Bình Luận , Quan Điểm

MatVit
Posts: 1309
Joined: Fri Sep 02, 2011 9:10 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by MatVit »

Trump ‘bán’ Thánh Kinh, tín đồ Cơ Đốc Giáo phản ứng ra sao?
March 29, 2024


WASHINGTON, DC (NV) – Cựu Tổng Thống Donald Trump đang chính thức bán một quyển Kinh Thánh Cơ Đốc có chủ đề ái quốc dựa trên ca khúc trứ danh của Lee Greenwood, “God Bless the USA” (Chúa Ban Phước cho Mỹ Quốc).

“Tuần Thánh An Lành!” Trump nhắn nhủ trên mạng xã hội hôm Thứ Ba, 26 Tháng Ba, trong thời điểm long trọng nhất của lịch Công Giáo, tuần cuối cùng của Mùa Chay đánh dấu cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Jesus. “Khi chúng ta bước vào Thứ Sáu Tuần Thánh và Lễ Phục Sinh, tôi khuyến khích quý vị mua một bản Kinh Thánh God Bless The USA.”

Ý tưởng phác thảo nên cuốn Kinh Thánh gắn liền với quốc kỳ Mỹ, cũng như chiến dịch rao bán mà cựu tổng thống dành cho một bản văn được các tín đồ Cơ Đốc Giáo coi là thiêng liêng, làm dấy lên mối lo ngại trong cộng đồng tôn giáo. Điều này cũng đặt ra câu hỏi về những gì mà Trump đang âm thầm suy tính, khi cựu tổng thống đang bị các cuộc chiến pháp lý hao tiền tốn của bủa vây.

Image
Tổng Thống Donald Trump cầm quyển Thánh Kinh bên ngoài nhà thờ St John’s Episcopal ở Washington, DC ngày 1 Tháng Sáu, 2020 (Hình: BRENDAN SMIALOWSKI/AFP/Getty Images)

Cuốn Kinh Thánh có giá $59.99, được xuất bản lần đầu tiên năm 2021, có hình quốc kỳ Mỹ và dòng chữ “God Bless the USA” in trên bìa. Bên trong có dòng chữ “Chúa Phù Hộ Cho Nước Mỹ” và dòng chữ Tuyên Ngôn Độc Lập, Lời Cam Kết Trung Thành và các tài liệu lịch sử khác của Hoa Kỳ. Tài liệu quảng cáo cho quyển Kinh Thánh có hình ảnh cựu tổng thống cùng với ca sĩ nhạc đồng quê Lee Greenwood.

Những lời bình luận trên mạng xã hội đáp lại màn buôn thần bán thánh của Trump là “báng bổ,” “dị giáo” và “tấn công giới răn” đồng thời trích dẫn các bài học từ Kinh Thánh cho thấy việc lợi dụng đức tin của người khác để kiếm tiền đáng bị lên án.


“Quả là thời kỳ lụn bại của Cơ Đốc Giáo khi phải nhìn thấy một kẻ mị dân lợi dụng đức tin của tín đồ và thậm chí cả kinh thánh để theo đuổi quyền lực của chính hắn và làm cho người ta suy tôn hắn, thay vì nhất quyết không cho phép đức tin thiêng liêng và kinh thánh của chúng ta trở thành một công cụ ngôn luận của một đế chế,” Mục Sư Benjamin Cremer cho biết trên X, từng là Twitter.

Jason Cornwall, mục sư đến từ South Carolina, nói trên X rằng việc Trump buôn bán Kinh Thánh là vi phạm một trong Mười Điều Răn của Kinh Thánh Do Thái cấm lấy danh Chúa làm chuyện vô nghĩa.


Tuy nhiên, làn sóng lên án không dừng lại ở việc liệu việc Trump bán Kinh Thánh có phải là phi Cơ Đốc Giáo hay không. Trên thực tế, đó chỉ là màn khởi đầu.

Sử gia kiêm tác giả Jemar Tisby cho biết tổng thể đề án phản ảnh các giá trị của chủ nghĩa dân tộc Cơ Đốc Giáo – với ý tưởng rằng nước Mỹ được thành lập như một quốc gia Cơ Đốc Giáo và chính phủ nên nỗ lực để phê chuẩn Cơ Đốc Giáo theo quy mô quốc gia, nghĩa là lấy đạo này làm gốc. Các nguyên lý của chủ nghĩa dân tộc Cơ Đốc Giáo có lịch sử gắn liền với thành kiến, chủ nghĩa bản địa và quyền lực tối thượng của dân da trắng.

“Điều làm người ta phẫn nộ đó là cuốn Kinh Thánh có Tuyên Ngôn Độc Lập, Hiến Pháp Hoa Kỳ và thậm chí cả lời bài hát của Lee Greenwood. Cho nên, mục đích của việc chèn các bản văn chính trị vào Kinh Thánh là nhằm xóa bỏ hoàn toàn cách biệt giữa Giáo Hội và chính phủ.”

Tisby, có văn bằng Cao Học Thần Học tại Chủng Viện Thần Học Cải Cách tại Jackson, Mississippi, từng viết về sự nguy hiểm mà chủ nghĩa dân tộc Cơ Đốc – gây nên cho cả Hoa Kỳ lẫn đức tin Cơ Đốc.


“Điều nguy hiểm ở đây là nó lợi dụng sự tận tâm người ta dành cho Chúa và lòng ái quốc, bản thân một trong hai điều đó có thể vô hại hoặc thậm chí là tốt,” ông nói.

“Nhưng trong nỗ lực này, cả hai khía cạnh đang hòa quyện lại với nhau. Và với việc Trump là người lên tiếng, ông đang truyền tải một thông điệp rất rõ ràng về hình thức Cơ Đốc Giáo nào và hình thức ái quốc nào (mà ông đang) theo đuổi.”

Khi Guthrie Graves-Fitzsimmons, giám đốc truyền thông của Ủy Ban Hỗn Hợp Tự Do Tôn Giáo Baptist, biết được chiến dịch buôn bán Kinh Thánh của Trump, ông nói rằng hóa ra là có một chính trị gia lợi dụng nỗi sợ hãi bắt nguồn từ kỳ thị chủng tộc và thành kiến để thúc đẩy hệ tư tưởng Cơ Đốc Giáo cụ thể.

Kinh Thánh “God Bless the USA” gây tranh cãi từ các tín đồ và nhà xuất bản vào thời điểm phát hành năm 2021. Ban đầu cuốn Kinh Thánh được cho là sẽ được Nhà Xuất Bản Cơ Đốc Giáo HarperCollins ấn hành, nhưng công ty lại bỏ qua cơ hội.


Tisby xuất bản ba cuốn sách dưới tên Zondervan, nhà xuất bản thuộc HarperCollins chuyên về các ấn phẩm tôn giáo. Ông là một trong những tác giả của nhà xuất bản cố gắng ngăn cản họ xuất bản cuốn Kinh Thánh “God Bless the USA” khi ý tưởng này được trình bày lần đầu tiên.

Mặc dù có vô số phiên bản của cuốn Kinh Thánh – với giá cả đa dạng, cùng chủ đề và các phần bổ túc như mục lục, tài liệu tham khảo, bản đồ và đồ thị – sự kết hợp đặc biệt giữa Kinh Thánh và ca khúc ái quốc được mến mộ có sức thuyết phục đặc biệt.

Ý tưởng này không làm David W. Peters ngạc nhiên, một cha sở Anh Giáo phụng vụ tại Pflugerville, Texas. Peters làm việc trên cương vị là Tuyên Úy Thủy Quân Lục Chiến và Lục Quân và được điều động tới Iraq vào năm 2005.

“Tôi nhớ lại cách chúng tôi hoàn tất các buổi lễ cầu nguyện trong trại huấn luyện của Thủy Quân Lục Chiến với ca khúc ‘God Bless the USA’ của Lee Greenwood,” ông nói với CNN. “Tất cả chúng tôi vừa hát vừa khóc. Đó là cảm xúc tuôn trào duy nhất trong một tuần.”

Ngoài vô số câu hỏi thần học được đặt ra, việc Trump hậu thuẫn cuốn Kinh Thánh “God Bless the USA” còn trùng hợp với một số cuộc chiến pháp lý có thể làm cho ứng cử viên gần như được cho là của Đảng Cộng Hòa tranh cử tổng thống phải hao tốn hàng trăm triệu Mỹ kim.

