạm dụng chức quyền để vơ vét tài sản dân. Chúng con không ỷ vào chức vụ mà hà hiếp dân. Chúng con biết như thế nào là LỄ, NGHĨA, TÍN. Chúng con không quỳ luỵ ngoại bang. Chúng con không khòm lưng bưng bô cho giặc. Chúng con không có ý đồ tiêu diệt giống nòi. Chúng con luôn bảo tồn nền văn hóa tổ tiên để lại. Chúng con không có ý đồ Hán hóa dân tộc chúng con. Chúng con rất mong sự tồn vinh của đất nước. Chúng con lấy TỔ QUỐC làm đầu. Chúng con quyết bảo vệ non sông cho con cháu đời sau. Và, thưa quý đồng bào, chúng con đã và đang làm điều mà tổ quốc đang cần".

Thưa đồng bào, chúng con làm nhưng chúng con không rêu rao, vì đó là niềm hãnh diện thiêng liêng cho mỗi người con đất Việt.

Còn bà Chủ Tịch Quốc Hội nước xã hội chủ nghĩa cộng sản Việt Nam Nguyễn Thị Kim Ngân có hỏi chúng con rằng: "các người đã làm được gì cho đất nước Việt Nam?" Bà đã hỏi, chúng con xin trả lời:

Thưa bà, Những gì chúng con đã làm cho đất nước này bà đừng nên bận tâm; nhưng hãy nhìn thấy những gì mà bà đã làm cho đất nước này:

- Bà đã khoe được tài năng khéo léo, nhẹ nhàng, quý phái của người phụ nữ Việt Nam khi quăng thức ăn cho cá với vị nguyên thủ quốc gia Hoa Kỳ.

- Bà đã nói được những lời êm ái với dân khi bị bọn côn đồ đánh đập vì mang tội yêu nước.

- Bà đã nói thật lòng bà về vụ đầu tư vào đặt khu là 1 sẽ lời gấp 500 lần.

- Bà đã không dấu diếm cảm tình đặc biệt của bà cho tên tội đồ của dân tộc Việt Nam Tập Cận Bình.

- Bà đã vuốt ve, mời mọc Tập Cận Bình đưa đất lấy tiền bỏ túi.

- Bà phải bỏ rất nhiều thì giờ để suy nghĩ tìm cách nào khéo léo hơn trong vụ giao trọn đất nước Việt Nam cho tàu cộng.

- Bà phải bàn tính với trọng lú và Phúc niễng xem cách nào để đàn áp mạnh tay cho vui lòng tàu cộng.

- Nếu thấy phần tiền bán 3 đặt khu chưa đủ thì bà cho côn đồ rà soát để thâu lấy vàng trong nhân dân.

- Với bà người dân Việt Nam sống rất hạnh phúc, ăn vui nhất trong khu vực.

Thưa bà, có thể còn nhiều điều bà đã làm cho đất nước Việt Nam mà chúng con không nhớ rõ. Nhưng, một điều chúng con xin bà là sau khi đọc được bài này của chúng con xin bà hãy đổi tên họ và chức vụ của bà theo kiểu đánh vần loại mới của nhà phát minh mà bè lũ bà dựng lên là BÙI Ì Ì Ì Ì gì đó cho hợp với con người và chức vụ của bà.

Thưa bà, những kẻ đội lớp người Việt Nam để bán đứng bờ cõi, lãnh thổ đất nước. Với chủ đích bắt người Việt Nam làm NÔ LỆ cho bọn hán nô như hiện nay chính quyền cộng sản thi hành. Và với chủ đích là diệt luôn ngôn ngữ Việt Nam bằng một thứ ngôn ngữ quái thai như bọn bà muốn.

Thưa đồng bào, như vậy chúng con xin để cho dân tộc phán xét. Đất nước đang lâm nguy cho sự trường tồn của dân tộc.

Nếu ý thức được đâu là GIẶC, đâu là CHÁNH NGHĨA để sự tồn vong cho TỔ QUỐC VIỆT NAM. Xin hãy cùng nhau đứng lên ngay lúc này.

Việt Nam muôn năm
hoanghoa
Posts: 2259
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image

Nguyễn Phú Trọng đi Nga tìm đường cứu đảng
LS Hoàng Kim
(Danlambao) - Báo lề đảng vào ngày 5 tháng 9 đưa tin Nguyễn Phú Trọng sang Nga từ ngày 5-8/9 để xin nối lại ống dẫn nuôi thực vật cho đảng nầy.

