Đời sống quanh ta

quangminh
Posts: 548
Joined: Thu May 27, 2010 1:54 am
Contact:

Post by quangminh »

Image

Sự Thật không đúng như lời dụ dỗ ngọt ngào ..

Chuyện Kinh Doanh với Việt-Cộng

Nguyễn Thái Hải
Năm 2002 hai tỉnh Long An và Đồng Tháp bị một con lũ lụt nặng nề. Tại Victoria, một số nguời có thiện tâm đa đứng ra gây quỹ cứu trợ đồng bào nạn nhân lu lụt. Tôi không trong ban tổ chức nhung đuợc nhờ về Việt Nam chuyển trên 25 ngàn Úc kim và 10 ngàn viên thuốc Panadon đến tận tay đồng bào bão lụt.

Tôi cùng ba nguời bạn đều sống tại Victoria về Việt Nam lần đó. Tất cả mọi chi phí đều từ tiền túi của bốn nguời chúng tôi bỏ ra. Khi về đến Việt Nam chúng tôi nhờ một nguời bạn liên lạc qua Hội Hồng Thập Tự để thu xếp xin phép cho chúng tôi đi phát tiền và thuốc. Danh sách nguời đuợc phát thì do chánh quyền địa phuong cung cấp. Mỗi gia đinh đuợc nhận 200 ngàn đồng Việt Nam và 20 viên thuốc.


Trong chuyến đi cứu trợ lần ấy chúng tôi có chụp hình và quay phim để mang về tặng cho bà con cung nhu những nhà mạnh thuờng quân ủng hộ làm bằng chứng. Chúng tôi cung đem những biên nhận với chữ ký từng nguời về Úc, nhờ đó bà con rất bằng lòng với cách làm việc của bốn anh chị em chúng tôi.

Thế rồi năm sau lại thêm một trận lu lụt. Trận lụt lần này nặng hon, bao trùm cả miền Tây và miền Trung Việt Nam. Tôi và số anh em tự đứng ra tổ chức. Kết quả gây quỹ hết sức mỹ mãn, thu đuợc gần 50 ngàn Úc kim và 40 ngàn viên thuốc Panadon. Chúng tôi lại lên đuờng về Việt Nam cứu trợ nạn nhân bão lụt. Chuyến đi này có thêm ba nguời nữa cùng đi với chúng tôi. Vì số thuốc quá nhiều nên chúng tôi mới chia cho từng nhóm mang theo các chuyến bay khác nhau. Tôi lãnh 10 ngàn viên thuốc và 5 ngàn Úc kim. Tôi đi truớc hai hôm nên đem ra khỏi phi truờng an toàn. Số còn lại thì các anh em khác mang đi, về tới Việt Nam hai ngày sau, nhung khi ra cửa phi truờng tất cả số thuốc đều bị tich thu dầu rằng chúng tôi có giấy của các tiệm thuốc tây bên Úc cấp đa hiến tặng cho đồng bào bị lu lụt. Không biết số thuốc bị Việt cộng tịch thu này đa vào tay ai ?
Mặc dầu hầu hết thuốc đa bị tịch thu chúng tôi vẫn tiếp tục công tác cứu trợ. Khi cứu trợ đồng bào miền Tây xong phái đoan chúng tôi tiếp tục ra miền Trung. Vì thấy số nhân lực nhiều quá nên tôi không đi theo. Tôi mới đi về quê thăm nguời nhà bên tôi cung nhu bên vợ tôi.
Khi về quê, tôi thấy bà con mình thì nhiều và nghèo khổ quá, công việc làm ăn thì khó kiếm tiền. Sẵn kinh nghiệm doanh thuong tại Úc, tôi mới nghi ra cách tạo công ăn việc làm cho nguời thân, cung mong bớt gánh nặng cho mình ở bên nầy.
Cùng thời điểm đó cộng sản tuyên truyền rằng nguời nuớc ngoài đuợc quyền đứng tên làm chủ bất đông sản tại Việt Nam.

Nghe thế tôi mua khách sạn Đại Lộc số 271 đuờng Lê Thánh Tôn Sài Gòn. Khách sạn này đa xây dựng trên 10 năm và đa qua 2 đời chủ. Khách sạn này cao 10 tầng và khi mua lụât su cho biết giấy tờ hợp lệ và đầy đủ.

Khi mua do không đủ tiền tôi đa đem giấy tờ tới Ngân Hàng Nhà Nuớc Việt Nam để vay 4 trăm ngàn Úc kim và đa đuợc chấp thuận cho vay.
Nhung chỉ 6 tháng sau bọn Việt cộng đa đem luật rừng ra nói chuyện. Chúng bảo rằng khách sạn này xây cất bất hợp lệ, giấy phép chỉ cho xây 5 tầng. Đúng là luật rừng vì nếu không hop lệ làm sao Ngân hàng lại cho vay.
Rồi chúng bắt tôi phải muớn nguời đập dỡ bỏ đi 5 tầng. Trong thời gian tháo dỡ phải nói rằng không có cảnh nào khổ cho bằng không điện nuớc. Khi trời mua nuớc từ trên đổ tràn xuống duới. Nuớc làm hu hết đồ đạc của các phòng ở bên duới. Vậy mà bọn cộng sản liên tục tới hăm dọa, hối thúc, khủng bố tinh thân tôi và gia đinh.
Hon 6 tháng trời sống trong cái cảnh nhu vậy, sau khi sửa chữa hoàn tất, tôi quyết định bán để chạy khỏi Việt Nam khỏi phải sống với loài thú vật cộng sản.
Trong khi bán tôi gặp biết bao nhiêu phiền toái, phải chi từ trên xuống duới rồi từ duới lên trên mới bán đuợc. Khi bán đuợc mặc dầu lỗ hon phân nửa bọn chúng bắt tôi phải đóng thuế. Trên thế giới ngày nay chỉ có bọn Việt cộng mới bắt buộc nguời bán lỗ mà phải đóng thuế.

Chua hết khi đem tiền về Úc chúng lại bắt tôi phải đóng thuế một lần nữa vì chuyển tiền ra khỏi Việt Nam. Cuối cùng tôi quyết định chuyển tiền qua trung gian (chợ đen) dù chịu lỗ nhung không để bọn Việt cộng tiếp tục hút máu mình. Tính ra tôi đa mất gần một triệu Úc kim chỉ vì tin theo Việt cộng.
Tôi kể lại kinh nghiệm xuong máu tôi đa trải qua để mong là một bài học, là một tấm guong cho những ai muốn trở về làm ăn với Việt cộng.

Về Viêt-Nam là phải chịu luật rừng và cuối cùng là phải bỏ của chạy giữ nguời.
Chính vì không thể dụ dỗ đuợc đồng huong mang tiền về cúng cho cộng sản, bọn chúng mới đẻ ra cái tổ chức tay sai Hội Doanh Nhân Việt kiều, Việt Gian để dụ dỗ và tiếp tục bòn rút đồng tiền mồ hôi nuớc mắt chúng ta đa tạo ra.
Tôi nhiệt tình ủng hộ việc Cộng Đồng đa đứng ra tổ chức cuộc biểu tình “lên án Việt gian” vào ngày 25 tháng 9 này tại Footscray.

Việc làm của Cộng Đồng giúp cho đồng huong Việt Nam phân biệt bọn Việt gian, Việt Cộng và đừng dại gì mang tiền về Việt Nam làm ăn, kinh doanh mà tiền mất tật mang.

Nguyễn Thái Hải
quaichao
Posts: 1186
Joined: Mon Jun 11, 2007 5:32 am
Contact:

Post by quaichao »

Bị phạt vì sex quá ầm ĩ

Image
Ảnh minh họa: Shine.yahoo.com.
Một cặp tình nhân trẻ người Đức đã bị hàng xóm kiện vì làm "chuyện ấy" quá ồn ào, khiến mọi người không thể ngủ được.
Đôi uyên ương quá nồng nhiệt chuyện chăn gối này là cô Stefanie Mueller, 24 tuổi và anh Zetsch Lucas, 25 tuổi ở ngoại ô thành phố Lichtenberg, Đức.

Cảnh sát cho biết họ đã nhận được mười đơn than phiền từ những người hàng xóm về đôi này trong tháng 7 vừa qua. Những người này kêu ca rằng họ luôn phải thức giấc giữa đêm bởi những âm thanh tế nhị quá lớn phát ra từ ngôi nhà của cặp tình nhân.

Theo Telegraph, cô Stefanie Mueller và anh Zetsch đã được triệu tập tới tòa theo luật chống ô nhiễm tiếng ồn, nhưng họ từ chối trả tiền phạt 86 bảng.

Vương Linh
thienthanh
Posts: 3386
Joined: Thu Jun 07, 2007 4:14 pm
Contact:

Post by thienthanh »

Tô mì của người lạ

Bích Ngọc phỏng dịch
"Câu chuyện này tôi nhận được từ một người bạn ở Malaysia gửi qua email. Chuyện cũng bình thường thôi nhưng tôi chợt xúc động vì đã có lúc tôi cư xử giống như cô bé trong truyện. Tôi cũng mong câu chuyện rất thường này được đăng để may ra cô con gái lớn của tôi, người hay bỏ nhà đi sau khi bị tôi mắng, có thể đọc được".

Tối hôm đó Sue cãi nhau với mẹ, rồi không mang gì theo cô đùng đùng ra khỏi nhà. Trong lúc đang lang thang trên đường phố, cô mới nhớ ra rằng mình chẳng có đồng bạc nào trong túi, thậm chí không có đủ mấy xu để gọi điện về nhà.
Cùng lúc đó cô đi qua một quán mì, mùi thơm bốc lên ngào ngạt làm cô chợt cảm thấy đói ngấu. Cô thèm một tô mì lắm nhưng lại không có tiền!
Người bán mì thấy cô đứng tần ngần trước quầy hàng bèn hỏi: "Này cô bé, cô có muốn ăn một tô không?"
"Nhưng... nhưng cháu không mang theo tiền..." - cô thẹn thùng trả lời.
"Được rồi, tôi sẽ đãi cô - người bán nói - Vào đây, tôi nấu cho cô một tô mì".
Mấy phút sau ông chủ quán bưng tới cho cô một tô mì bốc khói. Ngồi ăn được mấy miếng, Sue lại bật khóc.
"Có chuyện gì vậy?" - ông ta hỏi.
"Không có gì. Tại cháu cảm động quá!" - Sue vừa nói vừa lấy tay quẹt nước mắt.
"Thậm chí một người không quen ngoài đường còn cho cháu một tô mì, còn mẹ cháu, sau khi cháu cự cãi đã đuổi cháu ra khỏi nhà. Chú là người lạ mà còn tỏ ra quan tâm đến cháu, còn mẹ cháu... bả ác độc quá!" - cô bé nói với người bán mì...
Nghe Sue nói, ông chủ quán thở dài: "Này cô bé, sao lại nghĩ như vậy? Hãy suy nghĩ lại đi, tôi mới chỉ đãi cô có một tô mì mà cô đã cảm động như vậy, còn mẹ cô đã nuôi cô từ khi cô còn nhỏ xíu, sao cô lại không biết ơn mà lại còn dám cãi lời mẹ nữa?"
Sue giật mình ngạc nhiên khi nghe điều đó.

"Tại sao mình lại không nghĩ ra nhỉ? Một tô mì của người lạ mà mình cảm thấy mang ơn, còn mẹ mình đã nuôi mình hàng bao năm qua mà thậm chí mình chưa bao giờ tỏ ra quan tâm đến mẹ dù chỉ một chút. Mà chỉ vì một chuyện nhỏ mình lại cự cãi với mẹ".

Trên đường về cô thầm nghĩ trong đầu những điều cô sẽ nói với mẹ: "Mẹ ơi, con xin lỗi. Con biết đó là lỗi của con, xin mẹ tha thứ cho con..."
Khi bước lên thềm cửa, cô thấy mẹ đang mệt mỏi và lo lắng vì đã tìm kiếm cô khắp nơi. Nhìn thấy Sue, mẹ cô nói: "Sue, vào nhà đi con. Chắc con đói bụng lắm rồi phải không? Cơm nước mẹ nấu xong nãy giờ rồi, vào mà ăn ngay cho nóng..."

Không thể kềm giữ được nữa, Sue òa khóc trong tay mẹ.

"Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ cảm kích những hành động nhỏ mà một số người chung quanh làm cho chúng ta, nhưng đối với những người thân thuộc, nhất là cha mẹ, chúng ta lại xem sự hy sinh của họ là sự đương nhiên..."
Tình yêu và sự quan tâm lo lắng của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng ta được tặng từ khi mới chào đời.
Cha mẹ không bao giờ mong đợi chúng ta trả công nuôi dưỡng, nhưng..
Liệu có bao giờ chúng ta biết quý trọng sự hy sinh vô điều kiện này của cha mẹ chúng ta không?
vuphong
Posts: 2749
Joined: Sun Jun 03, 2007 12:31 am
Contact:

Post by vuphong »

Công dụng bất ngờ của nước dừa đối với những người uống rượu

Hồng Quang theo tuần báo Time


Đối với người dân ở miền Nam VN trước đây cùng với cây chuối, có lẽ cây dừa là hình ảnh thân quen nhất. Chỗ nào có nước là thấy có dừa và mỗi khi trưa hè, không có món uống giải khát nào tuyệt hơn một trái dừa xiêm mới hái trên cây xuống uống ngay tại chỗ!

Phương Tây không có dừa, nhưng nước dừa không xa lạ với họ, có điều nó không phổ thông. Đột nhiên ký giả Charlie Duerr “báo động” với những người hay dự party uống nhiều rượu là không có thức uống nào tuyệt hơn để giải cái cơn đau đầu buổi sáng do uống rượu mạnh đêm qua bằng một cốc nước dừa.

Lễ Thanksgiving bắt đầu chuỗi ngày ăn uống và mua sắm ở phương Tây từ đây đến năm mới nên chắc chắn kinh nghiệm của Duerr trên tuần báo Time sẽ được nhiều “tay nhậu” bắt chước.

Duerr kể lại là ‘không có món uống nào giải độc tốt hơn nước dừa cho một hangover (cảm giác nhức đầu khô hốc sau một đêm uống nhiều rượu mạnh), dù là Gatorade, Blood Mary hay gì đi nữa. Chỉ sau 1 giờ uống cốc nước có vị ngọt dễ chịu, nuớc dừa ngấm vào máu, Duerr đã thấy “đỡ hẳn và tỉnh táo liền”.

Cách đây 10 năm, khi cơ quan Lương Nông LHQ (FAO) được cấp giấy phép để sản xuất loại nước dừa tươi đóng chai mà vẫn bảo quản được các chất bổ dưỡng của nó, một viên chức FAO ghi nhận nước dừa đóng chai vẫn có 5 chất electrolytes (electrolytes là chất giúp truyền tải điện trong máu nhờ các ions) như trong máu của người (trong lúc loại nước ngọt Gatorade chỉ có 2).

Viên chức này nói ‘nước dừa đúng là nước của sự sống (the fluid of life). Nước dừa tươi ít calories, không có chất béo và ít ngọt hơn nhiều loại nước trái cây khác. Trong các trường hợp khẩn cấp, nó đã được dùng làm nước truyền tĩnh mạch để cấp cứu bệnh nhân khi không có dung dịch truyền mạch sẵn’

Nhưng nhiều triệu “tay nhậu” không đến nỗi bị như thế, vẫn cảm thấy nước dừa quả có tính giải độc tuyệt vời, làm cơ thể có nước trở lại, biến mất cơn nhức đầu. Theo Lilian Cheung, một chuyên gia dinh dưỡng tại đại học Havard, thì chính các electrolytes trong nước dừa đã giúp đỡ rất nhiều trong việc “chữa cháy” này.