Trump từng bị chỉ trích vì sử dụng Kinh Thánh ở nơi công cộng. Năm 2020, các nhà lãnh đạo tôn giáo từ một số giáo phái Cơ Đốc Giáo lên án việc ông cầm Kinh Thánh trong một “tấm hình” trước một nhà thờ Tân Giáo gần Tòa Bạch Ốc khi các cuộc biểu tình đòi công lý chủng tộc nổ ra trên khắp Hoa Kỳ.

Năm 2015, Trump cũng gọi Kinh Thánh là cuốn sách ưa thích của ông, nhưng lại từ chối kể ra ông thích câu nào. (TTHN)
phaodai
Posts: 80
Joined: Mon Mar 14, 2016 4:06 pm
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by phaodai »

ISIS tuyên bố tổng khủng bố Mỹ, Châu Âu và Do Thái
Mai Nguyễn
30 tháng 3, 2024

 
Image
(Ảnh al-shabaka)


Người phát ngôn của Nhà nước Hồi giáo Abu Hudhayfah al-Ansari, đã phát lời kêu gọi tổng khủng bố nhiều nơi trên thế giới, mục đích là thảm sát thương tiếc những người theo đạo Thiên chúa và Do Thái. Abu nói tuyên bố rằng tháng Ramadan năm nay sẽ là cột mốc đỉnh cao của cuộc thánh chiến.

Tháng Ramada là tên gọi tháng thứ 9 của lịch Ả Rập, tháng Ramadan theo dương lịch thay đổi từng năm, không có ngày thống nhất. Tháng Ramada năm nay, bắt đầu từ 11 Tháng Ba, kết thúc vào 10 Tháng Tư 2024.

Điều nguy hiểm là nhóm khủng bố Hồi giáo ISIS phát động chiến dịch tổng khủng bố này đến “những con sói đơn độc” ở khắp Hoa Mỹ, Châu Âu và Isreal, nhằm mở rộng các vụ thảm sát người theo đạo Thiên chúa và Do Thái, tức là bất kỳ người Hồi giáo cực đoan nào có lòng căm tù, nuôi ý định hy sinh để tiêu diệt kẻ thù, thì hãy tự lên kế hoạch và hành động.


Abu Hudhayfah al-Ansari, phát ngôn viên của phe Hồi giáo cực đoan, tự xưng là Nhà nước Hồi giáo, đã ca ngợi vụ tấn công khủng bố ghê sợ ở Moscow, Nga, khiến 140 người thiệt mạng vào tuần trước. Vào thứ Năm 28 Tháng Ba, kẻ phát ngôn thánh chiến này đã sử dụng ứng dụng nhắn tin được mã hóa Telegram để kêu gọi “những con sói đơn độc” hãy tự lên kế hoạch, nhắm vào những người theo đạo Thiên chúa và Do Thái, đặc biệt là mục tiêu được khuyến khích là ở Hoa Kỳ, Châu Âu và Israel trong tháng lễ Ramadan.

Người phát ngôn này cũng tuyên bố rằng sự hiện diện của quân đội Hoa Kỳ ở Iraq, từ bây giờ sẽ “dẫn đến nhiều cuộc tấn công hơn từ nhóm”. Tuyên bố này được đưa ra nhân kỷ niệm 10 năm ngày ISIS tuyên bố thành lập một vương quốc Hồi giáo ở Iraq và Syria vào năm 2014.

Trong bài phát biểu dài 41 phút có tựa đề ‘Nhờ Allah, vấn đề này sẽ được giải quyết’, Abu đã nhấn mạnh và ca ngợi sự bành trướng toàn cầu của Nhà nước Hồi giáo. al-Ansar, đồng thời cũng chỉ trích tổ chức khủng bố Al-Qaeda vì đã đi chệch khỏi cái gọi là ‘con đường’ của họ, trước khi tuyên bố rằng tháng Ramadan sẽ là tháng thánh chiến.

Người phát ngôn này cũng kêu gọi ‘các thành viên’ ở Mozambique “tăng gấp đôi các cuộc tấn công” và các chiến binh ở Philippines “chuyển hoạt động vào các thành phố lớn”, trong một dấu hiệu đáng lo ngại và rùng rợn. Abu tiếp tục kêu gọi những người Hồi giáo – những người tham gia Thánh chiến – và các nhà lãnh đạo truyền thông tuân theo những người lớn tuổi của họ và truyền bá thông điệp của Nhà nước Hồi giáo khắp nơi.

Hiện tại, có rất ít thông tin về Abu, người phát ngôn của ISIS, ngoài việc ông này đảm nhận vị trí phát ngôn viên vào tháng Tám 2023 để thay thế nhân vật Abu Omar al-Muhajir sau khi bị bắt ở Tahrir al-Sham. Tuy nhiên, lời lẽ bài Do Thái của người phát ngôn mới, lại kích động, được hưởng ứng rất nhanh đối với các thành viên Hồi giáo cực đoan.

Mới đây, Nhà nước Hồi giáo tuyên bố rằng họ đứng sau vụ khủng bố với “những người theo đạo Thiên chúa” ở Moscow. Nhóm ISIS-K, một nhánh của tổ chức này – từ tỉnh Khorasan ở Afghanistan – được cho là chịu trách nhiệm, một tuyên bố trên Telegram được đăng từ hãng thông tấn Amaq liên kết với ISIS cho biết.
Image
(ảnh: TTXVN)

Tòa án Basmanny ở Moscow đã nêu tên bốn nghi phạm bị tình nghi là tay súng đến từ quốc gia cũ của Liên Xô là Tajikistan, gồm Dalerdzhon Mirzoyev, 32 tuổi, Saidakrami Rachabalizoda, 30 tuổi, Shamsidin Fariduni, 25 tuổi và Mukhammadsobir Faizov, 19 tuổi. Họ đã bị tra khảo để nhận tội trước khi ra hầu tòa.

Ba nghi phạm bổ sung đã được xác định vào những ngày sau đó: Isroil Islomov, 62 tuổi, và hai người con trai Dilovar Islomov và Aminchon Islomov đã được Ủy ban điều tra xác định.

Được biết, ngay sau tuyên bố của ISIS về chiến dịch ‘tổng khủng bố’, các cơ quan tình báo Hoa Kỳ và Anh Quốc đã phát tình trạng cảnh báo thường trực và chia sẻ các danh sách các nhân vật đáng chú ý, có thể là tình nghi tác nhân của khủng bố cho nhau. ISIS không nêu địa điểm cụ thể, nên bất kỳ ai, nơi đâu cũng có thể là đích nhắm của chiến dịch tổng khủng bố này.
hoangphong
Posts: 361
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

Võ Văn Thưởng đã bị hạ, sao Tô Lâm vẫn tiếp tục săn đuổi?
Trà My
3 tháng 4, 2024

 Image
(Ảnh: HĐN)


Giới phân tích cho rằng, người đứng đầu Đảng Cộng Sản Việt Nam – Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, đang ở tình thế “thập diện mai phục,” mà Bộ trưởng Công an Tô Lâm là tổng chỉ huy cuộc chiến.

Giám đốc Viện Nghiên Cứu Chiến Lược của trường Quân sự Pháp (IRSEM), ông Benoît de Tréglodé, nhận định:

“Điều chắc chắn, ông Tô Lâm hiện là nhân vật trung tâm của công tác bổ nhiệm các lãnh đạo lớn sắp tới của bộ máy nhà nước Việt Nam, nên ông ấy sẽ cân nhắc và tính toán. Và có thể nói chắc chắn, chính ông [Tô Lâm] đã khéo léo can thiệp đến chuyện xảy ra hôm 21/3, với sự từ chức bất ngờ của cựu chủ tịch nước Võ Văn Thưởng.”


Báo Công An Nhân Dân ngày 28 Tháng Ba đưa tin, “Bắt thêm lãnh đạo, nguyên lãnh đạo tỉnh Vĩnh Phúc, Quảng Ngãi, liên quan tập đoàn Phúc Sơn.” Điều này càng chứng minh cho nhận định vừa kể.

Bản tin cho hay, ngày 28 Tháng Ba, cơ quan cảnh Sát điều tra Bộ Công An khởi tố bị can, bắt tạm giam thêm hai lãnh đạo, một Vĩnh Phúc và một Quảng Ngãi. Đó là các ông: Lê Viết Chữ – nguyên bí thư tỉnh Quảng Ngãi; và ông Phạm Hoàng Anh – phó bí thư thường trực tỉnh Vĩnh Phúc.