Như trong quá khứ đã cho thấy đảng cộng sản Việt Nam từ khi được quốc tế cộng sản nhào nặng lên vào thập niên 1930 cho đến ngày hôm nay tự nó không có khả năng sinh tồn mà nó được nuôi sống bằng ống dẫn thực vật.

Thật vậy cái đảng thổ tả nầy là một quái thai được quốc tế cộng sản nhào nặng lên, không có khả năng tự nuôi sống mình mà phải sống thực vật, tức là thức ăn được nghiền nát rồi bơm vào qua ống dẫn.

Trước năm 1975 quái thai nầy được truyền dẫn thức ăn qua 2 ống dẫn một là Liên bang Sô Viết, hai là Tàu cộng.

Sau khi chiếm được miền Nam năm 1975 Việt cộng đem 16 tấn vàng chiếm được của VNCH, cộng với chiến lợi phẩm (vũ khí của Quân lực VNCH) và của cải của dân miền Nam cướp được trong những đợt đánh tư sản mại bản, những đợt đổi tiền rồi chở hết qua Bắc Kinh để trả nợ chiến tranh và cắt đứt ống dẫn bên phía Tàu, từ đó dẫn đến chiến tranh biên giới phía Bắc năm 1979.

Dù phải sống bằng thực vật nhưng CSVN luôn luôn phách lối uênh oang rằng ta là đỉnh cao trí tuệ loài người, ta là đệ nhất anh hùng đã đánh thắng 2 đế quốc sừng sỏ nhất thế giới là đế quốc Pháp và đế quốc Mỹ. Đến năm 1989 Liên Bang Sô Viết tan rã, Đông Âu sụp đổ, chỗ dựa duy nhất là Sô viết không còn, nguồn sống qua ống dẫn cạn kiệt. Quái thai nầy cuốn cuồn chạy sang Tàu lạy lục xin nối lại ống dẫn với Bắc Kinh bằng mọi giá. Và cái giá phải trả đó là Mật ước Thành đô năm 1990.

Ngày nay với bản năng sinh tồn cố hữu, quái thai nầy đánh hơi thấy Tàu cộng có thể sẽ bị Mỹ đánh gục trong nay mai cho nên cong đầu cong cổ chạy qua Nga lạy lục Putin xin nối lại ống dẫn lần nữa để mong cứu đảng. Điều nầy cho chúng ta thấy rằng trên thực tế đảng CSVN chỉ là một quái thai yếu ớt nhưng là một loại ký sinh trùng chai lì, sở dỉ nó sống được là nhờ "tài năng lưu manh vặt" khéo luồn lách bám vào thế lực ngoại bang, nhờ hút máu đồng bào Việt Nam và nhờ bán nước.

Hởi đồng bào Việt Nam, Nguyễn Phú Trọng đã thẳng thừng tuyên bố thà mất nước, không để mất đảng. Vậy cái mạng của đảng thổ tả nầy, cái mạng của cái quái thai nầy, cái bọn bán nước hại dân nầy có đáng cho chúng ta cứu nó không? Hiện tại đám cai trị Ba đình nợ nần tứ giăng, bị thế giới bao vây siết nợ đến đổi không còn đi xin xỏ ở đâu được nữa. Ngoài ra Trọng còn bị hố khi cho đàn em là Tô Lâm sang Đức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh dẫn về Hà Nội và bị cho thế giới lên án. Ngay cả nước Cộng hòa Séc từng là một quốc gia thân thiện trong khối XHCN đã phải tuyên bố: "Việt Nam là tâm điểm của tội phạm có tổ chức. Quốc gia nầy đã trở thành một nguy cơ an ninh hàng đầu".

Có lẽ vì quá hoảng loạn cho nên Trọng không thấy rằng ngày nay Tàu cộng đang đứng trước nguy cơ bị Mỹ phanh thây để chia năm xẻ bảy, Nga đang bị Mỹ cô lập kinh tế, còn Liên Âu thì tẩy chay Việt Nam. Cho nên Trọng mới chạy sang Nga tìm đường cứu đảng. Mặt khác nó đi tìm bãi đáp an toàn để nay mai nếu toàn dân Việt Nam đồng lòng đứng lên lật đổ cái đảng thổ tả nầy thì bọn nó còn có chỗ dung thân. Có lẽ Trọng đã quên một điều là ở ngay chính chiếc nôi Cộng sản, Liên Sô và Đông âu đã được khai tử từ năm 1989. Mới đây Cuba cũng tự ý xóa bỏ đảng cộng sản rồi, chỉ còn lại ba nước Tàu cộng, Việt cộng và Bắc Hàn cộng mà thôi. Trọng và BCT nếu vì quá hèn nhát không dám tự khai tử thì chắc chắn sẽ bị toàn dân Việt Nam bức tử một ngày rất gần.