Nước dừa là món uống phổ thông từ bao đời qua của các dân tộc nhiều vùng nhiệt đới trên thế giới. Giờ đây giới thể thao chú ý nhiều đến giá trị dinh dưỡng của nó. Trong năm 2009, doanh số nước dừa đóng hộp bán ra ở Mỹ lên tới 50 triệu đô la.

Coca Cola và Pepsi đã mua 2 thương hiệu nổi tiếng là Zico và O.N.E. Thương hiệu thứ ba là VitaCoco có một tên tuổi sáng giá đầu tư vào là nữ ca sĩ Madona. Những người ủng hộ nước dừa đã ca tụng đủ thứ phẩm chất của nó, từ tăng cường hệ miễn nhiễm cơ thể đến tính cách làm giảm đau cho phụ nữ khi bị hành kinh.

Tuy nhiên theo Cheung thi cần phải “tỉnh táo” để thấy hiện chưa có bất cứ cuộc nghiên cứu khoa học nào chứng minh những rêu rao trên là đúng, kể cả việc cho là uống nước dừa nhiều có thể làm giảm thấp nguy cơ bị bệnh ung thư.

Nhưng hiện nay giới kỹ nghệ vẫn hào hứng với nước dừa và Coca đã tung thêm sản phẩm Code Blue được quảng cáo là ‘loại nước dừa chứa nhiều electrolytes, rất tự nhiên’, được dân đi làm vào sáng thứ hai hoan nghênh nhiệt liệt sau một ‘party hoành tráng’ tối chủ nhật trước đo.

Nhưng Duerr than thở: “Nước dừa ác liệt thật, trong lúc mọi người đang ca tụng tính ‘cứu bồ’ của nó cho dân nhậu thì các tay bartenders lại sáng chế các kiểu cocktails lừng lẫy pha với…nước dừa, thế có hại anh em không. Chắc lại phải có màn nghiên cứu nước dừa có tác dụng giải nhiệt mấy tay ham uống cocktails nước dừa này mất!”

Hồng Quang theo tuần báo Time
hoanghoa
Posts: 2259
Joined: Wed Jun 06, 2007 11:50 pm
Contact:

Post by hoanghoa »

Hai điều đáng hổ thẹn của đàn ông liên quan đến tiền
Với đàn ông biết kiếm tiền, có hai điều đáng hổ thẹn. Hổ thẹn lớn nhất là kiềm tiền đưa cho vợ bao trai. Hổ thẹn thứ nhì là hàng sáng ngửa tay xin vợ ít tiền ăn sáng và đổ xăng, hay đôi khi xin thêm chút nữa để gặp gỡ bạn bè, thăm viếng người thân. (Thanh)

Vợ hay chồng nên quản lý tài chính?

Các cụ nói “chồng như cái giỏ, vợ như cái hom”. Nhưng câu ấy xưa rồi, khi mà mọi việc chi tiêu chỉ là chuyện gạo muối, còn nguồn thu là những cót thóc trong nhà.

Chúng ta phải hiểu hoàn cảnh lịch sử của cha ông. Đàn ông cày cuốc, lo đóng gạch làm nhà. Đàn bà lo việc cấy gặt, cơm nước, chợ búa. Hầu hết các nhu cầu là tự cấp tự túc, rất ít chỗ cho mối quan hệ tiền hàng, chỉ là chuyển hóa từ thóc lúa sang những thứ không tự sản xuất được như lọ muối hay củ dưa hành. Vì thế, mặc định là đàn bà quản lý tài chính. Nếu các bà mà có muốn hoang thì cũng phải bán thóc đi, và không khó để người chồng phát hiện. Lý do khác là ngày xưa hôn nhân bền vững, rất khó có chuyện đàn bà bỏ chồng.

Thời nay không còn hoàn cảnh như thế nữa. Thu chi đa dạng và khó lường. Con người giao tiếp nhiều. Ai cũng có thể lạm quyền, lạm chi, và ai cũng có thể sa ngã. Và tài chính là vấn đề khó nhất trong cuộc sống, thứ quyết định mọi nhu cầu, chi phối mọi mối quan hệ, thứ tạo ra người dư giả và người thiếu thốn, người giàu và người nghèo.

Tài chính là thành quả của lao động. Chi tiêu là nghệ thuật của sử dụng tài chính. Không phải anh kiếm được nhiều tiền thì sẽ giàu, vì anh có thể còn chi tiêu nhiều quá số tiền đó. Không phải anh kiếm được ít tiền thì sẽ nghèo khó, vì anh có thể biết dành dụm và làm cho đồng tiền đó sinh sôi.

Nói đến đây, chắc các bạn sẽ đồng ý với tôi rằng, phái nữ không phải là những người giỏi quản lý tài chính hơn. Những người giàu nhất thế giới hầu hết là đàn ông. Và những doanh nhân thành đạt không cần người vợ làm hom.

Với đàn ông biết kiếm tiền, có hai điều đáng hổ thẹn. Hổ thẹn lớn nhất là kiềm tiền đưa cho vợ bao trai. Hổ thẹn thứ nhì là hàng sáng ngửa tay xin vợ ít tiền ăn sáng và đổ xăng, hay đôi khi xin thêm chút nữa để gặp gỡ bạn bè, thăm viếng người thân. Và nếu họ kinh doanh, sẽ thật là nực cười nếu phải giải trình và nhận được sự thông qua của người vợ, hầu hết là không hiểu bằng họ về “thương vụ” đó.

Dẫu vậy, cũng không đáng tự hào gì khi người đàn ông phải đong lọ nước mắm, đếm củ dưa hành. Vì chính những người nội trợ biết rõ nhất họ đang cần gì, và thích hợp để cân đối các khoản chi đó, lại thường là người vợ trong gia đình. Nghĩ rộng ra một chút, người đàn ông bị chi phối bởi những suy tính chi tiêu vụn vặt trong gia đình sẽ khó mà dành tâm trí để nghĩ những điều lớn hơn được.

Tôi nghĩ nên có quy tắc về quản lý tài chính trong gia đình. Ai là người lo chợ búa, cơm nước, chi tiêu gia đình thì quản lý ngân sách chi tiêu chung. Ngân sách đó có thể là góp chung của cả hai vợ chồng, hoặc của người kiếm được nhiều tiền nhưng ít có thời gian chăm sóc gia đình, cụ thể và tỷ lệ như thế nào tùy vào hoàn cảnh và thỏa thuận. Ngân sách đó được ổn định hàng tháng, và có thể điều chỉnh tùy theo tình trạng tài chính chung, đủ để bảo đảm cuộc sống gia đình tương xứng với năng lực tài chính của gia đình đó. Với tôi, người vợ quản lý ngân sách đó.

Ngoài ngân sách đó, mỗi người nên có khoản riêng để chủ động cho việc chi tiêu cá nhân. Để không ai phải ngửa tay xin ai, thì mới có sự tôn trọng lẫn nhau. Khoản đó nhiều hay ít tùy thuộc vào đặc điểm công việc của từng người, và có thể phụ thuộc cả năng lực kiếm tiền của từng người.

Nhưng phải có một khoản chung khác: tiết kiệm. Vì sẽ phải có những tình huống rủi ro phải chi tiêu bất thường, cần mua sắm vật dụng đắt tiền, hay to hơn là chuyện tậu xe, mua nhà. Một gia đình bình thường thì hai vợ chồng nên cùng biết và cùng kiểm soát khoản này, để tránh một bên lạm dụng.

Trong trường hợp số tiền mà một trong hai người, hoặc cả hai, kiếm được vượt qua cả những khoản ngân sách cần sử dụng nói trên – thường là khi họ kinh doanh – thì phần vượt trội đó nên có quản lý độc lập. Ai kiếm được tiền người ấy quản lý. Vì không ai hiểu rõ hơn giá trị của đồng tiền mà chính họ kiếm được, và chính họ là người chịu trách nhiệm thích hợp nhất cho việc làm phát đạt hay phá tán số tiền đó.

Vì cách tốt nhất là mỗi người phải chịu trách nhiệm trước hết với mỗi hành vi của mình chứ không phải ai khác. Ủy thác hoàn toàn cho một người là nuôi dưỡng thói ỷ lại và vô trách nhiệm, để lại hậu quả là sự than trách người khác khi có sự cố.

Nếu việc này được thực hiện minh bạch hay có thỏa thuận, nó sẽ không trở thành nhân tố cản trở hạnh phúc vợ chồng, nhưng lại là chìa khóa cho sự tự chủ của mỗi người. Còn khi một trong hai người đã không có thiện ý vun đắp hạnh phúc, việc trói chân nhau bằng tiền là vô nghĩa, hoặc biến chúng ta thành nô lệ của đồng tiền.

Cuối cùng, tôi kể cho các bạn nghe về hai câu chuyện của gia đình tôi để tái khẳng định rằng, câu “chồng như cái giỏ, vợ như cái hom” đã là xưa cũ. Chuyện thứ nhất về cậu tôi, lái xe tải Nam – Bắc từng kiếm rất nhiều tiền, mua nhà mua đất giao cho vợ giữ, rồi vợ bài bạc cắm hết nhà, đất vào ngân hàng, giờ mợ tôi ra nước ngoài sống với họ hàng, còn cậu tôi ở trong một căn hộ nhỏ còn lại, không còn khoản lo về già.

Chuyện thứ hai về chính bản thân tôi, người góp công hoàn toàn về kinh tế trong gia đình, luôn dành cho gia đình một ngân sách chi tiêu thỏa đáng (4-5 năm trước, tôi giao cho vợ quản lý chi tiêu 50% thu nhập, và tôi trực tiếp chi tiêu khoản phát sinh cho gia đình thêm chừng 20-30% thu nhập nữa, trong tổng thu nhập chừng 10 triệu của tôi), và chỉ có tăng chứ chưa có giảm, nhưng khi tôi kiếm được thêm nhờ kinh doanh và quản lý số đó, vợ tôi bất mãn vì “không được quyết định gì cả”.

Một năm rưỡi trước chúng tôi ly hôn, tôi để lại cho cô ấy một căn hộ, một ki-ốt, một khoản tiền để làm ăn (tất cả đều do tôi tạo dựng) để tôi được nuôi con, chỉ vài tháng sau cô ấy bán ki-ốt để sửa nhà, không đầy một năm sau bán nốt nhà để mua ôtô và đi thuê nhà. Còn tiền của tôi vẫn không ngừng sinh sôi sau khi ly hôn, mà không cần ai phải làm hom cả, dù tôi đã sống với người vợ mới.

Chúc các bạn hạnh phúc, nhưng cũng cần phải có sự tự chủ tối thiểu về tài chính!

An Thanh
tankhoasinh
Posts: 838
Joined: Sat Jun 23, 2007 4:20 am
Contact:

Post by tankhoasinh »


Image

Dấu hiệu cảnh báo các bệnh hiểm nghèo
Những dấu hiệu cảnh báo đau tim:

- Khó chịu ở ngực. Thường diễn ra trên vài phút hay biến mất rồi bị lại, cảm giác giống như đè ép, nặng ngực hay đau.
- Khó chịu ở nửa trên thân người. Có thể đau hay khó chịu ở một hay hai tay hay ở lưng, cổ, hàm hay vùng bao tử
- Thở gấp.Thường đi kèm với khó chịu ở ngực nhưng cũng có thể xảy ra trước đó
- Các triệu chứng khác. Bao gồm vã mồ hôi lạnh, buồn ói hay đầu óc quay cuồng.


Dấu hiệu cảnh báo các bệnh hiểm nghèo

Có những triệu chứng tưởng chừng rất mơ hồ nhưng nếu bạn không chủ quan, sớm nhận biết và được chẩn đoán đúng, nhiều khả năng giúp bạn "thoát" được những căn bệnh hiểm nghèo.

1. Dấu hiệu cảnh báo ung thư

Khi ung thư vừa phát sẽ không thấy đau đớn hay có dấu hiệu nào nên các xét nghiệm tầm soát là rất quan trọng. Khi ung thư phát triển theo các loại khác nhau, các dấu hiệu cảnh báo có thể xuất hiện.

Tuy nhiên, những dấu hiệu này có thể xuất phát từ nguyên nhân khác. Nên đi gặp bác sĩ. Trong nhiều trường hợp phát hiện và điều trị ung thư càng sớm càng có nhiều cơ may chữa dứt bệnh.

Ung thư bàng quang:

- Tiểu ra máu. Nước tiểu có màu đỏ sậm hay mờ nhạt, lợn cợn.
- Đau buốt khi tiểu.
- Đi tiểu nhiều lần hay tiểu gấp

Ung thư vú:

- Cảm thấy có một cục u dày lên trong ngực, vùng xung quanh, dọc theo vùng xương cổ và dưới bầu vú hay vùng nách.
- Thay đổi kích cỡ hay hình dáng bầu vú.
- Chảy nước (không phải sữa) hay máu từ núm vú.
- Thay đổi màu sắc hay cảm giác ở da vú. Núm vú, hay quầng vú (vùng thâm xung quanh núm vú). Da vú bị co rút, nhăn hay có vảy.

Ung thư đại tràng, trực tràng:

- Thay đổi thói quen đi cầu
- Táo bón. Đi cầu nhiều lần và hay phân lỏng bất thường.
- Cảm thấy ruột luôn đầy.
- Máu nằm trong hay ngoài phân. Có thể màu đỏ sậm hay đỏ tươi.
- Phân ra hẹp hơn bình thường.
- Bao tử phình to, đầy hay co rút.
- Thường sình hơi.
- Sụt cân không lý do.
- Mệt mỏi thường xuyên.

Ung thư thận:

- Tiểu ra máu
- Một khối ở vùng hông
- Đau mơ hồ vùng lưng hay vùng hông
- Ho không rõ nguyên nhân trên ba tuần

Ung thư phổi:

- Ho kéo dài, có thể là ho vì hút thuốc trở nên nghiêm trọng hơn.
- Tức ngực. Có người bị đau lưng.
- Khàn tiếng.
- Thở đứt quãng hay khò khè.
- Viêm phổi hay viêm cuống phổi nhiều lần.
- Ho ra máu.
- Mệt mỏi, ăn không ngon, sụt cân.
- Cảm thấy vai, cánh tay, bàn tay yếu đi.

Ung thư buồng trứng:

Thường không có triệu chứng sớm. Khi có triệu chứng, các dấu hiệu bao gồm:

- Sưng nề hay khó chịu vùng bụng dưới
- Cảm thấy đầy bụng sau bữa ăn nhẹ. Sụt cân và chán ăn
- Đầy bụng, khó tiêu, buồn ói
- Tiêu chảy, bón hay tiểu nhiều lần
- Chảy máu từ âm đạo

Thường thì ung thư đã phát tán ở thời điểm phát hiện

Ung thư tuyến tiền liệt:

Ung thư tuyến tiền liệt giai đoạn sớm thường không có triệu chứng. Nếu có các dấu hiệu này là:

- Đi tiểu nhiều lần, nhất là về đêm
- Khó tiểu, nhất là lúc bắt đầu, khó giữ lại nước tiểu hay không tiểu được
- Dòng nước tiểu yếu hay bị gián đoạn
- Đau hay cảm giác rát bỏng khi đi tiểu
- Đau khi phóng tinh
- Máu trong nước tiểu hay tinh dịch
- Đau kéo dài hay cứng vùng phía dưới lưng, hông hay bắp đùi.

