Bình Luận , Quan Điểm

bobinh
Posts: 221
Joined: Fri Feb 26, 2010 1:35 am
Contact:

Post by bobinh »

Tổng BT Nguyễn Phú Trọng thất bại tại Hội nghị TW4
By on November 2, 2016


Image
Tổng BT Nguyễn Phú Trọng

Sáng 14/10, Hội nghị lần thứ 4 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII (Hội nghị TW 4) đã kết thúc sau 6 ngày làm việc. Ngoài bài phát biểu bế mạc của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng với những lời lẽ xáo rỗng, vô hồn thì hầu như dư luận không hề biết kết quả của Hội nghị TW 4 ra sao? những tuyên bố đao to búa lớn của Tổng Bí thư Trọng được triển khai thế nào? Trong lúc qua các thông tin về Hội nghị TW lần này do truyền thông nhà nước đưa tin về kết quả thì tẻ nhạt như cơm nguội. Điều đó đã tạo ra cho dư luận một sự nghi ngờ không nhỏ.

Tuy vậy, mọi sự hoài nghi của dư luận đã được giải tỏa, sau khi vào sáng 18/10, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cùng các ĐBQH đơn vị bầu cử số 1 tiếp xúc cử tri tại quận Tây Hồ, Hà nội để thông báo về kết quả của Hội nghị TW 4 tới các cử tri lão thành cách mạng cũng như các cán bộ cao cấp đã nghỉ hưu trên địa bàn này. Ngoài việc nói nhưng lời nói xáo rỗng, chung chung mang tính đe nẹt, dọa dẫm hòng khuếch trương quyền lực vốn đã được lặp đi lặp lại nhiều lần, ở nhiều nơi trong giai đoạn gần đây. Như kiểu: “Trọng tâm của trọng tâm là phải chống suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất, đạo đức, lối sống và tự diễn biến, tự chuyển hoá. Người đứng đầu mà tự tung tự tác, quyết định tất, quyết dự án, quyết cán bộ, đề bạt, tranh thủ cuối nhiệm kỳ đưa con cháu mình lên. Cứ thế là hỏng chế độ, quan trọng nhất là mất lòng tin” v.v…

Đáng chú ý, cuối bài phát biểu, trước các ý kiến bức xúc của các cử tri Quận Tây hồ truy vấn một cách quyết liệt, trước việc Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói quá nhiều nhưng hầu như không làm được cụ thể một việc nào đạt kết quả cho ra hồn. Ông Nguyễn Phú Trọng đã buộc phải thú nhận: “chống tham nhũng bây giờ khó lắm, vì ta tự đánh ta”.

Nếu bỏ chúng ta bỏ qua việc ông Tổng Bí thư Trọng tự thừa nhận rằng bản thân ông cũng là kẻ đang (đứng trong đội ngũ) tham nhũng, hay như việc so sánh phát biểu đó của ông Trọng coi kẻ tham nhũng là quân ta, điều này ngược với quan điểm của ông Hồ Chí Minh về việc đấu tranh chống quan liêu tham nhũng coi đó là thứ giặc nội xâm. Đây là điều nhỏ, không đáng quan tâm đối với một người lãnh đạo hàng đầu của đảng CSVN với biệt danh là “Lú” vốn không biết gì ngoài cái mớ lý luận vô hồn của cái thứ tư tưởng thuộc loại cực kỳ phản động đã bị toàn thế giới bài trừ và vứt vào sọt rác.

Thì sẽ thấy phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã cho thấy sự thất bại ê chề của cái gọi là cuộc chiến có tên “chống suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất, đạo đức, lối sống và tự diễn biến, tự chuyển hoá”, một mục tiêu trọng tâm của của các vấn đề trọng tâm trong Hội nghị TW 4 – khóa 12 lần này. Nói rõ hơn, đây là một cuộc chiến thanh trừng nội bộ lãnh đạo đảng mang hình thức và màu sắc “Đả Hổ, Diệt Ruồi” của Trung Quốc, do lãnh đạo đảng CSVN phát động dưới sự chỉ đạo sâu sát của chính quyền Bắc Kinh. Việc Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư Đinh Thế Huynh vội vã bay sang Trung Quốc để báo cáo với ban lãnh đạo Bắc kinh từ ngày 19 đến ngày 21/10/2016 đã cho thấy phe ông Trọng thất bại toàn tập tại Hội nghị TW 4

Trước khi tiến tới Hội nghị TW 4, truyền thông nhà nước dưới sự chỉ đạo của Ban Tuyên giáo đã dong trống, mở cờ cho chiến dịch chống tự diễn biến, tự chuyển hoá. Mà mục đích không ngoài việc loại bỏ các thành phần tay chân thân tín nhất của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, người được cho là có tư tưởng thân Mỹ và bài Tầu.

Trọng tâm nhất của phe ông Trọng trong Hội nghị TW 4 lần này là bằng mọi giá đánh đổ được 2 con “Hổ nhỡ” mang tên Đinh La Thăng, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy TP. HCM và Vũ Huy Hoàng, cựu Bộ trưởng Bộ Công thương để triệt tiêu tận gốc các thành phần có tư tưởng thân Mỹ và bài Tầu. Đồng thời là để tạo đà và kiếm cớ ở lại hết nhiệm kỳ Đại hội khóa 12 (tới năm 2021). Tất nhiên, mưu đồ đó đã ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi về mọi mặt của con “Cáo già” Chủ tịch Nước Trần Đại Quang, kẻ đang có tham vọng kiêm 2 chức vụ Tổng Bí thư và Chủ tịch Nước. Việc Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng bất ngờ tham gia Đảng ủy Công An TW và bắt giam Vũ Đức Thuận cũng như một số quan chức của Tổng công ty PVC vốn là tay chân thân tín của Đinh La Thăng và Trần Đại Quang trước khi khai mạc Hội nghị TW 4 đã cho thấy điều đó.

Thực ra, cựu Bộ trưởng Bộ Công thương Vũ Huy Hoàng cũng bị tai bay vạ gió vì cũng có phần liên quan đến Trịnh Xuân Thanh, đàn em của Đinh La Thăng là điểm đột phá của chiến dịch “chống tự diễn biến, tự chuyển hoá” của ông Trọng. Phải hiểu cựu Bộ trưởng Bộ Công thương Vũ Huy Hoàng đã về hưu rồi thì làm gì được ông ta và chuyện ông Hoàng có trách nhiệm trong việc bổ nhiệm con trai ông Vũ Quang Hải cũng như Trịnh Xuân Thanh thì là chuyện thường ngày, lãnh đạo đảng ở mọi cấp bổ nhiệm con ông, cháu cha thì ông nào không như thế?

Trước tham vọng và mưu đồ của Tổng Trọng, từ sau Đại hội Đảng 12 ông Trần Đại Quang đã nhận thấy Nguyễn Phú Trọng là nhân vật và là nguy cơ có khả năng đe dọa chiếc ghế quyền lực của mình. Chính vì thế nên Quang đã chính thức tuyên bố rằng mình đã tâm phục, khẩu phục về đầu quân chính thức cho phe ông Dũng và thề rằng sẽ bỏ thói lá mặt, lá trái gió chiều nào che chiều ấy như trước đây. Dù rằng trước đó Trần Đại Quang đã bị Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vô hiệu hóa qua các bằng chứng cụ thể trong các vụ nhận tiền chạy án với số lượng cực lớn để bỏ lọt các đại án tham nhũng.
Việc Chủ tịch Quang chính thức về đầu quân cho Ba Dũng, được ví như Rồng được chắp cánh, Hổ có thêm nanh vuốt và đã tạo ra cho phe của Nguyễn Tấn Dũng sức mạnh vô địch, chính thức nắm trọn vẹn bộ máy Bộ Công An. Mà bằng chứng là Bộ Công An đã vô hiệu hóa toàn bộ ý đồ của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khi định xúc tiến vụ việc Trịnh Xuân Thanh hòng tạo ngòi nổ cho chiến dịch thanh trừng trên diện rộng dưới danh nghĩa chỉnh đốn đảng.

Khi bước vào Hội nghị TW 4, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng hết sức tự tin vì nghĩ rằng việc bắt giam Vũ Đức Thuận cũng như một số quan chức của Tổng công ty PVC vốn là tay chân thân tín của Đinh La Thăng (trong đó có cháu của Trần Đại Quang) mấy ngày trước đó và tiếp theo sẽ sờ tiếp đến Đinh La Thăng sẽ khiến phe ông Dũng lo sợ. Qua khẩu khí của bài diễn văn khai mạc Hội nghị TW 4 của Tổng Bí thư sẽ thấy điều đó, một lần nữa ông Trọng lại nhầm to. Hơn nữa ông Tổng Bí thư Trọng không biết rằng Ban Chấp hành TW đã giăng một cái bẫy lớn mà có thể quật ngã ông Trọng và kể cả việc “bắt sống”.

Trong buổi chiều ngày làm việc thứ 2 của Hội nghị TW 4, khi Tổng Bí thư Trọng đang trình bài về cái gọi là “chống suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất, đạo đức, lối sống và tự diễn biến, tự chuyển hoá”, coi đó là một mục tiêu trọng tâm của của các vấn đề trọng tâm trong Hội nghị TW 4 – khóa 12 lần này. Thì lập tức, một Ủy viên Trung ương thuộc tỉnh Kiên Giang đã đứng lên ngắt lời Tổng Bí thư và khẳng định, việc cấp bách nhất là thảm hoạn môi trường do Forrmosa gây ra là điều phải được Hội Nghị TW 4 đặt lên hàng đầu để giải quyết. Một số đông các UVTW vỗ tay đồng tình. Lập tức vấn đề Formosa được đưa ra bàn thảo theo biểu quyết của số đông, trong đó yêu cầu làm rõ trách nhiệm của ông Võ Kim Cự và truất quyền Ủy viên TW trong lúc ông Cự có mặt đang ngồi dự hội nghị.

Ông Trọng và vây cánh hoàn toàn bất ngờ vì chủ quan, chỉ nghĩ rằng mục đích của Hội nghị TW 4 để đánh tham nhũng, cụ thể là các vụ đại án. Mà ông Trong đã quên mất rằng, trước đó ngày 1/8/2016 khi tiếp xúc với cử tri TP. Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước Trần Đại Quang đã khẳng định rằng, sẽ xử lý nghiêm bất kể ai, tổ chức nào liên quan đến Formosa. Không chỉ thế, việc Công An tỉnh Khánh Hòa bắt blogger Mẹ Nấm ngày 10/10/2016 với các bằng chứng đưa trên truyền hình nhà nước, đó là những khẩu hiệu bảo vệ môi trường, chống Formosa mà bất cứ người yêu nước nào cũng cần phải làm. Điều đó đã gây phản ứng mạnh mẽ của giới ngoại giao phương Tây, cái đó ập vào Hội nghị TW 4 trong bối cảnh sức ép của Trung Quốc đối với Việt Nam hết sức nặng nề càng làm cho không khí tại hội nghị hết sức căng thẳng. Phía phe của ông Trọng có nhiều ý kiến thấy rằng, vấn đề chống tự diễn biến, tự chuyển hoá là nghị quyết đảng buộc phải thực hiện, còn vấn đề Formosa sẽ đưa ra bàn bạc tại một thời điểm thích hợp hơn. Lập tức có ý kiến yêu cầu làm rõ việc thẩm định chất lượng bức tượng màu vàng do ban lãnh đạo Formosa Hà Tĩnh tặng cho Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có phải là bằng vàng nguyên chất như dư luận đồn đoán hay không?

Một người tuổi tác đã cao, năng lực lãnh đạo hầu như không có gì như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, điều đó đã không cho phép ông có thể gánh vác được trọng trách cao cả như thế. Quan trọng hơn, giữa một đám quan chức tham nhũng, theo nhận xét của PCT Nước Nguyễn Thị Doan là “ăn không chừa thứ gì của dân” như thế, thì chắc chắn những đồng chí của ông Nguyễn Phú Trọng có chịu để cho ông có thể tồn tại hay không là điều còn khó. Huống chi là bây giờ có nhiều bằng chung đã cho thấy, ông Trong cũng chả thanh liêm như một số người đồn đoán

Thực ra trong lúc này, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng thực chất không hề có quyền lực. Ông Trọng không nắm được quân đội, Quyền bính trong quân đội Việt Nam lúc này nằm trong tay Trung tướng Phan Văn Giang, Tổng Tham mưu trưởng, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, Tướng Giang là tướng lĩnh trận mạc và là một người trưởng thành từ trận chiến chống Trung Quốc năm 1979, cánh tay phải của Đại tướng Đỗ Bá Tỵ. Cũng như việc, người đang nắm chức vụ thống lĩnh tối cao các lực lượng vũ trang (bao gồm công an, quân đội, dân quân tự vệ bán vũ trang…) là Chủ tịch Nước Trần Đại Quang, với vai trò là người đứng đầu Nhà nước Việt Nam lại đang có liên minh chính trị với ông Nguyễn Tấn Dũng đồng thời là người đang chi phối lực lượng Công An hiện nay.

Tử huyệt của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trong lúc này là vấn đề thảm họa môi trường 4 tỉnh miền Trung do Formosa gây ra nói chung và vấn đề bức tượng vàng ròng 50 kg, quà tặng từ Formosa mà Võ Kim Cự là kẻ môi giới nói riêng sẽ là chiếc dây thòng lọng sẽ xiết cổ Tổng Bí thư Trong trong một ngày không xa. Đứng trước những thách thức đó, Tổng Bí thu Trọng không còn tham vọng giữ chức TBT đủ 4 năm cho tới hết nhiệm kỳ đại hội 12, mà chỉ cần trụ được cho đủ nửa khóa như đã thỏa thuận. Cứ xem ông Đinh Thế Huynh nhân vật số 2 trong đảng, người thân tín của ông Nguyễn Phú Trọng từng được Bắc kinh ủng hộ để giữ chức Tổng Bí thư ĐH 12 và là người được cho là sẽ kế nhiệm ông Trọng còn bỏ Trung Quốc theo Mỹ thì cũng biết số phận ông Trọng sẽ ra sao?
tranphuongdong
Posts: 524
Joined: Wed May 30, 2007 2:08 am
Contact:

Post by tranphuongdong »

Image

Những sự thật đau lòng mà người cộng sản gây ra cho dân tộc!

Nguyên Thạch
(Danlambao) - Chế độ CSVN là một chế độ mụ mị và bưng bít, lấy gian xảo và lọc lừa để làm kim chỉ nam trong các sách lược vận hành đất nước, sai sửa triền miên, xem dân như con vật để làm thí nghiệm cho những tư duy quái đản, quê mùa và đần độn.

Đây là một chế độ mà cuộc sống của người dân còn thua xa con chó của xứ người, mạng sống rẻ rúng như bèo dạt mây trôi. Người cộng sản đã phá vỡ gần như toàn diện nền nhân bản đạo lý tốt đẹp được truyền giữ qua bao đời. Trộm cướp, giựt dọc, dối gian đã nối bước và phát triển theo một "gương" của một tên sát nhân, lừa bịp và ăn cắp, chối vợ bỏ con, hỗn láo, điêu ngoa Hồ Quang - Hồ Chí Minh gốc Hẹ.

Nhân đọc bản tin "Tổng thống Duterte mang về cho Philippines 24 tỉ USD sau chuyến thăm Trung Quốc 4 ngày", (1) tôi chợt có những ý nghĩ ngay trong đầu rằng: Rodrigo Duterte mang về cho Philippines 24 tỉ USD sau chuyến thăm Tàu cộng 4 ngày, vậy thì Bộ chính trị CSVN có thể nhận 50 tỉ USD? Và đặt tiếp những nghi vấn: ĐCSVN đã làm gì với Tàu cộng ở sau hậu trường? Mỗi thành viên trong BCT nhận kín của Bắc Kinh bao nhiêu? Tại sao họ dám lấy quốc gia và dân tộc đem đổi chác? Hồ Chí Minh cùng đảng CSVN cướp miền Nam, qui về một mối để bán đứng cả nòi giống phải không?

Quả vậy, người Phillipines, mà nhất là phụ nữ Phi rất nổi tiếng về việc đi làm "ô-sin" (ở đợ) mà theo cách nói lịch sự là "Đi làm việc ở nước ngoài". Theo BBC thì khoảng 10 triệu phụ nữ (Khoảng 10% dân số Phi) này đã đem về cho Phillipines số ngoại tệ là khoảng 30 tỷ USD, (thống kê của World Bank) (2) và đây được xem là nguồn huyết mạch của nền kinh tế Phi Luật Tân.

Cũng theo WB, Việt Nam đứng thứ 11 thế giới và đứng thứ 3 ở khu vực Đông Á - Thái Bình Dương, sau Tàu cộng và Philippines, về lượng kiều hối nhận được, mà như đã nêu, Phillipines xem đây là một trong những nguồn thu trọng yếu cho đất nước này. Thế thì chúng ta cũng nên biết rằng số ngoại tệ 12.25 tỉ USD tức khoảng 300.000.000.000.000 VNĐ của năm 2015 cũng là một trong những số tiền vô cùng quan trọng cho VN. Nếu không có số tiền thu nhập mỗi năm này thì Phi Luật Tân sẽ trở nên nghèo đói thê thảm. Tương tự, VN sẽ phải đối mặt với sự kiệt quệ trầm trọng mà có thể suy sụp cả guồng máy cầm quyền.

Nắm bắt rõ ràng như vậy để người Việt ở nước ngoài biết rõ vị thế của mình mà nên có thái độ cũng như những đòi hỏi tương xứng với nhà cầm quyền hiện nay. Số ngoại tệ được khối dân hơn 4.5 triệu người ở cắt ca cắt củm chắt chiu từng đồng gởi về nhung oái ăm thay, số tiền ấy lại bị các quan chức tham nhũng lén lút âm thầm chuyển ngược lại ra nước ngoài trong các ngân hàng ngoại quốc, hoặc chi phí mua sắm nhà cửa, đất đai, xe cộ đắt tiền, cơ sở kinh doanh cao giá mà chính ngay người bản xứ ở các quốc gia đó cũng chưa sở hữu được.

Các quan chức của đảng và nhà nước cộng sản đã ăn uống, đục khoét xương máu của người dân mà có cuộc sống vương giả trên khối tài sản khổng lồ là những điều vô cùng nghịch lý mà cho đến nay vẫn chưa có thể giải quyết ổn thỏa. Cho nên việc tiếp tay cắt giảm tối đa nguồn thu nhập bất chính vô nhân của những tên tham quan cũng là một trong những việc góp sức chống lại tà quyền vô lương, cho đến khi hệ thống cầm quyền của họ phải bị sụp đổ.

Bao nhiêu mẩu chuyện đau lòng mà người đi xuất khẩu lao động phải gánh chịu ở Nga, ở Jordan, ở Ả Rập, châu Phi... Bao nhiêu cái chết thảm thiết hoặc bị hành hung, đánh đập, hiếp dâm tập thể, ở Đài Loan, Hàn Quốc, Mã Lai... Bao nhiêu phụ nữ, trẻ em, "cô dâu" bị lường gạt đưa sang Trung cộng để phục vụ trong các nhà chứa và biết bao người đã không còn trở lại với gia đình vì đã bị cướp mổ mất nội tạng.

Lời cầu cứu của nô lệ xứ người!

Hãy nghe những mẩu chuyện thương tâm sau đây, hãy nhìn những hình ảnh khủng khiếp này để cụ thể rằng hình ảnh mà người VN phải gánh chịu sự đau đớn nhục nhã như thế nào:

- Từ nhiều năm nay tình trạng lao động bất hợp pháp Việt Nam tại Nga bị đối xử tàn tệ đã được truyền thông trong nước và quốc tế thường xuyên theo dõi. Mới đây, vụ 15 phụ nữ bị lừa sang Nga được hứa là để đi bán quán, để rồi sau đó bị buộc phải bán dâm, một lần nữa lại gióng lên hồi chuông cảnh báo về số phận thê thảm của người lao động Việt tại Nga.

- Bên cạnh những người bị cưỡng bức nô lệ tình dục như trường hợp 15 phụ nữ mới được phát giác, còn rất nhiều người lao động khác phải làm việc, đặc biệt tại các xưởng may bất hợp pháp, còn gọi là "xưởng may đen" trong các điều kiện hết sức tồi tệ, với giờ làm việc kéo dài từ 12-14 giờ/ngày, thậm chí đến 18 giờ/ngày, kể cả ngày nghỉ, điều kiện làm việc, ăn uống, ở nghỉ tồi tệ, bị trả lương thấp hơn nhiều so với hợp đồng, thêm vào đó còn phải chịu các hình thức hành hạ ngược đãi khác. (3)

- Sau khi gửi hai tấm hình cho mẹ thể hiện chị bị suy nhược cơ thể nghiêm trọng, chị Huyền nhắn tin: “Con biết, con gửi hình này cho mẹ, mẹ sẽ rất đau lòng. Nhưng biết đâu đây lại là hình ảnh cuối cùng của con... Nếu con có mệnh hệ gì thì con cầu xin bố mẹ ngàn lần tha lỗi cho đứa con này. Từng này tuổi chưa làm được điều gì cho bố mẹ vui lòng”. Sau khi biết tình hình thực tế của con gái tại Ả rập Xê út, lo sợ quyền lợi và tính mạng của chị Huyền bị xâm hại, đầu tháng 7-2016, (4)

- Bị chồng Hàn Quốc bóp cổ đến chết:


Ngày 14/1/2014, cảnh sát tỉnh Kangwon (Hàn Quốc) phát hiện thi thể một cô dâu Việt trong phòng riêng của hai vợ chồng. Cô dâu người Việt xấu số đó là chị Ngô Thị Nga, SN 1993, quê tại Hải Phòng, đang sống tại quận Hongchon thuộc tỉnh Kangwon, Hàn Quốc.

Cảnh sát đã tiến hành khám nghiệm tử thi và sơ bộ kết luận, trong lúc vợ chồng cãi vã, người chồng Hàn Quốc đã bóp cổ vợ mình đến chết, sau đó anh này ra nhà kho của gia đình và uống thuốc độc tự vẫn. Chị Ngô Thị Nga lấy chồng và chuyển đến Hàn Quốc sinh sống từ năm 2012. Năm đầu tiên sống chung, mọi thứ trong gia đình tương đối ổn. Người chồng Hàn Quốc làm công nhân trong một nhà máy ở gần nhà. Đến năm thứ hai, trong quá trình chung sống thường xuyên xảy ra mâu thuẫn giữa hai vợ chồng, mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu và dẫn đến cái chết bị thảm của hai vợ chồng chị Nga.

Hai vợ chồng chị Ngô Thị Nga chết để lại đứa con 5 tháng tuổi. Sau khi chị Nga bị chồng bóp cổ chết, gia đình chị ở Việt Nam không được gia đình chồng báo tin.