07.09.2018
LS Hoàng Kim
hoanghoa
Posts: 2259
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image

Vì sao cộng sản phải trang bị vũ khí, khí tài quân dụng cho công an

Lê Dủ Chân

(Danlam bao) - Vào ngày 15/05/2018 Tô Lâm, Bộ Trưởng Bộ Công An cộng sản ban hành thông tư số 17/2018/TT/BCA quy định về việc trang bị vũ khí, vật liệu, chất nổ QUÂN DỤNG, công cụ hỗ trợ cho ngành Công An.

Theo quy định này các đơn vị sau đây được xem xét trang bị vũ khí, vật liệu, chất nổ quân dụng:

- Các đơn vị nghiệp vụ thuộc Bộ Công an.
- Trại giam, trại tạm giam, học viện, trường đào tạo công an.
- Trung tâm huấn luyện và bồi dưỡng nghiệp vụ công an.
- Công an tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương.
- Công an huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh.
- Công an xã, phường, thị trấn.

Họ được trang bị những loại vũ khí và khí tài quân dụng sau:

- Súng ngắn, súng trường, súng tiểu liên, súng trung liên, súng chống tăng, súng phóng lựu, súng đại liên, súng cối, súng ĐKZ, súng máy phòng không.

- Tên lửa chống tăng cá nhân, trực thăng vũ trang, bom, mìn, lựu đạn, các loại vũ khí thô sơ, công cụ hỗ trợ, đạn xử dụng cho các loại súng được trang bị.

- Riêng công an xã phường, thị trấn chỉ được trang bị súng ngắn, súng trường, súng tiểu liên, súng bắn đạn cao su, hơi cay, dùi cui điện, bình xịt hơi cay, găng tay bắt dao, áo giáp, dùi cui điện, dùi cui cao su, dùi cui kim loại, khóa số tám, các loại vũ khí thô sơ.

Một câu hỏi được đặt ra là lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay có mục đích gì qua việc nâng cấp các lực lượng công an nêu trên thành những lực lượng có phương tiện chiến đấu cao hơn, mạnh hơn những đơn vị bộ đội chính quy ngang cấp trong quân đội nhân dân Việt Nam?

Căn cứ vào tình hình chính trị hôm nay tại nước ta, đa số người dân đều nghĩ rằng đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước của nó trang bị vũ khí, khí tài quân dụng cho công an là để đàn áp người dân đang đứng lên đòi hỏi tự do, dân quyền, nhân quyền và phản đối những chủ trương, đường lối cai trị độc tài, độc đoán, bán nước, hại dân của họ.

Nhận định như vậy là đúng nhưng đó chỉ là mặt nổi của sự kiện bởi vì:

1- Đối với người dân tay không tấc sắt, họ đi biểu tình chỉ với hai mảnh áo quần trên người thì với trang bị của công an, cảnh sát cơ động như từ trước đến nay cũng đã quá thừa khả năng để đàn áp, ngăn chận đâu cần gì phải dùng đến những loại vũ khí hủy diệt, sát thương hàng loạt chỉ xử dụng cho quân đội trên chiến trường trong lúc giao tranh với địch quân.

2- Những loại vũ khí như súng tiểu liên, súng trung liên, súng chống tăng, súng phóng lựu, súng đại liên, súng cối, súng ĐKZ, súng máy phòng không, tên lửa chống tăng cá nhân, bom, mìn, lựu đạn là những vũ khí hủy diệt, giết người hàng loạt chỉ dùng trên mặt trận, trên chiến trường đối với địch quân. Không một nhà nước nào trên thế giới dùng những loại vũ khí này đối phó với đồng bào của mình để mang tội diệt chủng.

3- Lực lượng chủ lực và địa phương của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam hiện nay có 3 quân chủng (hải quân, lục quân và không quân), có 4 quân đoàn, 7 quân khu, 2 bộ tư lệnh thành phố (TP. Hồ Chí Minh và Hà Nội), 61 bộ chỉ huy quân sự tỉnh, thành phố, 713 ban chỉ huy quân sự quận, huyện, thị trấn trải dài trên khắp lãnh thổ Việt Nam.

Đây là lực lượng trung thành của đảng, chỉ cần có lệnh ban ra họ sẳn sàn hy sinh để bảo vệ đảng trước bất cứ thế lực nào, vào bất cứ thời gian nào và trong bất cứ tình huống nào. Tại sao Nguyễn Phú Trọng và BCT/TW đảng cọng sản không dùng quân đội để bảo vệ đảng như trước đây mà phải hao công, tốn của nâng cấp công an thành những đơn vị tác chiến chiến trường để bảo vệ cho mình?