Ung thư tinh hoàn:

- Một khối ở tinh hoàn
- Cảm giác nặng ở bìu
- Đau âm ỉ vùng bụng dưới hay ở hang
- Đột ngột có nước ở bìu
- Đau hay khó chịu một bên tinh hoàn hay bìu
- Vú to lên hay nặng

Đàn ông từ 15 tuổi trở lên nên tự khám tinh hoàn đều đặn để phát hiện khối u hay thay đổi kích thước, hình dạng tinh hoàn

Ung thư họng:

- Khàn tiếng hay thay đổi giọng nói
- Khối ở vùng cổ hay cảm giác có một cục trong họng
- Ho kéo dài
- Khó nuốt. Cảm giác nặng hay rát bỏng khi nuốt
- Thường xuyên bị khó tiêu và nóng ngực. Hay bị ói hay nghẹn.
- Đau trong ngực hay trong họng

2. Những dấu hiệu cảnh báo tiểu đường:

1/3 người bị tiểu đường không biết mình mắc bệnh. Nên đi gặp BS ngay nếu bạn có ít nhất một trong các dấu hiệu sau :

- Tiểu nhiều lần
- Khát quá mức
- Đói quá mức
- Sụt cân bất thường
- Mỏi mệt
- Bứt rứt
- Mờ mắt

Ở tiểu đường type 1, các triệu chứng diễn ra nhanh chóng hơn. Với loại này, cơ thể không tạo được Insulin hay số lượng rất ít
Ở tiểu đường type 2, các triệu chứng diễn ra chậm hơn. Cơ thể không tạo ra đủ Insulin hay tạo ra không đúng cách. Loại này thường gặp ở người trên 40 tuổi, béo phì và không tập thể dục.

Tiền tiểu đường xảy ra trước khi bị tiểu đường type 2. Chẩn đoán và điều trị loại này giúp bạn không bị tiểu đường type 2.
Tiểu đường có thể diễn ra âm thầm không triệu chứng. Phát hiện và điều trị sớm giúp giảm nguy cơ biến chứng

3. Những dấu hiệu cảnh báo đau tim:

- Khó chịu ở ngực. Thường diễn ra trên vài phút hay biến mất rồi bị lại, cảm giác giống như đè ép, nặng ngực hay đau.
- Khó chịu ở nửa trên thân người. Có thể đau hay khó chịu ở một hay hai tay hay ở lưng, cổ, hàm hay vùng bao tử
- Thở gấp.Thường đi kèm với khó chịu ở ngực nhưng cũng có thể xảy ra trước đó
- Các triệu chứng khác. Bao gồm vã mồ hôi lạnh, buồn ói hay đầu óc quay cuồng

Triệu chứng thường gặp nhất ở cả nam lẫn nữ là đau hay khó chịu ở ngực... Nhưng phụ nữ thường có thêm các dấu hiệu khác như thở gấp, buồn ói,ói và đau lưng hay đau hàm
Nếu có dấu hiệu cảnh báo đau tim, nên đi cấp cứu ngay

4. Những dấu hiệu cảnh báo đột quỵ:

- Đột ngột bị tê hay yếu ở mặt, tay hay chân, đặc biệt ở một bên người
- Đột nhiên bị lẫn lộn, khó nói chuyện hay nói bậy bạ vô nghĩa
- Đột ngột khó nhìn ở một hay hai mắt
- Đột ngột khó đi, chóng mặt, mất thăng bằng hay không phối hợp được
- Đột ngột nhức đầu dữ dội không rõ nguyên nhân.

Đây là hướng dẫn chung. Nếu bạn có nhiều nguy cơ bệnh tật, cácxét nghiệm nên làm sớm hơn. Các xét nghiệm phụ trợ như tầm soát tiểu đường hay tăng nhãn áp cũng có thể cần thiết. Nên theo chỉ dẫn của bác sĩ.

Mặc dù hiếm, đàn ông vẫn có thể bị ung thư vú và nếu thấy một cục trong vú nên đi gặp bác sĩ.
quaichao
Posts: 1186
Joined: Mon Jun 11, 2007 5:32 am
Contact:

Post by quaichao »

TÁO BÓN (Constipation)

Bác sĩ Nguyễn Văn Đức
Đời lắm nỗi bất công, kẻ thơ thới đi cầu, người nhó nhăn táo bón. Mỗi năm, có hơn 2 triệu rưỡi người ở Mỹ đi thăm bác sĩ vì táo bón.

Bón không những khó chịu, còn có thể làm nứt hậu môn gây đau, khiến bệnh trĩ nặng hơn, trực tràng sa xuống (rectal prolapse), phân vón chặt trong trực tràng gây đau bụng, buồn nôn, ói mửa, bí tiểu.

Chúng ta hay nghĩ cứ phải đi cầu đều mỗi ngày mới là bình thường, nên nhiều vị tưởng mình táo bón. Thực ra, thói quen đi cầu của người lớn chúng ta khác nhau nhiều lắm, từ vài lần mỗi ngày, đến vài lần mỗi tuần.

Theo định nghĩa, ta bị táo nếu có hai (hoặc hơn) những triệu chứng sau đây:

• Đi cầu ít hơn 3 lần mỗi tuần
• Khi đi cầu, phân hay cứng, ra thành cục nhỏ
• Khi đi cầu, hay phải rặn dữ phân mới chịu ra
• Khi đi cầu, hay phải dùng tay giúp phân ra
• Khi đi cầu, hay có cảm giác phân kẹt không ra
• Hay có cảm giác đi cầu không hết khi đã xong việc

Như vậy, nếu bạn đi cầu có 3 lần mỗi tuần thôi, song vẫn dễ dàng và thoải mái lắm, bạn... chưa bị táo bón.

Nguyên nhân táo bón kinh niên

Càng lớn tuổi chúng ta càng dễ bón. Các vị cao niên thường ít ăn rau trái cùng những thực phẩm giúp chống bón, không uống đủ nước, ít vận động hơn người trẻ, uống nhiều loại thuốc có thể gây bón.

Rất nhiều nguyên nhân khác nữa gây bón:

• Bất thường về cấu trúc của đường tiêu hóa: bướu (như ung thư ruột già), trực tràng lồng vào nhau hoặc bị sa, thòng ( rectal intussusception or prolapse, rectocele ).

• Bất thường cơ năng ( functional abnormality ): bệnh ruột quá nhạy cảm ( irritable bowel syndrome ).

• Bệnh nội tiết: bệnh tiểu đường, bệnh suy tuyến giáp trạng ( hypothyroidism ), bệnh cao hoặc thấp chất calcium trong máu ( hypercalcemia, hypocalcemia ).

• Bệnh thần kinh: aganglionosis, intestinal pseudo-obstruction, multiple sclerosis, Parkinson’s disease.

• Mang thai.

• Thuốc dùng: rất nhiều thuốc có thể gây bón: anticholinergics, antidepressants (chống sầu buồn), antiparkinsonian agents (chữa bệnh run Parkinson), calcium-channel blochers (chữa cao áp huyết), iron supplements (thuốc chứa chất sắt), opiates (thuốc chứa chất nha phiến), v.v..

Trong những trường hợp táo bón không tìm thấy nguyên nhân rõ rệt, có lẽ bón gây do ruột già chuyển động chậm slow colonic transition ) hoặc sàn vùng chậu không làm việc đàng hoàng ( pelvic floor dysfunction , các bắp thịt vùng chậu và hậu môn không nới lỏng lúc chúng ta rặn khi đi cầu).

Kể bệnh và khám bệnh

Để giúp bác sĩ tìm ra nguyên nhân gây chứng bón khiến bạn buồn phiền, khi tâm sự với bác sĩ, bạn cho bác sĩ biết ba điểm quan trọng:

• Chứng bón mới đến thăm bạn đây hay ở với bạn đã lâu?
• Thực sự, bạn bảo bạn bị bón, bạn muốn nói: bạn ít khi đi cầu, phân bạn cứng, hay bạn phải rặn đỏ cả mặt khi đi cầu, hoặc bạn đi không hết phân, v.v.?
• Mỗi tuần, bạn thử nhớ, bạn đi cầu tổng cộng mấy lần?

Thế còn thuốc dùng, bạn có nhớ mang tất cả theo cho bác sĩ xem không. Kể cả những thứ mua không cần toa, như các thuốc chảy mũi, nghẹt mũi Dimetapp, Benadryl, Tavist , v.v.? Chúng có tính anticholernergic , hay gây bón. Và nhiều thuốc khác nữa. Tốt nhất, đi khám bệnh vì bất cứ triệu chứng gì, bạn đều đem theo thuốc cho bác sĩ xem.

Còn nữa. Bạn có đau bụng, đau vùng hậu môn khi đi cầu, bạn có xuống cân, chảy máu trực tràng ( rectal bleeding ) không? Trong lúc đi cầu, bạn có phải ngồi ở một vị trí nào đặc biệt để cố đi? Bạn có phải dùng tay ấn phía trước hậu môn, hoặc đưa tay vào âm đạo đè vào trực tràng ở phía sau để giúp phân ra không? (nếu vậy, bạn có thể bị thòng trực tràng, rectocele). Nếu cứ có cảm giác đầy đầy trong trực tràng, xin bạn cho biết luôn, để ta cùng nghĩ đến các bệnh sa trực tràng ( rectal prolapse ), trực tràng lồng vào nhau ( rectal intussusception ), và thòng trực tràng (rectocele). Những lúc bạn không đi cầu, phân bạn nó có tự ý rò ra không ( fecal incontinence ).

Trong lúc bạn kể bệnh, bác sĩ kín đáo để ý xem nét mặt bạn thế nào, có lộ những nét căng thẳng, buồn sầu chăng. Người căng thẳng, buồn sầu hay bị bón, và có khi đang dùng thuốc tâm thần khiến họ bón thêm. Rồi đến lúc thăm khám cho bạn, bác sĩ sẽ khám tổng quát trước, xem bạn có bệnh toàn diện nào ảnh hưởng cả đến sự hoạt động của bộ máy tiêu hóa bạn, chẳng hạn như các bệnh suy tuyến giáp trạng, bệnh run Parkinson, v.v.. Bác sĩ ngắm xem bạn có gầy còm, xanh xao không, vì bệnh ung thư ruột già có thể gây bón, còn làm ta xuống cân, mất máu. Khi khám hậu môn của bạn, bác sĩ sẽ để ý xem hậu môn bạn có vết nứt nào ( anal fissures ) hoặc có trĩ ( hemorrhoids ) khiến bạn đau, và đâm ngại đi cầu. Bác sĩ nhờ bạn rặn thử, như lúc đi cầu, để xem trực tràng của bạn có sa xuống không.

Sau đó, bác sĩ sẽ đưa ngón tay vào hậu môn bạn để thăm khám tiếp. Bạn chịu khó chút. Dùng ngón tay thăm như vậy, bác sĩ có thể khám phá bạn có vết nứt hậu môn, trĩ, mạch lươn (fistulas), đồng thời thẩm định xem cơ vòng hậu môn của bạn có còn làm việc đàng hoàng không. Bác sĩ lại nhờ bạn rặn như đi cầu lần nữa, để xem bên trong, trực tràng có thòng xuống bất thường lúc bạn rặn không, và cùng lúc, nếu cơ vòng hậu môn, lẽ ra nó phải dãn ra để phân bạn thoát ra dễ dàng, mà không, nó lại siết lại, thì đúng là nó không muốn làm việc rồi. Với ngón tay trong hậu môn bạn, bác sĩ cũng xem bạn có bị bướu trong trực tràng, có bị vón phân ( fecal impaction ), có khi thành một cục to như trái banh tennis, khiến bạn đã bón càng thêm bón, hoặc ngược lại, khiến phân cứ hay nhỉ ra, nhỉ ra những lúc bạn không đi cầu, khiến bạn thấy phiền quá.

Với những vị lớn tuổi mới bị bón đây, ta cẩn thận và nghĩ xa hơn chút, vì sợ ung thư ruột già là nguyên nhân làm bón. Nếu cùng với bón, có cả chảy máu trực tràng hoặc thiếu máu do thiếu chất sắt, ta nên nhờ bác sĩ chuyên khoa đường tiêu hóa soi toàn thể ruột già ( colonoscopy ) cho chắc ăn, kẻo có ung thư nó nằm đâu đó. Còn không (không chảy máu trực tràng, không thiếu máu do thiếu chất sắt), soi ruột không gấp, ta chụp phim ruột già, vì phim chụp có thể cho thấy ruột già hoặc trực tràng có to bự bất thường hay chăng ( megacolon or megarectum ).

Chữa trị

Bón ít khi gây do những nguyên nhân nguy hiểm, nên nếu việc thăm khám không cho thấy có gì lạ lắm, chúng ta có thể bắt tay ngay vào việc chữa trị, chưa cần phải thử máu hoặc làm những trắc nghiệm phức tạp.

Chữa bón gồm 4 bước, từ nhẹ nhàng đến nặng tay.

Bước đầu, bạn nên thường xuyên vận động (như đi bộ 30-45 phút mỗi ngày), uống nước cho đủ (6-8 ly nước mỗi ngày), và hàng ngày, bỏ ra 15-20 phút để nhẩn nha đi cầu. Hãy lắng nghe và đáp ứng những tín hiệu đòi đi cầu của bộ tiêu hóa, những tín hiệu này mạnh nhất sau khi ta ăn, nhất là sau bữa sáng. Nếu ta phe lờ, tín hiệu muốn đi cầu từ bộ tiêu hóa sẽ yếu dần rồi hết hẳn, nó thôi, không nhắc ta nữa.

Bạn nên ăn nhiều rau, trái cây, bran cerial, whole wheat bread, v.v., những thực phẩm chứa nhiều chất sợi (fiber) giúp ta đi cầu đều hơn. Mỗi ngày bạn cần khoảng 20-35 g chất sợi để chống bón. Bạn đang dùng thuốc gì nghi có thể gây bón ư, ta giảm lượng thuốc, hoặc đổi sang một thuốc khác không gây bón.

Nếu bạn không ăn đủ rau trái, bran cerial, whole wheat bread, v.v., để có đủ 20-35 g chất sợi mỗi ngày, ta sang bước thứ hai. Bác sĩ sẽ khuyên bạn dùng các thuốc cung ứng chất sợi ( polycarbophyl, psyllium, methylcellulose ) để đi cầu đều hơn. Còn phân của bạn quá cứng ư, bạn có thể dùng thuốc làm mềm phân ( stool softener ), như thuốc Colace .

Với những biện pháp trên, mà cái ruột của bạn vẫn ỳ ra, ta phải sang đến bước thứ ba, tuần 2-3 lần, dùng thêm các thuốc xổ có tác dụng thẩm thấu (osmotic laxatives) chứa chất muối magnesium ( magnesium citrate, magnesium hydroxide ), sodium phosphates, hoặc các chất đường không hấp thụ (nonabsorbable sugars) như lactulose, sorbitol . Các thuốc này tương đối lành, tuy nhiên, ta không nên dùng chúng cho những vị bị suy thận ( renal insufficiency ), hoặc phải ăn một thực phẩm lạt, ít chất muối sodium.