- Bị chồng Hàn Quốc sát hại rồi ném xác xuống núi:

Vào cuối tháng 7/2014, Đỗ Thị Mỹ Tiên (SN 1987, quê Tây Ninh) bị chồng là Lee Geun Sik (47 tuổi) sát hại rồi ném xác xuống núi. Cảnh sát địa phương sơ bộ kết luận chị Tiên đã bị sát hại khoảng 5 ngày trước, sau đó bị hung thủ đẩy xuống núi cùng với chiếc xe nhằm tạo hiện trường giả là một vụ tai nạn. (5)

- Ngày 29 tháng 3 năm 2001, một trường hợp khác của cô Trần Thị... lấy chồng Đài Loan (Ông Hung Kuo Chen) là một người bị mắc bệnh tâm thần. Trong một lúc lời qua tiếng lại, người chồng đã cầm lấy chiếc búa đập vào đầu cô dâu Việt Nam khiến cô bị mê man và được hàng xóm báo cảnh sát để được đưa vào nhà thương chữa trị. Rồi đây sau khi cô dâu này được chữa trị, nếu may mắn còn sống, chắc cũng sẽ cùng chung số phận mát mát điên điên như người chồng, vì não đã bị trọng thương (6).

- Bị trói, dán miệng, khiêng bán cho tú bà:

Ngày 23/6 mới đây, cảnh sát Đài Loan bắt được vụ một phụ nữ Việt Nam bị chồng lấy băng keo trói, dán miệng và đem khiêng bán cho một động mại dâm với giá 60.000 đài tệ, tương đương 30 triệu đồng Việt Nam. (7)

- 18 tuổi, cô gái xinh đẹp có đôi mắt to tròn và nụ cười lúng liếng hân hoan lấy chồng Đài Loan tên Liu Cheng-Chi (Lưu Chánh Kỳ), 39 tuổi. Trong ngày cưới, cô dâu cười rạng rỡ, gia đình Linh đều "nở mày nở mặt" với bà con xóm giềng vì chú rể không chỉ có tiền mà mặt mũi cũng bảnh bao, tử tế. Tháng 4/2002, Linh theo chồng sang Đài Loan và bắt đầu một cuộc đời tủi nhục. Thực tế, chồng Linh - ông Lưu Chánh Kỳ vẫn sống chung với vợ cũ là Lin Lee Zhu (Lâm Lệ Như), 34 tuổi. Dù đã có với nhau một đứa con gái, nhưng vì bà Lâm Lệ Như hay bị sẩy thai, không sinh được con trai nối dõi nên vợ chồng họ bàn nhau ly hôn giả, để Lưu Chánh Kỳ sang Việt Nam tìm vợ để sinh con trai và để có người giúp việc không công. Từ khi bảo lãnh Linh sang Đài Loan, Lưu Chánh Kỳ bắt đầu một cuộc sống trác táng, hằng đêm Lưu cùng lúc ngủ chung một giường với cả hai vợ, một vợ giả ly dị và một vợ vừa mới cưới. Ban ngày, Linh phải làm tất cả mọi việc trong nhà để phục vụ cả nhà như một ô-sin. Đêm, Linh thường xuyên bị cả vợ chồng Lưu cưỡng bức phải "chơi trò dâm loạn 3 người trên một giường". Thế vẫn chưa đủ. Ba tháng sau đó, vợ chồng Kỳ - Lưu mới bắt đầu giở trò hành hạ Linh dã man bằng nhục hình. (8)

Người dân miền Nam sống dưới thể chế mà người cộng sản bêu rêu là "một chế độ tư bản bóc lột, một chế độ khát máu lê máy chém khắp nơi, bị cai trị bởi đế quốc Mỹ và tay sai"... nhưng không ai vượt biển, vượt biên cả mà ngược lại cụ Diệm còn cưu mang hơn cả triệu người miền Bắc trốn chạy thể chế "ưu việt" cộng sản. Rồi sau khi "thống nhất" dưới một thể chế luôn tự hào là văn minh nhưng người dân cả 2 miền Nam-Bắc lại một lần nữa gần 2 triệu người phải bỏ chạy lần thứ hai.

Trong cái gọi là "chiến thắng" ấy, khiến một nữ nhà văn, một "chiến sĩ cụ Hồ" vượt Trường Sơn là Dương Thu Hương đã phải ngồi bệt xuống đường phố của Sài Gòn mà ôm mặt khóc rằng: "Bọn man rợ đã chiến thắng nền văn minh".

Từ dạo đó, đất nước và dân tộc đã triền miên ngụp lặn trong vũng lầy của đói kém, phải ngày ngày đối mặt với muôn vàn khó khăn, với lũ đần độn khỉ rừng. Một thời kỳ mà cây cột điện cũng mang những nỗi buồn vàng vọt, nếu có được đôi chân thì nó cũng ra đi.

Một chế độ mụ mị và bưng bít, lấy gian xảo và lọc lừa để làm kim chỉ nam trong các sách lược vận hành đất nước, sai sửa triền miên, xem dân như con vật để làm thí nghiệm cho những tư duy quái đản, quê mùa và đần độn.

Một chế độ mà cuộc sống của người dân còn thua xa con chó của xứ người, mạng sống rẻ rúng như bèo dạt mây trôi. Người cộng sản đã phá vỡ gần như toàn diện nền nhân bản đạo lý tốt đẹp được truyền giữ qua bao đời. Trộm cướp, giựt dọc, dối gian đã nối bước và phát triển theo một "gương" của một tên sát nhân, lừa bịp và ăn cắp, chối vợ bỏ con, hỗn láo, điêu ngoa Hồ Quang - Hồ Chí Minh gốc Hẹ.

Những hệ quả ấy, người Việt Nam hôm nay khi ra nước ngoài phải nhận lãnh những tia nhìn khinh bỉ nơi cửa khẩu của các phi trường, phải đọc những bảng cấm bằng tiếng Việt "Ăn cắp là tội phạm" "Đổ bỏ thức ăn buffet là hoang phí". Phải mang mặc cảm ưu tư khi cầm hộ chiếu của một nước có tên là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

Dưới một cơ chế toàn trị đầy sắc máu nên người dân ngày càng trở nên èo uột, bệnh hoạn về cả thể chất lẫn tinh thần. Nợ nần ngày càng chồng chất bởi công quỹ đã lọt vào túi riêng của đảng mà người dân phải oằn lưng gánh chịu, đất nước ngày càng tụt hậu, thẹn mặt với lân bang. Một cơ chế mà đảng phái chính trị hoàn toàn ngồi xổm trên pháp luật, hoàn toàn có quyền quì gối trước giặc ngoại bang Tàu cộng để cuối cùng là đẩy toàn dân vào kiếp đọa đày, số phận tôi tớ của đất nước vong nô.


05.01.2016
Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com
trinhham
Posts: 133
Joined: Mon Dec 10, 2012 2:07 am
Contact:

Post by trinhham »

"]
Tư thế chính trị của TBT Trọng sụp đổ toàn diện

Giá như biết từ đầu thì ông Trọng đã không giương cao ngọn cờ chống tham nhũng, vì kết quả sau cùng ông Trọng đã đánh vào chính mình,
làm trò cười cho dư luận. Và giờ đây sau 9 tháng ngồi ghế tổng bí thư lần thứ nhì, chưa bao giờ tư thế chính trị của ông Trọng
lại xuống thấp đến như vậy, gần như sụp đổ toàn diện.


Image
Ông Nguyễn Phú Trọng. Ảnh: kremlin.ru

Cuộc đời chính trị của ông Trọng đã hết


Tuy mang biệt danh “Trọng lú” nhưng giữa cơn sóng gió của Đại hội đảng lần thứ 12 vừa qua, ông Nguyễn Phú Trọng đã thi thố nhiều ngón nghề gian manh để lần lượt đánh bại đối thủ, nắm cho được cái ghế đầu đảng. Dù tham quyền cố vị, Trọng cũng chỉ hy vọng ngồi đó trong vòng hai năm và sẽ hạ cánh an toàn với chức thái thượng hoàng.

Nhưng chỉ mới sau 9 tháng của nhiệm kỳ hai, biết bao biến cố đã diễn ra khiến ông Trọng như ngồi trên đống lửa. Từ những tiếng súng của đảng viên cao cấp ở Yên Bái thanh toán lẫn nhau vì mâu thuẫn quyền lợi, đến vấn nạn Formosa ngày càng bùng nổ lớn do cách giải quyết mờ ám của lãnh đạo, vụ Trịnh Xuân Thanh bỏ trốn ra nước ngoài, thách thức cả bộ máy đảng. Và gần đây nhất sau cơn lũ Miền Trung, niềm tin trong dân tuột xuống con số 0.

Cuộc đời chính trị của ông Trọng càng không được xuôi chèo mát mái khi bàn cờ quốc tế thay đổi hàng ngày, Philippines thi hành sách lược thương thuyết đơn phương nghiêng về Bắc Kinh. Việt Nam như bị bỏ rơi bên lề trong khi ông Trọng cứ loay hoay với chiêu bài chống tham nhũng mà càng chống, tham nhũng càng vững. Những thế lực khác trong đảng chắc chắn sẽ không tha cho tổng bí thư tỏ ra quá bất lực trước tình hình sống còn của đảng.

Thế rồi trong ba ngày từ 19 đến 21 Tháng 10, Đinh Thế Huynh Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí Thư đã được phái đi Bắc Kinh. Chuyến đi được mô tả là để tái xác nhận mối “quan hệ láng giềng hữu nghị, đối tác hợp tác chiến lược toàn diện” giữa hai đảng. Trong con mắt của các nhà quan sát, đây chỉ là chuyến đi ra mắt của nhân vật quyền lực số 2 với các lãnh tụ thiên triều trước khi đảng Việt Nam có sự thay đổi nhân sự cao cấp.


Sau Bắc Kinh, Đinh Thế Huynh có mặt tại Hoa Kỳ từ ngày 24/10 theo lời mời của Ngoại trưởng John Kerry. Chuyến đi của Huynh không được báo trước nhưng nằm trong ước mơ thầm kín của đảng CSVN là TPP và chiến lược “xoay trục” của Mỹ, hai lợi ích sống còn của đảng. Nhưng không may là vào cuối nhiệm kỳ Obama, con đường xoay trục của Mỹ bị chận ngang vì Duterte “đổi trục”, công khai hướng về Trung Cộng. Việt Nam giờ đây ở trong tình thế đu dây đầy bất an. Lợi thế “tây có mày đông có tao” không còn, thế đứng của đảng trở nên chênh vênh bất định, Việt Nam không còn cách nào khác hơn là đi tìm sự tồn tại nơi người Mỹ.

Hai chuyến đi của Đinh Thế Huynh rõ ràng mở ra một bước ngoặt nhằm thay ngựa giữa giòng mà người thay thế Nguyễn Phú Trọng không ai khác hơn là Đinh Thế Huynh. Giờ đây vị thế của Đinh Thế Huynh đặc biệt được nâng lên trong tầm nhìn của Bắc Kinh và Washington. Cả hai đều là đối tác chiến lược của Việt Nam nhằm cân bằng hai mâu thuẫn trong nội bộ đảng. Đó là hệ tư tưởng chính trị hướng về phương Bắc và tư duy nghiêng về phương Tây để mơ giấc mơ tiếp tục dùng đồng đô-la tái cơ cấu nền kinh tế. Thay thế Trọng là chuyện chẳng đặng đừng khi nhiều nhân vật chóp bu của đảng đã nhận ra sự yếu đuối của một tổng bí thư lẽ ra đã về hưu.

Nhìn vào cuộc đời của ông Trọng từ lúc lên làm tổng bí thư, người ta thấy triều đại của ông từ Đại hội XI năm 2011 đến đại hội XII hiện nay đã không đưa ra được một chính sách phát triển và bảo vệ tổ quốc nào có ý nghĩa. Ngoài trừ những lời ca tụng thành công 30 năm đổi mới và lời hứa hẹn vu vơ đưa đất nước thành “hiện đại hóa và công nghiệp hóa” vào năm 2020 nghe mãi hóa nhàm.

Ông Nguyễn Phú Trọng suốt bao nhiêu năm tháng chỉ ôm lấy một khẩu hiệu duy nhất là chống tham nhũng như một lá bùa hộ mệnh cho sự lãnh đạo cuối mùa của ông. Có lẽ đây cũng chính là chiêu bài mà ông Trọng dùng để củng cố lại phe giáo điều Mác-Lê bao gồm những lãnh đạo cộng sản đã bế tắc trong lý luận và mệt mỏi trước viễn ảnh u ám của chủ nghĩa xã hội.

Sự thắng thế và bành trướng của phe Nguyễn Tấn Dũng từ năm 2006 mà ông Trọng gọi là ’lợi ích nhóm’ đã mọc rễ chằng chịt trong các cơ chế nhà nước, khiến ông Trọng đã phải dùng đến chiêu bài chống tham nhũng để mong tiêu diệt tàn dư của ông Dũng.

Năm 2012, dưới chiêu bài chống tham nhũng, ông Trọng ra quân đầu tiên trong Hội nghị trung ương 6 khóa 11, bằng cách “đề nghị Ban Chấp hành Trung ương bỏ phiếu kỷ luật Bộ chính trị và đồng chí X” để mong qua đó ông Trọng mượn tay tập thể loại ông Dũng.

Nhưng Nguyễn Phú Trọng thất bại và nghẹn ngào rơi nước mắt trong bài diễn văn bế mạc Hội nghị, đánh dấu sự bất lực đầu tiên của mình. Sự kiện không kỷ luật được Nguyễn Tấn Dũng để lại một kỷ niệm đau đớn khó phai mờ trong cương vị tổng bí thư của Trọng.

Năm năm sau, cũng dưới chiêu bài chống tham nhũng, ông Trọng đã trực tiếp chỉ đạo mang Trịnh Xuân Thanh ra làm con dê tế thần cho một chiến dịch mới vào tháng 6 năm 2016. Nhưng do sớm biết số phận mình sẽ giống Dương Chí Dũng, Trịnh Xuân Thanh đã cao bay xa chạy sang Đức trước khi bị ông Trọng bắt giữ. Thêm một lần nữa, ông Trọng lại chuốc lấy sự thất bại trong khi có vẻ đã nắm chắc phần thắng trong tay.

Sau khi Thanh lọt lưới pháp luật một cách dễ dàng và đầy thách thức, Nguyễn Phú Trọng vội vàng tự đẩy mình vào vị trí đứng đầu Đảng ủy Bộ Công an để trực tiếp chỉ đạo và kiểm soát ngành này. Lần đầu tiên một tổng bí thư đảng mặc áo công an, trở thành công cụ bạo lực bao trùm khắp nước.


Đến Hội nghị Trung ương lần thứ 4 của khóa XII vào tháng 10 năm nay, ông Trọng lại tuyên bố “chống tham nhũng là ta đánh vào ta”, và “chống tham nhũng như việc đánh răng rửa mặt hàng ngày” khiến cho dư luận thấy là ông Trọng bắt đầu phát biểu linh tinh.

Linh tinh ở chỗ là đảng càng ra nghị quyết, hô hào chống tự diễn biến, chẳng khác nào đảng tự tát tai đảng hay chỉ là biện pháp giơ cao đánh khẻ để đảng viên bảo vệ lẫn nhau.

Giá như biết từ đầu thì ông Trọng đã không giương cao ngọn cờ chống tham nhũng, vì kết quả sau cùng ông Trọng đã đánh vào chính mình, làm trò cười cho dư luận. Và giờ đây sau 9 tháng ngồi ghế tổng bí thư lần thứ nhì, chưa bao giờ tư thế chính trị của ông Trọng lại xuống thấp đến như vậy, gần như sụp đổ toàn diện.

Chẳng còn mấy ai trong đảng coi ông Trọng là người có khả năng chống tham nhũng để xoay chuyển tình thế khi ông chỉ biết kêu gào chống “tự diễn biến” hay “chỉnh đốn đảng”, xây dựng đảng trong sạch vững mạnh. Làm sao ông chỉnh đốn đảng khi bàn tay nào của đảng viên các cấp từ trên xuống dưới đều “nhúng chàm” như chính ông từng thừa nhận.

Do đó, việc Đinh Thế Huynh vội vã đi Tàu, đi Mỹ chẳng vì lợi ích cho đất nước mà chỉ vì muốn cứu Trọng lúc này để Trọng hạ cánh bớt tủi hổ trước khi canh bạc chống tham nhũng của ông ta bị cháy rụi.


Phạm Nhật Bình
phidao
Posts: 132
Joined: Sun Sep 30, 2012 7:29 am
Contact:

Post by phidao »

Image


Tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ: Donald Trump
CTV Danlambao
- Sau một cuộc tranh cử gay cấn, xấu xí với nhiều tấn công cá nhân giữa 2 ứng cử viên tổng thống được cho là tệ nhất trong lịch sử của Hoa Kỳ, người dân Mỹ đã quyết định ứng cử viên tệ nhất là bà Hillary Clinton, và ông Donald Trump đã được bầu vào chức vụ Tổng thống của Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ.

Đây là một kết quả có thể nói là bất ngờ, là một kinh ngạc lớn nhất trong lịch sử bầu cử Hoa Kỳ. Trước ngày bầu cử, hầu như các thăm dò ý kiến của các tổ chức tư nhân lẫn công cộng, ngay cả của đảng Dân Chủ lẫn Cộng Hòa đều dự đoán phần thắng nghiêng về phía bà Clinton.

Lần bầu cử này cũng được xem là một cuộc cách mạng của thành phần lao động da trắng đã làm thay đổi cục diện "địa lý chính trị" của xã hội Hoa Kỳ. Một số tiểu bang được xem là "bức tường xanh" (blue wall) - tức là nằm trong tay đảng Dân Chủ qua 6 lần bầu cử tổng thống vừa qua đã bị người lao động da trắng bỏ phiếu cho Donald Trump. Đó là các tiểu bang Wisconsin, Michigan, Pennsyvania và 3 tiểu bang này đã làm nên sự khác biệt của kết quả bầu cử.

Như thường lệ, Clinton của đảng Dân chủ đã thắng phiếu tại các vùng đô thị, nhưng lần này Trump của đảng Cộng Hoà đã được người dân Mỹ da trắng lao động dồn phiếu và vượt xa Clinton tại các vùng nông thôn. Số lượng người Mỹ da đen bầu cho Clinton, được mong đợi là lực lượng lớn, giảm so với kỳ bầu cho Obama.

Vào thời điểm của bài viết này, ông Trump đã đạt được 278 số phiếu đại cử tri, vượt qua 270 phiếu để vào Toà Bạch Ốc. Bà Hillary chỉ được 218 phiếu đại cử tri. Tổng số người dân bầu cho Trump là 59.058.307 phiếu chiếm 47.6% tổng số phiếu bầu. 47.6% với 59.204.408 bầu cho Clinton. Tức là Clinton được hơn 146 ngàn phiếu bầu nhưng lại thua ở lá phiếu đại cử tri.
Image
Donald Trump đã tiến hành một cuộc tranh cử theo chiều hướng chống lại nền chính trị truyền thống và đã đạt được thắng lợi. Đây cũng là chiều hướng chung đang xảy ra tại nhiều quốc gia, trong đó người dân bằng lá phiếu của mình đã chống lại hệ thống chính trị lâu đời mà họ cho là không còn đáp ứng nguyện vọng của họ mà chỉ phục vụ cho quyền lợi đảng phái và các chính trị gia. Gần đây nhất là "Brexit" trong đó đa số lao động Anh Quốc đã bỏ phiếu rút Anh ra khỏi Cộng đồng chung Âu Châu.

Chủ trương hứa hẹn của Donald Trump chống lại những hiệp ước thương mại quốc tế mà ông cho là bất lợi cho Hoa Kỳ, ngăn chận tình trạng di dân, nhập cư bất hợp pháp để lấy lại công ăn việc làm cho người Mỹ đã là động lực cho thành phần lao động da trắng, nhất là những người không tốt nghiệp đại học đã đi bầu rất đông để dồn phiếu cho Donald Trump.

Sự thắng cử của Donald Trump đã ảnh hưởng tiêu cực lên thị trường chứng khoán thế giới. Ngay trước khi có kết quả chính thức sau cùng, với những báo cáo sơ khởi về số phiếu bầu nghiên phần thắng lợi về phía ông Trump, thị trường Á Châu đã bị giảm 2%, Dow Jones của Hoa Kỳ bị mất đến 800 điểm.

Trong diễn văn tuyên bố chiến thắng tân tổng thống của Hoa Kỳ đã hứa hẹn sẽ là "tổng thống cho tất cả người dân Mỹ" và sẽ mở rộng vòng tay đến những người không ủng hộ ông để đoàn kết đất nước.

Bên cạnh đoạt được chức vụ Tổng thống và Phó Tổng thống, đảng Cộng hòa cũng đã giành được đa số ghế và kiểm soát được Thượng viện lẫn Hạ Viện.

Bầu cử Hoa Kỳ 2016: đảng Cộng Hòa thắng lớn và thắng toàn diện.


CTV Danlambao
dailien
Posts: 2451
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Post by dailien »

Donald J. Trump là biểu tượng của thay đổi

Bùi Văn Phú

Image
Make America Great Again – Đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại – là khẩu hiệu vận động tranh cử của Donald Trump.
Ngày 8/11 cử tri Mỹ cũng đã đồng lòng như thế và chọn ông Trump, 70 tuổi, làm lãnh đạo Hoa Kỳ sau một cuộc vận động nhiều kịch tính, với Nga muốn phá hoại bầu cử Mỹ, với FBI điều tra ứng cử viên Hillary Clinton cận ngày bầu cử, với WikiLeaks rò rỉ thông tin liên quan đến ban vận động Đảng Dân chủ; đầy kinh ngạc qua những phát biểu của ứng cử viên Donald Trump và sau cùng là một cuộc bầu chọn mang tính lịch sử vì chưa từng có lần nào như thế.

Chiến thắng của Donald Trump làm ngạc nhiên mọi người, nhất là giới truyền thông, mà ứng cử viên Trump luôn nói với những người ủng hộ tại nơi ông đi vận động là đừng tin vào những kết quả đó vì ông cho là thiên vị, đã được sắp xếp để đưa ra những thăm dò nghiêng phần thắng về Hillary Clinton.

Ông Trump đã nói đúng. Và chiến thắng sau cùng đã thuộc về ông.

Trong suốt thời gian tranh cử, đa số truyền thông Hoa Kỳ đã mạnh mẽ chỉ trích, không phải chính sách bảo thủ ông Trump phác hoạ ra cho nước Mỹ tương lai, mà vì những lời nói miệt thị như tát vào mặt nhiều người, bất kể đó là một chính trị gia, một nhà báo hay cả người tật nguyền.