4- Tập đoàn lãnh đạo đảng cọng sản Việt Nam tại Ba Đình có dám xử dụng loại vũ khí sát thương hàng loạt nêu trên để bắn vào đám đông dân chúng đang biểu tình ôn hòa trên các đường phố không?

Tin chắc là không bởi vì hơn ai hết bọn họ biết rằng nếu họ có hành động cuồng sát, diệt chủng như vậy thì nội trong vài ngày, vài tuần sau chế độ sẽ bị xóa sổ ngay trước sự trừng phạt của LHQ và các nước văn minh trên thế gới. Hôm nay là năm 2018 thuộc thế kỳ 21 tại Việt Nam chứ không phải năm 1989 của thế thể kỷ 20 ở Thiên An Môn bên Tàu.

Như vậy thì mục đích chính của sự kiện nâng cấp các lực lượng Công An nêu trên thành những lực lượng có phương tiện chiến đấu cao hơn, mạnh hơn những đơn vị quân sự chính quy ngan cấp trong Quân Đội Nhân Dân Việt Nam là gì? Xin thưa:

Là để phòng chống một cuộc đảo chánh lật đổ đảng cộng sản có thể xảy ra trong tương lai.

Cấp lãnh đạo đảng cọng sản và hơn 90 triệu người Việt trong và ngoài nước tuy không nói ra nhưng biết rỏ tại nước ta ngoài lực lượng công an thì lực lượng nào có đủ khả năng, sức mạnh để làm một cuộc đảo chánh lật đổ đảng cọng sản ra khỏi cương vị lãnh đạo hôm nay của họ.

Nay mai có đảo chánh hay không thì tôi không biết, nhưng qua Thông Tư này (Thông Tư số 17/2018/TT/BCA quy định về việc trang bị vũ khí, vật liệu, chất nổ QUÂN DỤNG, công cụ hổ trợ cho ngành Công An) thì tôi có thể biết chắc chắn rằng đương kim Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và phe cánh của ông ta trong BCT/TW đảng cộng sản Việt Nam đã không còn tin tưởng vào Quân Đội Nhân Dân Việt Nam như trước đây nữa!

4/9/2018
Lê Dủ Chân
vuongquan
Posts: 270
Joined: Mon Mar 14, 2016 4:15 pm
Contact:

Post by vuongquan »

CSVN chuyển tải "giùm" thông điệp nhân quyền
của Liên đoàn Quốc tế về Nhân quyền và Ân Xá Quốc Tế


Image
- Hành động cấm nhập cảnh của nhà cầm quyền CSVN đối với bà Debbie Stothard và ông Minar Pimple lại là một thông điệp mạnh mẽ và tốt nhất để tố cáo giùm cho tổ chức của 2 người này về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam.

Bà Debbie Stothard, Tổng thư ký Liên đoàn Quốc tế về Nhân quyền, đã bị công an câu lưu tại sân bay Nội Bài vào Chủ nhật 09/09/2018 và đã bị cấm nhập cảnh vào Việt Nam. Mục tiêu chuyến đi của bà là tham dự buổi Diễn đàn Kinh tế Thế giới (World Economic Forum on ASEAN 2018) sẽ diễn ra tại Hà Nội từ ngày 11 đến ngày 13 tháng 9.

Với chủ đề "ASEAN 4.0: Entrepreneurship and the Fourth Industrial Revolution" (ASEAN 4.0: Doanh nghiệp và Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư), diễn đàn sẽ mở ra cho nhiều lãnh đạo quốc gia và gần 1000 doanh nhân, chuyên gia kinh tế... tham dự.

Một ngày sau, sáng 10/09/2018, Giám đốc Cao cấp Điều phối Toàn cầu của tổ chức Ân Xá Quốc Tế (Amnesty Inernational) - ông Minar Pimple cũng bị nhà cầm quyền CSVN liệt vào danh sách đen dành cho những người không được bén mãng vào Việt Nam.

Diễn đàn chưa khai mạc, diễn văn chào mừng của chủ nhà CSVN chưa viết xong, thảo luận chưa bắt đầu, nhưng qua hành động cấm cửa bà Tổng thư ký Liên đoàn Quốc tế về Nhân quyền và xem như bịt mồm bà Debbie Stothard không cho phát biểu tại Diễn Đàn ASEAN 4.0, Hà Nội đã gửi ra thông điệp mạnh gấp trăm lần những gì bà Stothard muốn chuyển tải, ông Pimple muốn trình bày tại Diễn Đàn: Ở VN làm ăn thì được quyền thì được quyền làm người thì không!