Bước thứ tư là bước cuối trong sự chữa trị bằng thuốc, gồm những thuốc xổ có tác dụng kích thích (stimulant laxatives), như các thuốc bisacodyl, senna , v.v., dùng cho những cái ruột già cứng đầu, không chịu làm việc gì cả. Đã đến bước này, mà cũng chẳng ăn thua, thì đúng là ta gặp phải cái ruột già ngoan cố.

Với những cái ruột già ngoan cố, ta cần tìm xem những nguyên nhân sâu xa bên trong gây bón. Những thử máu thường được làm, trường hợp chứng bón của bạn cứng đầu, không chịu thua những cách ta đã thử kể trên: TSH, calcium, glucose, creatinine, complete blood count (đếm máu toàn diện, hay được viết tắt CBC), để truy tìm các bệnh suy tuyến giáp trạng, cao hoặc thấp calcium trong máu, suy thận, những bệnh hay gây bón. Còn làm CBC (đếm máu toàn diện) để xem bạn có thiếu máu không, nếu có, ta nên nghĩ đến ung thư ruột già, một bệnh chúa hay gây thiếu máu.

Nếu mọi tìm hiểu với thử máu đều bình thường, và chứng bón của bạn nó vẫn quá lắm, không có mòi thuyên giảm, đây là lúc bạn cần được chuyển đến bác sĩ chuyên khoa đường tiêu hóa, để bác sĩ chuyên khoa soi đường tiêu hóa phía dưới của bạn ( sigmoidoscopy ) xem có gì lạ, và nếu cần sẽ làm những trắc nghiệm đặc biệt như đo lường sự chuyển động của ruột già ( measurement of colon transit ), đo áp suất vùng hậu môn-trực tràng ( anorectal manometry ), chụp phim lúc đang đi cầu ( defecography ), v.v.. Sự chữa trị sau đó sẽ tùy vào kết quả của những trắc nghiệm đặc biệt này. Thỉnh thoảng, có chứng bón, hết thuốc chữa, vì trị liệu nào cũng vô phương, cách trị cuối cùng là đành cắt hẳn ruột già ( colectomy ).

Ôi, bón khiến nhiều người chúng ta đau khổ, mặt mày tư lự. Cũng may, thường nó không do nguyên nhân nguy hiểm. Bạn tăng cường vận động, uống cho đủ nước, ăn nhiều rau trái cùng những thực phẩm giúp chống bón, tránh những thuốc có thể gây bón, tập thói quen đi cầu đều mỗi ngày (nghe theo tiếng gọi của bộ tiêu hóa, đi ngay lúc nó muốn), thường bón sẽ bớt.
dailien
Posts: 2456
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Post by dailien »

Ông Phật Mũi Đen

Có một Ni cô trên đường tìm chân lý đã chắt chiu nhờ thợ tạc riêng cho mình một tượng Phật nhỏ cỡ chừng gang tay bằng gỗ ngoài thếp vàng. Tượng Phật đó rất đẹp và Ni cô rất trân quí; đi đâu cũng mang theo, và thường đốt hương cúng dường cho Phật nữa.

Năm tháng trôi qua, Ni cô vẫn luôn mang vác tượng Phật trên vai đi khắp nơi. Một ngày kia, nghĩ mình cũng lớn tuổi rồi, Ni cô dừng chân lại một ngôi chùa nhỏ miền quê; nhưng chùa này lại có rất nhiều tượng Phật lớn nhỏ. Mỗi vị Phật đều có bàn thờ riêng cả. Nhìn lại pho tượng Phật nhỏ xíu của mình, Ni cô thấy trong lòng ái ngại qúa. Ở nhờ chùa người ta nên khó lập bàn thờ riêng cho Phật mình, Ni cô đành phải thờ ké bàn thờ vậy.

Từ hồi nào đến giờ, Ni cô thường đốt hương trầm cúng dường "Phật của mình", nay trong cảnh thờ chung như vậy, Ni cô thấy trong lòng bất ổn; mấy ông Phật trụ xứ nhiều quá, ông nào ông nấy to lớn, lỗ mũi to như qủa quít thế kia thì hít hết khói hương trầm, còn gì cho ông Phật của mình nữa. Thiệt thòi cho Phật mình quá!

Ngày đêm suy nghĩ, Ni cô tìm được một kế thượng sách. Ni cô lấy giấy và ống nhựa nhỏ quấn lại với nhau thành hình một cái phễu (ống quặn) vừa đủ khói xông lên hun thẳng vào mũi ông Phật mình. Hay qúa, thế là mấy ông Phật trụ xứ kia đừng hòng ngửi ké nhá. Ni cô rất hoan hỷ, trong lòng vui sướng, ăn ngủ ngon lành.

Trải qua mấy tuần lễ đốt hương xông thẳng vào mũi Phật, cái lỗ mũi tượng Phật của Ni cô đen thui đầy muội hương trong khi mấy pho tượng Phật trụ xứ chẳng có sao hết. Cái lỗ mũi đen trên pho tương Phật bằng vàng làm cho pho tượng trông xấu xí, kỳ cục hơn các tượng Phật khác.

Ối chao, làm Phật rồi mà còn khổ thế.
Khổ thay, khổ thay!

Vấn đề then chốt nhất của người đi tìm chân lý giải thoát là phải phân biệt rõ ràng ranh giới giữa Yêu, Ghét, Tham Đắm và Ràng Buộc. Cái ranh giới đó hay bị lẫn lộn nhập nhằng với nhau, nhưng thực ra, chúng khác nhau đấy.

Sự ràng buộc đắm trước là một tai họa, một nguy hiểm giết chết Tình Yêu. Không có một vật gì nguy hiểm hơn, độc hại hơn lòng chiếm hữu dính mắc.

Bạn phải cố gắng hiểu cho kỹ điểm này, rồi chúng ta đi vào cốt truyện.
Rất nhiều người đã lầm lẫn Tình Yêu và sự Chiếm Hữu. Chiếm Hữu không phải là mặt trái, không phải là một phần của Tình Yêu gì cả. Nó là sự đối nghịch hoàn toàn.

Tình Yêu (viết hoa) không đơn thuần có ý nghĩa là tình yêu nam nữ, mà còn là tình yêu quê hương, tình yêu cha mẹ, tình yêu chúng sanh, v.v... Một thứ tình yêu bao la không biên giới, không phân biệt màu da, chủng tộc, quốc gia gì cả. Sức mạnh Tình Yêu Đại Đồng này có công năng tiêu hủy cái tự ngã vị kỷ hẹp hòi của bạn để bạn hòa hợp mình vào với mọi người, với chúng sanh, với vũ trụ và sẽ giúp bạn thăng hoa nhân cách tới mức tối thượng. Hơn thế nữa, Tình Yêu Đại Đồng đó sẽ giúp bạn đối diện dễ dàng với cái chết, và từ đó, bạn cũng sẽ dễ dàng thực tập thiền định.

Tình Yêu sâu thẳm hơn cái Chết, Thiền Định sâu thẳm hơn Tình Yêu. Trong thiền định, tự ngã của bạn phải vắng bóng; cái tự ngã của bạn phải chết đi. Khi bạn không dính mắc bám víu một cái gì, khi bạn hòan tòan thoát ly ra được cái ngục tù "Tự Ngã" thì bạn mới thể nhập được vào Đại Định.

Danh từ tiếng Anh "Ecstasy" rất dẹp và có ý nghĩa. "Ecstasy" có nghĩa là đứng bên ngoài, đứng ngoài lề. Nhưng trong đạo Phật, "Đại Định" mang ý nghĩa sâu xa hơn, hàm xúc hơn, triệt để hơn ý nghĩa xuất thần, nhập định rất nhiều.

Thiền Phật giáo không đơn thuần là trạng thái xuất thần, đi vào những cảnh giới lạc thú như các cõi trời mà là nghệ thuật kiến chiếu vào thể tánh của chúng ta; nó chỉ con đường từ triền phược đến giải thoát, nó đưa chúng ta đến uyên nguyên của cuộc sống, uống ngụm nước đầu nguồn, cởi bỏ tất cả những sự ràng buộc chấp mắc. Khi nhập vào đại định, ta có thể khai phóng tất cả năng lực nội tại và tự nhiên tích tập trong mỗi người chúng ta ( Thiền Luận của Dr. Suzuki). Nghệ thuật trong thiền chính là nghệ thuật học cách Chết. Chết con người khốn nạn tầm thường này để trở thành một con người mới toàn thiện hơn. Do đó, Tình Yêu có nghiã là chết đi cái tự ngã nhỏ hẹp ích kỷ để sống an lạc và chia xẻ hạnh phúc với mọi người, mọi loài... Nó khác xa tính chất độc hại của sự chiếm hữu ràng buộc.

" Có một Ni cô trên đường đi tìm chân lý đã dành dụm tiền nhờ tạc một tượng Phật bằng gỗ thếp vàng. Tượng Phật đó rất đẹp và Ni cô đi đâu cũng mang theo kè kè... "

Từng chữ một trong câu truyện này cần phải giải thích trọn vẹn. "Một Ni cô" Tại sao lại là một ni cô mà không phải là một ông thầy tăng? Có phải vì đầu óc và trái tim phụ nữ rất chật hẹp và thích chiếm hữu cho nên nhân vật cốt truyện là một ni cô?

Chúng ta khoan phê bình đánh giá vội. Không phải chỉ riêng có phụ nữ mới có tánh ích kỷ, hẹp hòi, tham lam, đố kỵ, nhiều tật xấu đâu, mà những ngừơi đàn ông cũng có những tật xấu đó. Nhưng trước hết, chúng ta thử phân tích "Tại sao người đàn bà ích kỷ, sở hữu nhiều hơn đàn ông?" — Bởi vì tánh ích kỷ sở hữu thoát thai từ sợ hãi.

Phụ nữ là một linh vật yếu đuối về thể chất. Vì sự yếu đuối thể chất đó, họ cần nương dựa; họ cần được bảo vệ. Từ những ngày đầu của thời kỳ khai thiên lập địa, phụ nữ đã phải nương dựa vào cánh đàn ông để được che chở và bảo vệ khỏi thú dữ để sinh tồn. Lâu dần, họ trở nên phụ thuộc và tự biến mình thành cái bóng sau lưng người đàn ông. Và càng yếu đuối chừng nào, họ càng sợ thêm chừng đó, càng sợ lại càng chiếm giữ ràng buộc, sợ mất đi sự che chở, sợ mất đi sự bảo vệ, sợ mất đi sự nương dựa. Ngay cả khi họ đang đựơc bảo vệ, họ cũng vẫn cảm thấy không hài lòng thỏa mãn. Họ vẫn cảm thấy bất an, lo sợ sẽ mất đi cái an toàn, cái phao che chở đó, và từ đó, tánh chiếm hữu ràng buộc tự lợi nẩy sanh, không muốn chia xẻ với ai cái họ đang nắm giữ. Vì thế, trong câu truyện, hình ảnh ni cô, người phụ nữ, đã được lựa chọn. Song, bạn cần phải nhớ kỹ rằng không có sự khác biệt gì nếu bạn mang thân tướng đàn ông mà ích kỷ, hẹp hòi, không rộng lượng thì thể chất đàn ông nhưng tánh khí đàn bà đó. Điều đó còn tệ hơn nữa, phải không? Còn phụ nữ nào xả bỏ được tánh vị kỷ sở hữu thì hơn hẳn đàn ông rồi còn gì. Như vậy, sự khác biệt không phải đặt trên vấn đề nam giới hay nữ giới mà đặt trên cơ bản phong cách hành xử.

Nghe rằng Mahavira đã nói "Phụ nữ không thể nào giác ngộ được trừ phi người ấy trở thành đàn ông." Và mọi người tin theo nghĩ rằng phụ nữ phải cố gắng làm tất cả những việc phước đức để kiếp sau tái sanh lại làm phái nam. Thực ra, ý nghĩ đó quả là buồn cười và ngờ nghệch. Mahavira muốn nói là còn tư tưởng ích kỷ chiếm hữu đó thì không thể nào giác ngộ được chứ không phải nói còn cái thân tướng đàn bà là không gíac ngộ — vì còn sợ, còn chiếm hữu thì không Tình Yêu, không Thiền Định được.


"Ni cô đó tạc một pho tượng Phật bằng gỗ thếp vàng và đi đâu, Ni cô cũng mang theo."


Từ lúc tạc tượng Phật thếp vàng, Ni cô ngủ không an giấc vì lo sợ kẻ nào đó sẽ đột nhập vào rinh mất pho tượng quí này đi. Đang đi trên đường, nếu có ai chợt nhìn vào tay nãi trong có tượng Phật, Ni cô cũng giật thót người, cảm thấy bất an nghĩ rằng biết đâu họ biết trong túi có tượng Phật thếp vàng và sẽ cướp đi mất. Pho tượng trở thành gánh nặng, trở thành hàng rào cản bước tiến giải thoát của Ni cộ Tâm trí Ni cô xoay vần với lo sợ, bất an, và dính mắc. Còn chỗ trống nào đâu để an lạc giải thoát lọt vào! Pho tượng đã trở thành tâm điểm chiếm hữu, lo sợ và thờ phụng.

" Năm tháng trôi qua. Ni cô vẫn luôn mang tượng Phật đi khắp đó đây. Và một ngày kia, Ni cô dừng chân lại một ngôi chùa làng có rất nhiều tượng Phật..."

Thời gian trôi qua, không có dấu hiệu giác ngộ gì. Mang kè kè một tượng Phật như thế mà không thấy gì à? không giác ngộ gì sao? Lạ thật.
Phật là Giác ngộ, là Giải thoát, là Đại Ngã, là Chân Tâm, là Bản Thể; nhưng bạn không thể giác ngộ chân lý giải thoát đó nếu bạn vẫn vác nặng hành trang ràng buộc, chấp trước và vị kỷ. Dù bạn có mang vác trên vai bao nhiêu pho tượng Phật đi chăng nữa thì cũng dã tràng xe cát biển đông mà thôi.

Bên Trung Hoa, Nhật Bản, người ta đã xây dựng rất nhiều đại tự, đại tháp để thờ Phật. Ở Trung Hoa, có một ngôi cổ tự thờ 10,000 tượng Phật. Tuy nhiên, dù có hàng 10,000 tượng đi chăng nữa cũng chẳng giúp ích được gì cho ta cả nếu ta không chịu tu tập đọan trừ Tham Sân Si, Ngã Mạn, Tà Kiến, v.v...

Tượng Phật chỉ là một biểu trưng cho sự giác ngộ giải thoát; chiêm ngưỡng lễ lạy tượng Phật để tự nhắc nhở vốn sẵn có Phật tánh. Phật tánh có ở trong anh, có ở trong tôi, có ở trong em, có ở trong người giàu sang quyền quí cũng như ở trong kẻ ăn mày khốn khổ kia.

Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh!
Tất cả chúng sanh đều thành Phật!
Tất cả chúng sanh đều bình đẳng!