Nhưng cách đối đáp bỗ bã của ứng cử viên Trump đã không ảnh hưởng nhiều đến quyết định của cử tri.

Điều quan trọng nhất đa số dân Mỹ muốn là thay đổi cho nước Mỹ. Trong các thăm dò ngay sau khi bỏ phiếu, 83% cử tri cho biết họ muốn thế.

Đó là mong muốn của thành phần cử tri được coi là đa số thầm lặng. Họ là người da trắng không có bằng đại học, với 72% bầu chọn Donald Trump; là đa số công nhân ở những tiểu bang kỹ nghệ đã mất việc hay đang làm việc với mức lương không tốt như trước vì nhiều hãng xưởng đã dọn ra nước ngoài. Những người Mỹ thầm lặng là dân ở vùng nông thôn mà đại đa số cho rằng kinh tế Mỹ đang ở thời kỳ xấu và Hoa Kỳ đang không có hướng đi đúng.

Kỳ bầu chọn năm nay tự nó đã là dấu ấn lịch sử, với một chánh đảng là Đảng Dân chủ tiến cử một phụ nữ tranh chức tổng thống là cựu ngoại trưởng và cũng là cựu Thượng Nghị sĩ Hillary Clinton. Trong khi Đảng Cộng hòa tiến cử một người chưa bao giờ tham gia chính phủ, chưa từng giữ một chức vụ dân cử nào là doanh gia tỉ phú Donald Trump.

images

Từ khi Donald Trump tuyên bố ra tranh cử tổng thống vào tháng 6/2015 nhiều nhà phân tích chính trị không tin vào khả năng thắng cử của ông.

Làm nhiều người kinh ngạc hơn nữa là cách ăn nói bốc đồng, khinh miệt mọi giới, mọi sắc dân, sàm sỡ với phụ nữ, bỗ bã tấn công các đối thủ cùng đảng hay bất cứ ai có phát biểu quan điểm chống lại ông. Thế nhưng Donald Trump đã đánh bại 16 ứng viên Cộng hòa khác, nhiều người có bề dày kinh nghiệm chính trường, từ các Thượng Nghị sĩ Marco Rubio, Ted Cruz cho đến các Thống đốc Jeb Bush, Chris Christie, Rick Perry.

Sau khi được tiến cử, thành phần lãnh đạo Đảng Cộng hòa ban đầu ủng hộ ông Trump, kể cả Chủ tịch Hạ viện Paul Ryan.

Tuy nhiên, sau đó sự ủng hộ giảm dần. Hàng trăm lãnh đạo cao cấp của đảng còn tuyên bố sẽ bỏ phiếu cho Hillary Clinton, như cựu Ngoại trưởng Colin Powell, cựu Thống đốc Minnesota Arne Carlson, cựu Thống đốc New Jersey Christine Todd Whitman, cựu Bộ trưởng Nội an Michael Chertoff…; hay sẽ không bầu chọn Donald Trump như các Thượng Nghị sĩ Lindsey Graham, Mark Kirk, Susan Collins, Ben Sasse, các Thống đốc Larry Hogan, Charlie Baker và các Dân biểu Justin Amash, Reid Ribble, Carlos Curbelo, Bob Dold…

Hơn 360 nhà kinh tế, tài chánh danh tiếng của nước Mỹ, trong đó có nhiều Khôi nguyên Nobel, đã lên tiếng kêu gọi cử tri đừng bỏ phiếu cho Donald Trump.

Các thăm dò ý kiến cử tri trong vài ngày sau cùng trước bầu cử không nơi nào Trump được điểm ủng hộ cao hơn Clinton, trừ thăm dò của University of Southern California thực hiện chung với nhật báo Los Angeles Times cho thấy Trump được 46.8% và Clinton 43.6%.

Sự kiện Donald Trump nổi lên trong kỳ bầu cử năm nay và thắng cử vẻ vang cho thấy dân Mỹ đã rất chán ngán cách vận hành của chính phủ đương thời, của những nhà làm chính sách lâu năm ở Thủ đô Washington. Với tổng thống thuộc Đảng Dân chủ, hai viện Quốc hội do Đảng Cộng hòa chiếm đa số nên không có sự hợp tác và đã đưa đến trì trệ kinh tế, bế tắc chính sách từ bảo hiểm y tế đến chính sách di dân.

Dân Mỹ muốn phá bỏ những sinh hoạt chính trị theo lối mòn cũ để tiến tới một cuộc cải cách rộng lớn. Ứng viên Donald Trump đã là biểu tượng và hy vọng đáp ứng được những thay đổi cho nước Mỹ.

Trong suốt những tháng vận động của hai ứng cử viên, ý kiến của cử tri Mỹ nói chung đều đánh giá thấp cả Donald Trump và Hillary Clinton là những người không đáng tin cậy để trao trọng trách lãnh đạo quốc gia, tuy ông Trump được mức tin tưởng cao hơn bà Clinton chút ít.

Hai ứng cử viên ít bàn về khác biệt chính sách, nhưng ồn ào chỉ trích với những phát biểu mang tính sỉ nhục của Donald Trump hay tấn công Hillary Clinton vì dùng máy chủ riêng để gửi email thay vì qua máy của Bộ Ngoại giao nơi bà đứng đầu ngành và những nghi ngờ trong việc quyên góp tài chánh và điều hành quỹ Clinton Foundation.

Chủ trương của Hillary Clinton được coi là phiên bản của chính sách đương thời do Tổng thống Barack Obama đề xuất từ tám năm qua, ngoại trừ Hiệp định Thương mại TPP khó được Quốc hội phê chuẩn mà bà đã ủng hộ trước đây rồi đổi quan điểm thành chống.

Những gì Donald Trump sẽ làm để thay đổi nước Mỹ, từ kinh tế đến quan hệ quốc tế thì chưa có những dấu chỉ rõ ràng, vì ông chưa bao giờ tham gia vào việc hoạch định chính sách quốc gia. Nhưng chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi căn bản như ông từng tuyên bố.

Ông sẽ xây bức tường dọc biên giới với Mexico để ngăn chặn di dân bất hợp pháp. Những người nhập cư lậu sẽ bị trả về. Hoa Kỷ sẽ không nhận người tị nạn Syria.

Chính sách bảo hiểm y tế Obamacare sẽ được thay thế. TPP sẽ không được phê chuẩn và các hiệp định thương mại quốc tế bất lợi cho công nhân Mỹ sẽ được xem xét lại.

Ông chủ trương đưa các hãng xưởng trở lại Hoa Kỳ, tạo ra công việc tốt, lương cao để giúp công nhân Mỹ. Những công ti đưa ra nước ngoài sẽ bị đánh thuế cao, công ti trong nước sẽ được giảm thuế từ 35% xuống còn 15% để khuyến khích chủ nhân đầu tư nhiều hơn, thuê mướn thêm công nhân.

Thuế thu nhập cá nhân cũng được thu gọn lại còn 4 mức thuế, cao nhất là 33% cho thu nhập trên 154 nghìn đôla một năm, thay vì 8 thang bậc như đề nghị của Hillary Clinton với thu nhập càng nhiều phải trả thuế theo mức càng cao, đến 43.6% cho mức thu nhập từ 5 triệu đôla một năm trở lên.

Khác biệt chính là ông Trump muốn giảm thuế cho người giầu, còn bà Clinton muốn tăng mức thuế người giầu.

Donald Trump coi chính sách đối ngoại của Tổng thống Obama là những thất bại, từ sự kiện để Nga đưa quân vào chiếm Crimea cho đến việc không mạnh tay tiêu diệt ISIS, không hết lòng yểm trợ cho các nhóm chống chính phủ Assad ở Syria.

Qua cuộc bầu cử vừa qua, nước Mỹ đã làm nên lịch sử. Tương lai Hoa Kỳ sẽ có nhiều thay đổi vì ý nguyện của dân đã đặt niềm tin vào tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ: Donald J. Trump.


Bùi Văn Phú
dailien
Posts: 2451
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Post by dailien »

Image


NHẬN DIỆN “SIÊU QUYỀN LỰC” Ở MỸ.

Nhiều người nói về “Siêu Quyền Lực” ở Mỹ nhưng hầu như chỉ đưa ra những thông tin mơ hồ. Nay, xin nêu ra một nhận diện cụ thể về một thực tế “Siêu Quyền Lực”.

“Hãy cho tôi quyền kiểm soát tiền tệ của quốc gia, tôi sẽ không quan tâm đến người làm luật”.

]“Give me control over a nation’s currency and I care not who makes the laws.”] [1]

Đó là phát biểu vào thế kỷ 19 của Baron MA Rothschild, một khám phá có từ hơn 100 năm trước của một doanh nhân và cũng là một nhà chính trị. Cho dù phát biểu đó là một sự thật hiển nhiên nhưng hiếm có người thường dân hiểu và biết đến, nhất là đối với dân Việt Nam dẫu rằng cũng được thừa kế túi khôn “có tiền mua tiên cũng được”.

Baron MA Rothschild là tộc trưởng của họ Rothschild. Rothschild lại được biết là một Đế Chế Ngân Hàng hùng mạnh ở Âu Châu.

Không quan tâm đến người làm luật cũng có nghĩa là bất chấp ai là người làm luật.

Người làm luật của quốc gia là ai ? - Phải chăng là người đứng đầu Hành Pháp, là Quốc Trưởng, Nhà Vua, Tổng Thống, là những người có thể tự ban hành những sắc luật ? Phải chăng là Quốc Hội hay Cơ Quan Lập Pháp gồm các Dân Biểu và Nghị Sĩ, là cơ quan có thể làm ra những đạo luật ? Phải chăng cũng là Cơ Quan Tư Pháp gồm những Thẩm Phán có quyền giải thích luật ? Như vậy, phải chăng khi bất chấp người làm luật cũng có nghĩa là đứng trên cả Chính Quyền Hành Pháp, Lập Pháp và Tư Pháp, đứng trên nhưng thường dân không thấy không biết và chẳng phải đó là Siêu Quyền Lực sao ?

Để thực hiện khám phá siêu quyền lực đó, Rothschild đã phái Jacob Shiff làm đại lý thực hiện mưu đồ thành lập Quỹ Dự Trữ Liên Bang (Federal Reserve), một tổ chức tư nhân của một nhóm tài phiệt quốc tế nhưng lại có quyền kiểm soát tiền tệ nước Mỹ, một mưu đồ đứng trên chính quyền. Mưu đồ đã được thực hiện hoàn hảo bằng “Đạo Luật Quỹ Dự Trữ Liên Bang” (The Federal Reserve Act) vào năm 1913 trong một bối cảnh đầy những mưu mô toan tính của nhóm tài phiệt Jacob Shiff. Thứ nhất : Việc thông qua Đạo Luật ở Quốc Hội đã được tính toán tinh vi sao cho việc thảo luận và biểu quyết vào 2 ngày trước Lễ Giáng Sinh, một thời điểm mà các thành viên Quốc Hội đều mong trở về với gia đình và không kịp tìm hiểu ! Đảm nhiệm việc sắp xếp thảo luận và biểu quyết này ắt phải do thành viên có thế lực ở Quốc Hội . Thứ hai : Jacob Shiff và nhóm cộng sự đã “lấy cắp chức vụ Tổng Thống” trong năm bầu cử 1912 của đương kim Tổng Thống Cộng Hòa rất được kính trọng Robert Taft bằng cách đưa cựu Thổng Thống Cộng Hòa Theodore Roosevelt ra tranh cử trong tư cách một đảng thứ ba . Thế là phiếu của Đảng Cộng Hòa bị xé ra làm hai và Tổng Thống Woodrow Wilson “được chế tạo” ! Thế là Tổng Thống Wilson “lại quả” bằng cách ký ban hành đạo luật về Quỹ Dự Trữ Liên Bang thay vì sẽ bị phủ quyết nếu Tổng Thống là Robert Taft, người đã nói sẽ phủ quyết bất kỳ đạo luật nào cho phép tư nhân sở hữu Quỹ Dự Trữ Liên Bang ! [1]

Giờ đây, được quyền kiểm soát tiền tệ của quốc gia, tất nhiên nhóm tài phiệt của Quỹ Dự Trữ Liên Bang sẽ không cần quan tâm đến người làm luật.

Như vậy, kể từ năm 1913, với Quỹ Dự Trữ Liên Bang, thực chất chỉ là một nhóm tài phiệt quốc tế* chẳng có liên quan gì đến Liên Bang và dự trữ, Jacob Shiff và nhóm tài phiệt cộng sự đã có quyền kiểm soát tiền tệ nước Mỹ một cách hợp pháp, vĩnh viễn và là Siêu Quyền Lực đứng trên Chính Quyền. Đặc biệt, Siêu Quyền Lực có thể được thừa kế cha truyền con nối một cách vĩnh viễn như một Đế Chế đứng trên chính quyền của nước Mỹ (“tự do và dân chủ”)!

Do đó, người được coi là có quyền lực nhất và có ảnh hưởng nhất trong lịch sử nước Mỹ phải là nhà tài phiệt Do Thái Jacob Shiff.

Ngoài ra, còn được biết thêm về Jacob Shiff [2]: Hạm đội Nhật tiêu diệt hạm đội Nga năm 1905 là do Jacob Shiff tài trợ chiến phí. Làm suy yếu Nga Hoàng là do Jacob Shiff. Tài trợ cho Trosky và Lenin lật đổ Nga Hoàng và thành lập nhà nước Cộng Sản đầu tiên năm 1917 là do Jacob Shiff. Cộng Sản Nga rồi sau đó là Liên Sô lại tác động mạnh mẽ đến lịch sử và chính trị nước Mỹ là do Jacob Shiff. Như thế, chẳng phải là nhà tài phiệt Do Thái Jacob Shiff là người có quyền lực nhất và có ảnh hưởng nhất đến lịch sử nước Mỹ sao ?

“Người Việt chống cộng” liệu có tỉnh ra để học được gì không về Siêu Quyền Lực, về con người Jacob Shiff có ảnh hưởng nhất đến lịch sử nước Mỹ và về Cộng Sản, dân chủ, nhân quyền ?

Liên hệ thực tế :

Tổng Thống Mỹ là một chức vụ quan trọng để thực hiện những mục tiêu chiến lược, nhóm Siêu Quyền Lực lẽ nào lại không quan tâm vào quá trình tuyển chọn. Đặc biệt trong bầu cử Tổng Thống Mỹ 2016, có nhiều nghi vấn về những diễn biến bất thường :

. Tại sao lại có sự ủng hộ ứng viên Hillary Clinton trong một thời gian dài, ngay từ lúc bắt đầu cuộc đua, để rồi hạ bệ vào phút chót bằng cú đánh của Giám Đốc FBI James Comey, một cú đánh hết sức hiểm ác và tại hại cho Hillary ?

. Tại sao Giám Đốc FBI lại tự tiện can thiệp vào kết quả bầu cử khi đột nhiên gây hoang mang nghi ngờ và tai hại cho ứng viên Hillary bằng những thông tin mơ hồ về Email của Hillary vào lúc chỉ còn khoảng hơn một tuần trước ngày bầu cử ? Hãy nhớ rằng, bằng hành động này của Giám Đốc FBI, ngay lập tức ứng viên Trump đã đảo ngược tình thế và dẫn trước ứng viên Hillary trong khi trước đó thì Trump đã bị Hillary dẫn trước một tỉ lệ rất cao trong suốt một thời gian dài ngay từ khi bắt đầu tranh cử. Như vậy, phải chăng chính là Giám Đốc FBI James Comey đã nhận chìm ứng viên Hillary Clinton ?

. Đánh hiểm ác vào ứng viên Hillary, tại sao James Comey lại không tham khảo trước với cấp trên là Bộ Trưởng Tư Pháp trong một sự việc quan trọng như thế theo qui định ? Phải chăng, chỉ có thể hợp lý rằng Giám Đốc FBI Jame Comey đã được một đại diện Siêu Quyền Lực chống lưng và chỉ đạo cho làm ?

. Nếu như thế, tại sao Hillary lại đột nhiên thất sủng, phải chăng là đã có một sự điều chỉnh chiến lược của Siêu Quyền Lực vào phút chót ?

. Tại sao với tình hình mới, Trump ngơ ngác lại thích hợp hơn là Hillary đầy kinh nghiệm ? Phải chăng, với ông Trump thì sẽ dễ dàng sai bảo hơn và sẽ không để mất thời gian cho sự tuân phục ?

. Trump thắng cử, Putin vui mừng, phải chăng Trung Đông sẽ tạm ổn định để trục Á Châu sôi động lên và háo hức với tiềm năng tiêu thụ vũ khí cực lớn là vấn đề về chiến tranh với Trung Quốc ? Phải chăng, vấn đề gây chiến tranh với Trung Quốc liên kết với vấn đề tiêu thụ vũ khí tồn đọng cũng là vấn đề an ninh sống còn của nước Mỹ ? Trong vấn đề này, Việt Nam phải giữ độc lập chủ quyền mới mong thoát khỏi một cuộc chiến ủy nhiệm theo đó sẽ nhận viện trợ để đánh nhau với Trung Quốc. Nhưng Việt Nam liệu có khả năng tiếp tục giữ được độc lập chủ quyền trước sự tấn công càng ngày càng mạnh của “diễn biến hòa bình” dân chủ hay nhân quyền không ?

Khách Quan.

*Gồm một số trong đó là : Rothchilds of London and Berlin; Lazard Brothers of Paris; Israel Moses Seif of Italy; Kuhn, Loeb and Warburg of Germany; and the Lehman Brothers, Goldman, Sachs and the Rockefeller families of New York.

[1]
tramthaiha
Posts: 453
Joined: Tue Sep 08, 2009 7:54 pm
Contact:

Post by tramthaiha »

Image

Hãy nghe những gì Trọng Lú nói
Nguyễn Bá Chổi

(Danlambao) - Mới thoạt liếc qua cái tựa, dù ai có đang mắc “ngồi buồn gãi háng dế lăn tăn” (1), cũng phải ngưng tay mà “bức xúc”, vì “tính cực kỳ” phản động của nó đối với lời “thánh phán” Nguyễn Văn Thiệu, “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm”.

Nhưng chịu khó một chút để nhìn vào tình hình cụ thể và ứng dụng phép duy vật biện chứng vào tính biến chứng của đảng “ta”, thì rõ ràng là, những gì đảng trưởng Trọng Lú nói, có thể “nghe được”.

Trước hết, như ai cũng thấy, “đảng ta” bây giờ sức mấy mà cộng sản nữa. Cộng Sản phải là Vô Sản tức khố rách áo ôm; trong cái phường khố rách áo ôm Cả Nút Xuống Hố ấy, cán bộ là đầy tớ phải tả tơi hơn nhân dân là ông chủ bà chủ; đầy tớ càng to, càng te tua vì lãnh đạo phải nêu gương vô sản, chứ đâu có sở hữu dinh cơ này biệt thự kia, nhà ở thì trưng đầy ngà voi với trống đồng, phòng khách thì ghế ngồi không khác gì ngai vua. Cộng sản phải là ngăn sông cấm chợ, Công an kinh tế đứng đầy đường để nắn nót xú xì các chị các bà xem họ có “vận chuyển trái phép” đến cả một nhúm cà phê mua về uống hay mang đi làm quà biếu.

Nhắc tới một nhúm cà phê làm quà, tác giả lại “bức xúc”, tức là bức bối trong lòng mà không xúc đổ đi được, bèn kể lại câu chuyện một quan lớn CS thèm cà phê “háng” đã có lần đề cập trong một bài trước kia.

Quan lớn là một người có dáng dấp, phong thái rất là trí thức, trông không giống các quan CS mà tác giả từng “kinh qua kinh quá”. Sau ngày Phỏng hai hòn, quan lớn từ Bắc vào Nam “nối vòng tay lớn”, và được một tên “Tư bản bóc lột” lớn “hiến tặng” cho một ngôi nhà lớn 5 lầu trên đường Gia Long ở sau khu Chợ Bến Thành. Một hôm người em gái “dân Ngụy” từ Cao Nguyên xuống thăm ông anh đã 20 năm cách biệt. Gặp em, ông anh hỏi, “Cô có mang theo Cà phê BMT cho anh không?”. Người em trả lời:

“Làm sao em mang cà phê cho anh được. Trên đó xuống đây chúng nó dựng lên cả trăm cái trạm kiểm soát. Chúng nó khám xét khách đi đường không chừa một chỗ nào trên người; chúng sùng sục cả cái háng của đàn bà. Nói thật, em chưa thấy chế độ nào nó khốn nạn như cái chế độ nhà anh”(sic).

Tác giả cáo lỗi, vì Cà- phê háng mà “đi” hơi bị xa. Xin trở lại chuyện vì sao “nên nghe những gì Trọng Lú nói”...

Cộng sản làm gì có Kinh tế Thị trường (KTTT) mà đòi “định hướng” XHCN. Nói đến KTTT là nói đến Chủ nghĩa Tư Bản, mà Tư Bản với CS thì như nước với lửa. Người ta có thể gắn cái đuôi Cáo đuôi Chồn cho Người, nhưng ông Trời cũng không thể gắn CNXH với CNTB được, lại càng không thể có chuyện CNXH “định hướng KTTT tức CNTB. Không có gì hề hơn chuyện anh khố rách áo ôm dạy ông đại gia cách làm ăn.

Và đúng như ông Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ John Kerry vừa tuyên bố,” VN không còn là CS”.

Đảng “ta” nay không còn là CS nữa, mà là đảng Mafia, thành thử, tác giả không “quan ngại” lời thầy Thiệu dạy, khi viết nên nghe những gì đảng trưởng Mafia tức Trọng Lú nói.

Trọng Lú nói những gì mà tác giả “nên nghe”. Ô hô, E he, Trọng Lú ngậm miệng những lúc cần ngậm, chẳng hạn như những vụ tàu Tàu liên tục đánh chìm ngư thuyền VN, khi thì cướp cá khi thì bắt ngư dân ta về nước làm con tin đòi tiền chuộc, vụ Tàu đưa dàn khoan dầu vào lãnh hải VN, vụ Formosa xả độc, đặc biệt trong trận lũ lụt vừa rồi:

“Lũ lụt Trọng Lú im re
Phúc, Quang ngậm miệng, Ngân khoe áo dài”. (2)

Nhưng khi cần nói là Trọng Lú nói. Chẳng hạn như trong cái gọi là “Bài trừ tham nhũng”, Trọng Lú nói mà chẳng ngượng mồm khi tuyên bố tuyên bu: “Đánh chuột, tránh bể bình”; “Chống tham nhũng khó vì tự ta đánh vào ta”.

“Đánh chuột, tránh bể bình”; “Chống tham nhũng khó vì tự ta đánh vào ta”.Thật đúng “phải là Bắc Kỳ và có lý luận”! Bình đây là chuột, và chuột cũng là bình. Tham nhũng là “ta”, ta là tham nhũng! Có ngu mới tự đánh cho mình vỡ mình vở mặt!