Trong một "tweet" gửi ra, bà Stothard viết: “Whatever inconvenience I am being subjected to is nothing compared to the attacks on Vietnam human rights defenders and the media... I hoped that hosting the prestigious WEF would help them realise that pluralism, human rights and freedom are necessary to economic development.”

(“Bất kỳ sự bất tiện nào mà tôi đang phải chịu không là gì so với các cuộc đàn áp nhắm vào những người bảo vệ nhân quyền Việt Nam và giới truyền thông... Tôi đã hy vọng rằng việc chủ trì Diễn đàn Kinh tế Thế giới - một diễn đàn có uy tín - sẽ giúp họ (nhà nước CSVN) nhận ra rằng đa nguyên, nhân quyền và tự do là điều cần thiết để phát triển kinh tế.”)

Hành động cấm cửa để bịt mồm của Hà Nội là câu trả lời của Hà Nội cho hy vọng của bà Tổng thư ký Liên đoàn Quốc tế về Nhân quyền.

11.09.2018
Tin Việt Nam
thienthanh
Posts: 3386
Joined: Thu Jun 07, 2007 4:14 pm
Contact:

Post by thienthanh »

Image


Đừng trách dòng sông không chảy
Trần Trung Đạo

“…nếu điều kiện chưa cho phép hãy gởi cho nhau những bài hay, chuyền cho nhau những tin tức mới, giúp đỡ nhau khi công an trấn áp, nương tựa nhau khi gặp khó khăn v.v.. Tất cả đều cần thiết…”

Một mặt trận hai kẻ thù
Giặc cộng bán nước, tàu phù xâm lăng.


Trong buổi họp báo khi nhậm chức "Chủ tịch quốc hội" ngày 23/7/2016, bà Nguyễn Thị Kim Ngân phát biểu: “Bảo vệ hòa bình không phải hô hào cho thật to, kích động thế này thế khác là có được chủ quyền, không có đâu. Một số tổ chức, cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ nhưng những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước? Chưa làm gì cả…”

Làm gì cho đất nước là một câu nói quen thuộc được biết là của cố Tổng Thống John F. Kennedy: “Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho bạn, mà hãy hỏi bạn đã làm gì cho tổ quốc” (Ask not what your country can do for you, ask what you can do for your country).

Tuy nhiên, theo Chris Matthews trong tác phẩm Jack Kennedy: Elusive Hero, nhóm chữ “đừng hỏi” thật ra phát xuất từ những lời cảnh cáo của ông George St John, hiệu trưởng trường trung học Choate ở Connecticut thường dùng để căn dặn học sinh và nhập tâm vào cậu học trò Kennedy. Nhưng ông hiệu trưởng George St John cũng không phải là người đầu tiên nói câu nói đó mà chính Tổng thống thứ 29 của Mỹ Warren G. Harding trong diễn văn trước đại hội đảng Cộng Hòa 1916 đã nói một câu tương tự như câu của Tổng thống Kennedy.

Dù ai nói, vấn đề là làm gì cho tổ quốc, cho đất nước.

Vâng nhưng trong trường hợp Việt Nam, trước hết là tổ quốc nào, là đất nước nào?

Cho đến nay, đối với đa số các em đang ngồi trong trường học tại Việt Nam, Việt Nam mà các em được dạy là "xứ sở của anh hùng, độc lập, tự do, hạnh phúc, một đất nước, dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản Việt Nam, đã liên tục đánh gục ba tên đế quốc đầu sỏ Pháp, Nhật và Mỹ".

Ý thức của các em là bản sao của một bài hát tuyên truyền được lặp đi lặp lại suốt hơn bốn chục năm qua, nhiều đến nỗi thấm vào trong các em thành một tính bẩm sinh.

Nền giáo dục nhồi sọ Cộng Sản có khả năng đầu độc và làm thay đổi toàn bộ ý thức của con người về lịch sử, nhân sinh và vũ trụ.

Việt Nam có trên 600 tờ báo nhưng báo chí Việt Nam chỉ được phép khai thác những ham muốn vật chất, những thú vui sa đọa, trụy lạc thay vì cổ võ cho các giá trị cao đẹp của quyền sống, quyền tự do dân chủ của con người.

Ý thức của các em khi sinh ra giống như một tờ giấy trắng, đảng Cộng Sản vẽ lên đó hình gì, sẽ hiện lên hình đó, chế độ độc tài sơn lên màu gì, sẽ hiện ra màu đó.