Cụ thể, mở rộng điều tra vụ án tập đoàn Phúc Sơn, cơ quan điều tra Bộ Công An xác định, ông Lê Viết Chữ trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, đã nhận tiền của Nguyễn Văn Hậu. Đổi lại, ông Chữ tạo điều kiện để giúp tập đoàn Phúc Sơn trúng gói thầu: Thi công tuyến chính dự án đường bờ Nam sông Trà Khúc, tỉnh Quảng Ngãi.

Tương tự, ông Phạm Hoàng Anh trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, cũng đã nhận tiền của Nguyễn Văn Hậu. Đổi lại, ông Hoàng Anh tạo điều kiện cho doanh nghiệp của Hậu thực hiện dự án “Chợ Đầu mối Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc.”

Căn cứ kết quả điều tra, cơ quan điều tra của Bộ Công An quyết định: Khởi tố bị can, bắt tạm giam, lệnh khám xét nhà riêng đối với hai ông Lê Viết Chữ, Phạm Hoàng Anh, về tội “Nhận hối lộ,” quy định tại Khoản 4, Điều 354, Bộ Luật Hình sự.

Điều này đã cho thấy, cựu bí thư Quảng Ngãi Lê Viết Chữ trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, nhận tiền hối lộ của Nguyễn Văn Hậu, đối với gói thầu thi công dự án đường bờ Nam sông Trà Khúc, tỉnh Quảng Ngãi.


Vụ án này có liên quan đến cựu chủ tịch nước Võ Văn Thưởng. Bộ Công An gián tiếp cáo buộc, trong thời gian giữ chức bí thư tỉnh ủy Quảng Ngãi (2011 – 2014) thông qua người thân, ông Võ Văn Thưởng nhận 64 tỷ đồng từ tập đoàn Phúc Sơn, để xây nhà thờ tổ.

Bộ Công An cũng tiếp tục điều tra làm rõ với ban lãnh đạo tỉnh Vĩnh Phúc, thông qua việc khởi tố bắt giam ông Phạm Hoàng Anh – phó bí thư thường trực tỉnh Vĩnh Phúc. Đáng chú ý, lâu nay dư luận vẫn đánh giá, Vĩnh Phúc và Quảng Ngãi được Tổng Trọng bảo kê.

Đó là lý do vì sao, những sai phạm nghiêm trọng mang tính hệ thống của ban lãnh đạo Quảng Ngãi và Vĩnh Phúc không bị phát hiện trong một thời gian rất dài. Ngược lại, có sự thăng tiến thần tốc, đáng ngờ, của các nhân vật: Bí Thư Tỉnh Ủy Vĩnh Phúc Hoàng Thị Thúy Lan; ủy viên Bộ Chính Trị Võ Văn Thưởng; kể cả cựu bí thư Quảng Ngãi – nay là Chánh Án Tòa Án Nhân Dân Tối Cao Nguyễn Hòa Bình, đều đặt ra rất nhiều nghi vấn.

Theo giới thạo tin, trong thời gian gần đây, bộ trưởng Bộ Công An Tô Lâm có nhiều quyết định, được đánh giá là rất “táo bạo” như việc, ông vượt qua “lằn ranh đỏ” khi cho bắt giữ hàng loạt bí thư, chủ tịch các tỉnh – vốn là địa bàn chiến lược của các lãnh đạo cấp cao, như Lâm Đồng, Quảng Ngãi, Vĩnh Phúc…

Không chỉ vậy, ông Lâm còn vượt qua quyền hạn của tổng bí thư, ban chấp hành trung ương và bộ chính trị, tự cho mình quyền vi phạm nguyên tắc bất di bất dịch trong việc khởi tố, bắt giam, đối với lãnh đạo trong danh sách nhân sự do ban bí thư và bộ chính trị quản lý.

Điều lệ Đảng quy định, quy trình bắt một nhân sự cấp cao, trước tiên phải được ban chấp hành trung ương chuẩn y nghị quyết cho thôi chức, trước khi bộ công an ra quyết định khởi tố và bắt giam. Trường hợp bí thư tỉnh Vĩnh Phúc Hoàng Thị Thúy Lan là một ví dụ. Công luận nhận xét, điều này càng chứng minh cho thấy, quyền uy và thế lực chính trị của Tô Lâm đang ở thế thượng phong.

Vào thời điểm hiện nay, ông Tô Lâm bất chấp tất cả, kể cả điều lệ Đảng, để chứng tỏ rằng, quyền lực lớn nhất trong Đảng thuộc về ông.

Tổng Trọng chỉ còn là một ngọn đèn leo lét trước phong ba bão tố, với một tương lai bất định.
phidao
Posts: 134
Joined: Sun Sep 30, 2012 7:29 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by phidao »

Cựu tổng thống Nga treo giá cao cho việc lấy đầu binh sĩ NATO ở Ukraine
Như Hồ  
5 tháng 4, 2024

Image
Cựu tổng thống nước Nga Dmitry Medvedev . (Hình: Mikhail Svetlov/Getty Images)

Cựu Tổng Thống Nga Dmitry Medvedev làm không ít người giật mình khi phát động một cuộc tấn công gay gắt bằng lời nói chống lại NATO – Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương.

Medvedev nói sẽ treo thưởng bằng giá cao, cho ai phát hiện và lấy đầu được bất kỳ binh sĩ quân đội phương Tây nào được gửi vào trợ giúp Ukraine.

Medvedev, hiện là phó chủ tịch Hội Đồng An Ninh Nga, viết trong một bài đăng trên X: “Chỉ có thể có một quy tắc duy nhất đối với những con chấy rận ở nước ngoài này, những người, không giống như những người Ukraina bất hạnh, không bị buộc phải tham chiến: bọn chúng sẽ không được hưởng chế độ bắt tù binh!”


Ông Medvedev còn nói thêm: “Và đối với mỗi máy bay chiến đấu của NATO bị tiêu diệt, cho nổ tung hoặc đốt cháy, chắc chắn sẽ có phần thưởng tối đa.”

Medvedev phản đối một kịch bản giả định, mà chính ông tự đưa ra trên mạng xã hội, trong đó NATO ban đầu sẽ triển khai quân đội và lực lượng đặc biệt ở Tây Ukraine để “quản lý và tổ chức; huấn luyện.”

“Chỉ là những kẻ hoàn toàn trơ trẽn nắm giữ cả thế giới cho những bọn ngu xuẩn!” Medvedev viết.

Quan chức Nga cho biết bất kỳ lực lượng NATO nào ở Ukraine, dù là y tế, cũng sẽ được coi là một phần của “lực lượng chính quy” chiến đấu chống lại Moscow.

Ông tiếp tục: “Đó là lý do tại sao họ chỉ có thể bị coi như kẻ thù; không chỉ là kẻ thù mà còn bị đối xử từ những biệt đội tinh nhuệ, những người trừng phạt SS của Hitler.”


Lời hùng biện của Medvedev đánh vào nhiều luận điểm khác nhau thường được Điện Kremlin sử dụng để làn truyền thông kích động hay quảng bá cho chính nghĩa của cuộc chiến xâm lược.

Moscow thường dựa vào ký ức về cuộc chiến của Liên Xô chống lại Đức Quốc Xã trong Thế Chiến Thứ Hai, cáo buộc Ukraine là một quốc gia do Đức Quốc Xã cai trị, dựng nên để biện minh cho cuộc xâm lược của mình.

Nga cũng nhiều lần đẩy mạnh thảo luận trên truyền hình, báo chí về khả năng xung đột trực tiếp với NATO, trong đó nhà lãnh đạo Nga Vladimir Putin nói rằng điều này chắc chắn sẽ dẫn đến chiến tranh thế giới thứ ba và thảm họa hạt nhân.

Chìa khóa cho lời hùng biện đó là việc Nga khuếch đại ý tưởng rằng NATO có thể leo thang căng thẳng bằng cách gửi quân tới Ukraine. Rốt cuộc, Putin đã miêu tả cuộc xâm lược của mình như một hình ảnh nhằm kiềm chế âm mưu bành trướng xâm lược của NATO.

Về phần Medvedev, cựu tổng thống Nga kiên quyết ủng hộ chiến tranh kể từ khi cuộc xâm lược bắt đầu, luôn đưa ra những đề xuất mang tính hung hăng như bắn một tên lửa siêu thanh vào La Haye vì lệnh bắt giữ chống lại Putin.

Cho đến nay, lãnh đạo NATO cho biết họ chưa chính thức triển khai quân tới Ukraine để chiến đấu. Tuy nhiên, một số người, như Tổng Thống Pháp Emmanuel Macron, nói bóng gió về khả năng như vậy, hoặc thậm chí công khai ủng hộ ý tưởng này.