Trọng Lú phát ngôn“ lô gích” như vậy mà bọn phản động chống phá tổ Bìm Bịp cứ la ó lên, phê phán đảng “ta” không diệt chuột với bài tham nhũng cho ra hồn.

13.11.2016
Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com
tranphuongdong
Posts: 524
Joined: Wed May 30, 2007 2:08 am
Contact:

Post by tranphuongdong »


Thế giới chọn Clinton, người Mỹ chọn Trump


Trọng Đức


Với sự hỗ trợ không mệt mỏi của đội quân đông đảo gồm vợ chồng đương kim Tổng thống Obama cùng người chồng là cựu tổng thống Bill Clinton,
sự ủng hộ của hầu hết giới tinh hoa, tài phiệt kinh tế, ngôi sao truyền hình, nghệ sĩ nổi tiếng, bà Hillary đáng lẽ ra phải có một chiến thắng dễ dàng.
Nhưng tại sao người Mỹ lại chọn một người “ngoa ngôn” như Donald Trump? Đó phải chăng là vì nước Mỹ chính là nước Mỹ?


Image
Donald Trump, tổng thống tân cử thứ 45 của Hoa Kỳ
Hệ thống bầu cử Đại cử tri đoàn

Tính đến thời điểm này (10/11) Hillary Clinton đạt 47,7% số phiếu bầu trên toàn nước Mỹ, (còn 3 bang chưa kiểm xong phiếu) dẫn trước về phổ thông đầu phiếu so với Donald Trump (47,5%), nhưng thua về số phiếu Đại cử tri. Ở một quốc gia khác, Clinton có thể đã giành chiến thắng. Nhưng tại Mỹ, dưới hệ thống Đại cử tri đoàn thì bà đã thất bại trước Trump.

Đây là hệ thống bầu cử độc đáo nhất thế giới, hình thành từ hàng trăm năm qua từ thời lập quốc. Đại cử tri đoàn được áp dụng để ngăn chặn sự “độc tài của số đông” tại Hoa Kỳ. Hệ thống này đảm bảo sự công bằng giữa các bang lớn nhỏ và bắt buộc những người muốn nắm được quyền lực phải để ý đến tất cả các tiểu bang và do đó phải quan tâm đến tiếng nói của mọi khu vực, vùng miền trên đất nước.

Hầu hết người Mỹ đều tôn trọng và tự hào về hệ thống này. Cho dù không thích thất bại đến đâu, bà Clinton không thể dùng ưu thế của mình về phổ thông đầu phiếu làm lý do ca thán. Bà đã chấp nhận thất bại như một người Mỹ thực sự.

Thất bại của truyền thông chính thống

Truyền thông dòng chính trong nỗ lực dắt mũi cử tri Mỹ đã thất bại hoàn toàn. Sự lên ngôi của truyền thông xã hội đã trợ giúp Trump đắc lực. Donald Trump có hơn 13,5 triệu người theo dõi trên Facebook, so với Clinton chỉ có hơn 9 triệu người. Twitter của Trump có hơn 14 triệu follower, còn Clinton chỉ có gần 11 triệu.

Truyền thông dòng chính hoàn toàn đứng về phía Clinton. Những hãng thông tấn danh tiếng như New York Times, CNN, Washington Post, ABC News … đồng loạt ra bài chung một giọng điệu: nâng Clinton, dìm Trump. Nhưng đội quân hùng hậu này phải trả giá vì đánh giá thấp sức mạnh của truyền thông đại chúng và sự tỉnh táo của người Mỹ.

Donald Trump cũng khôn ngoan dùng truyền thông đại chúng để cân bằng lại sự thiếu hụt khi bị giới truyền thông đả kích. Bằng việc miệt mài đi diễn thuyết khắp nước Mỹ nói chuyện, phát biểu hàng giờ đồng hồ, ông thu hút được lượng người ủng hộ trung thực và chân thành, những người nhìn thấy ông với một hình ảnh hoàn chỉnh, chứ không phải chỉ là kẻ lộng ngôn, ngu dốt, hay độc tài phân biệt chủng tộc như truyền thông chính thống thêu dệt.

Trong khi bà Clinton ngồi trong phòng máy lạnh trau chuốt từng từ ngữ cho những bài diễn văn hào nhoáng, thì ông Trump tạo được hình ảnh gần dân bằng quá trình đi tiếp xúc cử tri không mệt mỏi. Chính ông và đội vận động của ông tạo ra phong trào phản đối truyền thông dòng chính tại Mỹ. Các bài phát biểu của ông được phát trực tiếp trên facebook hoặc youtube. Các bài viết, đường lối tranh cử sắc sảo, cam kết chính sách tận tâm và kế hoạch tỉ mỉ xây dựng, tái thiết nước Mỹ của Trump cũng được trình bày rõ ràng trên các các trang cá nhân hay tổ chức tranh cử của ông, bất kỳ ai nếu muốn cũng có thể dễ dàng truy cập. Ông cũng dùng quyền lực mềm của truyền thông xã hội để đảm bảo cử tri Mỹ nhìn rõ điều này.

Trong khi đó, các hãng truyền thông lớn của Mỹ thì cắt gọt từ ngữ, không hề chú trọng vào chính sách tranh cử quan trọng mà ông Trump đề ra, chỉ tập trung toàn lực vào phê bình thiếu sót trong tính cách, những scandal quá khứ, hoặc trích dẫn những phát ngôn có khả năng gây phản cảm.

Đây cũng là lý do tại sao người dân châu Âu và thế giới lại bàng hoàng đến vậy trước tin Donald Trump đắc cử tổng thống Mỹ. Toàn bộ những gì người châu Âu biết được về Trump hay Clinton đến từ những trang báo một chiều, đã bỏ nguyên tắc trung lập của mình mà ma quỷ hoá Trump. Còn những người Mỹ trong cuộc, những người thực sự bỏ công sức tìm hiểu, họ chứng kiến rõ nhất toàn bộ sự thiên vị của truyền thông chính thống.

Thế hệ người Mỹ trung niên

Một tờ báo đã chạy tít bài “Nếu chỉ để những người trẻ tuổi bầu cử, thì bà Clinton đã chiến thắng vang dội!”. Sắc xanh (đại diện cho bà Clinton) phủ gần như hết bản đồ bầu cử của cả 50 bang của Mỹ khi làm thuật toán lọc độ tuổi. Chiến thắng của Trump là do sự lựa chọn của những người Mỹ trung niên trở lên. Những người này sinh ra trước thời của những chiếc Iphone, Ipad, trước khi những ngôi sao truyền hình ăn mặc loè loẹt, trước những bài hát ngôn từ sáo rỗng nhưng lại thu hút hàng ngàn đám trẻ thiếu niên đến kêu gào.

Họ là nhóm người sâu sắc, kiên nhẫn, chăm chỉ, là rường cột của nước Mỹ, khác với thế hệ trẻ hiện nay, phần lớn ham vui, hằng ngày chỉ cắm mặt vào iPhone nên dễ bị truyền thông dắt mũi. Họ đã từng chứng kiến nước Mỹ bước lên đỉnh cao thế giới, một nước Mỹ thét ra lửa, một nước Mỹ chiến thắng Thế chiến II, hạ gục Liên Xô, một nước Mỹ đứng đầu trong mọi liên minh và là chỗ dựa vững chắc cho bất kỳ đồng minh quốc tế. Họ cũng là thế hệ đau đớn khi phải chứng kiến một tổng thống Dân chủ như Obama đi xin lỗi khắp thế giới, một tổng thống để Trung Quốc dùng làm đối tượng làm trò cười tại hội nghị Bắc Kinh, hay sự nhục nhã khi thấy hải quân của họ quỳ mọt dưới chân quân đội Iran, rồi sau đó phải dùng trực thăng tải tiền trả tiền chuộc người cho nhà nước tài trợ khủng bố. Với những người này, không một sự tinh ranh dắt mũi của truyền thông nào hiệu quả. Họ chọn Trump vì không muốn tiếp tục có 4 năm giống như hai nhiệm kỳ vừa qua dưới chính quyền Obama.

Hơn nữa, đây là những người chăm chỉ, sẵn sàng xếp hàng dài từ sáng tinh mơ để đi bỏ phiếu. Họ ý thức rõ ràng hơn trách nhiệm của mình với lá phiếu, với nền dân chủ quốc gia. Còn những người trẻ, dẫu ủng hộ Clinton nhưng những thú vui bên ngoài lại thu hút họ hơn là việc phải trải qua gần chục giờ hồ xếp hàng tới hòm phiếu.

Người Mỹ không thích Obama


Barack Obama là một vị tổng thống đáng kính trọng. Ông cũng là người được người dân trên khắp thế giới ưa thích, nhưng phần lớn người Mỹ lại không ưa ông. Các chương trình tài trợ làm đẹp lòng thế giới của ông khiến người Mỹ tốn quá nhiều tiền. Núi nợ công của Mỹ đã đội trần dưới thời Obama. Các chính sách cánh tả như bảo hiểm y tế bắt buộc toàn dân Obamacare làm cho nhiều người phát điên vì bị tước mất tự do lựa chọn, đồng thời quỹ này liên tục vỡ nợ đẩy phí bảo hiểm tăng nhanh với tốc độ chóng mặt. Rốt cuộc người nghèo mới là những người bị tổn hại nhiều nhất. Chính sách nhân đạo của Obama khi nhận hàng vạn người tị nạn từ những vùng có nguy cơ khủng bố cao mà không cách nào kiểm tra lý lịch được đặt an nguy nước Mỹ vào tình trạng hiểm nguy. Các hiệp định thương mại quốc tế mà ông đề xuất bị chê trách là sẽ khiến nước ngoài lợi dụng, ăn cắp việc làm của hàng triệu dân Mỹ đang thất nghiệp.

Sự yếu đuối trong các chính sách ngoại giao, chẳng hạn liên tục để Nga và Syria qua mặt trên mặt trận Trung Đông, hay sự bất lực trước Trung Quốc ghìm tỷ giá hối đoái, thu lợi trên mồ hôi của người lao động Mỹ cũng khiến ông bị chê trách tại quốc nội. Ông Obama bắt đầu nhiệm kỳ với lưỡng viện do đảng Dân chủ chiếm thế đa số, nhưng khi rời đi thì quốc hội chịu sự kiểm soát hoàn toàn của đảng Cộng hoà đối lập. Điều này cho thấy trong phần lớn các bang của Mỹ, người dân đã từ bỏ chính sách cánh tả của đảng Dân chủ.

Trong khi đó, sự ủng hộ hết mình của Obama thành ra lại là một bất lợi cho bà Clinton. Người ta thấy rằng bà này không là gì ngoài cái bóng nối dài tiếp 4 năm của Obama và đã từ chối điều đó.

Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của Trí Thức VN.
bichphuong
Posts: 618
Joined: Mon Mar 14, 2016 4:13 pm
Contact:

Post by bichphuong »

Image

Con chuột Trịnh Xuân Thanh, chiếc bình Nguyễn Phú Trọng và cuộc Cách Mạng Mềm Internet…


Giáo Già
(Danlambao) - Tháng 9 năm 2016 trên Facebook của Người Buôn Gió bất ngờ xuất hiện bài viết “Trịnh Xuân Thanh con dê tế thần” phần 1. Nó liên tiếp xuất hiện cho đến phần 14. Sau đó là phần kết. Nhưng chuyện không kết thúc ở đó. Nó được tiếp diễn với bài viết “Trịnh Xuân Thanh với khả năng đầu thú”; và chắc nó sẽ còn kéo dài chưa biết đến bao giờ mới kết thúc. Vào Google mọi người sẽ biết con người Trịnh Xuân Thanh như sau:

“Trịnh Xuân Thanh (sinh ngày 13 tháng 2 năm 1966 tại Hà Nội) là tỉnh ủy viên (2015-2020), nguyên Phó Chủ tịch phụ trách công nghiệp - thương mại Ủy ban nhân dân tỉnh Hậu Giang. Ông đắc cử đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XIV được 198.392 phiếu, đạt tỷ lệ 75,28% số phiếu hợp lệ và trở thành người trúng cử với số phiếu được bầu chọn cao nhất tại Hậu Giang.

Năm 2016, ông Thanh bị Hội đồng bầu cử Quốc gia không công nhận tư cách Đại biểu Quốc hội theo đề nghị của Ủy ban Kiểm tra Trung ương trong buổi họp thứ 4 và thứ 5 dưới sự chủ trì của Trần Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương theo chỉ đạo của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, cho là có nhiều khuyết điểm, vi phạm.

Ngày 6 tháng 9 năm 2016, ông Thanh đã gửi đơn xin ra khỏi Đảng đến báo Thanh niên và blog Người Buôn Gió với lý do ra khỏi Đảng là "không còn tin vào sự lãnh đạo của đồng chí Tổng Bí thư", còn bản thân ông đã trốn đi đâu không rõ.

Ngày 16 tháng 9 năm 2016, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an đã ra Quyết định khởi tố bị can đối với Trịnh Xuân Thanh về tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; đồng thời ra Lệnh bắt tạm giam và Lệnh khám xét đối với Trịnh Xuân Thanh. Sau khi xác định Trịnh Xuân Thanh đã bỏ trốn, Bộ Công an ra Quyết định truy nã toàn quốc và truy nã quốc tế đối với Trịnh Xuân Thanh.”.

Cần biết rõ thêm Trịnh Xuân Thanh có trình độ Đại học kiến trúc, Kỹ sư Quy hoạch đô thị. Trước khi được Bộ Công Thương luân chuyển vào Hậu Giang và được HĐND tỉnh này bầu làm Phó chủ tịch UBND tỉnh vào tháng 5/2015, Thanh là Chánh văn phòng Ban cán sự Đảng, thường trực Ban đổi mới và phát triển doanh nghiệp của Bộ này, Phó Bí thư Đảng ủy, rồi Tổng Giám đốc, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng Công ty cổ phần xây lắp dầu khí Việt Nam (PVC).
Image
Trịnh Xuân Thanh (trái) nhận hoa chúc mừng
được bầu làm Phó chủ tịch UBND tỉnh Hậu Giang.
Ảnh: VnExpress]
Khi thuyên chuyển vào Hậu Giang công tác, với cương vị là Tỉnh ủy viên, Phó Chủ tịch UBND tỉnh, Thanh dùng biển số xe công gắn vào ôtô tư nhân [xe Lexus 570, trị giá hơn 5 tỷ đồng] để sử dụng trái quy định, gây phản cảm và tạo dư luận xấu. Được biết, Trịnh Xuân Thanh là người được “đảng cử và dân bị ép bầu” nên trúng cử Đại biểu Quốc hôi với tỷ lệ phiếu cao nhất tỉnh Hậu Giang là 75.28%. Theo dự kiến ngày 15/7, Hội đồng Bầu cử quốc gia sẽ họp phiên thứ 7 để thông qua báo cáo xác nhận tư cách đại biểu của những người trúng cử. Dịp này Thanh bị truất quyền đại biểu vì đã bỏ trốn ra hải ngoại.

Trước đó, ngày 9/6, Văn phòng Trung ương Đảng có công văn truyền đạt ý kiến của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng giao 9 cơ quan kiểm tra, xem xét, kết luận những nội dung báo chí nêu liên quan đến Trịnh Xuân Thanh. Sau đó, ngày 8/9, Ban Bí thư cho biết giai đoạn 2011 -2013, Thanh cùng lãnh đạo PVC đã thiếu trách nhiệm, buông lỏng quản lý điều hành, thiếu kiểm tra, giám sát, làm trái các quy định của pháp luật về quản lý kinh tế gây thua lỗ gần 3.300 tỷ đồng. Từ đó, biểu quyết 100% bằng phiếu kín quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức khai trừ ra khỏi đảng đối với Trịnh Xuân Thanh vì những sai phạm trong thời gian công tác tại Bộ Công Thương và tỉnh Hậu Giang.


Nhưng có điều nực cười là chiều 6 tháng 9 năm 2016, Thanh đã chủ động gọi điện thoại cho phóng viên Báo Thanh Niên khẳng định lại việc đã gửi đơn xin ra khỏi Đảng đến các cơ quan chức năng ở Trung ương cũng như Tỉnh ủy Hậu Giang. Cùng ngày, Trịnh Xuân Thanh đã liên hệ với blogger Người Buôn Gió để nhờ đưa đơn xin ra khỏi Đảng lên mạng Internet, với nội dung: "Như trên tôi đã báo cáo toàn bộ sự việc, tôi không còn tin vào sự chỉ đạo nữa nên tôi làm báo cáo gửi các đồng chí, kính mong các đồng chí có trách nhiệm, ý thức được việc mình kết luận ngày hôm nay một cách chính xác, khách quan không chịu áp lực. Tôi xin ra khỏi đảng vì không tin vào sự chỉ đạo của đồng chí tổng bí thư."

Sau đó, ngày 15/9, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an đã ra Quyết định số 51/C46 (P12) khởi tố vụ án hình sự: Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng theo Điều 165 Bộ luật hình sự xảy ra tại Tổng công ty Cổ phần xây lắp Dầu khí Việt Nam.

Hôm sau, ngày 16.9, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an đã ra Quyết định khởi tố bị can số 363/C46 (P12) đối với Trịnh Xuân Thanh về tội "cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" quy định tại Điều 165 Bộ luật hình sự; đồng thời ra lệnh bắt tạm giam và lệnh khám xét đối với Trịnh Xuân Thanh.

Sau khi xác định bị can Trịnh Xuân Thanh bỏ trốn; căn cứ các điều 34, 82, 161, 169, 187, 256 và 260 Bộ luật tố tụng hình sự nước CHXHCN Việt Nam, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an ra Quyết định số 19/C46-P12 truy nã toàn quốc và truy nã quốc tế đối với Trịnh Xuân Thanh với các đặc điểm:

- Chiều cao 1m72 - Màu da: Vàng - Tóc: Đen

- Lông mày: Ngang - Sống mũi: Thẳng - Dái tai: Chúc - Mắt: Đen

- Trốn ngày 16 tháng 9 năm 2016

- Bắt được người bị truy nã, yêu cầu báo ngay cho Cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an (ông Vũ Quốc Hưng), số điện thoại: 0692322577; 0913229847.
Tiếp theo sau việc đảng và nhà nước không làm gì được Trịnh Xuân Thanh, vì đương sự đã đào thoát an toàn ra hải ngoại, thì cùng ngày 15/9/2016, cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an, đã ra Quyết định số 51/C46 (P12) khởi tố vụ án hình sự: Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng theo Điều 163 Bộ Luật Hình sự xảy ra tại PVC, cơ quan này ra quyết định khởi tố 4 bị can gồm:


1. Vũ Đức Thuận, nguyên Ủy viên Hội đồng quản trị kiêm Tổng Giám đốc;

2. Nguyễn Mạnh Tiến, Phó tổng Giám đốc;

3. Trương Quốc Dũng, nguyên Phó tổng Giám đốc; và

4. Phạm Tiến Đạt, nguyên Kế toán trưởng Tổng công ty PVC.


Bốn bị can bị khởi tố về tội Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng quy định tại Điều 165 Bộ Luật Hình sự. Đồng thời ra Lệnh bắt tạm giam và Lệnh khám xét đối với 4 bị can nêu trên. Những người này tham gia điều hành PVC cùng thời Trịnh Xuân Thanh chịu trách nhiệm chính về các khuyết điểm, vi phạm và khoản thua lỗ gần 3.300 tỷ đồng.

Được biết, tháng 10/2013, Thuận được bổ nhiệm làm Phó giám đốc Sở Giao thông vận tải tỉnh Thái Bình. Đầu năm 2015, Bộ Giao thông vận tải công bố quyết định điều động, bổ nhiệm ông về làm Chánh văn phòng bộ từ 1/3. Thời điểm ông Vũ Đức Thuận giữ chức vụ Tổng giám đốc PVC thì ông Trịnh Xuân Thanh đang ngồi ghế Chủ tịch HĐQT tổng công ty này. Đây là thời điểm PVC thua lỗ nặng.

Từ cuối tháng 3/2016, Vũ Đức Thuận thường xuyên vắng mặt tại Bộ Giao thông vận tải và chuyển vào TP. HCM. Điều đáng lưu tâm là các báo Việt Nam ngày 29/9 loan tin: “Theo đại diện Bộ Giao thông vận tải, việc điều chuyển ông Vũ Đức Thuận vào TP Hồ Chí Minh là theo văn bản đề nghị của Thành ủy Thành phố Đinh La Thăng...” Được biết, từ tháng Ba 2015, Thuận là Chánh văn phòng Bộ Giao thông Vận tải khi Đinh La Thăng đang là Bộ trưởng. Các báo loan tin này đồng loạt bị gỡ bỏ

Tiếp theo sau vụ Trịnh Xuân Thanh là vụ Vũ Đình Duy.


Duy sinh năm 1975, có bằng thạc sĩ công nghệ hóa học, giữ chức tổng giám đốc PVTex từ ngày 15/72009, đến tháng 2/2014. Đến ngày 12 tháng 12, 2014, chủ tịch UBND TP Hải Phòng có quyết định tiếp nhận và bổ nhiệm Duy giữ chức phó giám đốc Sở Công Thương thành phố Hải Phòng với thời hạn 5 năm. Nhưng chỉ nửa năm sau, Bộ trưởng Công Thương Vũ Huy Hoàng ký quyết định bổ nhiệm Duy giữ chức phó cục trưởng Cục An Toàn Kỹ Thuật và Môi Trường Công Nghiệp, chỉ một ngày trước khi ông Vũ Huy Hoàng hết làm Bộ trưởng Bộ Công Thương.

Duy đã đi trốn sau khi nghe tin có thể bị điều tra về những dấu hiệu tội phạm tại công ty PVTex mà Duy ta từng là tổng giám đốc; chưa kể nhiều dự án công kỹ nghệ khác đang ngắc ngoải, 5 dự án lớn gồm:

1. Bột Giấy Phương Nam;

2. Đạm Ninh Bình;

3. Gang Thép Thái Nguyên;

4. Xơ Sợi Đình Vũ; và

5. Dự án sản xuất nhiên liệu sinh học ethanol;

có nguy cơ mất sạch vốn liếng 30,000 tỷ đồng.


Được biết, những sai phạm ở PVTex do Vũ Đình Duy điều hành làm thất thoát hàng ngàn tỷ đã được Osin Huy Đức viết ra, làm quần chúng xôn xao, để đánh động cho Vũ Đình Duy bỏ trốn.