Hãy tìm một vị Phật sống. Hãy tìm vị Phật sống trong ta. Đừng rong ruỗi tìm cầu bên ngoài. Đừng trông chờ mong đợi sự cứu độ. Đừng dập đầu van lạy các ngẫu tượng cầu xin giải thoát. Vì thế, Ni cô này đã vác tượng Phật gỗ suốt nhiều năm mà chẳng thấu hiểu được gì. Cái tâm đắm chấp đã che mờ giác tánh trong Ni cô. Quả vậy, có cái gì khổ theo cái nấy. Người đời có gia đình, có cái nhà cái xe là lo lắng ôm giữ bảo vệ những thứ đó cả đời, sợ mai một mất đi và lo nối dòng nối dõi để giao phó của cải. Tu sĩ thì trụ trì một ngôi chùa nào hay thánh đường nào thì cũng dính mắc vào tự viện đó không thoát ra nổi, cũng lo kiếm đệ tử truyền trao lại. Cha truyền con nối; không muốn giao cho ai khác ngoài con ruột mình, đệ tử ruột mình. Cái chế độ phong kiến tự ngàn xưa đã bị chúng ta hủy bỏ đi để xây dựng chế độ tự do dân chủ; nhưng đó chỉ là hình thức thay đổi còn nội dung vẫn như cũ. Tự Ngã vẫn hoàn lại Tự Ngã đầy tham vọng ích kỷ, tư lợi và ràng buộc. Cái hay nhất của người tu sĩ là rày đây mai đó, đem chánh pháp giáo hóa chúng sanh. Chùa chiền, tự viện chỉ là trạm dừng chân qua đêm, đến sáng lại quảy gánh ra đi. Nếu phải trụ trì một ngôi chùa hay tự viện nào thì tu sĩ đó phải hằng tự giác tỉnh là Vạn Pháp vốn Vô Thường Vô Ngã. Không có cái gì trường tồn bất biến cũng không có cái gì là của ta cả. Sự vật đến đến đi đi, có có không không. Người tu sĩ phải luôn luôn có tâm niệm Xả Phá Ngã đó thì mới ứng phó đạo tràng, tùy duyên bất biến. Nếu không, họ sẽ sanh tâm đắm nhiễm, mắc kẹt vào chùa chiền, thánh đường, tự viện, tín đồ, danh lợi thế gian.

"Ni cô đó thường đốt hương trầm cúng dường tượng Phật của mình . Vì không muốn khói xông lên bay vào các tượng Phật khác, Ni cô đã chế ra một cái phễu nhỏ để khói chỉ bay thẳng vào mũi tượng Phật của mình."

Thấy chưa? Nội chỉ có khói hương thôi mà người ta đã phân biệt ích kỷ rồi huống chi là những thứ quí giá hơn, to lớn hơn gấp bội. Thế cho nên, chúng ta đã chứng kiến quá nhiều cảnh tranh giành tương tàn lẫn nhau để chiếm đoạt hay ôm giữ. Ông tu sĩ này nói xấu ông sư kia, bà ni cô kia bêu riếu bà vãi nọ. Đền thờ, chùa chiền, tự viện, v.v... đua nhau mọc lên như nấm, và cũng đua nhau khuếch trương, mưu cầu đóng góp, dụ dẫn tín đồ... Tất cả chẳng qua phản ảnh tâm Tham Đắm, Chấp Ngã, Mê Danh của những con người chưa liễu đạo. Ni cô trong truyện có phải chăng chính là hình ảnh của chúng ta? Chúng ta dã từng ra rả tụng kinh, sám hối, tọa thiền... nhưng chúng ta nào có thấu được chút hương thơm giáo lý của Phật, của Chúa, của Mahavira. Chúng ta xây bao tượng Phật, tượng Chúa, đền thờ, tháp tự, v.v. nhưng nào chúng ta thực hành được chút xíu nào lời các Thánh nhân dạy về giải thoát giác ngộ? Cũng như Ni cô mang vác tượng Phật suốt nhiều năm mà vô minh vẫn hòan vô minh, trói buộc vẫn hòan trói buộc.

Và chuyện gì đã xảy ra?

"Trải qua mấy tuần lễ bị hun khói như vậy, lỗ mũi ông tượng Phật vàng bị đen thui đầy muội hương. Cái lỗ mũi đen trên pho tượng vàng càng làm cho pho tượng Phật xấu xí, kỳ cục hơn..."

Điều đó đương nhiên phải xẩy ra cho tất cả những người còn tâm đắm nhiễm vị kỷ. Hương thơm không còn là hương thơm, chân lý không còn là chân lý nữa.

Hãy trở về nhìn lại các pho tượng Phật, tượng Chúa, tượng Krishna. Ở tất cả lỗ mũi của các pho tượng đó đều bị đen thui vì ám khói ích kỷ tư lợi, chấp trước vô minh của chúng ta. Lời cầu nguyện của chúng ta chỉ là lời cầu xin đưọc ban thêm ân huệ vật chất. Ngay khi chúng ta mở miệng ra nói: "Nhà thờ của tôi, chùa của tôi, thầy của tôi, đệ tử của tôi... Có danh từ "của tôi" thêm vào là đền đài, chùa chiền, tự viện... đều bị phá sập hoàn toàn.

Trước đây, chính tôi (tác giả) đã bị dẫn độ ra tòa vì tôi dám xâm phạm một nhà thờ. Ngôi nhà thờ đó đã đóng cửa, không hoạt động ít nhất là 20 năm rồi. Những tín đồ đã dọn đi nơi khác, không còn ở Ấn nữa. Nhà thờ này thuộc về giáo hội Thiên Chúa Giáo Anh và cũng không còn người Anh nào ở phố thị này, không ai chăm sóc trông nom nhà thờ cả. Nhà thờ ấy rất đẹp nhưng bị hoang phế.

Ngày kia, có vài tín đồ đến gặp tôi và nói:

"Chúng tôi không thuộc giáo phái Anh, nhưng chúng tôi không có nhà thờ riêng. Vậy ông có thể giúp chúng tôi mở khóa vào lễ Chúa không?"

Tôi đáp ngay:

"Được thôi, có gì đâu."

Và những tín đồ đó vào nhà thờ, quét dọn, lau chùi bụi bặm bám đen lỗ mũi của Chúa.

Tôi nói với họ:

"Không cần hỏi ai là chủ nhà thờ này cả. Người nào thờ phụng Chúa với tất cả lòng thành không riêng tư thì nhà thờ đó là của họ."

Nhưng hai, ba tháng sau thì tin tức bay tới tai những người trước kia bỏ tiền ra mua nhà thờ. Họ tìm luật sư và kiện tôi ra toà vì dám xâm phạm nhà thờ.

Công tố viên buộc tội

— Tại sao ông dám mở khóa nhà thờ? Nhà thờ này thuộc về những nguyên cáo là những người bỏ tiền ra mua. Nó là tài sản của họ.

— Nhà thờ chỉ là một phương tiện để mọi người có thể đến lễ lạy Chúa. Nhà thờ không phải là tài sản của riêng ai cả.

— Đó là luật pháp. Khi ông xâm phạm vào tài sản người khác, ông đã phạm tội.

— Được thôi, các ông có thể đóng cửa nhà thờ lại. Các ông có thể buộc tội tôi; nhưng hãy nhớ kỹ một điều là chính các ông, những con người ích kỷ tham đắm kia, đã giết chết Tôn Giáo! Chính các ông mới là "kẻ có tội" !

Hãy nhớ kỹ lời Đức Đạt Lai Lạt Ma nói:

"Ngôi chùa của tôi ở chính tại Tâm tôi!"

Chùa tại Tâm. Phật tại Tâm!

Đủ rồi!
KýCóp
Posts: 1118
Joined: Tue Jun 29, 2010 1:44 am
Contact:

Post by KýCóp »

Giá trị nội tâm
Đức Đạt Lai Lạt Ma giảng
Muốn được hài lòng, sung sướng, nhiều người làm đủ cách để chiếm hữu được tất cả những gì họ ưa thích hay thèm muốn. Đức Đạt Lai Lạt Ma cũng như các tu sĩ Phật Giáo khác cho quan niệm này là sai lầm. Sau khi đạt được ham muốn này thì tâm ta lại khởi lên ham muốn khác, lại phải chạy theo nó, và hầu như không bao giờ ta thấy đủ. Cho tới khi chúng ta gặp phải những ham muốn mà mình không thể thỏa mãn...

Phương cách tốt hơn để sống hạnh phúc, theo các nhà sư Phật Giáo, đó là biết hài lòng với những gì mình có. Và một nguồn hạnh phúc khác từ nội tâm chúng ta chính là lòng tự tin vào giá trị của nội tâm con người mình. Đạt Lai Lạt Ma lấy kinh nghiệm của ngài làm thí dụ:

"Trường hợp tôi, nếu tôi không có tình nhân loại sâu xa, không có khả năng kết bạn mới, thì khi tôi mất nước, phải sống lưu vong, chắc hẳn sẽ rất khó khăn. Khi còn ở xứ Tây Tạng, vì địa vị chính trị, người dân có nhiều kính nể đối với văn phòng Đạt Lai Lạt Ma, và họ thương kính tôi. Nhưng nếu chỉ liên hệ bề ngoài như thế, thì khi tôi mất nước, mọi sự sẽ khó khăn vô cùng. Nhưng trong liên hệ giữa người với người, phải kể tới một nguồn suối của giá trị và phẩm chất khác. Bạn có liên hệ với mọi người vì bạn là một nhân vị trong cộng đồng xã hội. Chúng ta chia sẻ mối dây tương quan đó. Và sự liên hệ đó đủ để làm phát khởi ý thức về giá trị và phẩm cách. Liên hệ đó có thể trở thành một suối nguồn an ủi trong biến động mà bạn mất đi đủ mọi thứ."

"Chẳng may trong lịch sử, bạn thấy nhiều đại đế hoặc các ông hoàng trong quá khứ, khi mất ngôi vì biến cố chính trị, họ phải lưu vong, và sau đó, cuộc đời họ không được tốt đẹp nữa. Tôi cho rằng khi không có những tình cảm thân thương và liên hệ với mọi người thì đời sống rất khó khăn."

"Thông thường chúng ta thấy có hai loại người. Một là những người rất thành công và giàu có, chung quanh đầy dẫy bà con, thân thuộc. Nếu căn bản giá trị và phẩm hạnh của người đó chỉ thuần vật chất, thì khi nào còn của cải, người đó mới được an ổn. Khi của cải mất đi, người đó sẽ đau khổ vì không còn chỗ nương tựa nào khác. Trái lại, nếu một người có tiền bạc dồi dào, nhưng đồng thời có lòng tốt, biết thương xót và từ bi - tức là có một căn bản giá trị khác. Khi có ý thức về phẩm cách, người đó có một cái neo khiến cho họ không phiền não dù của cải không còn... Theo lập luận này, bạn thấy được giá trị thật sự của lòng tốt và tình thương, trong việc phát triển ý thức tự tin vào giá trị nội tâm mình..."

Bản chất thực của con người

"Giáo thuyết về "Phật tánh" của đạo Bụt là nguồn gốc của niềm tin vào bản chất thực sự hiền hòa, không gây hấn của loài người. Tuy nhiên, người ta vẫn có thể tiếp nhận quan niệm đó mà không cần phải căn cứ vào thuyết Phật tánh hay Phật tâm. Tôi có niềm tin đó, cũng nhờ vào nhiều luận cứ khác. Tôi nghĩ rằng tình thương yêu và lòng từ bi của con người là điều không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày."

"Trước hết, chúng ta hãy nhìn vào cuộc đời mình, từ thuở ấu thơ cho tới lúc chết đi, ta sẽ thấy mình luôn luôn được nuôi dưỡng trong tình thương mến của những người khác. Bắt đầu từ lúc ra đời, hành động đầu tiên là rúc vào bú mẹ hay bú một người khác. Cho bú là một hành động từ bi, không được bú thì chúng ta không thể sống còn. Rõ ràng là vậy. Và hành động cho bú kia không được hoàn hảo nếu như không có liên hệ thân tình giữa hai người. Nếu đứa bé không thấy có ràng buộc, quấn quít vời người cho nó sữa, thì nó cũng không bú được. Và người mẹ cũng vậy, nếu không thương con thì sữa cũng không chảy ra nhiều. Đó là chuyện thực.

"Cơ thể chúng ta cũng hình như được cấu tạo để thích hợp với các tình cảm thương yêu, từ ái. Chúng ta đều nhận thấy khi ta bình an, có tình thương và tấm lòng thiện, thì sức khỏe thể chất và tinh thần chúng ta được tốt đẹp hơn. Ngược lại, sự thất vọng, sợ hãi, bứt rứt và giận dữ làm cho sức khỏe ta vị nguy hại."

"Chúng ta cũng thấy rõ những cảm xúc thương yêu làm cho tâm ta được thơ thới. Cứ quan sát cảm xúc của mình khi ta được người khác bày tỏ cảm tình nồng ấm thì rõ. Cũng như ta có thể quan sát nội tâm của chính mình, khi ta khởi lên những tình cảm yêu thương. Những cảm xúc hiền hòa và những hành xử thiện lành đưa ta tới cuộc đời hạnh phúc hơn trong gia đình cũng như trong cộng đồng. Vậy thời chúng ta có thể kết luận rằng bản chất tự nhiên của loài người là sự hiền hòa. Và chúng ta nên cố gắng hết mình để sống sao cho thích hợp với bản chất dễ thương, tử tế đó..."
dailien
Posts: 2456
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Post by dailien »

Image

Vitamin D giúp phòng bệnh ung thư và tiểu đường

Theo Khoa Học


Các nhà khoa học Canada và Mỹ đã công bố báo cáo về công trình nghiên cứu lợi ích của vitamin D đối với sức khỏe con người, theo đó loại vitamin có thể hấp thụ từ ánh sáng mặt trời này có thể giúp phòng chống các bệnh ung thư, tiểu đường và những căn bệnh kinh niên khác.

Giới nghiên cứu đã khuyến nghị con người nên tăng gấp ba liều dùng vitamin D hiện nay, lên 600 đơn vị IU/ngày, để nâng cao độ vững chắc của xương.

Tuyên bố ngày 30/11 của Bộ Y tế Canada cho biết kết quả nghiên cứu về vitamin D lần này sẽ được chính phủ sử dụng để hướng dẫn bổ sung hàm lượng vitamin D vào các loại thực phẩm và khuyến khích người dân tăng cường bổ sung loại vitamin này.

Các nhà khoa học đề xuất mỗi người trong độ tuổi từ 1 đến 70 nên uống 600 IU vitamin D/ngày, người trên 71 tuổi nên uống 800 IU/ngày. Hiện nay, Bộ Y tế Canada khuyến khích người dân sử dụng từ 200 IU đến 600 IU vitamin D mỗi ngày tùy theo độ tuổi.

Báo cáo còn cho rằng mọi người cần uống vitamin hoặc các loại thuốc bổ sung khác bởi nguồn dinh dưỡng trong mỗi bữa ăn thường không đầy đủ chất. Sữa tươi, loại thực phẩm phổ biến có nhiều chất dinh dưỡng, cũng chỉ chứa 100 IU vitamin D mỗi cốc.

Trước đây đã có nhiều nghiên cứu về tác dụng của vitamin D đối với nhiều loại bệnh từ thông thường đến nghiêm trọng như ung thư vú, ung thư ruột kết, các bệnh tim mạch, suy giảm khả năng miễn dịch, cảm cúm... Nhìn chung kết quả đều cho rằng bệnh nhân nên uống thêm nhiều vitamin D, có loại bệnh nên uống với liều lượng hàng nghìn IU mỗi ngày.