Một dòng sông không chảy không còn là sông nữa mà chỉ là một ao tù.

Thực trạng Việt Nam đặt ra cho những ai còn nghĩ đến tương lai dân tộc những trách nhiệm lương tâm và đạo đức.

Đừng trách dòng sông sao không chảy mà hãy kiên nhẫn phân tích cho các em thấy đất nước mà các em sống bị cai trị bởi một nhóm người già nua, cực đoan, bảo thủ bám vào chiếc ghế quyền lực ngay cả khi biết mình đang chờ chết.

Đừng trách dòng sông không chảy mà hãy chứng minh cho các em thấy Việt Nam mà các em biết là một trong năm nước trên thế giới vẫn tiếp tục bám vào chủ nghĩa Cộng Sản, một ý thức hệ một thời bành trướng nhờ chiến tranh, đấu tố, ám sát, đang lùi xa vào quá khứ.

Đừng trách dòng sông không chảy mà hãy chỉ ra cho các em thấy Việt Nam mà các em biết là quốc gia có 100 ngàn phụ nữ chỉ vì chén cơm manh áo mà phải bán thân lưu lạc xứ người, bị đánh đập, xô đuổi, ném ra đường phố như những nô lệ tình dục thời Trung Cổ.

Đừng trách dòng sông không chảy mà hãy phân tích cho các em biết Việt Nam là quốc gia có 50 triệu thanh niên nhưng đa số không còn sức sống, không có hoài bão cho tương lai của đời mình và cho đất nước mình.

Thay vì trách dòng sông không chảy, hãy chung tay dời tảng đá CS độc tài, lạc hậu ra khỏi lòng sông. Các thế hệ cha chú nếu không vượt qua được những hiện tượng tiêu cực rẽ chia, phân hóa nhiều khi rất nhỏ và tập trung sức mạnh tổng hợp của dân tộc để tháo gỡ cơ chế chính trị, kinh tế và văn hóa độc quyền cộng sản thì lời trách cứ kia chẳng qua là tự trách mình.

Thay vì so sánh các em, các cháu sinh dưới chế độ CS với tuổi trẻ Nhật, Mỹ, Nam Hàn, Hong Kong v.v.. hãy làm tất cả những gì làm được để tuổi trẻ thấy rằng Việt Nam là một dân tộc đáng yêu nhưng cũng là đất nước đang cần một cuộc thay đổi toàn diện để hy vọng có thể hội nhập vào dòng tiến hóa của loài người.

May mắn thay, trong các thế hệ sinh ra sau 1975, một số nhờ nhiều các yếu tố tôn giáo, gia đình và nội lực bản thân, đã thoát ra khỏi được nhà tù bao bọc bằng bốn bức tường dày của tuyên truyền CS và dấn thân cho lý tưởng cao cả phục hưng dân tộc. Họ vẫn còn khá ít nhưng là biểu tượng của tương lai.

Các em, dù đang ở trong tù hay ngoài tù cũng đều đang đấu tranh và tiếp tục đấu tranh theo nhiều cách khác nhau.

Cùng nhau xuống đường, nhưng nếu điều kiện chưa cho phép hãy gởi cho nhau những bài hay, chuyền cho nhau những tin tức mới, giúp đỡ nhau khi công an trấn áp, nương tựa nhau khi gặp khó khăn v.v.. Tất cả đều cần thiết.

Sự chuyển động của núi rừng bắt đầu từ từng chiếc lá, và nếu cùng cất lên theo cùng một nhịp sẽ trở thành một khải hoàn ca.

Trần Trung Đạo
khieulong
Posts: 3553
Joined: Sat Jun 02, 2007 9:30 pm
Contact:

Post by khieulong »

Image

Khúc củi Nguyễn Bắc Son sắp sửa bị đút vào lò Nguyễn Phú Trọng
CTV Danlambao -

Tại kỳ họp 29 Ủy ban Kiểm tra Trung ương lẫn Bộ Chính trị đã dọn lò cho Nguyễn Phú Trọng, chuẩn bị đốt củi Nguyễn Bắc Son một cách khá nặng nề. Dựa theo bài đồng ca lửa Trọng củi Son từ phiên họp này, số phận của Nguyễn Bắc Son sẽ đen như... than.