Còn nhớ, một trong những vụ án gây chú ý trước đây là cuộc “đào tẩu” của Dương Chí Dũng, cựu Cục trưởng Hàng hải, cựu Chủ tịch Hội đồng thành viên của Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines). Dũng bị cáo buộc làm trái các quy định nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Nhưng trước khi lệnh truy nã của Bộ Công an Việt Nam được phát đi, năm 2012, Dũng đã được tổ chức để đi qua Mỹ thông qua ngả Campuchia. Tuy nhiên, ông này đã không xin được nhập cảnh vào Mỹ và đã bị bắt tại Campuchia, đưa về VN chịu tội.

Tại tòa, Dương Chí Dũng đã khai rằng chính Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, Thứ trưởng Bộ Công an, Trưởng ban chuyên án điều tra các sai phạm tại Vinalines (tức đang điều tra các sai phạm của Dương Chí Dũng), là người đã gọi điện thoại báo tin về việc bắt giữ, và khuyên bỏ trốn. Sau đó, theo BBC tiếng Việt, trong bài báo "Dương Chí Dũng và những triệu đô la", đăng ngày 24/4/2014, đã cho biết: "Theo Dũng, người đưa tiền tên là Tiệp. Các nguồn tin nói đây là ám chỉ Thiếu tướng Trần Quang Tiệp, Trợ lý Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang". Theo bài đăng trên BBC thì các vụ hối lộ có liên quan đến cố Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, Thứ trưởng Bộ Công an, bị khai nhận nửa triệu USD để chạy án vụ Vinalines, và chia cho đại tướng Trần Đại Quang, khi đó là Bộ trưởng Bộ Công an, và hai sĩ quan công an của Cục C48, nhận 30.000 USD. BBC được biết gần đây ông Ngọ đã ra nước ngoài chữa bệnh về gan, nhưng dường như không thành công và ông đã trở về lại Hà Nội khoảng ba tuần trước, rồi chết. Cái chết của Thượng tướng Phạm Quý Ngọ xảy ra trong lúc Bộ Chính trị đang cân nhắc việc xử lý những tố cáo đối với ông. Và gần đây, 2 ngày trước khi thông tin Trịnh Xuân Thanh làm đơn ra đảng, bất thần xuất hiện tin Dương Chí Dũng, thụ án trong trại giam của Bộ Công An, “bất ngờ chết trong tù.”

Trở lại chuyện Trịnh Xuân Thanh, nơi Thanh đang cư trú không phải là Campuchia, Thanh vẫn bình an. Mới đây, Người Buôn Gió lại có bài viết mới về Thanh. Xin trích một đoạn như sau:

Trịnh Xuân Thanh

“Nghị trường Việt Nam nóng bỏng vì câu chuyện về Trịnh Xuân Thanh. Màn chất vấn của đại biểu Quảng Nam Ngô Văn Minh đã đề nghị làm rõ chuyện Trịnh Xuân Thanh trốn thoát. Bà chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân đã cắt gang vì lý do không có thời gian, đang trong thời gian điều tra. Ngay sau đó bên lề quốc hội, ông Lê Quý Vương, thứ trưởng bộ công an đã có cách gỡ thể diện cho quốc hội, chính phủ, đảng bằng một cuộc trả lời phỏng vấn báo chí bên lề hành lang quốc hội. Ông Vương giải thích ‘Đã là điều tra thì có những thông tin liên quan đến vụ án đưa ra đôi khi bất lợi. Chúng ta đang họp QH, có những việc diễn ra tại đây, nhưng chỉ một phút sau lên mạng hết vì thế giới phẳng. Trịnh Xuân Thanh cũng đang theo dõi qua mạng’, tướng Vương phân tích. Nhưng ông cũng gián tiếp khẳng định một điều là Trịnh Xuân Thanh đang ung dung ở đâu đó, ngồi theo dõi các ông làm gì qua mạng internet... (Giáo Già cho in đậm). Những tấm hình trong bài Trịnh Xuân Thanh Và Nơi Đây Bình Minh Yên Tĩnh, cho thấy Thanh đi lại ngoài phố, ngồi quán xá, đi dạo trong công viên... đã chứng tỏ Thanh không hề lo ngại cảnh sát nước sở tại đụng chạm gì đến anh ta. Đây là những tấm hình thật, không hề chỉnh sửa, nguyên bản khi đưa lên mạng. Cách đây 1 tiếng đồng hồ, Trịnh Xuân Thanh nhờ tôi đưa lời khẳng định với dư luận, anh ta không hề có ý định đầu thú, không hề bị nguy hiểm, anh ta đang lo một số thủ tục để ổn định cuộc sống. Mọi thứ đang diễn ra với anh ta đều bình an và thuận lợi. Có thể vào những ngày tới đây, sẽ có chùm ảnh sinh hoạt của Trịnh Xuân Thanh trong ngôi nhà mà anh ta đang sống. Nếu ông Lê Quý Vương bảo đảm đi một mình đến gặp tôi, trong vòng hai ngày tôi sẽ thu xếp để ông gặp Trịnh Xuân Thanh nói chuyện, không phải qua lại gặp phụ huynh, con cái Trịnh Xuân Thanh làm gì. Đây cũng là đề nghị của Trịnh Xuân Thanh nhờ tôi dẫn ông đi, nếu ông có nhu cầu. Không phải là ý kiến đề nghị của tôi. Nhưng nếu ông Lê Quý Vương cần, tôi sẽ thực hiện...”


Phần khác, cũng theo Người Buôn Gió, xin trích nguyên văn: “...Trịnh Xuân Thanh vào thành phố HCM thì mất tích sau vụ khám nhà, bắt nguội hụt. Trước khi xảy vụ khám nhà, Thanh có đến gặp một ủy viên BCT ở nhà riêng tại Hà Nội nói.

- Sao em lại bị xử ép thế này, lỗ là do trên chuyển nợ xuống, đâu phải em.

Vị ủy viên BCT kia dỗ dành.

- Chả có gì đâu, chú cứ nhận rồi sẽ xong thôi.

Thanh bảo.

- Thôi em chả tin vào bọn này, nó cứ nhốt mình tù mọt gông có cho nói đâu. Em ''đi đây''

Vị ủy viên BCT kia lặng ngắt lúc lâu không nói gì, dù Thanh nhấn lại tiếp "em đi đấy, đi thật đấy".

Ông ta điềm tỉnh đi lấy một gói bánh, mở gói bánh ra mời Thanh ăn, ông nói:

- Ngày xưa khó khăn, toàn ăn lương khô, giờ lâu lâu cũng thèm, ăn bánh cho đỡ nhớ. Chú ăn đi, bánh ngon, tí chú cầm chỗ dở về mà ăn.

Ông ta không nói gì thêm, ăn bánh xong lặng lẽ tiễn Thanh về.

Chỉ có thằng ngu mới không hiểu người ta đưa lương khô cho mình làm gì... và Thanh thì không ngu...”


Từ đó, Thanh đã đi và “đi thật đấy”…


Phần Vũ Đình Duy thì chưa biết sao, nhưng chắc cũng an toàn, chỉ phiền cho Nguyễn Phú Trọng trong chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” và “đánh chuột tránh vỡ bình”.

Tới nay, Trọng không diệt được ruồi, không đánh được chuột. Các con ruồi, con chuột Trọng cần diệt đã chạy mất rồi, có thể có sự tiếp tay của công an ở cấp nào đó chưa lộ mặt, nên để chắc ăn Trọng chui vào Bộ Công an, cho dù chỉ có mặt trong thành phần Ủy viên Thường vụ, nhiệm kỳ 2016-2020, gồm:

- Bí thư: Thượng tướng Tô Lâm, Bộ trưởng BCA;

- Phó Bí thư: Thượng tướng Lê Quý Vương, Thứ trưởng Bộ Công an



Ủy viên thường vụ:


1. Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư;

2. Trần Đại Quang, Chủ tịch nước;

3. Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng Chính phủ;

4. Thượng tướng Bùi Văn Nam, Thứ trưởng Bộ Công an;

5. Thượng tướng Nguyễn Văn Thành, Thứ trưởng Bộ Công an.


Đây là lần đầu tiên, một Tổng bí thư chui vào Đảng ủy Công an Trung ương.

Mặt khác, không chóp được Trịnh Xuân Thanh để “tế thần” theo cách nói của Người Buôn Gió, Trọng đành cho công an thừa cơ chộp 4 con ruồi, con chuột, gồm Vũ Đức Thuận, Nguyễn Mạnh Tiến, Trương Quốc Dũng, Phạm Tiến Đạt ở PCV nêu trên.


Nhưng đụng đến đó là đụng tới “hổ”, đụng tới Ủy viên Bộ Chánh trị, Bí thư Thành ủy TP HCM Đinh La Thăng [trước đó là đàn em thân tín của Nguyễn Tấn Dũng], kẻ phản bội Nguyễn Tấn Dũng đi theo Nguyễn Phú Trọng; vì ở thời điểm PVN đang có trong tay một lượng vốn khổng lồ Thăng có toàn quyền hành động… Như vậy là đụng tới con “hổ” trong tay Nguyễn Phú Trọng, trong chiếc bình, mà nếu đập chắc chắn sẽ bể bình…

Những bài viết của Huy Đức và tài liệu ghi nhận được trên mạng cho biết: Năm 2007, Đinh La Thăng đưa Trịnh Xuân Thanh từ Sông Hồng về làm Chủ tịch kiêm TGĐ PVC. Năm 2008, khi Vũ Đức Thuận gặp khó khăn ở Sudico (Sông Đà), Thăng lại đưa về làm phó rồi năm sau lên TGĐ. Ngay sau khi Trịnh Xuân Thanh (2007) và Vũ Đức Thuận (2008) kiểm soát được PVC, Đinh La Thăng [xem hình] bắt đầu sử dụng hàng chục nghìn tỷ của PVN ồ ạt đầu tư cho các dự án: từ nhiệt điện, sợi polyester, ethanol... đến sân golf, khách sạn, văn phòng, trụ sở... Rất nhiều công trình được quyết định đầu tư vội vã, bất chấp pháp luật. Có những công trình lớn, ngoài "chuyên môn", như Ethanol Phú Thọ (1.700 tỷ, đội giá lên 2.400 tỷ), như Sợi Đình Vũ (đội giá từ 324,8 triệu lên 363,5 triệu USD) vẫn được Đinh La Thăng cho phê duyệt dự án mà không thẩm định tính khả thi, không lấy ý kiến cơ quan quản lý có thẩm quyền (Bộ Công Nghiệp lúc đó), không chỉ làm thất thoát lớn trong quá trình xây dựng mà cả hai vừa xây xong đã phải đắp chiếu, vì nếu sản xuất sẽ làm lỗ cho PVN mỗi năm hàng nghìn tỷ (năm 2014, Sợi Đình Vũ lỗ 1.085 tỷ)…

Điều rất đáng quan tâm là hầu hết những dự án của PVN, Đinh La Thăng đều buộc các chủ đầu tư (các đơn vị thành viên của PVN) phải "ưu tiên sử dụng dịch vụ" của nhà thầu PVC. Mặc dù Thuận và Thanh thường đưa ra mức dự toán cao hơn rất nhiều so với giá trị thực tế, Thăng vẫn gây áp lực để các chủ đầu tư (công ty con của PVN) chấp nhận và thường phải ứng trước vốn lên đến hơn 80% giá trị hợp đồng cho Thanh - Thuận. Nhiều chủ đầu tư đã bị "trảm" vì không chịu vâng theo những điều kiện phi lý này.

Khi làm Chủ tịch PVN, Đinh La Thăng không chỉ tiếp nhận một giai đoạn vẫn rất thịnh vượng của ngành (giá dầu lúc ông ta rời PVN vẫn trên 100 USD/thùng) mà còn tiếp quản từ tay người tiền nhiệm khoảng 5 tỷ USD vốn liếng, nên Thanh - Thuận, cho dù tội trạng tày đình cũng chỉ là kẻ thừa hành. PVC chưa phải là mất mát đau nhất ở PVN dưới thời Đinh La Thăng; di sản của ông ta sau 5 năm ở đây chỉ có thể nói là "tan hoang". Do vậy, vấn đề không phải là Thuận hay Thanh mà là Thăng.

Bên cạnh đó, lần đầu tiên trong lịch sử của Đảng Cộng sản Việt Nam một Bộ trưởng sau khi về hưu đã bị kỷ luật vì các sai phạm khi còn tại chức. Đúng vậy, ngày 2 tháng 11, cuộc họp do chính Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chủ trì đã quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức cách chức Bí thư cán sự đảng Bộ Công thương trong thời gian từ năm 2011 đến năm 2016 đối với Bộ trưởng Bộ Công Thương đã mất chức Vũ Huy Hoàng, một con hổ lớn trong tầm ngắm của Nguyễn Phú Trọng. Vũ Huy Hoàng buộc phải chịu trách nhiệm chính về những sai phạm, khuyết điểm của tổ chức đảng mà ông là người đứng đầu. Cá nhân ông Hoàng còn bị cho là thiếu gương mẫu, vụ lợi, khi bổ nhiệm con trai của ông ta làm kiểm soát viên Tổng Công ty Thuốc lá Việt Nam, rồi đề cử tham gia Hội đồng quản trị, phó tổng giám đốc Tổng Công ty Bia Rượu Nước giải khát Sài Gòn. Điều này cho thấy không còn chuyện hạ cánh an toàn khi về hưu như trước đây nữa, mặc dầu có người không ngần ngại nói việc này giống như đánh vào chiếc áo chứ không phải nhân thân của người bị kỷ luật.

Diễn tả chủ trương “đã hổ diệt ruồi”, “đánh chuột tránh vỡ bình” của Nguyễn Phú Trong, nhà biếm họa Babui có bức biếm họa được đăng trên một số diễn đàn cho thấy mấy con ruồi Trịnh Xuân Thanh, Vũ Đình Duy… chạy mất, còn con chuột, hay con hổ, Đinh La Thăng… thì đang ôm cứng cái bình Nguyễn Phú Trọng… mà Nguyễn Phú Trọng cũng là con chuột ôm cứng cái bình… chờ bị đập chết trong thời gian sắp tới, khi cuộc “cách mạng mềm” lan rộng hơn với mạng lưới Internet, với những Cell phone, những blogger chẳng những hết sợ hãi mà con khiến bọn ruồi chuột sợ hãi tìm đường tháo chạy, mà điển hình là những kẻ được lịnh đàn áp biểu tình đã “cỡi áo tháo chạy” trong cuộc biểu tình sơ khởi 18 ngàn người, đông đảo là các giáo dân Thiên Chúa giáo, dưới sự hướng dẫn của Linh mục Đặng Hữu Nam, bước khởi đầu của yêu sách đòi nhà cầm quyền CSVN phải “làm sạch biển Miền Trung”, phải “đuổi Formosa ra khỏi Vũng Áng”, đòi “bồi thường những thiệt hại do Formosa gây ra”…

Chưa biết những con ruồi Trịnh Xuân Thanh, Vũ Đình Huy… lộ mặt tháo chạy ra hải ngoại sẽ bị diệt như thế nào, tòa án nào sẽ xử tội bọn chúng. Cũng không ai nhận diện những con chuột đã âm thầm tháo chạy theo đủ loại “diện” từ “du sinh”, “du lịch”... đến “đầu tư”, “rửa tiền”... đang lũ khũ ẩn mình trong cộng đồng tỵ nạn Việt cộng, đang hợm hĩnh khoe giàu trong “làng Việt kiều” ở Huntington Beach, với thứ “văn hóa tồi tệ xã hội chủ nghĩa của kẻ xâm lăng Miền Nam Việt Nam sau ngày quốc hận 30-4-1975”... Nhưng điều chắc chắn là cuộc “cách mạng mền” đang phơi bày tội lỗi của Nguyễn Phú Trọng, Trần Đại Quang, Nguyễn Xuân Phúc, Đinh La Thăng, Hoàng Trung Hải... tội lỗi của những Ủy viên Bộ Chánh trị, những Ủy viên Trung ương Đảng...

Sau 41 năm bị độc đảng độc tài cai trị cả nước, cuộc “cách mạng mềm” với tuổi trẻ dấn thân, với những blogger đang từng bước khiến tội phạm lộ mặt tháo chạy chờ bị trừng phạt, từng bước phơi bày những tội lỗi của từng con ruồi, con chuột, con hổ đánh nhau, tàn sát nhau, như vụ:


- Nguyễn Bá Thanh bị đầu độc chết;

- Phạm Quý Ngọ chết với nhiều nghi vấn;

- Dương Chí Dũng đột ngột chết trong tù;

- Đỗ Cường Minh Chi cục trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh Yên Bái đã đến phòng của Bí thư Tỉnh ủy Phạm Duy Cường và bắn ông này bằng súng quân dụng. Sau đó, Minh sang phòng ông Ngô Ngọc Tuấn, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân kiêm Trưởng ban Tổ chức tỉnh ủy Yên Bái và bắn ông này trước khi tự sát (nhưng viên đạn tự sát lại xuyên từ sau ót trổ ra phía trước khiến dư luận không tin đó là “tự sát” mà là bị “ai đó” bắn chết)… theo tin của Việt cộng...

Và rất nhiều vụ khác nữa…

Tất cả cho thấy cuộc “cách mạng mềm” đang từng bước chắc chắn khiến cộng sản sụp đổ bởi sức nặng của chính nó, và cuộc “cách mạng mềm” đang từng bước hoàn mãn cuộc “chống Tàu diệt Việt cộng” của toàn dân cả nước, từ quốc nội đến hải ngoại.

22.11.2016

Giáo Già
tramthaiha
Posts: 453
Joined: Tue Sep 08, 2009 7:54 pm
Contact:

Post by tramthaiha »

Image

Donald Trump, Trung Quốc, và Việt Nam
Ngô Nhân Dụng

Khi ông Donald Trump đã vào Tòa Bạch Ốc, đứng trước bản đồ thế giới, ngó đến vùng Châu Á, liệu ông sẽ tìm thấy ngay tên nước Việt Nam hay không? Chắc là hơi khó. Ông Trump đã được hoãn dịch mấy lần, cho đến khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt. Có lần ông được hoãn đi lính vì bị đau chân, mà bây giờ ông cũng không nhớ đau chân phải hay chân trái.


Trên bản đồ châu Á, Trung Quốc sẽ thu hút đôi mắt của các vị tổng thống Mỹ, hơn cả Trung Đông và Ấn Độ. Nhưng khi nhìn xuống phía Nam Trung Quốc, tới vùng Đông Nam Á, thì không ai có thể bỏ qua nước Việt Nam. Nếu có người vẽ thêm Đường Lưỡi Bò trên mặt biển để giải thích, thì chắc chắn ông Trump phải nhìn thấy Việt Nam nằm ngay bên con đường biển mà một phần ba hàng hóa trao đổi khắp thế giới qua lại. Sẽ có người kể cho ông Trump biết rằng Nhật Bản tấn công Pearl Harbor năm 1941 sau khi các nước Anh, Mỹ phong tỏa, tấn công các tàu chở nguyên liệu và dầu lửa cho Nhật, cấm Nhật đi qua vùng biển này. Nếu có một cuộc chiến tranh mới ở Thái Bình Dương trong thế kỷ 21, thì Đường Lưỡi Bò sẽ là nguyên nhân; mặc dù đây không phải là một nơi đáng tới xây khách sạn hoặc mở sòng bài.


Từ sau Thế chiến thứ hai, nước Mỹ đóng ba vai trò quan trọng trên thế giới, dù muốn hay không. Một là bảo đảm an ninh, trật tự trong nhiều khu vực, một vai trò cảnh sát. Hai là thiết lập và bảo vệ các định chế cùng quy tắc thúc đẩy thương mại quốc tế mở rộng hơn. Và thứ ba là vai trò hô hào, cổ động cho cách sống tự do dân chủ, như người Mỹ đã thí nghiệm từ thế kỷ 18. Trong cả ba vai trò đó, hiện nay Cộng sản Trung Quốc đang thách thức nước Mỹ ở vùng Đông Nam Á. Muốn thực hiện khẩu hiệu “Nước Mỹ vĩ đại như xưa” thì chắc ông Donald Trump không thể bỏ qua vùng này.

Đây là điều người Việt Nam có thể vận dụng làm sao có lợi cho dân tộc mình.

Người ta chú ý nhiều đến những lời ông Trump đả kích Trung Cộng về thương mại, những lời đe dọa tăng thuế quan, vân vân. Nhưng trong cuộc vận động tranh cử vừa qua, ông Donald Trump cũng cảnh cáo những hành động xâm lăng của Trung Cộng. Ông đã nói rất mạnh, cốt chỉ trích chính quyền Obama, và muốn chứng tỏ ông sẽ cứng rắn hơn.

Ông Trump từng nói rằng Trung Quốc đang xây một “pháo đài vĩ đại” (a massive fortress) trong vùng biển Đông Nam Á. Theo ông, vì họ không coi nước Mỹ ra gì cả; ông ví với một bọn giết người mà không ai hỏi tội! Trên điểm mạng (website) của ông Trump khi tranh cử, ông đã nêu ý kiến sẽ “tăng cường quân lực Mỹ trong vùng biển phía Đông và Đông Nam châu Á cho thích đáng,” để “ngăn chặn cuộc phiêu lưu của Trung Quốc đe dọa quyền lợi nước Mỹ ở Châu Á.”

Những lời đe dọa trên có vẻ mâu thuẫn với ý kiến của ông Trump muốn “thương thuyết lại” những hiệp ước bảo vệ Nhật Bản và Nam Hàn, nhằm giảm bớt chi phí quân sự của Mỹ. Ông Trump còn nói sẽ rút bớt quân Mỹ đang đồn trú tại hai nước này, nếu họ không trả thêm tiền trong việc bảo vệ an ninh. Tuy nhiên, ai cũng biết rằng những cam kết quân sự của Mỹ với các nước trong khối NATO và Nhật Bản, Nam Hàn, là những cột trụ ngoại giao dựng lên từ 70 năm qua không thể một sớm một chiều xóa bỏ được. Nếu Mỹ rút quân đi, vùng Đông Bắc châu Á sẽ náo động và bất ổn. Một cuộc chạy đua vũ lực sẽ diễn ra trước mối đe dọa bom nguyên tử của Bắc Hàn.

Ông Trump đã nói với đài CBS vào tháng Hai năm 2016 rằng, “Tôi sẽ bảo Trung Quốc thủ tiêu cái thằng đó (Kim Yong Un, lãnh tụ Bắc Hàn) bằng cách này hay cách khác.” Ông còn ngỏ ý nếu Nhật Bản chế vũ khí hạch tâm thì “cũng không hại gì cho nước Mỹ!” Có lẽ ông nghĩ một cách đơn giản rằng khi Trung Cộng lo Nhật chế bom nguyên tử thì họ sẽ phải tìm cách ngăn cản Bắc Hàn. Tại Quốc hội Nam Hàn, các đại biểu thuộc cả hai đảng đã lên tiếng yêu cầu chính phủ cứu xét việc chế tạo vũ khí hạch tâm.