Tổng Thư Ký NATO Jens Stoltenberg nói với các phóng viên hôm Thứ Tư: “Chúng tôi hiện không có bất kỳ kế hoạch đưa quân chiến đấu nào của NATO vào Ukraine, và hiện không có yêu cầu nào cho việc đó.”

Tuy vậy, giới quan sát nhận thấy có một số dấu hiệu cho thấy NATO đang triển khai một sự hiện diện nhỏ ở Ukraine. Đầu năm 2023, tài liệu mật bị rò rỉ từ Ngũ Giác Đài cho biết có thời điểm gần 100 người điều hành NATO đã được cử tới Ukraine, trong đó có 14 thành viên lực lượng đặc biệt của Mỹ.


Nhưng những vụ rò rỉ tương tự cũng đã được cộng đồng tình báo toàn cầu tiếp cận một cách thận trọng vì lo ngại rằng thông tin bên trong các tài liệu có thể không trung thực hoặc đã bị giả mạo. Còn các quan chức Mỹ cho biết chưa có binh sĩ Mỹ nào tham gia chiến đấu ở Ukraine.

NATO cũng đang dạy người Ukraina sử dụng kho vũ khí do phương Tây sản xuất được gửi đến Kyiv, và không rõ liệu lực lượng tác chiến đặc biệt này có được triển khai ở Ukraine để huấn luyện hay giữ vai trò cố vấn hay không.

Hồi Tháng Ba, Ngoại Trưởng Ba Lan Radek Sikorski tiết lộ quân đội NATO “đã có mặt ở Ukraine” nhưng ông không cho biết có bao nhiêu quân được triển khai và nhằm mục đích gì. “Những quốc gia này biết họ là ai, nhưng tôi không thể tiết lộ họ,” Sikorski nói.

Nga đã đồng tình với tuyên bố của Sikorski, khi người phát ngôn Maria Zakharova nói rằng “không còn lý do gì để phủ nhận điều đó nữa” rằng NATO triển khai quân ở Ukraine.Tuy nhiên, điều thực sự khiến Medvedev lo lắng là những bình luận gần đây của Macron về việc NATO có thể tham gia cuộc chiến.

Trong hai tháng qua, nhà lãnh đạo Pháp nhắc lại rằng các đồng minh của ông không nên loại trừ việc triển khai quân đội ở Ukraine. Ông nói: “Những gì chúng ta đang làm là tự đặt cho mình những ranh giới đỏ.”

Đáp lại, Medvedev viết nhiều bài đăng trên mạng xã hội, một số bằng tiếng Pháp, xúc phạm Macron hoặc chỉ trích ông kịch liệt. “Nhưng mặt khác, thật là một điều tốt! Với rất nhiều quan tài từ nước ngoài đến Pháp, sẽ không thể che đậy những cái chết hàng loạt của binh sĩ chuyên nghiệp,” Medvedev viết trên X.

Hình ảnh hiếu chiến hiện nay của Medvedev dường như khác xa đáng kể so với thời ông còn là tổng thống nước Nga từ năm 2008 đến năm 2012, khi một số nhà quan sát hy vọng ông sẽ thân phương Tây và có quan điểm tự do hơn.

Các chuyên gia trước đây đã nói với Business Insider rằng cựu lãnh đạo có thể đang cố gắng bù đắp quá mức vai trò bù nhìn của mình, bằng lời hùng biện của mình để lấy lòng Putin. Edward Lucas, cố vấn cấp cao tại Trung Tâm Phân Tích Chính Sách Châu Âu, cho biết: “Medvedev giống như một trong những kẻ yếu thế hơn trong vòng vây của Tony Soprano, người chỉ biết đi làm những điều to lớn để lấy lòng ông chủ.”
hoangphong
Posts: 361
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

Image

Bộ Chính trị CSVN tranh nhau như một lũ cướp
Hoàng Anh
11 tháng 4, 2024
 

Đang yên đang ổn chờ đến hết nhiệm kỳ, chờ ông Tổng giới thiệu Vương Đình Huệ vào ghế Tổng Bí Thư ở nhiệm kỳ sau, thì bỗng nhiên, Tô Lâm tạo phản, làm đảo lộn tất cả. Ông Võ Văn Thưởng viết đơn từ chức đã hơn 20 ngày, mà Bộ Chính Trị vẫn chưa chọn được ai lên thay.

Nói là “chọn” cho đúng quy trình, chứ thực chất, Bộ Chính Trị hiện nay như là võ đài, mạnh được yếu thua, chẳng có trọng tài, chẳng có luật lệ. Nhưng đấu hoài mà không ngã ngũ, vẫn chưa có người thắng kẻ thua rõ ràng, nên ghế chủ tịch nước vẫn còn để trống.

Mà một khi, những trận đấu không theo luật lệ, không có trọng tài, nên Bộ Chính Trị hiện nay chẳng khác gì “nồi cám lợn,” hỗn độn không ra thể thống gì. Cho nên, Đảng phải đóng cửa cho các đối thủ đánh nhau, mà không để lộ cho dân nhìn thấy.


Cho tới bây giờ, Bộ Chính Trị đã rụng hết bốn trên tổng số 18 người ban đầu. Chưa có nhiệm kỳ nào mà Bộ Chính Trị bị rơi rụng nhiều như vậy, và rất có thể, đó chưa phải là con số cuối cùng. Điều đó cho thấy, Bộ Chính Trị nhiệm kỳ này ô hợp, tạp nham, so với các nhiệm kỳ trước đó.

Trong 18 thành viên của Bộ Chính Trị khóa 13, chỉ có năm người còn đủ điều kiện dưới 65 tuổi vào năm 2026. Đó là Võ Văn Thưởng sinh năm 1970, Trần Tuấn Anh sinh năm 1964, Trần Thanh Mẫn sinh năm 1962, Đinh Tiến Dũng và Trần Cẩm Tú cùng sinh năm 1961. Đến nay, Võ Văn Thưởng và Trần Tuấn Anh đã rụng.

Như vậy, nếu chiếu theo Điều lệ Đảng, thì trong nhiệm kỳ tới, chỉ có ba người ngoài tứ trụ được ở lại Bộ Chính Trị. Đó là Trần Thanh Mẫn, Đinh Tiến Dũng và Trần Cẩm Tú. Cộng thêm bốn người tứ trụ, nếu tất cả đều được hưởng suất đặc biệt, thì đến đại hội 14 chỉ còn tối đa bảy người của khóa 13 được ở lại Bộ Chính Trị. Vậy thì, Bộ Chính Trị khoá 14 sẽ phải bầu mới khoảng 11 người. Đây sẽ là tiền lệ chưa từng có.

Có thể, khóa 14 sẽ phải phá luật giới hạn 65 tuổi, để những nhân vật quá tuổi được tiếp tục ngồi lại Bộ Chính Trị. Tuy nhiên, hiện nay Bộ Chính Trị đang đánh nhau loạn xạ để tranh giành ghế. Họ vừa đánh, vừa chặn bổ sung người mới vào, bởi không phe nào chịu phe nào. Phe này giới thiệu người thì phe khác sẽ phá.

Lẽ ra, ông Trần Lưu Quang – Phó Thủ Tướng, và ông Nguyễn Trọng Nghĩa – trưởng ban Tuyên Giáo Trung Ương, cần được bầu bổ sung vào Bộ Chính Trị, bởi những vị trí mà họ đang nắm giữ, thuộc vai trò của uỷ viên Bộ Chính Trị.

Ở khoá 11, Trung Ương Đảng cũng bầu bổ sung bà Nguyễn Thị Kim Ngân và ông Nguyễn Thiện Nhân vào Bộ Chính Trị giữa nhiệm kỳ, dù nhiệm kỳ này không bị rụng một ai. Vậy mà, Trung Ương Đảng khóa 13 đã rụng đến bốn người, mà vẫn chưa bầu được ai để bổ sung, chỉ mải mê đánh nhau, không bên nào chịu nhường bên nào.

Khi bị rụng nhiều, nhóm Nghệ An – Hà Tĩnh có lợi nhiều nhất, bởi nhóm này có đến bốn uỷ viên Bộ Chính Trị. Trước đây, tỷ lệ là 4/18; nay là 4/14; như vậy, Bộ Chính Trị càng ít người, tiếng nói của nhóm Nghệ Tĩnh càng có trọng lượng.