Trong âm mưu chia chác thương vụ "Mobifone mua AVG", cựu Bộ trưởng TT&TT Trương Minh Tuấn là kẻ chủ mưu, trực tiếp ký phê duyệt hợp đồng để Mobifone mua 95% cổ phần của AVG với giá 8.898,3 tỷ đồng và làm "thất thoát" nhiều tỷ đồng. "Thành quả" của thương vụ tiền chùa bỏ túi cho nhau này đã góp phần cho Trương Minh Tuấn leo lên ghế Bộ trưởng 4T thay thế Nguyễn Bắc Son.

Tuy nhiên, Trương Minh Tuấn chỉ bị kỷ luật bằng hình thức cảnh cáo (viết chính xác cho đúng với thực tế là kỷ luật hình thức); "cho thôi" giữ chức Bí thư Ban cán sự đảng Bộ TT&TT; "tạm đình chỉ công tác" trong vai trò Bộ trưởng Bộ TT&TT; và lại được ngồi vào ghế Phó trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương.

Ngược lại, đối với Nguyễn Bắc Son thì "Những vi phạm của ông Nguyễn Bắc Son là rất nghiêm trọng nên Bộ Chính trị đề nghị Ban Chấp hành Trung ương xem xét thi hành kỷ luật nghiêm minh theo thẩm quyền." (1)

Mức độ kỷ luật nghiêm minh này sẽ ở mức độ nào? Liệu Nguyễn Bắc Son sẽ trở thành "con ma tù" như Đinh La Thăng với bản án 31 năm?

Câu trả lời nằm trong ở bài viết "Thương vụ AVG – Khi Ban Cán sự Đảng bị vô hiệu hóa" trên trang Thông tin Điện tử của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương (2).

Trong bài viết này, một nửa dùng để trình bày tổng quát vụ việc, những vi phạm và kỷ luật đối với Trương Minh Tuấn (cảnh cáo, tạm đình chỉ công tác), Lê Nam Trà (khai trừ khỏi đảng), Phạm Đình Trọng (khai trừ khỏi đảng), Cao Duy Hải (cách chức các chức vụ trong Đảng), còn lại là bản cáo trạng dành cho Nguyễn Bắc Son:

- Đã chấp thuận chủ trương về một dự án lớn nhưng không bàn bạc, thảo luận, thống nhất trong Ban cán sự đảng (BCSĐ) và Bộ TT&TT.

- Trong quá trình phê duyệt, thẩm định dự án đã không họp, thảo luận trong BCSĐ để thống nhất chủ trương và có biện pháp lãnh đạo, chỉ đạo, mà chỉ họp lãnh đạo Bộ để cho ý kiến về dự án. Tức là qua mặt đảng.

- Không báo cáo cho BCSĐ kết quả họp của Bộ, không lưu tâm, xem xét những ý kiến về tính hiệu quả của dự án, về việc thẩm định lại giá mua cổ phần của AVG.

Từ đó dẫn đết kết luận và cũng là cáo trạng của "quan toà UBKT Trung ương" đối với Nguyễn Bắc Son:

Đây là kẻ "Độc đoán, gia trưởng, thiếu dân chủ đã vô hiệu hóa cả Ban cán sự Đảng" và là người "chịu trách nhiệm chính về những vi phạm, khuyết điểm của BCSĐ nhiệm kỳ 2011-2016, đã vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, quy chế làm việc; có biểu hiện áp đặt, thiếu dân chủ trong lãnh đạo, chỉ đạo, không bàn bạc, thảo luận trong tập thể BCSĐ, trực tiếp chỉ đạo và quyết định nhiều nội dung liên quan đến dự án không đúng quy định; ký văn bản trình Thủ tướng Chính phủ phê duyệt chủ trương đầu tư dự án và giao cho cấp dưới ký một số văn bản liên quan đến dự án có nội dung trái quy định, không đúng nhiệm vụ được phân công; thiếu chỉ đạo, kiểm tra quá trình thực hiện dự án để xảy ra nhiều vi phạm."

Chịu trách nhiệm chính có nghĩa là khúc củi chính sẽ được đồng chí Nguyễn Phú Trọng cho vào lò.

Giao cho cấp dưới ký là câu dùng để dồn hết tội vào Nguyễn Bắc Son và gỡ tội cho Trương Minh Tuấn.

Như thế số phận của "đồng chí" Nguyễn Bắc Son, cựu Ủy viên Trung ương Đảng, cựu Bí thư BCSĐ, cựu Bộ trưởng Bộ TT&TT của đảng cộng sản VN có thể xem là củi đã vào lò như chuyện ván đã đóng thuyền.