Nhưng đảng Cộng sản Trung Quốc có thể nghĩ khác. Bắc Hàn vẫn được họ dùng như một quân bài trong những cuộc thương lượng với các nước Á Đông. Nếu quân đội Mỹ rút đi, họ sẽ tìm cách mời các nước này ký những hiệp ước an ninh song phương, đi đôi với những quan hệ kinh tế, vì Trung Quốc hiện đang là khách mua hàng nhiều nhất của cả Nam Hàn lẫn Nhật Bản. Đối với các nước Đông Nam Á cũng vậy, các hiệp ước kinh tế sử dụng Ngân hàng Phát triển Hạ tầng Châu Á sẽ là đầu cầu để tiến tới các hiệp ước an ninh hỗ tương.

Liệu nước Mỹ có thể rút quân đi để Trung Cộng đóng vai “cầm trịch” ở vùng Á Đông hay không? Mọi người có thể an tâm vì chính quyền Donald Trump sẽ gia tăng ngân sách quốc phòng. Những chiến hạm và phi cơ chiến đấu mới sản xuất, các tiểu đoàn bộ binh và thủy quân lục chiến sắp thành lập, sẽ phải được khai triển nơi nào đó trên thế giới. Người sắp được bổ nhiệm chức Cố vấn An ninh Quốc gia là tướng ba sao Mike Flynn, vốn là phó chủ tịch công ty CACI International ở Virginia, một nhà thầu với bộ quốc phòng, các cơ quan Tình báo, và bộ Nội An, chuyên về kỹ thuật tin học.

Cho nên quân đội Mỹ sẽ không được rút về mà có thể còn được điều động thêm, đi khắp thế giới. Trên website tranh cử, ông Trump từng nói rằng “Một sự hiện diện quân sự mạnh mẽ sẽ là một tín hiệu minh bạch cho Trung Quốc và các nước Châu Á thấy rằng nước Mỹ đã trở lại đóng vai trò lãnh đạo thế giới.” Ông Trump đã chỉ trích chính sách của Tổng thống Barack Obama là “yếu ớt,” thì ông sẽ tìm cách chứng tỏ mình mạnh hơn.

Biểu diễn thái độ cứng rắn hơn tại Đông Nam Á cũng phù hợp với những lời ông Trump đả kích Trung Quốc trong cuộc tranh cử. Các cử tri ủng hộ ông Trump sẽ hài lòng. Vùng biển Đông Nam Á là nơi không phức tạp như ở Trung Đông và vùng Ukraine. Vì ở đó Mỹ chỉ cần tiếp tục những việc ông Obama đang làm, có thể gia tăng cường độ; mà phía đối nghịch trước mặt chỉ có một nước Trung Hoa. Còn ở hai chiến trường kia cần thăm dò phản ứng của các nước Châu Âu, cũng đụng chạm tới Nga, Iran, Thổ Nhĩ Kỳ, lại thêm cả thế giới Hồi Giáo.

Ông Trump có thể biểu diễn bằng cách tăng cường những chuyến đi thám sát của hải quân Mỹ quanh các hòn đảo nhân tạo Trung Cộng đã xây, nhiều lần hơn, với các chiến hạm lớn hơn. Ông sẽ tìm cách “chinh phục lại” Philippines, coi như ông Obama đã để mất vào tay Trung Cộng.

Dù tiên đoán ông Trump sẽ “làm dữ” nhưng chúng ta không thể đặt hy vọng vào một cuộc đối đầu sống chết giữa Donald Trump và Tập Cận Bình. Quan hệ giữa hai nền kinh tế lớn nhất thế giới không phải là một cuộc chơi đơn giản.

Ông Trump cũng từng nói trước ông sẽ dùng vấn đề thương mại để tạo áp lực trên Bắc Kinh trong những cuộc thương thảo khác. Cho nên ông cũng có thể làm ngược lại, dùng vấn đề an ninh hàng hải trong vùng Đông Nam Á như một miếng đòn mặc cả với Trung Cộng trên các vấn đề mậu dịch và đầu tư.

Cộng sản Trung Quốc có thể sẽ thấy nói chuyện với một thương gia như Donald Trump dễ hơn phải đối đầu với các nhà chính trị như Barack Obama hay Hillary Clinton, những người lúc nào cũng nhắc nhở đến nhân quyền hay chuyện khí quyển đang nóng lên. Giới kinh doanh Mỹ và đảng Cộng Hòa sẽ không cho phép một vị tổng thống Mỹ nào gây ra một cuộc chiến tranh mậu dịch, vì kinh tế thế giới sẽ sụp đổ. Từ năm 1990, các công ty Mỹ đã đầu tư 225 tỷ đô la vào nước Tàu, trong khi Trung Quốc mới đầu tư vào Mỹ được 65 tỷ. Năm ngoái, Mỹ bán sang Trung Quốc số hàng hóa trị giá 113 tỷ đô la, đó là nước buôn bán lớn hàng thứ ba, sau Canada và Mexico. Những công ty Mỹ như Boeing, Apple, General Motors biết rằng dân Trung Hoa càng có tiền nhiều hơn thì nhu cầu mua những món hàng đắt giá của Mỹ càng cao hơn.

Trong một thế giới mậu dịch tự do thì chính các xí nghiệp và các nhà kinh doanh Mỹ sẽ được lợi; vì họ sẵn có tập quán cạnh tranh và khuyến khích các sáng kiến trong nội bộ. Họ cũng sẵn sàng thay đổi cách làm ăn khi cần thích ứng với hoàn cảnh mới. Tổ hợp ngân hàng JPMorgan Chase mới bị chính phủ Mỹ phạt 264 triệu đô la vì đã tuyển mộ hàng trăm nhân viên là con cháu của các quan chức Trung Cộng, trong đó có con trai ông Cao Hổ Thành (高 虎 城, Gao Hucheng), bộ trưởng thương mại Bắc Kinh và con gái ông Hoàng Hành Nguyên, (黄宏源, Huang Hongyuan) giám đốc ủy ban chứng khoán Hồng Kông. Luật lệ Mỹ cấm hối lộ như vậy.

Dù Mỹ đánh thuế 45% trên hàng nhập cảng từ nước Tàu thì cũng không đem được về Mỹ những công việc mà các công nhân Tàu đang làm. Muốn gia tăng sản xuất công nghiệp ở Mỹ thì chỉ có cách đào tạo thêm kỹ thuật cao cho công nhân đã mất việc. Vì phần lớn những việc đã bị đã đưa ra nước ngoài nếu đem về Mỹ cũng không ai muốn làm với đồng lương như vậy. Chính phủ Mỹ không thể trợ cấp các công ty để tăng lương cho nhân viên như các xí nghiệp quốc doanh bên Tàu, vì sẽ bị các nước khác kiện trước WTO.

Cho nên người Việt Nam không thể trông chờ một cuộc “chiến tranh” giữa Mỹ và Trung Cộng, về kinh tế cũng như quân sự. Tuy nhiên, chúng ta cũng biết rằng hai nước này sẽ “đấu võ” với nhau trong bốn năm tới, nhiều hơn những năm qua; vì Donald Trump sẽ coi cuộc đấu với Trung Cộng như một màn biểu diễn cho thấy ông mới là người tài giỏi hơn các chính phủ trước.

Một chính phủ Việt Nam khôn ngoan sẽ tìm cách lợi dụng cuộc đấu này để làm lợi cho đất nước. Vì trong cuộc diện vùng Đông Nam Á, Việt Nam có thể đóng một vai quan trọng nếu ông Trump nhìn kỹ vào bản đồ. Donald Trump rất thực tế, không phải một người giáo điều, sẽ nhận ra sự thật đó. Ông được nhận xét là một người “ưa ngọt,” thích được khen ngợi và không thể chấp nhận ai đối đầu với mình. Ngay cả khi chính quyền Trump xóa bỏ hiệp ước TPP, thì hai nước vẫn có thể tiếp tục giao thương với thuế quan ưu đãi trong khuôn khổ WTO. Không có TPP, Việt Nam vẫn có thể ký một hiệp ước mậu dịch tự do với Mỹ, ít nhất cũng tương đương với các cuộc trao đổi bắt buộc với nước Tàu bây giờ vì không thể cưỡng lại. Chính quyền Trump sẽ nhìn ra rằng giúp Việt Nam thoát khỏi cảnh lệ thuộc Trung Cộng về kinh tế, thương mại, thì Việt Nam sẽ đủ mạnh để quyết định độc lập hơn. Đó là một cơ hội cho ông Trump chứng tỏ mình thành công hơn ông Obama.

Tất nhiên, khi chọn con đường hợp tác với Mỹ để thoát áp lực của Trung Cộng thì chính quyền Việt Nam sẽ phải cải cách môi trường kinh doanh, thay đổi luật lệ và thể chế cho phù hợp với thế giới hiện tại.
tranphuongdong
Posts: 524
Joined: Wed May 30, 2007 2:08 am
Contact:

Post by tranphuongdong »

VIỆT NAM GIỮA GỌNG KÌM TRUMP-NGA-TÀU
Phạm Trần

Image
Putin, Trump và Tập Cận Bình.

Chiến thắng Tổng thống Mỹ của Donald Trump đã giúp cho Nga-Tầu xích lại gần nhau hơn, nhưng Việt Nam cũng khó mà được sống yên trong gọng kìm Trump-Nga-Tàu.

Lý do vì ông Trump đã nói sẽ rút khỏi TPP, là một trong những hành động của 100 ngày đầu tiên sau khi nhận chức ngày 20/01/2017. Quyết định này được chính ông Trump thu hình rồi phổ biến trên mạng báo cá nhân tối thứ Hai, 21/11/2016. Ông Trump có thể làm được việc này bằng một quyết định hành chính mà không phải qua Quốc hội.

Lời tuyên bố của Donald Trump, tất nhiên đã khiến cả Nga và Trung Quốc mở cờ trong bụng vì trước đó, Tổng thống Nga Vladimir Putin và Chủ tịch Nhà nước Trung Hoa Tập Cận Bình đã thảo luận tại Peru ngày 19/11/2016, bên lề Hội nghị Diễn đàn Hợp tác kinh tế châu Á – Thái Bình Dương (APEC, Asia-Pacific Ecenomic Conference), về việc hợp tác để thành lập “một khu vực mậu dịch tự do ở Á Châu và Thái Bình Dương” thay thế TPP.

Tổng thống Mỹ sắp mãn nhiệm Barack Obama, không nhắc đến ý định rút khỏi TPP của ông Trump, nhưng đã tuyên bố tại Peru rằng “nếu Mỹ ngừng thúc đẩy TPP, thì điều đó sẽ làm suy yếu vai trò lãnh đạo của Mỹ ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương.”

Image
Hãng tin chuyên về tài chính và kinh tế Bloomberg viết từ Peru rằng: “Lãnh đạo một số quốc gia khác tham dự APEC cho biết họ có thể sẽ tìm cách điều chỉnh TPP để khiến thỏa thuận này trở nên hấp dẫn hơn đối với Tổng thống đắc cử của Mỹ, hoặc tiếp tục thúc đẩy thỏa thuận này mà không có Mỹ.”

Ông Donald Trump khi tuyên bố sẽ bỏ TPP đã nói ông muốn thương thảo “song phương” với các nước để đạt được thỏa hiệp thương mại tốt hơn và công bằng cho nước Mỹ. Điều này cho thấy chính phủ Donald Trump đã nhất quyết từ giả TPP như để xóa đi dấu vết lịch sử sau 8 năm cầm quyền của Tổng thống Obama.

Nhưng Donald Trump không cho biết thương thuyết song phương cái gì, bao giờ và với nước nào?

Cả Thủ tướng Australia Malcolm Turnbull lẫn Thủ tướng Nhật Shinzo Abe đều bầy tỏ quan ngại đối với quyết định của ông Trump. Ông Turnbull nói TPP “là một chiến lược quan trọng đối với Mỹ.” Còn Thủ tướng Nhật thì cũng chán nản không ít khi bảo rằng “TPP sẽ không có ý nghĩa gì nếu vắng mặt Mỹ”.

Tại cuộc họp báo ở Á Căn Đình (Argentina), sau hội nghị APEC, Thủ tướng Abe nói:”Hiệp định này (TPP) không thể đàm phán lại. Vì “việc này sẽ phá vỡ thế cân bằng nền tảng về lợi ích”.

Vậy quyết định bỏ TPP của Tổng thống đắc cử Donald Trump sẽ đưa đến hậu qủa chính trị và kinh tế ra sao?

HẬU QUẢ BỎ TPP

Trước hết, có nhiều người lầm tưởng TPP chỉ là một Hiệp định thuần túy kinh tế giữa 12 nước gồm Úc, Brunei, Gia Nã Đại (Canada), Chí Lợi (Chile), Nhật (Japan), Mã Lai Á (Malaysia), Mexico, Tân Gia Ba (Singapore), Tân Tây Lan (New Zealand), Peru, USA (Mỹ) và Việt Nam. Thật ra TPP là một Thỏa hiệp mang tầm vóc chiến lược an ninh và quốc phòng phản ảnh qua chính sách xoay trục quân sự từ Âu sang Á của Hoa Kỳ, sau ngày Tổng thống Dân chủ Barack Obama đắc cử năm 2008. Vì vậy nó mới có tên là Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược Xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Strategic Economic Partnership Agreement, gọi tắt là TPP).

Tuy không nói ra nhưng các chuyên gia quân sự, quốc phòng chiến lược và kinh tế toàn cầu đều đồng ý, nếu được thi hành, TPP sẽ giúp cho tuyến phòng vệ của Mỹ và các nước đồng minh bền vững hơn trước đe dọa bành trướng quân sự và kinh tế mỗi ngày một lan rộng trong khu vực của Trung Quốc.

TPP VÀ BIỂN ĐÔNG

Bằng chứng là Mỹ luôn luôn cảnh giác Trung Hoa về các hoạt động gây bất ổn định của họ trên Biển Đông từ mấy năm qua. Nghiêm trọng nhất là việc Bắc Kinh đã biến dạng để xây dựng các bãi đá thành đảo mà họ chiếm của Việt Nam ở Trường Sa để cho quân đồn trú và tầu Hải quân qua lại.

Trung Quốc nói họ có quyền tự do hành động trên các bãi đá và vùng nước chung quanh ở Biển Đông vì đó là chủ quyền lãnh thổ của họ.

Tuy nhiên, sự tiếm nhận của Bắc Kinh đã bị Tòa án trọng tài thường trực của Liên Hiệp Quốc “Permanent Court of Arbitration, PCA)” phủ nhận. Tòa này phán ngày 12/07/2016 rằng Trung Quốc “không có cơ sở pháp lý để yêu sách quyền lịch sử đối với tài nguyên tại các vùng biển phía bên trong đường 9 đoạn.”

Tòa quyết định như vậy trong vụ án Phi Luật Tân kiện Trung Quốc ra Tòa Quốc tế để yêu cầu phủ nhận quyền chủ quyền của Bắc Kinh tự vẽ trong hình lưỡi bò (hay còn gọi là Đường 9 Đọan) đối với các vùng đảo và bãi đá ở Biển Đông mà Phi, Việt Nam, Trung Hoa, Mã Lai Á, Đài Loan, Brunei cùng tranh chấp trong vùng Trường Sa.

Trong thông cáo phổ biến, Tòa cũng nói: “Dù trong lịch sử, những người đi biển cũng như ngư dân từ Trung Quốc, cũng như từ các nước khác đã sử dụng các đảo tại Biển Đông nhưng không có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy về mặt lịch sử Trung Quốc đã chỉ một mình thực hiện việc kiểm soát vùng nước này cũng như tài nguyên tại đây.”

Dù thất bại nhưng Trung Quốc tiếp tục bồi đắp và xây dựng các đảo nhân tạo để làm bàn đạp quân sự khi cần. Đó đó, nếu còn TPP thì đối trọng kinh tế có trị gía 28,000 Tỷ dollars ($28 trillion dollars), chiếm lối 40% tổng sản lượng của Thế giới, TPP sẽ là một khối kinh tế hùng mạnh và có khả năng ngăn chặn các hành động qúa khích của Bắc Kinh ở Biển Đông.

NGUY CHO VIỆT NAM

Rất tiếc TPP sẽ không có cơ may sống lại dưới chính quyền Trump như một khối Kinh tế thống nhất có lợi cho cả Mỹ lẫn 11 nước thành viên. Nếu một Hiệp ước kinh tế mới do Nga và Trung Quốc sáng lập và được các nước Châu Á và Thái Bình Dương tham gia như họ đã làm, sau 7 năm thượng thuyết vất vả của TPP, thì chính nước Mỹ sẽ bị khối kinh tế này bao vây chứ không phải Nga hay Tầu.

Chính sách “xoay trục quân sự thời Tổng thống Obama”, tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nếu không muốn nói là lâm nguy ở Á Châu và Thái Bình Dương khi 2 nước Nga-Hoa liên kết với nhau ở khu vực.

Đối với Việt Nam thì mất TPP là mất cả thế đứng kinh tế và chính trị trong khu vực và trên thế giới. Về kinh tế, Việt Nam không còn cơ may thoát khỏi kìm kẹp của Trung Quốc. Nếu bị thêm nước Nga đè đầu nữa thì hòn đá tảng ngàn cân Nga-Trung sẽ nặng thêm hàng triệu cân nữa, vì ngay bây giờ, Việt Nam đã nằm gọn trong đống vũ khí, tầu ngầm và máy bay chiến đấu của thỏa hiệp quốc phòng Việt-Nga.

Riêng về áp lực Việt Nam của Trung Quốc ở Biển Đông thì một tài liệu xuất hiện trên báo VNEXPRESS (trong nước) ngày 10/6/2015 đã liệt kê 7 Bãi đá mà Trung Quốc chiếm của Việt Nam ở Trường Sa đã được biến thành đảo cho nhu cầu Quân sự như sau:

1) Bãi đá Châu Viên nằm ở phía tây quần đảo Trường Sa của Việt Nam, bị Trung Quốc chiếm đóng từ năm 1988. Philippines cũng có tuyên bố chủ quyền với bãi đá này.

Châu Viên bị Trung Quốc cải tạo chủ yếu trong hè năm 2014. Quá trình xây dựng các cơ sở, tòa nhà hiện vẫn tiếp tục.

2) Đá Chữ Thập nằm ở phía tây quần đảo Trường Sa của Việt Nam và cũng bị Trung Quốc đánh chiếm năm 1988. Hoạt động cải tạo đất tại đây bắt đầu từ tháng 8/2014. Phần đất rộng dành cho xây dựng được hoàn thành vào tháng 1/2015 và Trung Quốc đang xây một đường băng ước tính dài 3.110 m và một cơ sở cảng biển.

(chú thích của Phạm Trần: Chữ Thập chỉ cách Đà Nẵng 400 cây số)

3) Đá Gaven là một rạn san hô hình trái tim, thuộc quần đảo Trường Sa, bị Trung Quốc chiếm từ năm 1988 và đưa quân đồn trú trái phép tại đây từ năm 2003.

4) Đá Tư Nghĩa bị Trung Quốc chiếm đóng trái phép năm 1988, sau đó Bắc Kinh xây dựng nhiều công trình kiên cố để quân lính đồn trú tại đây. Trung Quốc bắt đầu hoạt động xây dựng quy mô lớn từ hè 2014.

5) Đá Gạc Ma nằm ở phía tây bắc quần đảo Trường Sa, có diện tích khoảng 7,2 km2, bị Trung Quốc dùng vũ lực chiếm đóng từ năm 1988. Đến đầu năm 2014, trên bãi đá chỉ có một nền bê tông nhỏ với một cơ sở liên lạc, cầu cảng và một đơn vị đồn trú.

(chú thích của Phạm Trần : Đá Gạc Ma, đang tiếp tục được mở mang, nằm trên đường tiếp tế cho quân Việt Nam, tính từ Khánh Hòa. Nếu bị chặn, liệu lương thực có đến được lực lượng đồn trú ở Trường Sa?)

6) Đá Vành Khăn nằm ở phía đông quần đảo Trường Sa, là một rạn san hô hình bầu dục, bị Trung Quốc chiếm từ năm 1995. Bãi đá bị cải tạo quy mô lớn dọc theo rìa phía tây kể từ đầu năm 2015.

7) Đá Subi là một rạn san hô vòng phía tây nam quần đảo Trường Sa, dài khoảng 6,5 km, rộng 3,7 km. Trung Quốc chiếm đóng Subi từ năm 1988

Như vậy thì Việt Nam đã bị mất biển đảo chưa hay khi nào quân Tầu vào đến tận Hà Nội thì mới chịu thua?

Vì những hoạt động trái phép của Trung Quốc đe dọa an ninh lưu thông ở Biển Đông mà Tổng thống Obama, từ năm 2008, đã chuyển phần lớn lực lượng Quân sự và Hải quân của Mỹ sang Châu Á và Thái Bình Dương để bảo vệ an ninh lưu thông cho tầu bè đi lại trên vùng biển quan trọng này.

Lý do ông Obama quyết định ưu tiên bảo vệ vùng biển này vì nó chiếm tới 70% bề mặt của địa cầu, và 50% mặt đại dương. Mỗi năm có gần 42,000 chiếc tầu hàng hoá lưu thông qua Biển Nam Hải (Biển Đông).

Đường biển chiến lược quan trọng này nối liền 3 khu vực từ Đông bắc Châu Á với Đông Nam Á và Trung Đông. Hàng hoá trao đổi giữa các nước trong vùng Á Châu Thái Bình Dương được ước tính lên tới 1.5 tỷ tấn, chiếm 1/3 tổng toàn cầu. (Tài liệu của Asia Pacific Center for Security Studies, Honolulu, Hawaii)

Như vậy, liệu chính quyền Donald Trump có thấy được lợi hại khi giết TPP đối với Việt Nam, hay cứ để cho nước này tự do nhào lộn trong cơn lốc Trump-Nga-Trung?


Phạm Trần
buikiem
Posts: 501
Joined: Sat Sep 22, 2012 12:45 am
Contact:

Post by buikiem »


Image

Các "đồng chí" lại tố nhau:
Tố cáo Tổng Giám đốc đài THVN Trần Bình Minh tham nhũng


Danlambao
Một lá đơn của "Những cán bộ tâm huyết Đài THVN" gửi đến các chóp bu của đảng nhưng không gửi đến truyền thông lề đảng mà gửi đến Dân Làm Báo nhằm tố cáo Trần Bình Minh, TGĐ đài THVN. Qua đây, bản chất không có gì mới của các quan chức cộng sản lại được các "đồng chí đảng ta" vạch trần: tham ô, tham nhũng, độc đoán, chỉ biết tiền.