Các chuyên gia Canada và Mỹ đã phối hợp nghiên cứu về tác dụng của vitamin D từ năm 1997 đến nay. Mặc dù hiệu quả của vitamin D đã được khẳng định qua nhiều nghiên cứu nhưng các nhà khoa học cũng cảnh báo không nên lạm dụng, đặc biệt khi trước đây có nghiên cứu còn cho rằng ung thư tuyến tụy là căn bệnh xuất hiện nhiều nhất ở những người uống nhiều vitamin D
dailien
Posts: 2456
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Post by dailien »

Cuộc hồi sinh kỳ lạ của hai mẹ con đã chết trong ca đẻ

Ngay khi vào phòng sinh, Tracy đã ngưng thở, tim cũng ngừng đập. Các bác sĩ mổ mẹ để cứu em bé nhưng đứa trẻ cũng không sống được. Thế nhưng, khi ôm đứa con đã chết trong tay, người cha lại thấy bé động đậy. Cùng lúc vợ anh cũng thở lại.

Mike Hermanstorfer, 37 tuổi, kể lại, vợ anh, Tracy, rơi vào trạng thái tim ngừng đập và ngưng thở ngay khi được đưa vào phòng sinh của bệnh viện vào đúng đêm Noel (24/12). Bác sĩ đã cấp cứu và ngay lập tức tiến hành mổ để cố gắng cứu sống em bé nhưng sau đó anh nhận được tin sét đánh rằng cả con trai mình cũng không còn sống.

Tuy nhiên, khi người cha đang thổn thức ôm đứa con nhỏ trong tay, anh cảm thấy cậu con trai bắt đầu khẽ động đậy. Và cùng lúc đó, vợ anh, 33 tuổi, cũng thở lại.
Image
Tracy Hermanstorfer âu yếm cậu con trai nhỏ sau những khoảnh khắc
tưởng như hai mẹ con không còn được sống trên đờị Ảnh: Dailymail.
Người đàn ông may mắn đêm giáng sinh đó kể lại với DailyMail: "Chân tôi muốn khuỵu xuống. Tôi đã tưởng rằng mình đã mất tất cả rồi, sau đó, đột nhiên, mọi thứ lại trở về".



Các bác sĩ của Bệnh viện Memorial ở Colorado, Mỹ, cho biết, không có bất cứ lý giải hợp lý nào cho việc hồi phục đột ngột của người mẹ hay em bé. Bác sĩ Stephanie Martin, một chuyên gia về sản khoa nói: "Cô ấy đã chết. Cô ấy không thở, tim ngừng đập, huyết áp không còn. Người cô ấy xám ngắt và không còn dấu hiệu của sự sống. Đứa bé cũng đã mềm lả, với nhịp tim rất chậm. Chúng tôi đã đánh giá lại toàn bộ sự việc mà vẫn không thể giải thích được những điều đã xảy ra với trường hợp này".

Theo ông, có thể việc mổ lấy em bé đã làm giảm áp lực cho cơ thể người mẹ trong cơn căng thẳng chuyển dạ hay giúp dòng máu lưu thông tốt hơn.

Còn Tracy, sau sự hồi sinh kỳ diệu, đã có dự định sẽ nói với Coltyn - cậu con trai mới sinh của mình - về câu chuyện vừa xảy ra khi bé lớn lên.

"Tôi sẽ kể với con tất cả để con hiểu rằng, để được bước vào thế giới này, con đã phải trải qua những khoảnh khắc khó khăn như thế nào và con chính là món quà kỳ diệu đối với tôi", chị nói.

nguồn: Thằng Mõ
vuphong
Posts: 2749
Joined: Sun Jun 03, 2007 12:31 am
Contact:

Post by vuphong »

Niềm tin vào con người Việt
Alan Phan



Trong dòng đời, đối diện những thử thách khó khăn, chính con người "lì" như tôi cũng nhiều lúc muốn buông thả. Nhưng nhìn những tấm gương như chị Gấm, tôi thấy mình không có quyền bỏ cuộc. Năm 1983, trong một dịp về thăm nhà ở California, tôi đang loay hoay sửa lại hệ thống tưới nước cho khu vườn trước nhà, áo quần mặt mày lem luốc như một anh lao công Mỹ chính hiệu; thì một người phụ nữ lạ mặt xuất hiện ngoài cổng, cao tiếng, "Ông Tổng; Ông Tổng". Đã lâu lắm tôi mới nghe lại danh từ này.

Ngạc nhiên, tôi ra mở cửa mời khách vào nhà. Chị giải thích, "Con là nhân viên cắt thịt của nhà máy Dona Foods ở Biên Hòa ngày xưa. Chắc ông không nhớ?" Tôi lắc đầu. Nhà máy có hơn 3.000 nhân viên, ngoài các cán bộ trong ban quản lý, tôi thực sự không biết ai. Chị đưa ra tấm thẻ ID cũ của công ty, đã bạc màu, nhưng vẫn còn nhận rõ tên Dương Thị Gấm, với tấm hình đen trắng ngày xưa rất quê mùa, có cả tên và chức vụ của anh quản lý trong khu vực sản xuất.

Chị tiếp tục kể, "Sau khi chính quyền tiếp thu, con làm thêm 4 tháng rồi bị cho nghỉ vì nhà máy không đủ nguyên liệu để điều hành. Con lên thành phố làm ô sin cho một gia đình vừa ở ngoài Bắc vô. Sau 1 năm, ông chủ được thăng chức điều về Hà Nội. Vì con làm việc tốt, ông đem con đi luôn và con ở ngoài đó đến 2 năm. Trong thời gian làm thuê, có ông nhân viên ngoại giao người Đức cạnh nhà. Ông ta lớn tuổi, nhưng ngỏ ý muốn cưới con và đem về Đức khi mãn nhiệm. Muốn giúp gia đình nên con đồng ý, dù con chỉ mới 22 tuổi trong khi ông ta đã hơn 60." Tôi nhìn chị kỹ hơn. Năm 1975, chị mới 19, thì năm nay, có lẽ chị chỉ mới 27, nhưng xem chị già và phong trần nhiều. Chị thuộc loại đàn bà xấu, dưới trung bình, lại thêm đôi chân bị khập khễnh. Có lẽ những bệnh tật, bất hạnh và mặc cảm đã làm chị già trước tuổi?
"Con theo chồng về Đức được 3 năm thì phải bỏ trốn, rồi ly hôn, vì ông này mỗi lần say rượu là đánh đập con tàn nhẫn. Con phải vào nhà thương cả chục lần mỗi năm. Không có tiền bạc hay của cải, làm bồi bàn khổ cực, nên con nghe lời rủ rê của bạn bè chạy qua Mỹ tìm đường sống. Con đến Los Angeles được 6 tháng nay." Đại khái, chị đang làm nhân viên thoa bóp (masseuse) cho một tiệm trên San Bernadino. Thu nhập cũng tạm đủ sống, nhưng có cơ hội, người chủ muốn sang tiệm, nên chị tìm cách mua lại.
"Con dành dụm được hơn 12 ngàn đô la, nhưng còn thiếu 5 ngàn nữa. Nghe tin ông Tổng ở đây, con hy vọng ông giúp cho con số tiền này để con có cơ hội vươn lên".
Tôi đính chính với chị, tôi đã hết là ông Tổng, hiện nay chỉ là một nhân viên xoàng của một ngân hàng nhỏ ở Wal Street, sống đời trung lưu bình dị như triệu người Mỹ khác. Nhưng may cho chị là hôm ấy, gần ngày Giáng Sinh, tôi thấy rộng lượng và nhất là vừa nhận được tấm chi phiếu khá lớn của ngân hàng cho tiền thưởng cuối năm. Tôi cho chị mượn 5 ngàn và thực sự, không nghĩ rằng mình sẽ thấy lại số tiền này, như nhiều trường hợp vẫn luôn xảy ra với bà con bạn bè.
Nhưng chỉ 6 tháng sau, chị lại tìm đến nhà trả lại số tiền 5 ngàn và còn muốn đưa thêm 3 ngàn tiền lãi. Tôi không có nhà, vợ tôi chỉ nhận lại 5 ngàn không lấy lãi và chúng tôi đều đồng ý là số tiến 5 ngàn khứ hồi này quả là chuyện thần thoại của Hollywood. Chị còn khoe với vợ tôi là đã mua thêm 1 tiệm massage khác.

Bẵng đi 5 năm, tôi không gặp lại chị và cũng không liên lạc gì. Tình cờ, tôi và bạn bè vào một quán ăn khá sang trọng ở Bolsa (quận Cam) và người chủ tiệm đứng đón tiếp chúng tôi là chị Gấm ngày nào. Chị huyên thuyên câu chuyện, "Làm massage có tiền nhưng nhức đầu với nhân viên, khách hàng và cơ quan công lực, nên con bán hết 5 tiệm và quay ra kinh doanh nhà hàng. Ngoài tiệm này, con còn 2 tiệm nữa ở khu phố Tàu và khu đại học UCLA." Chị cũng khác hẳn lúc xưa. Áo quần thời trang bảnh bao, ăn nói lịch thiệp hơn, cư xử đúng như một bà chủ, và chiếc xe Mercedes đời mới đậu ngay cạnh cửa nói lên sự "thành công" của chị.

Sau bữa ăn miễn phí, tôi cũng không liên lạc gì với chị, vì công việc làm ăn của tôi lúc này đem tôi đi khắp thế giới, không mấy khi về lại California. Cho đến năm 1997, khi tôi đi dự một hội thảo và triển lãm về ngành ngân hàng ở Chicago, chị lại xuất hiện. Tôi đang nghiêm túc ngồi trên bàn làm phối hợp viên (moderator), còn chị thì tươi cười chào tôi trong bộ âu phục của một nhân viên cao cấp (executive), với một thẻ bài đeo trên người có tên rất Mỹ là Christina Spencer. Trong bữa ăn chiều sau hội thảo, chị đưa tấm hình chồng chị và đứa con đã lên 3, rồi tiếp tục, "Trong khi kinh doanh, con đi học thêm vào buổi tối và cuối tuần, cuối cùng cũng lấy được mảnh bằng Cử nhân (Bachelor) về Tài chính (Finance). Sau đó con đi làm cho Wells Fargo (ngân hàng lớn ở California), gặp chồng con là Phó Giám Đốc R&D cho Xerox nên đời sống hai đứa cũng tốt đẹp. Chúng con đang sống ở Palo Alto (một khu giàu của Bắc California cạnh đại học Stanford)". Một nhân công nghèo hèn, thất học với một nhan sắc kém cỏi, lại gặp nhiều gian truân, chị đã lên tới đỉnh sung túc của một xã hội có sự cạnh tranh khắc nghiệt giữa nhiều loại dân tứ xứ. Tôi nhìn lại chị thêm lần nữa, một biểu tượng đáng khâm phục cho ý chí cầu tiến và sự hy sinh vô bờ để đạt đến giấc mộng của mình.

Dĩ nhiên là chị không nói ra, nhưng tôi tin là trong cuộc hành trình 22 năm vừa qua của chị, đã không thiếu những tình huống hiểm nghèo, cay đắng và tuyệt vọng chị phải đối diện. Sức mạnh nội tại nào đã giúp chị vượt qua và bay cao mới thực sự là "cú đấm thép" mà cộng động chúng ta hay bàn luận.
Không thiếu những trường hợp như chị trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Rời quê hương với hai bàn tay trắng, thiếu sót mọi kiến thức, kinh nghiệm và quan hệ trên xứ người, những người Việt như chị đã vượt lên mọi rào cản, trở ngại để dành cho mình một chỗ đứng dưới ánh mặt trời (a place in the sun).
Tôi cũng còn nhớ một buổi sáng mùa đông nào, khoảng 1990, mấy người bạn đưa tôi đi thăm Chợ Vòm ở Moscow nơi phần lớn người Việt tụ tập mua hàng sỉ để đem về các tỉnh thành xa xôi ở Nga để bán lẻ lại. Tôi đã ái ngại nhìn những thùng đồ nặng trĩu trên đôi vai gầy yếu mỏng manh của vài thiếu nữ Việt Nam, quẩy gánh đi đến các trạm xe lửa, để tải hàng về những nơi như Siberia, Kazakhstan...chỉ nghe tên là đã lạnh run người. Họ là những biểu tượng đẹp nhất của tinh thần và sức sống Việt.
Dĩ nhiên là tôi cũng đã từng gặp những người Việt "xấu xí" trên các nẻo đường thế giới. Những anh chị dốt nát nhờ chút quyền lực, có chút tiền, ra nước ngoài coi trời bằng vung, hành xử với tất cả ấu trĩ của một bậc "đại quê mùa". Hay những cậu ấm cô chiêu, nhờ tiền rừng bạc biển của cha mẹ cung cấp, ăn chơi đua đòi, nhiễm mọi thói hư tật xấu của bọn sinh viên hoang đàng. Nhưng các người này chỉ là thiếu số giữa một đám đông người Việt thầm lặng, kiên nhẫn, cần cù xây dựng cho mình một tương lai xứng đáng với mọi lời vinh danh cao cả nhất.

Khi nói về sự hãnh diện của dân tộc, tôi nghĩ phần lớn những người Việt tha phương không cho hình ảnh các đại gia với máy bay riêng hay xe siêu sang là sự tiến bộ của xã hội. Hay các chân dài với đủ nhãn hiệu "hoa hậu", "siêu sao" là biểu tượng của thành công. Hay vài trận bóng đá với các nước láng giềng hoặc những xếp hạng rất vô nghĩa của các nhóm truyền thống quốc tế.
Vả lại, ở lâu trên xứ người, chúng tôi đã chứng kiến những sự giàu sang hay tiếng tăm cả triệu lần các nhân vật hay sự kiện này.

Niềm hãnh diện thực sự của chúng tôi là những Dương Thị Gấm, những cô gái buôn hàng lẻ ở Moscow, những em trẻ đứng đầu bảng ở các trường trung học, những khoa học gia đồng hành cùng các nhân tài thế giới ở rất nhiều viện nghiên cứu, những doanh nhân cạnh tranh ngang ngửa trên sân chơi bằng phẳng của các nền kinh tế tân tiến... Những người Việt đó là động lực khiến chúng tôi phải gắng đi thêm bước nữa trong những giờ phút đen tối khó khăn nhất, phải vượt qua cái kỹ năng hạn hẹp của mình để tỏa sáng.
Trong dòng đời, đối diện những thử thách khó khăn, chính con người "lỳ" như tôi cũng nhiều lúc muốn buông thả. Muốn quay về một góc tối nào đó, an phận với cuộc sống an nhàn, cho qua kiếp người dâu bể. Nhưng nhìn những tấm gương như chị Gấm, tôi thấy mình không có quyền bỏ cuộc. Tôi tự nhủ mình đã quá may mắn, được nuôi dưỡng trong một môi trường lành mạnh, phong lưu, với đủ lợi thế cạnh tranh. Sự thất bại của mình sẽ là một vết nhơ gấp đôi những con người Việt kém may mắn khác. Do đó, mình phải vươn vai đứng dậy để tiếp tục, vì đây là bổn phận và danh dự của mình trước những người bạn đồng hành.

Trước bối cảnh khó khăn hiện tại của kinh tế thế giới, và dự đoán là tình hình sẽ tệ hại hơn (theo nhận định chủ quan của tôi), tôi muốn nói với các doanh nhân trẻ và nhỏ của Việt Nam, trong hay ngoài nước, là nếu những con người như chị Gấm đã làm được, chúng ta cũng sẽ làm được. Điều thú vị nhất là lần ăn tối ở Chicago với chị Gấm, tôi bốc được một lời khuyên trong chiếc bánh may mắn (gọi là fortune cookies mà các nhà hàng Tàu ở Mỹ thường mời khách free. Bánh kèm bên trong một lời bói toán hay một câu nói của doanh nhân). Tôi còn giữ tờ giấy này, "Thua cuộc chỉ là một tình trạng tạm thời. Bỏ cuộc biến nó thành một sự kiện thường trực". (Being defeated is often a temporary condition. Giving up is what makes it permanent-- Marlene vos Savant). Chúng ta không tiên đoán về tương lai, chúng ta đang tạo dựng nó hàng ngày.
tankhoasinh
Posts: 838
Joined: Sat Jun 23, 2007 4:20 am
Contact:

Post by tankhoasinh »


Image

Ăn trái cây như thế nào mới đúng?‏

Eating Fruit - This opened my eyes.
Dr Stephen Mak treats terminal ill cancer patients by "un-orthodox" way and many patients recovered. Before he used solar energy to clear the illnesses of his patients. He believes on natural healing in the body against illnesses. See his article below.