*

Chú thích:

(1) https://vov.vn/nhan-su/bao-cao-ban-bi-t ... 812848.vov

(2) http://ubkttw.vn/nghien-cuu-trao-doi/-/ ... o-hieu-hoa

15.09.2018

CTV Danlambao
hoanghoa
Posts: 2259
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Image

Khác biệt giữa người tự do và người cộng sản

Herbert Philbrick - Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch

1. Người cộng sản tin cá nhân phải bị hy sinh vì lợi ích của quần chúng; người tự do rất tôn trọng giá trị và tánh ngay thẳng của cá nhân.

2. Người cộng sản hiểu và hiểu sai lịch sử vì mục đích riêng của mình; người tự do nghiên cứu lịch sử một cách trung thực để học hỏi từ lịch sử.

3. Người cộng sản lợi dụng những vấn đề và khiếm khuyết của chủ nghĩa tư bản để khích động phẫn nộ và xung đột giai cấp; người tự do chỉ ra những vấn đề ấy, nhưng cố gắng giải quyết chúng.

4. Người cộng sản tin rằng chính quyền là chủ của nhân dân; người tự do tin rằng chính quyền là đầy tớ của nhân dân.

5. Người cộng sản sẽ đả kích những người theo đảng xã hội và đảng cấp tiến còn dữ dội hơn khi họ đả kích người theo đảng bảo thủ; người tự do thường đồng ý và thỏa hiệp với người có cùng quan điểm chung.

6. Người cộng sản, để đạt được những mục tiêu tưởng như lý tưởng tươi sáng, xử dụng bất kỳ phương tiện nào có sẵn với họ-dối trá, tống tiền, đổ máu, ám sát; người tự do, mặc dù trong đầu có thể có nhiều cứu cánh tương tự, nhưng xử dụng phương tiện chính trực.

7. Người cộng sản dùng nghệ thuật-văn chương, hội họa, âm nhạc- theo quan điểm phải hoàn toàn có lợi, để đẩy mạnh mục tiêu của chủ nghĩa cộng sản thế giới; người tự do biết thưởng thức nghệ thuật vì nghệ thuật.

8. Người cộng sản "phục vụ" tuyệt đối không biết mỏi mệt cho một tổ chức mà họ muốn kiểm soát. Họ sẵn sàng làm bất kỳ điều gì, kể cả ở lại họp cho đến 3 giờ sáng, nhưng tiếc thay vào lúc đó, người tự do không cộng sản đã đi về nhà.

9. Người cộng sản, mặc dù họ giả vờ không lệ thuộc ai, nhưng họ luôn luôn nhận lệnh từ cấp trên; người tự do thì tự mình quyết định lấy.

10. Người cộng sản, vì nhận lệnh từ cấp trên, nên đôi khi bị lâm vào thế kẹt bởi sự thay đổi nhanh chóng và đột ngột trong chính sách của đảng; người tự do có thể thay đổi ý định nhưng thay đổi rất chậm, đau đớn, và tự nguyện.

11. Người cộng sản tham gia vào hoạt động kín đáo, bí mật. Họ cảm thấy họ cần che giấu điều gì đấy. Người tự do hoạt động hướng về mục tiêu rõ ràng và công khai.

12. Người cộng sản luôn luôn dùng bạo lực, mặc dù họ tìm mọi cách che giấu bạo lực; người tự do luôn luôn dùng những cách thức ôn hòa. Người này thì cách mạng, người kia thì tiến hóa.

13. Người cộng sản, giống như những kẻ cai trị toàn trị khác, quan tâm chủ yếu đến những phong trào thanh niên để họ qua đó chiếm đoạt tâm hồn của giới trẻ; người tự do quan tâm đến giáo dục thanh niên nhưng không kiểm soát tâm hồn giới trẻ.

14. Người cộng sản nghi ngờ tất cả mọi người, không chỉ kẻ thù của họ mà còn cả các bạn đồng chí của họ. Đảng không ngừng theo dõi các đảng viên của mình. Người tự do không có lý do để nghi ngờ, và chính vì lẽ ấy đôi khi họ rơi vào bẫy của cộng sản.

15. Người cộng sản tin rằng một nhóm nhỏ, gắn bó mật thiết với nhau (những người tiên phong) nên lãnh đạo; người tự do không phân biệt rõ ràng lắm giữa lãnh đạo và đồng đội.

16. Người cộng sản thường dùng ngôn ngữ Mác-xít; người tự dọ cố gắng diễn đạt bằng từ vựng tiếng mẹ.

Nguồn:

Dịch từ tuần báo Mỹ The Saturday Review số ra ngày 5 tháng Tư 1952, trang 20.

http://www.unz.com/print/SaturdayRev-1952apr05-00020/

Trần Quốc Việt
Post Reply

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 8 guests