Dân Làm Báo đăng tải để các bạn trong thôn đọc... chơi. Nội dung chính xác bao nhiêu thì cần các "đồng chí" công an thuộc phe bên này vào cuộc để giải quyết tình trạng bê bối của phe bên kia.

*
Chúng tôi là CBCNVC thuộc Đài Truyền Hình Việt Nam, xin báo cáo đến các đồng chí về những sai phạm của UVTWĐ, Tổng Giám đốc Trần Bình Minh tại Đài THVN trong 5 năm qua về việc tham ô, tham nhũng, chỉ đạo chệch hướng chỉ đạo của Đảng, Nhà nước. Cụ thể:

Trong nhiệm kỳ của Ông Minh 2011 - 2016, với cách điều hành trù dập, độc đoán, chỉ có tiền; Ông Minh đã gây ra hàng loạt sai phạm về điều hành kinh tế:

1. Vụ Lê Bình tham ô 3,5 tỷ khi còn làm Trưởng phòng Kinh tế thuộc ban Thời sự: C46 Bộ Công An đã 4 lần làm việc với Đài, số tiền tham nhũng cũng được thu hồi hiện đang treo ở Ban Thời sự; nhưng Trần Bình Minh bao che, không báo cáo với Lãnh Đạo Đài, Đảng Ủy Đài. Sau đó, dùng quyền uy hiếp Đảng Ủy thành lập đơn vị mới rồi bổ nhiệm Lê Bình làm giám đốc Trung Tâm tin tức VTV24. Bộ Công an biết tin đã có ý kiến không được để Lê Bình làm Bí thư Đảng Bộ VTV24 vì đã có bằng chứng về tham nhũng; nhưng Trần Bình Minh phớt lờ, vẫn cho Lê Bình làm Giám đốc và 7 tháng sau ngang nhiên bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy VTV24. Để từ đó Lê Bình thao túng VTV24 làm công cụ đánh chỗ nọ chỗ kia để lấy tiền về cho Trần Bình Minh. Cho đến khi, Trung Ương Đảng thấy nếu để cô này vẫn làm giám đốc VTV24 nữa thì căng quá, nên đã đơn phương có văn bản đề nghị Đài không cho cô Bình làm giám đốc VTV24 mà không cần tham khảo ý kiến của Đài vì biết Trần Bình Minh bênh vực cô bồ ruột của ông ta. Đề nghị làm rõ mối quan hệ đã làm tổn hại đến Đài, dân tộc Việt Nam và trách nhiệm của ông Minh trong mối quan hệ Lê Bình-Bình Minh. Đã có bằng chứng tội phạm, đề nghị khởi tố vụ án. Chưa kể, chỉ trong thời gian năm 2015, ông ta cấp cho VTV 200 tỷ chi tiêu vô tội vạ, vi phạm nghiêm trọng về nguyên tắc tài chính, các chứng từ, hợp đồng cơ bản là giả mạo, khống để rút tiền chia nhau, cấp cho Lê Bình 5 xe hơi đời mới. Cổ súy cho cô bồ Lê Bình đi Syria làm phóng sự để cho nổi tiếng để làm cơ sở đẩy lên làm Phó Tổng giám đốc Đài; chi phí cho chuyến đi khoản 200.000 USD; phóng sự giả dối đã gây bất ổn về chính trị giữa Việt Nam với tổ chức phiến quân tự xưng IS, sau đó ông Minh còn cấp bằng khen, thưởng nóng 30 triệu cho Lê Bình (đài BBC đưa tin).

2. Vụ tham nhũng của ông Nguyễn Thành Lưu - Nguyên Tổng Biên tập tạp chí truyền hình: Ông Minh bổ nhiệm ông Lưu năm 2012, ông Lưu chạy chức này hết 500.000 USD và chỉ hơn một năm sau, Thanh tra Chính phủ, Thanh tra Đài THVN năm 2014 phát hiện ông Lưu đã tham nhũng 6 tỷ, nay đã nộp 3 tỷ 500 triệu, hiện số tiền đang treo ở Ban KHTC mà không biết xử lý số tiền này ra sao? Mặc dù ông Lưu đã bị cách chức, khai trừ Đảng, nhưng trách nhiệm của ông Minh ra sao? Đến nay ông Minh đã xin cho ông Lưu chuyển sang AVG để chạy tội.

3. Vụ tham nhũng tại Tạp chí Truyền hình, cô Nguyễn Thị Đào lợi dụng sóng của THVN đã tham nhũng 6 tỷ VNĐ, nay đã nộp 1,7 tỷ. Ông Minh bưng bít chuyển cô này về doanh nghiệp VTVcap để tránh bị khởi tố.

4. Do quản lý yếu kém nên dự án xây dựng tòa nhà làm việc của Đài bị đối tác nước ngoài là Sumimoto kiện, năm 2013 ông Minh đã chấp nhận trả cho đối tác khoản tiền phạt do VTV vi phạm hợp đồng là 10.000.000 USD tương đương 220 tỷ VNĐ. Khoản tiền này lấy từ ngân sách nhà nước. Không ai chịu trách nhiệm trong vụ này cả. Đề nghị làm rõ việc này, trách nhiệm của ông Minh ra sao?

5. Vụ điều hành yếu kém nên doanh nghiệp VSTV (K+), là DN liên doanh với Pháp mà VTV chiếm 51% vốn đến nay đang thua lỗ 1.950 tỷ. Chắc chắn sẽ mất vốn nhà nước ở tại doanh nghiệp này.

6. Vụ tham ô ở Trung tâm Mỹ thuật: Ông Liết làm Tổng Giám Đốc của doanh nghiệp K+ làm lỗ 1.800 tỷ, vẫn hưởng lương 100 triệu/tháng. Năm 2014 đã chạy ông Minh mất 500.000 USD về Đài. Được ông Minh o bế bất chấp làm ăn thua lỗ ở K+, đã vận động bằng được cho ông Liết vào Ban chấp hành Đảng Bộ Đài và bổ nhiệm làm Giám đốc Trung Tâm Mỹ thuật và để thu hồi vốn chạy chức này. Với cương vị mới, chỉ trong hơn một năm 2014-2015, ông Liết đã tham nhũng 2 tỷ bằng cách khai khống khối lượng, giả mạo giấy tờ trong chương trình Sasuke để rút tiền ra chia nhau; thanh toán 7 tỷ không đúng quy trình (việc này do anh Nguyễn văn Hùng là nhân viên của Trung tâm đứng chính danh đơn tố cáo với Bộ Công an, với Đài, thanh tra của Đài vào làm đã có kết luận như vậy). Trách nhiệm của ông Minh trong vụ này ra sao? Hiện nay C46 đang vào làm nhưng ông Minh đang bưng bít thông tin, chỉ đạo ông Liết gây khó khăn cho bên công an trong việc tiếp cận hồ sơ. Đề nghị làm rõ việc này.

7. Bổ nhiệm bà Thanh Thư làm Giám đốc Trung tâm thời tiết: chỉ trong một thời gian ngắn hơn 1 năm, bà Thư đã tham ô bỏ túi hơn 2 tỷ, ăn chặn tiền sản xuất của anh em; Thanh tra Đài vào kiểm tra, phát hiện sai phạm, báo cáo ra Đảng ủy Đài thì ông Minh chỉ đạo ỉm đi, xử lý nội bộ. Đến nay chỗ đó còn âm ỷ, anh em đã phản ứng tiêu cực bằng cách gây lỗi trên sóng trong chương trình thời tiết.

8. Phần lớn các dự án mua sắm thiết bị của Đài Truyền hình Việt Nam đều thông qua công ty Techcast với giá thành cao hơn 40% và quy trình đấu thầu đều có vấn đề sai phạm (Ví dụ: một camera giá thị trường là 8500 USD thì trong các hợp đồng luôn là hơn 13000 USD...)

9. Việc bán sóng cho các công ty sản xuất chương trình như ADT, BHD, Đất Việt,... đều làm thất thoát mỗi năm khoảng 1000 tỷ. Bán sóng cả kênh văn hóa, giải trí VTV3: kênh VTV3 là niềm tự hào của những người làm chương trình ở VTV, là những người đầu tiên ở Việt Nam đưa giải trí lành mạnh đến với khán giả Việt Nam; ông Minh về đã phá nát kênh VTV3, đẩy những người ở VTV3 ra thất nghiệp dưới chiêu bài xã hội hóa; thực chất là bán sóng cho tư nhân. Các chương trình giải trí chỉ phục vụ cho tầng lớp giàu có, giải trí nhí nhố, xa với người dân; trong khi đó bao nhiêu chương trình chính trị phục vụ Quốc hội, Chính phủ, Nhà nước thì không đưa. Chính vì vậy đạo đức xã hội của thanh niên xuống cấp trong thời gian qua có trách nhiệm của VTV và Tổng Giám đốc Trần Bình Minh.

Có đến 90% các chương trình giải trí trên VTV3 được đẩy ra ngoài sản xuất để chia chát nhau qua chia doanh thu quảng cáo; một chương trình giải trí trên VTV3 bình quân thu 5 tỷ; VTV 50%; đối tác 50%. Như vậy đối tác một năm đã kiếm lời trên VTV 2,5 tỷ x 365 ngày = 912 tỷ. Việc ăn chia là hoàn toàn sai chế độ tài chính kế toán, gây tiền thất thoát rất lớn do quản lý yếu kém. Trách nhiệm của ông Minh là rất lớn. Trong đó chắc chắn có sự chia lại cho ông Minh và những người có liên quan.

10. Đài Truyền hình Việt Nam trong những năm qua, sản xuất nhiều chương trình nhảm nhí nhằm mục đích kiếm tiền, chia chát, gây phẫn nộ trong dư luận và đi ngược lại chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước. Về nội dung: chưa bao giờ các chương trình của Đài THVN - Đài Quốc gia lại có nhiều sai sót có tính truyền thống như thời kỳ này. Lý do là sự yếu kém của ông Tổng Giám đốc trong quản lý báo chí; lúc nào cũng tự cao tự đại cho mình là người rất giỏi nhất; ai nói cũng nhảy vào chặn họng người đối thoại. Do vậy không ai đối thoại, trao đổi với ông Tổng Giám đốc nữa, dẫn đến khi một mình diễn thuyết về báo chí cả buổi hôm 21/6 đã tự khóc và thừa nhận mình cô đơn (thực chất ông Minh học về Luyện kim, mỏ ở Nga - chưa từng qua một khóa đào tạo về báo chí cách mạng). Bộ Thông tin Truyền thông đã thống kê có đến hơn 50 trường hợp sai sót có tính yếu kém về chính trị (như bản đồ không có quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa), yếu về văn hóa (làm khồ bằng khăn Piêu), tục tĩu trên sóng Truyền hình Quốc Gia…

11. Việc Ông Trần Bình Minh bổ nhiệm Đinh Trần Việt là cháu ruột phụ trách trung tâm tin tức VTV24 và con trai Trần Việt Hoàng làm lãnh đạo Phòng tại VTV24... Con dâu và nhiều cháu chắt trong đài Truyền hình Việt Nam gây bức xúc dư luận, sai quy trình tuyển dụng bổ nhiệm. Về nhân sự: trong nhiệm kỳ của Ông Minh, ông ta bổ nhiệm gần 200 cán bộ; trong đó việc bổ nhiệm “đúng quy trình’’nhưng đều do sự sắp đặt của ông Minh. Cụ thể:

- Bổ nhiệm ông Nguyễn Thành Lưu làm Giám đốc vào 2013 thì 2014 ông Lưu bị cách chức vì tham ô số tiền 7tỷ, hiện đã nộp 3,5 tỷ. Nay ông Minh bày cách cho ông Lưu chuyển sang AVG để né tội.

- Bỏ nhiêm ông Cao Văn Liết làm giám đốc Trung tâm Mỹ thuật của Đài trong khi ông Liết trước đó làm lỗ 1.800 tỷ tại doanh nghiệp K+ và chỉ làm giám đốc TT Mỹ thuật 2 năm, ông ta đã tham nhũng 2 tỷ, làm thất thoát 7 tỷ; hiện thanh tra Đài, C46 Bộ Công an đã vào điều tra.

- Bổ nhiệm bà Lê Bình làm Giám đốc VTV24 - Chuyển Động 2014 khi vẫn còn dính án tham nhũng 3,5 tỷ và còn là Trưởng phòng Bản tin tài chính Ban Thời sự; hồ sơ vẫn treo ở C46 Bộ Công An.

- Bổ nhiệm bà Thanh Thư làm Giám đốc Trung tâm thời tiết, thì chỉ một năm sau bà Thư dính tội ăn chặn, giả chứng từ 2 tỷ.

12. Chiếu theo nghị quyết Trung Ương 4 khóa XII, ông Minh có nhiều biểu hiện tự diễn biến tự chuyển hóa, suy thoái đạo đức.

13. Ở VTV người ta gọi ông Minh là Minh Toàn Quyền (Toàn là lái xe riêng; Quyền là Thư ký riêng), còn Lê Bình là bồ ruột không biết sợ ai vì Bình là đệm của Trần Bình Minh. Công việc giao cho các cấp phó nhưng ông ta lại vượt phó chỉ đạo trực tiếp hết; cấp phó đã chỉ đạo công việc thì ông ta chỉ đạo ngược lại, làm mất uy tín phó rồi coi cấp phó kém trình độ. Chính vì vậy mà hàng loạt sai phạm của các đơn vị cấp dưới liên tục xảy ra; vì khi Phó Tổng giám đốc chỉ đạo cơ sở thì họ nói “việc này đã báo cáo TGĐ và TGĐ chỉ đạo làm như thế này”. Chính vì vậy, các cấp phó không quản lý được các đơn vị làm cho họ luôn có sai phạm như: Phó TGĐ Nguyễn Thị Thu Hiền dính vụ tham nhũng ở tạp chí, VTV24, TT dự báo thời tiết; ông Lương Phó TGĐ dính vụ Quảng cáo, K+; ông Lam Kiết Tường Phó TGĐ dính vụ tham nhũng của cô Đào Tạp chí, vụ ông Phạm Phi Thường Giám đốc VTV Cần Thơ; ông Phó TGĐ Phạm Việt Tiến dính vụ tham nhũng lớn của ông Liết ở Trung tâm Mỹ thuật.

Trên đây là những vụ mà chúng tôi nắm được chính xác 100%, đề nghị các đồng chí cho kiểm tra; và đây cũng lý giải tại sao chỉ trong khoảng thời gian cầm quyền 5 năm, Đài không còn quỹ Phúc lợi. Thu nhập của CBCNVC xuống thấp, không còn dự phòng cho các khoản đầu tư, lý do là ông Minh và bè lũ tham nhũng ở Đài đã rút ruột hết rồi.

Rất mong các đồng chí cho kiểm tra trước khi tái bổ nhiệm ông Minh làm Tổng Giám đốc nhiệm kỳ 2016-2021.

Trân trọng!

Những cán bộ tâm huyết Đài THVN gửi đơn này.
tramthaiha
Posts: 453
Joined: Tue Sep 08, 2009 7:54 pm
Contact:

Post by tramthaiha »

Image

Máu Cuba trong cơ thể Việt Nam

Trần Trung Đạo
(Danlambao) - Báo Thanh Niên ngày 27 tháng 11 đăng một bài viết của Phạm Tiến Tư, nguyên Đại sứ CSVN tại Cuba với tựa “Vì Việt Nam, Cuba sẵn sàng hiến dâng đến cả máu của mình”.

Câu nói đó là của Fidel Castro phát biểu để ủng hộ CS Bắc Việt trong chiến tranh thôn tính miền Nam. Năm 1973, khi trở lại Việt Nam lần thứ ba, Castro đã lần nữa lập lại lời cam kết sẵn sàng góp máu.

Trước khi trình bày việc “góp máu” Cuba, thiết nghĩ nên lượt qua tình trạng và số lượng tù nhân chính trị tại Cuba vì số lượng tù ảnh hưởng đến số lượng máu.

Theo nhà xã hội học Juan Clark, chuyên gia hàng đầu về tình trạng áp bức tại Cuba, đã có khoảng 60 ngàn tù nhân bị giam trong các trại “cải tạo” khắp Cuba trong thập niên 1960. Cuba có hơn 550 nhà tù trên khắp đảo.

Theo cơ quan mật vụ Đông Đức Stasi, nhà cầm quyền CS Cuba giam giữ 15 ngàn tù nhân. Tuy nhiên, cơ quan Stasi không tính các nhà tù quân sự, trong đó giam khoảng 25 ngàn tù nhân thuộc giới đồng tính, lãnh đạo các tôn giáo, các thành phần “chống phá cách mạng”, v.v...

Mặc dù chiếm Cuba từ tháng Giêng 1959, mãi đến 2006, nhà cầm quyền CS Cuba vẫn còn giam giữ khoảng từ 339 đến 1000 tù nhân chính trị.

Trở lại với tuyên bố của Fidel Castro “Vì Việt Nam, Cuba sẵn sàng hiến dâng đến cả máu của mình”. Đó không phải là câu để cổ võ tinh thần mà là câu nói thật.

Cuba đã từng “đóng góp” máu của người Cuba để chuyền cho thương binh CSVN trong thời chiến. Tuy nhiên, có hai điểm chính của sự kiện góp máu Fidel Castro cố tình che giấu; thứ nhất, đó không phải là máu của dân Cuba tự nguyện hiến mà là máu của những tù nhân bị chế độ CS Cuba kết án tử hình, và thứ hai, không phải máu tặng không mà CS Bắc Việt phải trả lại Cuba 50 đô-la cho mỗi túi. Với 7 túi máu, mỗi tử tù đem lại cho nhà nước CS Cuba một thu nhập 350 đô-la. Như đã viết ở trên, Cuba có nhiều ngàn tử tù bị hành quyết tập thể; do đó, thu nhập từ xuất cảng máu hàng năm không phải nhỏ.

Tin tức này rất dễ gây xúc động cho các thương binh miền Bắc nên người viết xin ghi nguồn thật chi tiết. Độc giả chỉ cần google là đọc được nguyên văn.

Theo điều tra của Wall Street Journal ngày 30 tháng 12, 2005, bà Mary Anastasia O'Grady đăng lại báo cáo của Ủy Ban Nhân Quyền Liên Mỹ Châu (InterAmerican Human Rights Commission) ngày 7 tháng Tư, 1967:

"Vào 27 tháng Năm, 1966, 166 người Cuba, gồm dân sự và quân sự, bị tử hình, và phải tiến hành thủ tục y tế rút máu trung bình bảy túi mỗi người. Lượng máu này được bán cho Cộng Sản Việt Nam với giá 50 đô-la mỗi túi với hai mục đích vừa kiếm tiền đô và vừa đóng góp vào cuộc chiến tranh xâm lược của Việt Cộng."

“Mỗi túi máu tương đương nửa lít. Việc trích một lượng máu như vậy từ một người bị kết án tử hình gây cho nạn nhân tình trạng mất máu não, không còn ý thức, và tê liệt. Khi máu được trích xong, nạn nhân được hai người lính đặt lên cáng và khiêng tới địa điểm hành quyết.”

Chủ trương rút máu này có lịch sử bắt đầu từ nước CS anh em Đông Đức trước đây khi cơ quan an ninh nổi tiếng tàn ác Stasi rút máu tù để bán cho Hồng Thập Tự Bavarian. Cộng Sản Cuba áp dụng phương pháp của CS Đông Đức nhưng với tầm mức quy mô hơn.

Đề án Cuba Archive, một tổ chức nhân quyền phi lợi nhuận trích lời một cựu tù nhân Cuba bị tù từ 1963 đến 1968 tại nhà tù Boniato, Santiago de Cuba kể lại: “Nhà tù Boniato vào năm 1963 có khoảng 5,000 tù nhân. Mỗi buổi sáng hai hay ba tù nhân trên đường ra pháp trường phải ghé lại trạm rút máu của bịnh viện nhà tù, phía sau phòng đóng kín. Bởi vì tôi là một tù nhân tật nguyền, không thể đi bộ nên tôi bị giữ tại bịnh viện nhà tù. Dù họ không cho thấy nạn nhân, tôi chỉ đứng cách đó 20 mét và có thể nghe mọi thứ. Chúng làm tương tự như thế cho mọi tù nhân bị tử hình.”

Ủy Ban Nhân Quyền thuộc Tổ Chức Các Quốc Gia Châu Mỹ (OAS) trong báo cáo vào tháng Tư 1967 cũng đã tố cáo thực tế rút máu tù nhân tại nhà tù La Cabaña Fortress. Ngoài máu tử tù, thân nhân của tù nhân cũng phải bị “hiến máu” trước khi được phép thăm viếng. Con số thân nhân thăm tù và bị rút máu lên đến nhiều chục ngàn người.

Rút máu trong cơ thể người sống trước khi bắn chết là hành động dã man, phi nhân và vi phạm mọi luật quốc tế trong đó có The Code of Ethics of Blood Donation and Transfusion thuộc International Society of Blood Transfusion (ISBT) đã được Liên Hiệp Quốc chấp nhận.

Tử hình tập thể chấm dứt vào khoảng năm 1967 sau khi có cuộc nổi dậy của nông dân, nhưng kỹ nghệ xuất cảng máu của Cuba vẫn được tiến hành và nhận mức thu trung bình 30 triệu đô-la từ năm 1995 đến 2012. Giới cầm quyền CS Cuba không chỉ xuất cảng máu sang Việt Nam mà còn sang nhiều quốc gia khác trong đó có Canada.

Trong một bài viết ngắn trên Facebook mới đây, người viết có nhấn mạnh với những tội ác tày trời như thế, lẽ ra Fidel Castro, dù cao tuổi bao nhiêu, cũng phải sống để đối diện với sự thật và trả lời những câu hỏi của người dân Cuba.

Người dân bao giờ cũng là những người thực sự có quyền phán xét cuối cùng. Không một lãnh tụ thế giới nào tránh khỏi bị kết án nếu họ làm sai. Nhưng không, Fidel Castro chết nhẹ nhàng, chết êm thấm sau khi thọ đến 90 năm.

Castro qua đời mà không bị ai rút hết máu trong người cho đến khi bất tỉnh, như trường hợp anh nông dân 24 tuổi Angel Moisés Ruíz Ramos hay không đau đớn như trường hợp cô gái Lydia Peacuterez 25 tuổi có thai 8 tháng, bị cai tù đá vào bụng, máu của cô và của hài nhi cùng chảy cho đến khi hai mẹ con cùng chết trong nhà tù Cuba.

Nhiều người phê bình nhà cầm quyền CSVN tổ chức “Quốc tang” đúng ra nên gọi là đảng tang dành cho Fidel Castro, nhưng nghĩ cho cùng việc Nguyễn Phú Trọng và giới cầm quyền CSVN khóc cho Fidel Castro, lãnh tụ CS cuối cùng của thế kỷ 20 còn sót lại, cũng phải. Họ khóc cho Castro và cũng khóc cho chính họ. Castro có may mắn chết già nhưng liệu giới cầm quyền CSVN có được may mắn như thế hay không. Chưa chắc.