Sức khỏe của ông Nguyễn Phú Trọng ngày càng yếu. Đã vậy, bộ máy dưới tay ông vốn hoạt động trơn tru bao lâu nay, giờ lại có kẻ tạo phản. Bản thân ông Trọng không còn đủ quyền lực, đủ uy tín, để giữ ổn định trong nội bộ Đảng. Sức khỏe của ông càng yếu thì Bộ Chính Trị càng loạn, bởi tất cả các phe phái hiện nay chăm chăm chực chờ đến khi ông nhắm mắt, để mạnh ai nấy tranh phần, như một lũ cướp.

Lúc đó, người dân sẽ có phim hay để mà xem.
 
dailien
Posts: 2456
Joined: Sun Jun 03, 2007 3:37 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by dailien »

Ứng viên số 1 chức Tổng bí thư, Vương Đình Huệ sẽ dừng cuộc chơi?
Lê Văn Đoành

19-4-2024
Mặc dù Võ Văn Thưởng đã bị loại khỏi vị trí A2, nhưng chính trường Việt Nam xem ra vẫn chưa hạ nhiệt. Những cuộc so găng tranh giành vị trí chóp bu trong đảng Cộng sản Việt Nam từ bây giờ cho tới Đại hội 14, dự kiến sẽ diễn ra đầu năm 2026, vẫn tiếp tục gay cấn, đầy kịch tính và hấp dẫn cho đến phút cuối.

Cho đến sáng ngày 7-4-2024, là ngày đầu tiên trong chuyến đi năm ngày của Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ thăm Trung Quốc, nhiều người chắc chắn rằng Vương Đình Huệ sẽ thay Nguyễn Phú Trọng ngồi vào ghế A1, làm lãnh tụ tối cao, Tổng bí thư khoá 14. Thế nhưng, đời luôn có chữ “nhưng” cay nghiệt…
Image
Vương Đình Huệ bắt tay Tập Cận Bình tại Lễ đường Nhân dân ở Bắc Kinh hôm 8-4-2024. 
Nguồn: Vietnam News Agency

Chiều 12-4, Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ và Đoàn đại biểu cấp cao Quốc hội Việt Nam đã về đến sân bay quốc tế Nội Bài, kết thúc chuyến thăm Trung Quốc. Ngay khi vừa bước ra khỏi máy bay, ông Phạm Thái Hà, thành viên trong phái đoàn đã bị Cơ quan điều tra Bộ Công an mời về trụ sở làm việc.

Xem như Phạm Thái Hà đã bị bắt, nhưng Bộ Công an chưa công bố trên cổng thông tin Bộ Công an.

Phạm Thái Hà phạm tội gì?

Phạm Thái Hà sinh năm 1976, quê Tiền Hải, tỉnh Thái Bình. Hà có học vị tiến sĩ kinh tế; là kiểm toán viên hành nghề Việt Nam (VACPA) chuyên về lĩnh vực tài chính, ngân hàng. Hà hiện nắm giữ chức Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, kiêm trợ lý của Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ.

Theo thông tin chúng tôi có được, Phạm Thái Hà bị khởi tố bắt giam với hai tội danh: Tội “lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ” quy định tại khoản 3, Điều 356 Bộ luật Hình sự; và tội “nhận hối lộ”, quy định tại khoản 4, Điều 354 Bộ luật Hình sự.


Được biết, số tiền mà Phạm Thái Hà nhận hối lộ và thu nhập bất chính, có thể lên đến con số hơn một ngàn tỷ đồng.
Image
Chân dung Phó chủ nhiệm VP quốc hội Phạm Thái Hà. Nguồn: QHVN

Để hiểu thêm nội tình, cần trở lại các diễn biến của những ngày trước đó.

Sáng 7-4-2024, phái đoàn Vương Đình Huệ ra sân bay đi Trung Quốc, thì chiều tối cùng ngày, Bộ Công an đã “tóm” Nguyễn Duy Hưng và một số thuộc cấp của Hưng. Dù bị bắt từ hôm 7-4, nhưng tám ngày sau, chiều 15-4-2024, Bộ Công an mới công bố thông tin bắt giữ Nguyễn Duy Hưng.

***

Nguyễn Duy Hưng, sinh năm 1974, quê Nghệ An. Hưng hiện là Chủ tịch HĐQT Công ty Cổ phần Tập đoàn Thuận An. Hưng bị khởi tố bắt giam về tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” và tội “nhận hối lộ”, quy định tại khoản 3, Điều 222 và khoản 4, Điều 354 Bộ luật Hình sự.

Nhiều năm qua, Nguyễn Duy Hưng chỉ đạo cho hai thuộc hạ là Trần Anh Quang, Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Tập đoàn Thuận An và Nguyễn Khắc Mẫn, Phó Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Tập đoàn Thuận An, đứng ra bảo kê, giúp các công ty, doanh nghiệp khác thắng các gói thầu khủng lên đến hàng chục ngàn tỷ đồng.

Các doanh nghiệp nhận thầu dự án đã đưa cho “nhóm Thuận An” số tiền hối lộ hàng chục đến trăm tỷ đồng, tuỳ theo tổng vốn dự án đầu tư. Tiền nhận được, “nhóm Thuận An” chuyển cho ông chủ Nguyễn Duy Hưng.

Về phần Nguyễn Duy Hưng, Hưng bỏ túi một phần trong số tiền khủng kia, phần còn lại Hưng chỉ đạo “nhóm Thuận An” hối lộ cho Phạm Thái Hà. Đổi lại, Phạm Thái Hà dùng quyền lực, cùng với các mối quan hệ cấp cao, tác động các chủ dự án, các ban quản lý đầu tư hàng ngàn tỷ đồng vốn từ nhà nước, để cho “nhóm Thuận An” trúng thầu.
Image
Ảnh: Nguyễn Duy Hưng, chủ tịch Thuận An Group. Nguồn: Báo Tuổi Trẻ

Tập đoàn Thuận An, trước đây là Công ty Cổ phần Phát triển Xây dựng và Thương mại Thuận An, được thành lập từ năm 2004, dưới sự lãnh đạo của ông Nguyễn Duy Hưng, có địa chỉ tại số 141 đường Trường Chinh, tổ 20, phường Trung Liệt, quận Thanh Xuân, TP. Hà Nội. Vốn điều lệ của Thuận An tính đến tháng 8-2020 là 300 tỷ đồng.

Dù là công ty có quy mô nhỏ, với số vốn khiêm tốn, nhưng Thuận An trong vai trò trực tiếp hoặc liên danh với các nhà thầu khác để trúng các gói thầu hoặc được chỉ định thầu các dự án có vốn trăm tỷ, ngàn tỷ, thậm chí lên đến vài chục ngàn tỷ.

Các dự án cầu, đường vành đai, đường cao tốc Bắc – Nam, từ Lào Cai, Bắc Giang, Tuyên Quang, Quảng Ninh, Hải Phòng, Phú Thọ, Hà Nội… vào đến Đà Nẵng, Bình Định, Phú Yên, Đăk Lăk, Nha Trang, TP HCM, Cần Thơ, đều có sự tham gia của Thuận An Group. Các cây cầu nổi tiếng như Rạch Miễu 2, Vĩnh Tuy 2… đều ghi tên Thuận An.

So sánh Thuận An Group với Tập đoàn Phúc Sơn của Nguyễn Văn Hậu, thì Phúc Sơn chỉ là “muỗi”. Dư luận trong và ngoài ngành công an đang bàn tán, cho rằng số tiền 64 tỷ đồng mà Đặng Trung Hoành, em họ của Võ Văn Thưởng, nhận của Phúc Sơn 12 năm trước, cũng chỉ là “tiền lẻ” so với con số ngàn tỷ mà Phạm Thái Hà nhận từ Thuận An.


Câu hỏi đặt ra là, ông trợ lý Phạm Thái Hà đã sử dụng số tiền khổng lồ đó vào đâu?

Chủ tịch quốc hội Vương Đình Huệ bị gọi tên

Phạm Thái Hà là đệ tử ruột của Vương Đình Huệ. Hà theo Huệ suốt gần 20 năm qua như hình với bóng, từ khi Huệ mới chỉ là Phó Tổng Kiểm toán Nhà nước.

Phạm Thái Hà từng kinh qua các chức vụ: Thư ký Tổng Kiểm toán Nhà nước; thư ký Bộ trưởng Bộ Tài chính; hàm Vụ trưởng, thư ký của Trưởng Ban Kinh tế Trung ương; trợ lý Phó thủ tướng Chính phủ; trợ lý Bí thư Thành ủy Hà Nội; trợ lý Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ.