Thanks for the email on fruits and juices. It is one of the strategies to heal cancer. As of late, my success rate in curing cancer is about 80%. Cancer patients shouldn't die. The cure for cancer is already found. It is whether you believe it or not. I am sorry for the hundreds of cancer patients who die under the conventional treatments.

Thanks and God bless.

- Dr Stephen Mak

Bác sĩ Stephen Mak trị bệnh ung thư thời kỳ chót bằng những cách điều trị "không chính thống" nhưng rất nhiều bệnh nhân đã hồi phục. Trước đây, ông dùng năng lực mặt trời để chữa bệnh. Ông tin rằng cơ thể có khả năng tự hồi phục. Xin xem lời ông bên dưới


Cám ơn đã gửi bài về trái cây và nước trái cây. Ðây là một cách điều trị ung thư. Gần đây, tỷ lệ thành công của tôi trong việc điều trị ung thư là khoảng 80% . Bệnh nhân ung thư lẽ ra không phải chết. Cách điều trị ung thư đã được tìm ra, chỉ là chúng ta có tin hay không. Tôi rất tiếc về việc hàng trăm bệnh nhân ung thư đã chết theo cách chữa trị truyền thống.

Xin cám ơn và cầu Thượng Ðế gia hộ.


EATING FRUIT...

We all think eating fruits means just buying fruits, cutting it and just popping it into our mouths. It's not as easy as you think. It's important to know how and when to eat.

What is the correct way of eating fruits?

Tất cả chúng ta cho rằng ăn trái cây chỉ có nghĩa là mua trái cây, cắt ra từng lát và bỏ vào miệng, nhưng không dễ như vậy. Ðiều quan trọng là phải biết ăn ra sao và khi nào.

Ăn trái cây như thế nào mới đúng?


IT MEANS NOT EATING FRUITS AFTER YOUR MEALS! * FRUITS SHOULD BE EATEN ON AN EMPTY STOMACH.
If you eat fruit like that, it will play a major role to detoxify your system, supplying you with a great deal of energy for weight loss and other life activities.

Không ăn trái cây sau bữa ăn!

Nên ăn trái cây khi bụng trống. Nếu ăn theo cách này, trái cây sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc tẩy uế cơ thể, cho quý vị năng lực để chữa béo phì và những hoạt động khác.



FRUIT IS THE MOST IMPORTANT FOOD. Let's say you eat two slices of bread and then a slice of fruit. The slice of fruit is ready to go straight through the stomach into the intestines, but it is prevented from doing so.


Trái cây là thức ăn quan trọng nhất.

Thí dụ quý vị ăn hai lát bánh mì, rồi một lát trái cây. Lát trái cây đã sẵn sàng đi thẳng qua bao tử, rồi vào ruột, nhưng bị ngăn cản.



In the meantime the whole meal rots and ferments and turns to acid. The minute the fruit comes into contact with the food in the stomach and digestive juices, the entire mass of food begins to spoil....

Trong khi đó, toàn thể bữa ăn bị thối rữa, lên men, và biến thành axít. Khi trái cây gặp thức ăn trong bao tử và chất axít tiêu hóa, tất cả thức ăn bắt đầu thối rữa.

So please eat your fruits on an empty stomach or before your meals! You have heard people complaining — every time I eat watermelon I burp, when I eat durian my stomach bloats up, when I eat a banana I feel like running to the toilet, etc — actually all this will not arise if you eat the fruit on an empty stomach. The fruit mixes with the putrefying other food and produces gas and hence you will bloat!

Vậy hãy ăn trái cây khi bụng trống, hoặc trước bữa ăn! Quý vị đã nghe nhiều người than rằng - mỗi lần ăn dưa hấu, tôi bị ợ ; khi ăn sầu riêng, tôi bị sình bụng; khi ăn chuối, tôi cảm thấy muốn đi nhà vệ sinh v.v... Thật ra tất cả những điều này sẽ không xảy ra nếu quý vị ăn trái cây khi bụng trống. Trái cây hòa với những thức ăn thối rữa, sẽ tạo nên hơi gas, và làm quý vị bị sình bụng.


Greying hair, balding, nervous outburst and dark circles under the eyesall these will NOT happen if you take fruits on an empty stomach.

Những việc như tóc bạc, hói đầu, tư tưởng bực bội, và bên dưới mắt bị quầng đen sẽ không xảy ra nếu quý vị ăn trái cây khi bụng trống.

There is no such thing as some fruits, like orange and lemon are acidic, because all fruits become alkaline in our body, according to Dr. Herbert Shelton who did research on this matter. If you have mastered the correct way of eating fruits, you have the Secret of beauty, longevity, health, energy, happiness and normal weight.

Không có chuyện vài thứ trái cây như cam và chanh có nhiều chất axít, bởi vì tất cả trái cây trở thành chất kiềm (alkaline) trong cơ thể, theo bác sĩ Herbert Shelton, nguời đã nghiên cứu vấn đề này. Nếu quý vị nắm vững việc ăn trái cây đúng cách, quý vị sẽ có được bí mật của sắc đẹp, trường thọ, sức khỏe, năng lực, hạnh phúc và không béo phì.

When you need to drink fruit juice - drink only fresh fruit juice, NOT from the cans. Don't even drink juice that has been heated up. Don't eat cooked fruits because you don't get the nutrients at all. You only get to taste. Cooking destroys all the vitamins.


Khi cần uống nước trái cây - hãy uống nước trái cây tươi, không uống từ đồ hộp. Không uống nước trái cây đã nấu ấm. Không ăn trái cây đã nấu chín, bởi vì quý vị sẽ không có những chất dinh dưỡng, mà chỉ thưởng thức hương vị của trái cây. Nấu chín làm mất tất cả sinh tố.


But eating a whole fruit is better than drinking the juice. If you should drink the juice, drink it mouthful by mouthful slowly, because you must let it mix with your saliva before swallowing it. You can go on a 3-day fruit fast to cleanse your body. Just eat fruits and drink fruit juice throughout the 3 days and you will be surprised when your friends tell you how radiant you look!

Nhưng ăn trái cây vẫn tốt hơn là uống nước trái cây. Nếu quý vị phải uống nước trái cây, hãy uống từng ngụm, từ từ, bởi vì cần để nước trái cây hòa tan với nước bọt trước khi nuốt xuống. (Phép dưỡng sinh Osawa cũng khuyên phải nhai cơm gạo lức 100 lần trước khi nuốt, để gạo hòa với nước bọt). Quý vị có thể chỉ ăn trái cây trong 3 ngày để thanh lọc cơ thể. Chỉ ăn trái cây và uống nước trái cây trong suốt 3 ngày, và quý vị sẽ ngạc nhiên khi bạn bè cho biết quý vị nhìn thật tươi sáng!

KIWI: Tiny but mighty. This is a good source of potassium, magnesium, vitamin E & fiber. Its vitamin C content is twice that of an orange.

KIWI: Nhỏ mà rất mạnh. Có đủ các sinh tố potassium, magnesium, vitamin E & chất sợi. Lượng sinh tố C gấp 2 lần trái cam.

APPLE: An apple a day keeps the doctor away? Although an apple has a low vitamin C content, it has antioxidants & flavonoids which enhances the activity of vitamin C thereby helping to lower the risks of colon cancer, heart attack & stroke.


Táo: Ăn một trái táo mỗi ngày, không cần đến bác sĩ? Dù táo có lượng sinh tố C thấp, nhưng có tính chống oxít hóa & flavonoids để giúp sự hoạt động của sinh tố C, do đó giúp hạ tỷ lệ ung thư ruột già, nhồi máu cơ tim và đứt mạch máu não.

STRAWBERRY: Protective Fruit. Strawberries have the highest total antioxidant power among major fruits & protect the body from cancer-causing, blood vessel-clogging free radicals.

Dâu tây: (không phải là con dâu người Tây, mà là trái dâu tây) là loại trái cây bảo vệ. Dâu tây có tánh chống axít hóa cao nhất trong số các loại trái cây chính, bảo vệ cơ thể tránh ung thư, chống chất free radicals (gốc tự do) làm nghẽn mạch máu.

ORANGE : Sweetest medicine. Taking 2-4 oranges a day may help keep colds away, lower cholesterol, prevent & dissolve kidney stones as well as lessens the risk of colon cancer.


Cam: Thuốc tiên. Ăn từ 2 đến 4 trái cam mỗi ngày giúp khỏi bị cảm cúm, hạ thấp cholesterol (mỡ trong máu), tránh và làm tan sạn thận cũng như là hạ thấp tỷ lệ ung thư ruột già.


WATERMELON: Coolest thirst quencher. Composed of 92% water, it is also packed with a giant dose of glutathione, which helps boost our immune system. They are also a key source of lycopene — the cancer fighting oxidant. Other nutrients found in watermelon are vitamin C & Potassium.


Dưa hấu: Hạ nhiệt làm đỡ khát. Chứa 92% nước, và nhiều chất glutathione giúp hệ miễn nhiễm. Dưa hấu cũng có nhiều chất lycopene chống ung thư. Những chất dinh dưỡng khác trong dưa hấu là sinh tố C & Potassium (Kali).

GUAVA & PAPAYA: Top awards for vitamin C. They are the clear winners for their high vitamin C content.. Guava is also rich in fiber, which helps prevent constipation. Papaya is rich in carotene; this is good for your eyes.

Ổi & Ðu đủ: hạng nhất về sinh tố C, chứa rất nhiều vitamin C. Ổi có nhiều chất sợi, giúp trị bón. Ðu đủ có nhiều chất carotene tốt cho mắt.


Drinking Cold water after a meal = Cancer! Can u believe this?? For those who like to drink cold water, this article is applicable to you. It is nice to have a cup of cold drink after a meal. However, the cold water will solidify the oily stuff that you have just consumed. It will slow down the digestion. Once this 'sludge' reacts with the acid, it will break down and be absorbed by the intestine faster than the solid food. It will line the intestine. Very soon, this will turn into fats and lead to cancer. It is best to drink hot soup or warm water after a meal.


Uống nước lạnh sau bữa ăn có thể bị ung thư? Chuyện khó tin??
Cho những ai thích uống nước đá lạnh, bài này dành cho quý vị. Uống nước đá lạnh sau bữa ăn thật khoái khẩu. Tuy nhiên, nước lạnh sẽ làm đông đặc những chất dầu mỡ mà quý vị vừa ăn xong. Sẽ làm chậm tiêu hóa. Khi chất “bùn quánh” này phản ứng với axít, nó sẽ phân nhỏ và được hấp thụ vào ruột nhanh hơn là thức ăn đặc. Nó sẽ đóng quanh ruột. Chẳng bao lâu, nó sẽ biến thành chất béo và đưa đến ung thư. Tốt nhất là ăn súp nóng hay uống nước ấm sau bữa ăn


(Ðông y luôn khuyên nên uống nước ấm.)

A serious note about heart attacks HEART ATTACK PROCEDURE': (THIS IS NOT A JOKE!) Women should know that not every heart attack symptom is going to be the left arm hurting. Be aware of intense pain in the jaw line. You may never have the first chest pain during the course of a heart attack. Nausea and intense sweating are also common symptoms. Sixty percent of people who have a heart attack while they are asleep do not wake up. Pain in the jaw can wake you from a sound sleep. Let's be careful and be aware. The more we know the better chance we could survive.


Một điều nghiêm trọng về nhồi máu cơ tim: “thủ tục” nhồi máu cơ tim (Không phải chuyện đùa) Những quý vị nữ nên biết rằng, không phải tất cả những triệu chứng nhồi máu cơ tim đều bắt đầu từ việc tay trái bị đau. Hãy chú ý khi bị đau hàm dữ dội. Có thể quý vị sẽ không bao giờ bị đau ngực khi bị nhồi máu cơ tim. Buồn nôn và toát mồ hôi dữ dội cũng là những triệu chứng thường xảy ra. 60% những người bị nhồi máu cơ tim trong khi ngủ sẽ không thức giấc. Ðau hàm có thể khiến quý vị tỉnh dậy khi đang ngủ say. Hãy chú ý và để ý. Càng biết nhiều, chúng ta càng dễ sống sót.

A cardiologist says if everyone who gets this mail sends it to 10 people, you can be sure that we'll save at least one life.

Một bác sĩ chuyên khoa tim cho biết, nếu mọi người nhận được email này gửi tiếp cho 10 người khác, thì ít nhất một mạng người sẽ được cứu sống.
quangminh
Posts: 548
Joined: Thu May 27, 2010 1:54 am
Contact:

Post by quangminh »


Image

Nước Tăng Lực
Những năm gần đây, một loại nước giải khát khá đặc biệt được thấy xuất hiện khắp nơi trên thế giới. Đó là nước tăng lực (Energy drinks) rất được giới trẻ ưa chuộng.

Theo như quảng cáo thì uống nước nầy vào, sẽ giúp cho chúng ta vừa giải khát, vừa ổn định tinh thần, dễ tập trung tư tưởng, tăng thành tích và cũng giúp cho các hoạt động biến dưỡng được hữu hiệu hơn... Mùa thi cử, lợi dụng tính kích thích của nước tăng lực, sinh viên học sinh thường sử dụng các loại sản phẩm này như một cứu tinh để giúp họ học mau nhớ, mau thuộc bài.

Nước tăng lực rất phổ biến trong các phòng trà, các hộp đêm và các party của giới trẻ. Các cô các cậu dùng nó như một thứ nước giải khát uống cho khỏe và họ cũng thường pha với rượu để cho nó phê hơn và giúp họ có sức chịu đựng mà nhảy nhót quay cuồng suốt đêm suốt sáng.

Loại sản phẩm mới này không ngừng bành trướng thêm lên mãi và trong năm 2006 vừa qua, thương vụ của nước tăng lực trên thế giới được ước tính ở vào khoảng lối 4 tỉ dollars.

Nước tăng lực có khác với nước dành cho thể thao không?

Câu trả lời là có khác.

Nước dành cho lực sĩ và thể thao gia, thí dụ như Gatorade, Powerade có chứa một hàm lượng rõ rệt về đường glucide và chất điện giải. Hai chất nầy giúp cơ thể tái nạp lại mau chóng số lượng nước đã mất sau một cuộc tranh tài mệt nhọc.

Ngược lại, nước tăng lực không thích hợp để cơ thể tái nạp được nước một cách tối hảo và nhanh chóng.

Có cả một rừng nước tăng lực

Chỉ riêng ở Canada cũng có hằng trăm hiệu.