Trần Trung Đạo
thienthanh
Posts: 3384
Joined: Thu Jun 07, 2007 4:14 pm
Contact:

Post by thienthanh »

Image


" Vì sao cha con Phùng Quang Thanh lại bị bắt?"
Ngoài tội trạng phản quốc, tiếp tay cho Bắc Kinh, theo tài liệu báo cáo gửi Bộ Chính trị của Tổng Cục 2 tình báo Quân đội cho biết, 2 cha con Phùng Quang Thanh và Phùng Quang Hải đã bán đất của các dự án quốc phòng cho nhà đầu tư nước ngoài, chủ yếu là đến từ Trung quốc, đã trục lợi bất chính khoảng 12 tỷ USD làm tài sản riêng.

Sự kiện Bộ Quốc phòng CSVN vừa “trảm tướng” Đại tá CSVN Phùng Quang Hải – con trai ruột của cựu bộ trưởng quốc phòng CSVN Phùng Quang Thanh ở Tổng công ty 319 – một doanh nghiệp thuộc loại “khủng” của bộ này, cho thấy ít nhất một dấu hiệu nhóm lợi ích của Phùng Quang Thanh đã chính thức kết thúc.

Đại tá CSVN Phùng Quang Hải – con trai ruột của cựu bộ trưởng quốc phòng CSVN Phùng Quang Thanh – đã hiện diện trong một tâm thế không bình thường trong buổi “bàn giao chủ tịch hội đồng thành viên và tổng giám đốc của Tổng công ty 319”. Với gương mặt thất thần và buồn bã, trong lúc Đại tá Trần Thanh Tú - con trai Chủ tịch Trần Đại Quang người kế nhiệm cùng các quân nhân khác tươi cười vỗ tay vui vẻ.

Dư luận cho rằng, đây là lần xuất hiện hiếm hoi của Đại tá Phùng Quang Hải, vì từ sau đại hội 12, cùng với việc ông Phùng Quang Thanh không những không trở thành chủ tịch nước như một phương án nhân sự trước đó, mà còn bị loại khỏi Bộ chính trị và Ban chấp hành trung ương, người ta không còn nghe ai nhắc đến ông Phùng Quang Hải.

Vào năm 2009, Trung tá Phùng Quang Hải được cha của mình là Bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh bổ nhiệm làm Giám đốc Công ty 319 sau đổi thành Tổng công ty 319, được coi là thành phần “tuổi trẻ tài cao”. Tổng công ty 319 dưới thời ông Phùng Quang Hải đã được ưu đãi tối đa về cơ sở vật chất và tài chính. Nhiều nguồn tin cho biết đây là một đơn vị làm kinh tế quốc phòng có đất đai ở rất nhiều nơi. Riêng tại sân bay Tân Sơn Nhất, Tổng công ty 319 đã chiếm một khu đất lớn để làm sân golf Tân Sơn Nhất, theo đó khiến thu hẹp đất sân bay dân dụng và làm cho sân bay dân sự Tân Sơn Nhất trở nên quá tải, gần đây có lúc hàng chục máy bay phải bay lòng vòng trên trời vì không có chỗ đáp xuống. Đằng sau cái vỏ bọc là làm kinh tế cho quân đội, nhưng trên thực tế Tổng Công ty 319 là công ty rêng của gia đình tướng Phùng Quang Thanh và phe nhóm của mình. Chỉ trong vòng chưa đến 10 năm, thông qua việc sử dung quỹ đất của Bộ Quốc tại các vị trí trung tâm các đô thị lớn trong cả nước, để phục vụ cho việc xay cất, kinh doanh nhà, xây dựng các trung tâm thương mại, giải trí… mà các chủ đầu tư chủ yếu là các nhà thầu từ Trung Quốc.

Theo tài liệu báo cáo gửi Bộ Chính trị của Tổng Cục 2 tình báo Quân đội cho biết, 2 cha con Phùng Quang Thanh và Phùng Quang Hải đã trục lợi bất chính khoảng 12 ty USD làm tài sản riêng.

Nhưng cái đó chỉ là chuyện cách đây 7-8 năm, thời kỳ mà Đại tướng Phùng Quang Thanh vẫn còn nắm chắc quân đội trong tay, có thể chi phối được các cá nhân trong đảng, kể cả các nhóm lợi ích khác. Song mọi việc cũng đều có những bước ngoặt, cái gì đến sẽ tất phải đến, và Đại tướng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang, từ đỉnh cao quyền lực, nay đã nằm trong vòng lao lý.

Hẳn chúng ta còn nhớ, vào tháng 6/2015 – nửa năm trước khi đại hội 12, quan hệ Việt – Trung đột nhiên căng thẳng bất thường, bình luận của báo Boxun, Trung Quốc khi đó đã bình luận về lập trường của ban lãnh đạo Việt nam rằng: "Nhưng gần đây, sau khi tình hình Biển Đông căng thẳng trở lại, giới lãnh đạo cao cấp ở Việt Nam đã có sự có thay đổi về lập trường. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lâu nay vẫn được coi là thân Trung Quốc, luôn ủng hộ quan hệ Trung - Việt hữu hảo, trước đó, ông nhiều lần nhấn mạnh quan hệ Trung Việt luôn luôn được duy trì trên cơ sở hữu nghị. Tuy vậy gần đây nhất, ông Trọng đã có những biểu hiện chứng tỏ cho thấy giới cao cấp Việt Nam đã có sự chuẩn bị đối phó với Trung Quốc. Qua một số phát biểu của ông Nguyễn Phú Trọng gần đây đã chứng tỏ nhiều nhân vật cao cấp phái thân Trung Quốc đã thay đổi chính kiến để chuyển sang thân Mỹ.".

Và vào chính thời điểm đó, chính trường Việt Nam đã nổ ra một vụ scandal rất lớn: thông tin đồn đại lan rộng về vụ tướng Phùng Quang Thanh “đi Pháp chữa bệnh” và sau đó “bị ám sát tại Paris”.

Tuy nhiên, sau vô số tin đồn, Đại tướng Phùng Quang Thanh lại xuất hiện trở lại trong bộ quân phục với hàm cấp Đại tướng trước thời gian các hội nghị trung ương 13 và 14 – khóa 11 diễn ra. Tuy nhiên, ông Thanh chỉ xuất hiện với một không gian và thời gian cực kỳ hạn hẹp, để rồi biến mất ngay sau đó.

Có tin cho rằng ông Thanh bị quản thúc trong Bộ Quốc phòng…

Vậy những cái đó có liên quan gì đến việc biến mất đầy bí ẩn khỏi chính trường của Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt nam Phùng Quang Thanh?

Sự biến mất đầy bí ẩn của Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt nam Phùng Quang Thanh, một nhân vật được coi là thân Trung quốc đã làm xôn xao dư luận. Đã có nhiều phỏng đoán về khả năng biến mất của người đứng đầu quân đội, cho dù thông tin từ truyền thông nhà nước cho biết một cách chính thức rằng, ông Phùng Quang Thanh đang chữa bệnh tại Pháp và sẽ về nước.

Không phải ngẫu nhiên mà khi đó, Thiếu tướng Lê Mã Lương, Anh hùng Quân đội nguyên Giám đốc Viện bảo tàng Quân đội đã cho rằng, nếu có chiến tranh với Trung quốc thì dàn lãnh đạo Bộ quốc phòng hiện nay phải thay hết thì mới đánh Trung quốc được.

Điều đó cho thấy, vào thời điểm trước tháng 6/2015 thì hầu hết lãnh đạo của Bộ Quốc phòng lúc đó có xu thế thân và giữ vai trò quan trọng trong phe thân Trung quốc của Tổng Bí thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, người vốn được coi là cầm đầu một thế lực chính trị trong chính trường Việt nam, hòng đối chọi với phe cải cách có xu hường thân phương Tây của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Dưới tựa đề "Phái thân Hoa thất thế và tai nạn của Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam", báo Boxun, Trung Quốc thời điểm đó có bình luận về tình hình chính trường và nội bộ của ban lãnh đạo Việt nam đã khẳng định:


"Các nhà quan sát hiện nay cho rằng trong giới cấp cao ở Việt Nam lâu nay đang tồn tại hai lực lượng thân Trung Quốc và thân Mỹ. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là người đứng đầu phái thân Trung Quốc, vốn là người ủng hộ quan hệ hữu nghị với Trung Quốc. Còn Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là nguời thuộc phái thân Mỹ, và có mưu cầu kiến lập một quan hệ mật thiết về kinh tế với Mỹ...

... Mới đây, trong cuộc trả lời phỏng vấn báo Thanh Niên, ông Nguyễn Phú Trọng đã nói: "Rất nhiều nguời hỏi tôi, nếu có chiến tranh với Trung Quốc, chúng ta cần có sự chuẩn bị như thế nào?". Tuy không nói nhiều, nhưng Nguyễn Phú Trọng đã chứng tỏ cho thấy giới lãnh đạo cao cấp Việt Nam đã có biểu hiện sẵn sàng đối phó với Trung Quốc. Đó là ba nhân vật đứng đầu (Tổng bí thư, Chủ tịch nước và Thủ tướng Chính phủ) đã thể hiện lập trường đối kháng với Trung Quốc. Điều này khiến cho nguời ta tin rằng phái thân Trung quốc trong ban lãnh đạo ở Việt Nam đã đầu hàng phái thân Mỹ."

Đánh giá về việc biến mất của Đại tướng Phùng Quang Thanh, cũng theo Boxun có ý nghĩa rất quan trọng đối với kết quả của Đại hội Đảng CSVN lần thứ XII, mà theo họ đấy là thời điểm ngã ngũ trong việc đấu đá và tranh giành quyền lực trong nội bộ ban lãnh đạo cao cấp của Đảng CSVN. Bài viết khẳng định:

"Năm 2016 tới đây, sau Đại hội Đảng CSVN giới lãnh đạo của Việt Nam sẽ có thay đổi lớn, Nguyễn Tấn Dũng đứng đầu phái thân Mỹ rất có thể giành được vị trí Tổng Bí thư, điều đó cho thấy việc loại bỏ phái thân Trung quốc sẽ là đòi hỏi tất yếu trong giới lãnh đạo Việt Nam. Sự ra đi của Đại tướng Phùng Quang Thanh gần đây cho thấy, đây là kết quả tất yếu của tình hình này. Đến lúc đó, phái thân Mỹ sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối, còn phái thân Trung Quốc khó có thể trụ được trước sức mạnh của phái thân Mỹ do Nguyễn Tấn Dũng đứng đầu. Điều đó cho thấy, có lẽ các lãnh đạo cao cấp thân Trung quốc buộc phải chấp nhận, và họ sẽ bị loại bỏ khỏi giới lãnh đạo cao cấp Việt Nam để trở thành những nhân vật bên lề và cuối cùng phái thân Hoa cũng sẽ phải rời khỏi chính trường Việt nam."

Mặt khác, lâu nay Đại tướng Phùng Quang Thanh luôn không chỉ là đối thủ mà còn là một vật cản trở vô cùng lớn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong việc thâu tóm toàn bộ quyền lực về tay mình. Trước ĐH, giới phân tích vẫn cho rằng việc ông Phùng Quang Thanh sẽ giữ một trong 4 vị trí tứ trụ, mà cụ thể là chức vụ Chủ tịch nước là điều chắc chắn. Song ông Dũng thì không muốn như vậy, vì ông ta muốn nhất thể hóa chức vụ Tổng Bí thu và Chủ tịch nước và do chính bản thân ông Dũng nắm giữ.

Nhờ một thông tin tuyệt mật của tình báo Mỹ, một kế hoạch chính biến chống lại Thủ tướng do Phùng Quang Thanh cầm đầu dưới sự chỉ đạo từ cơ quan tình báo Bắc Kinh, nên cơ quan tình báo của Bộ Công An do tướng Tô Lâm chỉ huy đã phát hiện. Đây là một kế hoạch nhằm "úp sọt" Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào tháng 5/2015, thông qua việc sử dụng nhóm tướng lĩnh thuộc TC2 kết hợp với sử dụng một nhóm sĩ quan thuộc Bộ Tư lệnh Thủ đô Hà Nội và Quân khu 9 hòng bắt cóc để vô hiệu hóa Thủ tướng Dũng trong một chuyến đi công tác phía Nam.

Khi vụ việc vỡ lở, thì Đại tướng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh, đã quyết định ở lại Pháp để tiếp tục chữa, nhưng thực chất là để nghe ngóng binh tình, do bị cáo buộc là kẻ cầm đầu.


Đó là lý do vì sao Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã ngồi vào chiếc ghế của người thống lãnh quân đội Việt nam tại Đại hội thi đua quyết thắng toàn quân lần thứ IX năm 2015 diễn ra sáng 1/7/2015, tại Hà Nội, do Quân ủy Trung ương - Bộ Quốc phòng đã tổ chức.

Một thông tin rất đáng chú ý mà lúc đó ít người quan tâm, đó là, theo Cổng thông tin của Bộ Quốc phòng đưa tin cho biết "Sáng 3/7/2015, tại Hà Nội, thực hiện các Quyết định của Thủ trưởng Bộ Quốc phòng, Bộ Tư lệnh Thủ đô Hà Nội tổ chức Hội nghị Bàn giao nhiệm vụ Tư lệnh và Chính ủy BTL Thủ đô Hà Nội. Đến dự có Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội, Bí thư Đảng ủy BTL Thủ đô Phạm Quang Nghị; Thượng tướng Ngô Xuân Lịch, Bí thư Trung ương Đảng, Ủy viên Thường vụ Quân ủy Trung ương, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị (TCCT) QĐND Việt Nam.

Tại hội nghị, Trung tướng Phí Quốc Tuấn đã tiến hành bàn giao chức vụ Tư lệnh BTL Thủ đô Hà Nội cho Thiếu tướng Nguyễn Doãn Anh, nguyên Phó Tư lệnh Tham mưu trưởng BTL Thủ đô Hà Nội; Trung tướng Lê Hùng Mạnh bàn giao chức vụ Chính ủy BTL Thủ đô Hà Nội cho Thiếu tướng Nguyễn Thế Kết, nguyên Phó Chính ủy BTL Thủ đô Hà Nội."


Điều đó đã khiến nhiều người đã đặt câu hỏi vì sao cả Tư lệnh và Chính ủy Bộ tư lệnh thủ đô Hà nội lại nghỉ cùng một thời điểm? Song nếu chú ý sẽ thấy, thông tin từ Cổng thông tin Bộ Quốc phòng đã không giải thích rõ lý do, mà chỉ vắn tắt là "thực hiện các Quyết định đột xuất của Thủ trưởng Bộ Quốc phòng".

Bộ Tư lệnh Thủ đô Hà Nội trực thuộc Bộ Quốc phòng Việt Nam, khoảng 20 năm trở lại đây vốn được coi là thành trì của phe bảo thủ của ông Nguyễn Phú Trọng, lớp chỉ huy như Tư lệnh Bộ tư lệnh thủ đô Hà nội Trung tướng Phí Quốc Tuấn và Chính ủy Trung tướng Lê Hùng Mạnh giữ chức vụ từ đó đến nay chắc chắn phải là người tin cẩn của phe này. Theo thông lệ, thì tư lệnh lực lượng quân đội làm nhiệm vụ bảo vệ thủ đô - trung tâm đầu não chính trị, có ý nghĩa ví như một tấm áo giáp để bảo vệ chế độ đòi hỏi phải hết sức trung thành.

Vì vậy, ngoài việc thay đổi chớp nhoáng lãnh đạo ở Bộ Tư lệnh Thủ đô Hà Nội và Quân khu 9, Bộ Chính trị đồng ý để Đại tướng Phùng Quang Thanh từ Pháp trở về nước với điều kiện phải ở lại trong trụ sở Bộ Quốc phòng và được xuất hiện với sự giám sát chặt chẽ.

Sau khi âm mưu đảo chính bị bại lộ, theo yêu cầu của ông Dũng, vụ này cần phải được xử lý nghiêm, tuy vậy do các bằng chứng chưa thật rõ ràng để khẳng định ai là người chủ mưu, trong lúc ông Phùng Quang Thanh đã thừa nhận thiếu trách nhiệm do buông lỏng quản lý. Đồng thời đích thân Tổng BT Nguyễn Phú Trọng đứng ra đảm bảo với lý do để tránh sự xáo trộn trong nội bộ quân đội do vụ việc này gây ra, sẽ ảnh hưởng tới uy tín của ban lãnh đạo.

Nhưng quan trọng hơn, là phía Bắc Kinh đã lên tiếng mạnh mẽ, ngoài việc cho phi cơ, tàu chiến, và lực lượng quân đội gây sức ép, trên không, trên biển, trên bộ. Quốc vụ viện TQ còn ra nghị quyết cho phaep quân đội TQ mang quân ra bảo vệ thành quả XHCN ở nước ngoài. Nghĩa là phia TQ sẽ sử dụng vũ lực đối với Hà nội trọng vụ này. Trước sưc ép quá lớn từ phía Bắc Kinh, nên Bộ Chính trị đã chấp nhận và thống nhất chỉ xử lý nội bộ đối với nhóm tướng lĩnh tổ chức đảo chính bất thành.

Cuồi cùng là ông Phùng Quang Thanh đã chính thức bị loại khỏi cuộc chơi quyền lực và vỡ giấc mộng sẽ trở thành Chủ tịch nước khóa 12. Ngoài ra cũng có không ít các Ủy viên Bộ Chính trị và cả Tổng Bí thư phải chịu trách nhiệm liên quan đến vụ việc này. Đó là cái đích của ông Dũng nhắm tới, đồng thời khiến cho Đại tướng Phùng Quang Thanh sững sờ vì trở tay không kịp.

Song vấn đề cơ bản nhất thì đây là vấn đề thâm thù các nhân giữa Nguyễn Tấn Dũng và Phùng Quang Thanh, mâu thuẫn này đã đến đỉnh điểm và cả 2 đã phải chơi nhau sát ván, kể cả việc đoạt sinh mạng lẫn nhau.


Cũng từ đó, cậu quý tử của Đại tướng Phùng Quang Thanh là Đại tá Phùng Quang Hải cũng biến mất. Cũng là lúc, hai cha con Phùng Quang Thanh – Phùng Quang Hải với nhiều bê bối lớn về chính trị và tham nhũng đã bị khui ra. Sau khi tướng Thanh không còn xuất hiện nữa, thì ông Phùng Quang Hải cũng bị đã quản thúc (hoặc tạm giam) cũng như sử dụng các biện pháp ngăn chặn cần thiết.

Sự kiện cách chức đối với ông Phùng Quang Hải ở Tổng công ty 319, thay bằng Đại tá Trần Thanh Tú - con trai Chủ tịch Trần Đại Quang chỉ là bước khởi đầu cho việc trấn an dư luận trong việc loại bỏ Đại tướng họ Phùng ra khỏi cuộc chơi đẫm máu này. Tiếp tới đây, truyền thông nhà nước sẽ tổ chức đấu tố 2 cha con Đại tướng Phùng Quang Thanh trên các phương tiện truyền thông đại chúng, đẻ tố cáo hành vi bán nước và tham nhũng. Điều đó có nghĩa là, ông Phùng Quang Thanh và gia tộc họ Phùng đã trên đà suy giảm về quyền lực tạo điều kiện để những thế lực chính trị khác thay thế. Đến lúc này, giới phân tích đã chú ý tới tương lai của TBT Nguyên Phú Trọng, người với vai trò bảo kê cho tướng Phùng Quang Thanh.

Sơn Hà
tramthaiha
Posts: 453
Joined: Tue Sep 08, 2009 7:54 pm
Contact:

Post by tramthaiha »

Image

Tiền từ "khúc ruột dư ngàn dặm" và sự sống còn của chế độ CSVN


Trường Sa
(Danlambao) - ...Mỗi năm, người Việt nước ngoài gửi về 9,4 tỉ đô giúp cho sự sống còn của chế độ và 600 triệu đô để giúp người thân. Như vậy, Cộng đồng người Việt hải ngoại có thực sự còn là một cộng đồng tị nạn chính trị và một cộng đồng chống lại chế độ độc tài, đảng trị CSVN?...

Báo Thanh Niên lề đảng đăng bài chạy tít "Hơn 70% kiều hối chảy vào sản xuất" đã đánh tan luận cứ "tiền của người Việt nước ngoài gửi về Việt Nam là chỉ vì tình thương, hỗ trợ thân nhân gia đình".

Theo bài báo này, mỗi năm những người Việt tị nạn cộng sản, vốn từng được các nước Tây phương chấp nhận định cư với lý do tị nạn chính trị, đã gửi về nước hơn 10 tỉ đô la. Con số này gia tăng mỗi năm 10%. Trong vòng 25 năm qua, cộng đồng hải ngoại đã tiếp tế cho nước CHXHCNVN khoảng 120 tỉ đô.

Trong số 120 tỉ đô này, phần lớn đến từ cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ.

Theo quan chức cộng sản Nguyễn Hoàng Minh, hiện là Phó giám đốc Ngân hàng Nhà nước chi nhánh thành Hồ, trong 10 tỉ đô là mỗi năm thì trong tổng số tiền gửi về:

- 72% chảy vào lĩnh vực sản xuất kinh doanh,

- 22% là kinh doanh bất động sản,

- Chỉ có 6% là được dùng cho việc hỗ trợ người thân.

Trong nhiều năm qua, để sống còn, đảng CSVN đã bán tháo tài nguyên, nhượng đất nhượng biển cho ngoại bang và vay nợ đời này đời sau trả. Một trong những nguồn nợ lớn là ODA nhưng nguồn vay này luôn có nhiều điều kiện đi kèm. Ngược lại, nguồn vốn của người Việt hải ngoại gửi về thì hoàn toàn không có một điều kiện gì cả. Tất cả đã gián tiếp hay trực tiếp giúp cho sự sống còn của chế độ độc tài.

Với tổng cộng 94% (72% sản xuất kinh doanh + 22% là kinh doanh bất động sản) tức là khoản 9,4 tỉ đô được người Việt nước ngoài tuôn về trong nước mỗi năm để làm ăn đã "giúp nhiều doanh nghiệp giải quyết bức bối về vốn", theo lời của báo Thanh Niên.

Mỗi năm, người Việt nước ngoài gửi về 9,4 tỉ đô giúp cho sự sống còn của chế độ và 600 triệu đô để giúp người thân. Vậy thì cộng đồng người Việt hải ngoại có thực sự còn là một cộng đồng tị nạn chính trị và một cộng đồng chống chế độ độc tài, đảng trị CSVN?

04.12.2016
Trường Sa
danlambaovn.blogspot.com
Post Reply

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 0 guests