Quá trình công tác và thăng tiến của Phạm Thái Hà luôn song hành với các nấc thang quyền lực của họ Vương. Với chuỗi sai phạm, nhúng chàm của Phạm Thái Hà, ông Huệ khó chối bỏ được trách nhiệm. Vương Đình Huệ đang rơi vào tình cảnh của Phạm Bình Minh, Vũ Đức Đam lúc trước, và của Võ Văn Thưởng gần đây.

Phạm Thái Hà là “tay hòm chìa khoá” của Vương Đình Huệ. Dù cho Hà có kiên quyết không khai ra những ai đã được chia dòng tiền do Hà nhận hối lộ, thì vị Chủ tịch Quốc hội cũng không thể vô can.

Trung ương, Bộ Chính trị cũng đã quy định rõ trách nhiệm người đứng đầu, trách nhiệm nêu gương của cán bộ là Uỷ viên Trung ương, ủy viên Bộ Chính trị, Ban Bí thư. Với trách nhiệm nêu gương, nếu có vấn đề sức khỏe không bảo đảm, hay uy tín giảm sút thì xin thôi và cấp có thẩm quyền khi đó sẽ xem xét miễn nhiệm nhiệm vụ được giao của cán bộ cấp cao.

Dự đoán Vương Đình Huệ sẽ viết đơn xin nghỉ. Nếu không làm như vậy, Huệ chắc chắn sẽ hứng tiếp “seri đòn” từ phía Bộ Công an để biến thành “củi”. Đến lúc đó, e rằng mọi thoả hiệp sẽ không còn giá trị. Khi vòng tố tụng mở rộng, nhắm đến cái tên Vương Đình Huệ, xem ra cái kết sẽ cay đắng hơn nhiều.


Không phải bây giờ Vương Đình Huệ mới bị tấn công. Nhiều năm trước cho đến hôm nay, nghi án Huệ có con với nữ ca sĩ Hương Tràm, khiến cô ta trốn biệt ở Mỹ, không dám về Việt Nam, vẫn còn mang tính thời sự. Ngoài ra, tên của các “bóng hồng” khác có quan hệ đáng ngờ với Vương Đình Huệ như: Giáng Hương – em gái hoa hậu Giáng My; Tống Diệu Hằng – một fashionista nổi tiếng; Phạm Phương Thảo – ca sĩ dân ca; Phan Thị Thùy Linh – Uỷ viên Thường trực Ban Thư ký Quốc hội, Vụ trưởng Vụ Thư ký…

Có lẽ do không đủ hồ sơ, chứng cứ vụ “gái gú” để buộc tội Vương Đình Huệ về vi phạm “đạo đức và lối sống”, nên đối thủ chính trị đã nhắm đến Phạm Thái Hà và Nguyễn Duy Hưng, “đánh bao vây” nhằm buộc Huệ phải giương cờ trắng.

Cuối ngày hôm nay, thông tin nội bộ mà chúng tôi có được, Vương Đình Huệ viết đơn xin thôi tất cả các chức vụ trong đảng và chức Chủ tịch Quốc hội.

Như vậy Vương Đình Huệ có thể là nhân vật thứ ba trong “tứ trụ” khoá 13, sau Nguyễn Xuân Phúc và Võ Văn Thưởng, bị hạ bệ, truất phế. Huệ sẽ trở thành người thứ 5 trong Bộ Chính trị khoá 13 bị bức ép phải làm đơn xin “về vườn” khi còn hai năm nữa mới kết thúc nhiệm kỳ.
Image
Vương Đình Huệ bên Nguyễn Phú Trọng tại một sự kiện. Nguồn: TTXVN

Nguyễn Phú Trọng hiện đang ôm đầu. Chiến dịch “đốt lò”, “không có bất kỳ vùng cấm” của ông Trọng đã cho “hổ” Tô Lâm quyền năng vô đối. Giờ ông Trọng bó tay, chịu trận. Các đồ đệ do ông dìu dắt, giới thiệu, bồi dưỡng, lần lượt biến thành “củi tươi”, bê bối và rơi rụng.

Ông Trọng học tập Trung Quốc để duy trì sự cai trị của đảng cộng sản, nhưng ông quên rằng Tập Cận Bình không bao giờ chia ghế Ủy viên Bộ Chính trị cho bộ trưởng Bộ Quốc phòng và bộ trưởng Bộ Công an, chứ đừng nói gì đến các vị trí chóp bu trong Thường vụ Bộ Chính trị.

Chiếc ghế A1, vị trí tối cao trong đảng luôn là mơ ước, tham vọng quyền lực của bất kỳ nhân vật nào trong đảng. Nhiều nhân vật đã phải chết hoặc “dở sống dở chết” khi tranh giành ngôi vị cao nhất này. Vương Đình Huệ sẽ bị phế truất bởi Huệ quá cao ngạo, xem thường tất cả, kể từ khi được ông Trọng đích thân quy hoạch ghế A1, nhiệm kỳ 2026-2031.

Ủy viên Bộ Chính trị “kinh qua một nhiệm kỳ” hiện tại chỉ còn bốn nhân vật: Nguyễn Phú Trọng, Phạm Minh Chính, Trương Thị Mai và Tô Lâm. “Minh chủ võ lâm” của đại hội khoá 14 đã bắt đầu lộ diện!
hoangphong
Posts: 361
Joined: Tue Feb 12, 2019 6:49 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by hoangphong »

Tổn thất lớn!

Dương Quốc Chính
26-4-2024
Nói thật là với mình và nhiều trí thức khác, thì đến một tuần trước, anh Huệ vẫn là ứng cử viên nặng ký nhất cho vị trí Tổng Bí thư. Mọi người nghĩ anh sang Tàu để chốt hạ, xin ý kiến bạn nữa là xong, nếu “bạn” cũng ưng! Ai ngờ, Bộ Công an lại ra đòn thần tốc và táo bạo như vậy đúng như chiến dịch Hồ Chí Minh năm 1975 vậy!


Xét về quy trình, anh Huệ là số 1, với hai tiền lệ trước là ông Mạnh và ông Trọng. Vị trí Chủ tịch Quốc hội rất thuận để lên Tổng Bí thư, do cũng là vị trí giám sát hành pháp. Ngoài ra, so bó đũa chọn cột cờ, thì anh Huệ cũng là sáng nhất về kỹ trị, với bằng cấp, học hàm học vị ngang với giới hàn lâm, nhất là lại về kinh tế. Nếu anh thành Tổng Bí thư, có lẽ sẽ là người có tem nhãn kỹ trị nhất trong lịch sử, so với các bác học hết tiểu học, hoạn lợn, tiều phu, tổng hợp Văn, bộ đội, cán bộ đoàn… hồng hơn là chuyên. Thế nên đây là một tổn thất lớn lao cho đảng và anh em bò đỏ! Nhìn quanh không có ai hơn anh được.

Đường hoạn lộ của anh có chút chông gai và có vẻ bị đồng chí X ngáng bạc, khi anh và ông Bá Thanh bị chặn lại, chậm một nhịp vào Bộ Chính trị, thay vào đó là bà Ngân và ông Thiện Nhân. Nhưng kể từ đó, ai cũng nghĩ anh Huệ là một trong số các truyền nhân của ông Trọng, được ông yêu, sắp xếp vị trí cho.

Đến khi đồng chí X nghỉ, điều đó càng rõ như ban ngày. Hồi anh sang bí thư Hà Nội, mình cũng đã dự đoán đến nước đi đó, để bổ sung kinh nghiệm lãnh đạo địa phương, còn thiếu trong CV của anh. Ở Đại hội đảng vừa rồi, mình và nhiều người còn nghĩ anh xứng đáng làm Thủ tướng, với kinh nghiệm kinh tế như vậy, sự xuất hiện của ông Chính mới là sự bất ngờ.


Nhưng khi anh Huệ thành Chủ tịch Quốc hội, mình nghĩ anh có tham vọng Tổng Bí thư, vì Chủ tịch Quốc hội lên Tổng Bí thư có vẻ thuận hơn. Điều đó chứng tỏ hoạn lộ của anh khá là hanh thông và đúng quy trình hướng tới chức Tổng Bí thư. Kể ra nếu anh giữ gìn hơn thì tương lai đó không xa.

Anh Huệ, cũng như anh Thưởng, trước đây đều được cho là những người khá là sạch sẽ và thuộc về phe “cụ”. Họ sạch cơ bản là vì khó bẩn! Do đứng ở vị trí ít bổng lộc, khó suy thoái hơn các vị trí hành pháp khác. Dường như anh Huệ, anh Thưởng là cặp Trương Long, Triệu Hổ, tả hữu bọc lót cho nhau bên “cụ”, nhất là khi anh Thưởng lên Chủ tịch nước!