Sau đây là một số nước tăng lực tiêu biểu:

Red Bull Energy Drink, Impulse Energy Drink, Dark Dog, Shark Energy Drink, Hype Energy Drink, Amo Energy Rush, Sobe Energy Rush, Red Rain, Red Dragon Energy Drink, Y J Stinger, Adrenaline rush, Full Throll, Monster Energy Drink, Tab energy low calorie drink, Enviga…

Riêng loại nước tăng lực nổi tiếng Red Bull, phải chờ đến 2005 mới được Cơ quan Health Canada cho phép bán dưới danh nghĩa là thuốc thiên nhiên (Produit de Santé Naturel-PSN). Liều lượng được giới y tế khuyến cáo là 500ml hay 2 lon/ngày.

Tại Canada, một sản phẩm muốn được xem là một loại thuốc thiên nhiên thì nó phải tuân theo một số điều kiện chẳng hạn như phải chứng minh tính cách trong lành của sản phẩm, nêu rõ trên nhãn cách dùng cùng những điều cấm kỵ nếu có.

Nước tăng lực có chứa những chất gì?

Phần lớn chúng đều có chứa những chất sau đây:

- Glucose: chất đường để tạo calorie và làm cho khỏe.

- Caféine: hiện diện một cách tự nhiên trong một số sản phẩm như trong hạt cà phê, trà, noix de cola, yerba maté, guarana, cacao, noix de kola. Caféine giúp làm cho tỉnh ngủ, giảm mỏi mệt trong thời gian ngắn hạn. Ngoài ra caféine còn giúp giảm cảm giác đói bụng. Caféine gây lợi tiểu. Lạm dụng caféine cơ thể sẽ bị mất nước và mất các chất calcium, potassium và magnésium qua nước tiểu. Mỗi lon nước tăng lực có thể chứa từ 23 đến 240mg caféine.

- Acide pantothénique (vitamine B5): giúp vào việc biến dưỡng chất glucide và chất lipide. Tác dụng trên hệ thần kinh và trên tuyến nang thượng thận, bởi vậy người ta còn gọi acide pantothénique là vitamine antistress.

- Glucoronolactone: một loại glucose có tính giải độc. Mỗi lon nước có chứa từ 10 đến 1200mg chất này.

- Guarana: một loại thực vật Nam Mỹ. Hoạt chất là caféine. Guarana chứa một lượng caféine 2-3 lần nhiều hơn caféine trong hạt cà phê.

- Ginkgo biloba (bạch quả): chiết xuất từ lá bạch quả giúp làm chậm lại sự xuất hiện các trường hợp lú lẫn Alzheimer, điên loạn (démence) ở người già cả. Có ích trong việc cải thiện chức năng cảm nhận ngoại cảnh (performance cognitive).

- Ginseng (sâm): giúp tập trung tư tưởng và các hoạt động cần đến thể lực, bồi bổ cơ thể ở những người đang bị mỏi mệt và suy yếu.

- Inositol: tương tợ như những vitamines nhóm B. Giúp hệ thần kinh hoạt động tốt.

- Taurine: một amino acid giúp vào việc ổn định màng tế bào não bộ và cũng giúp vào hoạt động co thắt của tim... Nó cũng là một neurotransmittor giúp chuyển vận mệnh lệnh thần kinh. Có tính kháng oxyt hóa (antioxydant).

Taurine có thể tìm thấy ở súc vật, ở người và ở một số thực vật.

Taurine là một thành phần của mật, sau một hoạt động thể lực tối đa và mệt nhọc, cơ thể không thể tiết đủ số lượng Taurine cần thiết.

Tác dụng về lâu về dài của Taurine trên sức khỏe con người chưa được biết rõ. Bởi lý do này, nhiều quốc gia cấm việc sử dụng Taurin trong dinh dưỡng.

Mỗi lon nước tạo sinh lực có vào khoảng từ 150 đến 2000mg Taurine. Taurine sử dụng trong nước tăng lực Red Bull có nguồn gốc tổng hợp hóa học chớ không phải từ bò mộng như lời đồn đại.

- Riboflavine (vitamine B12), Niacine (B3), Pyridoxine (B6) và Cobolamine (B12):

Các vitamines nhóm B complexe rất cần thiết để tạo năng lực từ thực phẩm, yểm trợ hệ thần kinh trung ương và giúp tim mạch hoạt động tốt.

Có chứa bao nhiêu caféine?

- Cà phê filtre tách 237ml: 179mg caféine
- Cà phê tan liền: 76-106mg caféine
- Trà xanh: 30mg caféine
- Trà thường: 43mg caféine
- Coca thường 355ml: 36-48mg caféine

Nước tăng lực

- Base 250ml: 23mg caféine

- Red Bull 250ml: 80mg caféine

- Energie 250mg: 86mg caféine

- Guru 250ml: 126mg caféine

- Full Throlle 473ml: 141mg caféine (của Cty Coca Cola)

- Rock Star Juice 473ml: 240mg caféine

Red Bull (bò mộng húc nhau): một ngôi sao trong rừng nước tăng lực

Có thể nói Red Bull là hiệu nước tăng lực nổi tiếng nhất hiện nay. Quảng cáo quá hay, quá tinh vi với hình ảnh tiếp thị hai con bò mộng đầy sinh lực húc nhau chết bỏ... Qua hình ảnh nầy người tiêu thụ gắn liền ý niệm sinh lực, sức khỏe và gợi trong trí họ một cuộc sống sinh động lúc nào cũng vươn lên cao thêm mãi “Red Bull gives you wings”.

Công ty sản xuất chính đặt tại làng Fuschl am See của nước Áo cách thành phố Salzbourg 20km. Chủ nhân của Red Bull là nhà doanh nghiệp Dietrich Mateschitz...

Vào những năm 80, nhân trong các chuyến du lịch Á châu mà đặt biệt là Thái Lan, ông ta nhận thấy các doanh nhân Á châu sau các buổi hợp căng thẳng và mệt nhọc thường hay uống một loại nước đựng trong các chai nho nhỏ được thấy bán đầy rẫy trong các chợ và trong các pharmacies bên đó. Họ nói loại thức uống nầy rất bổ, giúp giảm mệt và phục hồi sinh lực một cách mau chóng. Đây là thức uống rất phổ thông và rất bình dân được tìm thấy trong bất cứ quốc gia nào ở Á châu.

Tại Thái Lan, Krating Daeng (hay bò mộng đỏ) là một trong nhiều loại nước tăng lực phổ biến nhất.

Là một nhà kinh doanh rất nhạy bén, Dietrich Mateschitz bèn chụp lấy thời cơ, chôm ngay ý kiến quá mới mẻ và quá thực tiển nầy. Trở về Áo, ông ta cho sáng lập ra ngay nhà máy sản xuất Red Bull…

Trước khi sản phẩm có mặt trên thị trường, để gây ấn tượng tối đa nơi người tiêu thụ, những chiến dịch quảng cáo rất khoa học và rất tinh vi được tung ra rầm rộ khắp cả thế giới. Ngày nay Red Bull có mặt trên 130 quốc gia với thương vụ vào khoảng 1,6 tỉ euros/năm.


Red Bull có màu vàng lợt, mùi trái cây pha lẫn mùi chanh, hơi chua chua, hơi ngọt ngọt và cũng hơi đăng đắng mùi café. Uống lạnh cũng khá ngon tuy giá hơi đắt một tí. Tại Canada, giá bán lẻ mỗi lon Red Bull 250ml là 3$...

Chưa vừa lòng với tài sản kếch sù do Red Bull đem lại, Dietrich Mateschitz lại còn là chủ nhân ông của hai lò xe đua Formule 1 và một lò Nascar. Ngoài ra, ông ta còn sở hữu hai clubs Football là Red Bull Salzburg, Red Bull New York và một đội Hockey có tên là Red Bull Salzburg EC...


Phải chăng thể thao cũng là một hình thức quảng cáo cho Red Bull?

Đúng là…vươn cánh bay lên!

Có bảo đảm cho sức khỏe hay không?

Năm 2000, các giới y tế quốc tế mới bắt đầu quan tâm đến tính trong lành và an toàn của tất cả các loại nước tăng lực bán trên thị trường sau vụ một cầu thủ basketball trẻ tuổi người Irlandais chết ngay trên sân thi đấu vì đã ực một hơi đâu ba bốn lon Red Bull trước trận đấu. Các bác sĩ cho biết nạn nhân chết vì hội chứng rối loạn nhịp tim (Sudden arrhythmia death syndrome) và họ nghi do tác dụng của hai chất Taurine và Caféine chứa trong lon Red Bull gây ra.


Giới khoa học bắt đầu nghĩ đến mối liên hệ tiêu cực có thể có được giữa nước tăng lực và sức khỏe.

Nhiều nước như Norway, Pháp và Đan Mạch đã cấm bán Red Bull... Hoa kỳ và Canada bắt buộc phải có ghi chú những cảnh báo trên các lon nước tăng lực.

Tại Canada, người ta thấy trên lon Red Bull có những câu đại khái như...“Có chứa nhiều caféine, trẻ em và phụ nữ mang thai hoặc đang cho con bú không nên sử dụng”… hay là…“Uống tối đa 500ml tức là 2 lon trong một ngày”, v.v…

Đầu năm 2007, Tổ chức Center for Science in the Public Interest Hoa kỳ làm áp lực với cơ quan kiểm soát thực phẩm và dược phẩm FDA để họ xiết chặt thêm quy định về các loại thức uống tạo sinh lực, chẳng hạn như bắt buộc nhà sản xuất phải nêu rõ số lượng caféine trên nhãn hiệu.

Nên biết rằng một sự phối hợp giữa caféine với các chất như guarana, yerba hoặc với noix de kola sẽ làm tăng tính chất kích thích của sản phẩm lên gấp bội. Và cũng nên biết là 3 loại thực vật nầy đều có chứa caféine.

Rượu và nước tăng lực không thể đi đôi với nhau.

Pha rượu mạnh vào các loại nước tăng lực là thói quen rất thường thấy trong các buổi liên quan, trong các bar và trong các party của giới trẻ. Đây là điều rất nguy hiểm vì người uống sẽ có cảm giác không bị say nhưng thật sự ra thì nồng độ alcool trong cơ thể đã vượt xa mức an toàn.

Các phản ứng thường thấy khi uống quá nhiều nước tăng lực:

- xáo trộn các chất điện giải.
- nôn mửa.
- nhịp tim đập không đều.

Không nên lạm dụng nước tăng lực!

Quả thật nước tăng lực giúp ta khỏe khoắn, tỉnh táo, dễ tập trung tư tưởng và cũng giúp ta giảm bớt cảm giác xỉn vì rượu. Tuy nhiên nó có thể làm xáo trộn nhịp tim.

Những điều hiểu biết về chất Taurine còn rất mù mờ, đó là chưa kể đến tác dụng xấu có thể có khi 3 chất Caféine, Taurine và Glucoronolactone được phối hợp chung lại với nhau!

Kết luận

*-Không bao giờ pha nước tăng lực với rượu mạnh như Volka, Whiskey hoặc uống chung với beer. Caféine là một chất lợi tiểu, làm cho cơ thể bị mất nước và mất chất điện giải. Phối hợp chất kích thích caféine với chất làm suy nhược tinh thần là rượu có thể dẫn đến sự xáo trộn nhịp tim.

*-Không nên dùng nước tăng lực liền trước hay liền sau một cuộc tranh tài gây go về thể lực. Nước tăng lực không giúp tái nạp nước trong cơ thể và còn làm cho tim bị mệt hơn.

*- Không nên dùng nước tăng lực nhằm mục đích để giải khát. Để tránh tình trạng bị mất nước vì caféine, nên uống thêm nước.

*-Trẻ em, phụ nữ đang mang thai, đang cho bú và những người nhạy cảm với caféine đều không nên uống nước tăng lực.

*-Chỉ uống nước tăng lực khi thật sự cần thiết và cũng không nên uống nhiều và uống quá thường xuyên.

*-Cảnh giác với những lời quảng cáo quá ngon lành và quá nổ như...“Red Bull gives you wings”... Coi chừng không khéo Red Bull tiếp cánh cho ta vươn bay…luôn về bên kia thế giới đó!
vuphong
Posts: 2749
Joined: Sun Jun 03, 2007 12:31 am
Contact:

Post by vuphong »

Bí mật ngôi làng giàu nhất Trung Quốc

Làm thế nào một ngôi làng im lìm bỗng nhiên lại trở thành một nơi đáng hâm mộ.
Tại làng này, mỗi gia đình đều có ít nhất 1 ngôi nhà, hai chiếc ô tô và 250.000 USD trong ngân hàng.

Image

Những năm 1950, làng Huaxi ở tỉnh Giang Tô là một ngôi làng im lìm chỉ với 576 dân.
Tuy nhiên, hiện giờ ngôi làng này giàu tới mức một doanh nhân không phải người địa phương sẵn sàng hiến tặng những nhà máy
trị giá hàng triệu USD để mua đặc quyền dân địa phương.
Trong 5 năm qua, doanh thu của ngôi làng này là 229,6 tỷ NDT. Ngôi làng giàu có này hiện gồm 36.000 dân, mỗi gia đình có ít nhất 1 ngôi nhà, hai chiếc ôtô và 250.000 USD trong ngân hàng. Kể từ những năm 1980, Huaxi đã trở thành niềm kiêu hãnh của một trong số những ngôi làng hàng đầu của Trung Quốc. Đặc biệt, Huaxi là làng đầu tiên mà mọi gia đình đều có điều hòa nhiệt độ, villa và ô tô.

Thép, dệt may và du lịch là những ngành công nghiệp then chốt, và Huaxi là ngôi làng đầu tiên tạo ra GDP là 10 tỷ NDT vào năm 2003.

Các công nhân trong làng làm việc 7 ngày một tuần tại các nhà máy, đổi lại họ được ở nhà đẹp, đi xe đắt tiền với các thương hiệu nổi tiếng như Mercedes, Cadillac và BMW, quần áo đẹp, chăm sóc sức khỏe, giáo dục và thậm chí là dầu ăn đều được miễn phí.

Theo một báo cáo của địa phương, làng Huaxi có hơn 800 ô tô cũng như một đội xe chuyên để ngắm cảnh để khách du lịch và cư dân tùy ý sử dụng. Ngoài ra, Huaxi còn có kế hoạch mua 20 máy bay trong 5 năm tới, đào tạo 100 người làm phi công. Hiện, làng này đang có 2 chiếc trực thăng với 2 phi công chuyên trách thử nghiệm các chuyến bay du lịch. Hiện thời, mỗi năm, Huaxi đón hơn 2 triệu khách cả trong lẫn ngoài nước tới thăm mỗi năm.

Các báo cho biết, sự trỗi dậy đáng kinh ngạc của ngôi làng đều là công lao của một người: Ông Wu Renbao, người đã kết hợp thành công các nguyên tắc cộng sản truyền thống với kinh tế thị trường tự do. Làm bí thư đảng ủy địa phương gần 50 năm, ông Wu đã đưa ra hàng loạt chính sách để biến Huaxi từ một ngôi làng nhỏ làm nghề nông trở thành một cộng đồng công nghiệp hùng mạnh.

Năm 1998, Huaxi trở thành ngôi làng đầu tiên được niêm yết trên thị trường chứng khoán với tài sản cố định hiện nay có giá trị tới 2,1 tỷ NDT.

Trong khi cư dân có thể tận hưởng mọi lợi ích trong khi sinh sống ở Huaxi thì khi rời bỏ ngôi làng này, họ sẽ mất tất cả. Tuy nhiên, các dân làng cho rằng, một khi đã sống trong ngôi làng tuyệt nhất ở Trung Quốc rồi thì tại sao bạn phải rời bỏ nó?
Post Reply

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 4 guests