Nhưng đời đâu học được chữ ngờ. Hai anh đều sập hầm y chang nhau và cũng như các anh khác đã nghỉ. Đúng là làm chính trị ở Việt Nam nếu muốn mạnh thì phải có vây cánh, muốn có vây cánh thì phải có khả năng ban phát bổng lộc, chức vụ. Thế nên anh nào cũng phải abc, chứ khó tránh. Vì không làm thì làm gì nuôi được đệ, đệ nó không theo, cũng không lobby được anh em đồng chí, thì sẽ bơ vơ, khó mà thăng tiến. Đó là cái khó của quan thanh liêm, mà khó có ai có thể vượt qua được.


Hơn nữa, vì hoạn lộ hanh thông vậy, biết đâu anh lại chủ quan, hớ hênh khi ăn chơi và tạo điều kiện cho đệ tử cày tiền. Mà bây giờ An ninh và Tổng cục 2 chuyện gì chả biết, họ âm thầm lập hồ sơ phòng khi hữu sự thôi. Chẳng thế mà những vụ làm ăn từ 10 năm trước đến giờ mới được dùng tới. Biết đâu nếu không bộc lộ tham vọng thì có thể lại không sao?

Tóm lại, anh Thưởng và anh Huệ ra đi là một tổn thất lớn cho đảng, cụ thể là “cụ”. Còn nhân dân và đảng viên bây giờ thật sự hoang mang, vì không biết tiếp theo sẽ là đồng chí nào. Hai ông thoạt nhìn tưởng sạch thế mà vẫn rụng nhanh như vậy, thì các đồng chí khác biết thế nào được?

Giờ bọn phản động đã tin “cụ” chưa? Lò cháy không có vùng cấm nhé, 4A thì rụng mất hai rồi. Mà danh sách còn chưa dừng lại. Có lẽ ứng viên Tổng Bí thư sau đây sẽ trở nên đơn giản hơn trước nhiều, chỉ cần là Uỷ viên Bộ Chính trị chưa có đệ bị bắt!
duynga
Posts: 116
Joined: Sat Oct 13, 2012 2:40 am
Contact:

Re: Bình Luận , Quan Điểm

Post by duynga »

Nhìn lại ngày Quốc Hận 30-4, để hy vọng ở tương lai
Phan Đức Minh
26 tháng 4, 2024

Image
Đoạn đường trước khách sạn Continental ở Sài Gòn năm 1975 (trái) và năm 2015. 
(Hình: Taylor Weidman/Getty Images)


Ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư lại đến. Chúng ta hãy cùng nhau nhìn lại, dù biến cố lịch sử đau thương, mất mát lớn lao ở mức độ kinh hoàng cho Nam Việt Nam, không thể nào nói lên hết bằng vài ba trang giấy.

-Ngày 6 Tháng Giêng: Tỉnh Phước Long và Thị Xã Phước Bình, cách Sài Gòn 60 dặm về phía Bắc, rơi vào tay quân cộng sản Bắc Việt. Sau “Mùa Hè đỏ lửa” từ vùng địa đầu giới tuyến Quảng Trị năm 1972, Phước Bình là thị trấn đầu tiên của Nam Việt Nam bị quân cộng sản đánh chiếm.

Không Quân VNCH thiệt hại 20 máy bay trong công cuộc bảo vệ Tỉnh Phước Long. Nhiều máy bay bị bắn hạ bằng hoả tiễn SA-7 của Liên Xô. Sự thiếu vắng phản ứng quân sự của Hoa Kỳ càng xúi giục cộng sản làm tới vì các chiến lược gia của cộng sản biết rằng đã đến lúc Hoa Kỳ phải rời bỏ Việt Nam.


Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam Lê Duẩn và Bộ Chính Trị của Đảng CSVN quyết định tăng cường các cuộc tấn công trên toàn lãnh thổ Nam Việt Nam để phát động một cuộc tổng nổi dậy vào năm 1976. Cộng sản chỉ dám mong điều đó xảy ra vào năm 1976 mà thôi.

-Ngày 28 Tháng Giêng: Tổng Thống Hoa Kỳ, Gerald Ford , yêu cầu Quốc Hội tăng thêm quân viện cho Nam Việt Nam và Campuchia với ngân khoản $522 triệu. Lúc này, quân cộng sản Bắc Việt có mặt tại Nam Việt Nam tới mức 289,000 người. Xe tăng, trọng pháo, hoả lực phòng không, do Liên Xô và Trung Quốc chi viện rất hùng hậu. Để giữ vững “một tiền đồn chống cộng” ở Đông Nam Á Châu, ngân khoản $522 triệu có là bao so với những năm trước đó là mỗi năm vài tỉ đôla. Thế nhưng cũng không xong.  Người ta đã phải bỏ cuộc mà ra đi cho rồi.

-Ngày 5 Tháng Hai:  Đại Tướng Bắc Việt Văn Tiến Dũng  vào Nam để chỉ huy quân đội cộng sản.

-Ngày 10 Tháng Ba: Quân Bắc Việt, với những Sư Đoàn thiện chiến , với phương tiện chiến  tranh hiện đại của Liên Xô và Trung Quốc, tấn công Ban Mê Thuột. Ba ngày sau, quân cộng sản tràn ngập thị trấn này, trong khi những trận đánh lớn khác bùng nổ trên mặt trận Cao Nguyên Trung Phần.

-Ngày 14 Tháng Ba: Sau khi họp bàn với một số tướng lãnh và nhân vật thân cận, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh rút quân, bỏ vùng cao nguyên Trung Phần và các tỉnh phía Bắc của Nam Việt Nam. Các Tướng Tư Lệnh Quân Đoàn 2, Phạm Văn Phú, và Quân Đoàn I, Ngô Quang Trưởng, ngỡ ngàng, sửng sốt, không biết tại sao lại bỏ những vùng đất quan trọng, cửa ngõ, quyết định sự sống chết của Nam Việt Nam vào lúc này, chưa đánh nhau chi cả, trong khi các lực lượng chiến đấu của 2 Quân Đoàn (Army Corps) CNCH Việt Nam rất hùng mạnh, sẵn sàng đọ sức với quân đội cộng sản.


-Ngày 24 Tháng Ba: Thấy tình thế thuận lợi, cộng sản Hà Nội quyết định chính thức mở màn “Chiến dịch Hồ Chí Minh.” Hà Nội giao cho tướng Văn Tiến Dũng một “thời khoá biểu” phải kịp thời đánh chiếm hoàn toàn Nam Việt Nam trước khi mùa mưa bắt đầu vào Tháng Năm. Muốn vậy, quân Bắc Việt phải vào chiếm Sài Gòn chậm nhất là tuần lễ cuối cùng của Tháng Tư, trước khi quân đội miền Nam có thể tái phối trí lực lượng hầu bảo vệ Sài Gòn và Quân Khu 4 ở miền Tây.

-Ngày 25 Tháng Ba: Vào lúc này, dân chúng đông tới hàng triệu người. Họ không quên cảnh cộng sản tàn sát tập thể dân chúng cũng như viên chức chính quyền, nhân vật đảng phái vào dịp Tết Mậu Thân 1968, nên kéo nhau tràn xuống thành phố Đà Nẵng, lúc đó đang bị quân cộng sản tấn công từ xa bằng hoả tiễn 122 ly của Trung Cộng và đại bác 130 ly của Liên Xô.

Ông Thiệu ra lệnh: Không giữ được Huế thì cũng phải cố mà giữ lấy vùng duyên hải Đà Nẵng, coi như vị trí chiến lược làm đầu cầu cho quân đội Mỹ đổ bộ lên, một khi chính quyền Mỹ quyết định trở lại cứu vớt VNCH, đương đầu với cuộc xâm lăng đại quy mô của cộng sản.

Tới lúc này mà còn hy vọng Mỹ trở lại cứu VNCH, thì làm sao cho tướng Ngô Quang Trưởng tuân lệnh được đây!

Hạ Viện Hoa Kỳ biểu quyết dự luật cấm các hoạt động quân sự của Hoa kỳ trên toàn lãnh thổ Đông  Nam Á Châu. Dự luật này được lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua ngày 21 –Tháng Chín 1973. Kế theo đó, ngày 12 Tháng Mười 1973, lưỡng Viện lại thông qua dự luật hạn chế quyền của Tổng Thống Mỹ trong việc đưa quân đội Hoa Kỳ ra ngoại quốc (sau bài học cay đắng tại Việt Nam).
Image
Dân thường và quân đội lên thuyền Hải Quân trong cuộc sơ tán thành phố Huế ở miền Nam Việt Nam vào ngày 26 Tháng Ba năm 1975. (Hình: UPI/Bettmann Archive/Getty Images)

Ngày 29 Tháng Ba: Cộng sản chiếm thành phố Đà Nẵng, đang rối loạn, mà chẳng tốn một viên đạn nào. Dân chúng tìm mọi cách thoát khỏi vùng này bằng mọi giá, chấp nhận chết chóc, đau đớn chia lìa trong máu và nước mắt…

Tôi, lúc đó kẹt lại Đà Nẵng, nên cùng bạn bè đi tù cải tạo. Trước đó phi đạo Đà Nẵng bị hoả tiễn Trung Cộng cầy nát, không sử dụng được nữa, trực thăng không có, tầu Hải Quân VNCH từ trong Nam kéo ra bãi Mỹ Khê, Quận 3 Đà Nẵng cứu nạn, nhưng người trốn chạy cộng sản giành nhau leo lên tàu bằng đủ mọi cách, gây nên cảnh kinh hoàng, người già, trẻ con rơi xuống biển như những chiếc lá mùa thu.

Tôi nói với Đại Úy Từ Khánh Sinh, Quản Đốc Quân Lao Đà Nẵng, cựu Đại Đội Trưởng nhảy dù: “ Không đi bằng cách này được! Mấy đứa trẻ sẽ chết hết! “ Đại Úy Sinh kiếm được tay Nghĩa Quân đàn em, lôi cái thuyền nhỏ xíu dìm dưới nước lên và tính chuyện ra khơi, lên tàu Mỹ.


Ngay tức khắc, hàng chục mũi súng AK của du kích địa phương chĩa vào thuyền: thuyền ra là bắn hết ! Cả hai chúng tôi cùng đi tù cải tạo với nhau nơi rừng sâu, núi thẳm ghê người!

Trong khi bạn bè cùng cảnh ngộ chỉ bị giam giữ năm, bảy năm là được thả, riêng tôi đi tù cải tạo 12 năm, 16 ngày. Thật là kinh khủng!

Tôi đã từng sống trong nhà tù của Pháp, từng đi thanh tra trại tù của VNCH, coi trại tù của Mỹ qua truyền hình, báo in, báo điện tử, nhưng chưa thấy có thứ trại tù nào ghê gớm, kinh khủng, ác ôn, tàn bạo như nhà tù của cộng sản.

Điều an ủi cho tôi, là trước đó chỉ non một ngày, nhân danh Sĩ Quan cấp chức cao nhất của hai Tòa Án Quân Sự Mặt Trận Quân Khu I và Toà án Quân Sự Thường Trực Đà Nẵng còn có mặt, tôi ra lệnh mở cửa nhà tù, phóng thích vô điều kiện tất cả hơn 700 quân phạm, bất kể sĩ quan hay binh sĩ, tiểu hay đại hình, xếp hàng, cứ 10 người một chạy ra khỏi Quân Lao, về lo chuyện gia đình trước họa cộng sản đang tràn đến. Ai cũng có thân nhân, gia đình, ai cũng là người cả!

-Từ ngày 6 Tháng Tư: Hai Trung Đoàn thuộc Sư Đoàn 2 Bộ Binh VNCH, cùng với một Lữ Đoàn nhảy dù được đổ xuống phi trường Phan Rang để hy vọng đánh trận phản công.

Cộng sản thấy hơi khó ăn vì ngán quân nhảy dù nên để cho tình hình yên tĩnh ba ngày. Thế là Lữ Đoàn nhảy dù được bốc đi Xuân Lộc là nơi đang có trận đánh lớn giữa Sư Đoàn 18 Bộ Binh VNCH dưới quyền chỉ huy của Tướng Lê Minh Đảo với hai Sư Đoàn quân Bắc Việt.

Thay thế cho Lữ Đoàn nhảy dù thiện chiến, người ta đưa tới đó một đơn vị Biệt Động Quân. Lập tức quân cộng sản cho xe tăng T-54 của Liên Xô ào ạt tiến vào, chọc thủng phòng tuyến Phan Rang và chiếm đóng vùng này không khó khăn.

-Ngày 7 Tháng Tư: Lê Đức Thọ, Ủy viên Bộ Chính Trị cộng sản Hà Nội, tới Tổng Hành Dinh quân cộng sản ở Miền Nam, đóng tại Lộc Ninh để xem xét tình hình và quyết định kế hoạch cho giai đoạn chót của cuộc đánh chiếm miền Nam. Lúc này, cộng sản đã kiểm soát được 2/3 lãnh thổ Nam Việt Nam.


-Ngày 8 đến 21 Tháng Tư: Sư Đoàn 18 Bộ Binh VNCH do Tướng Lê Minh Đảo chỉ huy, chống giữ oanh liệt trước sức tấn công vũ bão của hai Sư Đoàn cộng sản nhằm tiến chiếm Sài Gòn bằng cách phá vỡ phòng tuyến cuối cùng này. Một Trung Đoàn thuộc Sư Đoàn 5 Bộ Binh và Lữ Đoàn nhảy dù từ Phan Rang được đưa vào tăng viện.
Image
Chỉ mang theo vài thứ trên lưng, một gia đình khóc trên đường chạy loạn khi đi bộ dọc theo Quốc Lộ 1, cách Nha Trang 27 dặm về phía bắc hướng tới Qui Nhơn. Ước tính có khoảng 1.5 triệu người bị mắc kẹt ở Đà Nẵng, nơi nằm dưới sự kiểm soát của Cộng sản năm 1975. (Hình: Getty Images)

Tướng cộng sản Văn Tiến Dũng phải tung vào mặt trận này hai sư đoàn nữa là bốn sư đoàn tất cả để hòng dứt điểm càng sớm càng tốt. Đánh chiếm miền Nam mùa Xuân năm 1975, đây là mặt trận duy nhất quân cộng sản gặp sức chiến đấu dũng mãnh, oanh liệt của quân đội VNCH.

Cộng sản phải dùng số quân 4 đánh 1 trong lúc thế mạnh mọi mặt đang ở phía chính họ. Ngày 21 Tháng Tư, Tướng Tư Lệnh Quân Khu 3 VNCH không muốn hy sinh trong thế tuyệt vọng, cả Sư Đoàn 18 Bộ Binh anh dũng, thiện chiến trong hoàn cảnh bất lợi về tất cả mọi mặt nên đã ra lệnh cho Sư Đoàn này rút khỏi phòng tuyến đang trấn giữ.

Bị áp lực từ nhiều phía, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu phải tuyên bố từ chức, chuyển giao quyền hành cho Phó Tổng Thống Nguyễn Văn Hương để ra ngoại quốc, bỏ lại đằng sau: Quê Hương, Chiến Hữu và Đồng Bào của Ông, là những gì thiêng liêng mà ông từng long trọng tuyên đọc lời thề khi nhậm chức, cũng như trong các dịp Quốc Lễ là sẽ sống chết bảo vệ đến hơi thở cuối cùng.

-Ngày 23 Tháng Tư: Tại Hoa kỳ, Tổng Thống Gerald Rudolph Ford tuyên bố chiến tranh Việt Nam kể như chấm dứt. Dư luận hiểu rằng chính quyền Mỹ lúc đó đã buông tay và tháo chạy bằng mọi giá, trong khi Liên Xô và Trung Cộng hồ hởi, phấn khởi là đã hoàn thành nhiệm vụ “Dứt điểm tiền đồn chống cộng của Mỹ tại Á Châu.”

-Ngày 28 Tháng Tư: Tổng Thống Trần Văn Hương trao quyền hành cho Tướng 4 sao Dương Văn Minh, người đóng vai chính trong vụ đảo chính lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm Tháng Mười Một năm 1963.

Cộng sản không mạnh bằng Mỹ về vũ khí chiến tranh nhưng với tinh thần cuồng tín, liều mạng và hầu như luôn giữ thế tấn công trên các mặt trận, trong khi Mỹ quá mạnh nhưng luôn ở trong thế thụ động với các mục tiêu, đồn bót rõ ràng nên thế thuận lợi lại luôn nghiêng về phía cộng sản.
Image
Người dân trèo lên xe buýt chở người di tản vào Đại Sứ Quán Hoa Kỳ, trong khi hàng trăm người chen chúc quanh cổng, cố gắng chen vào để tham gia cuộc di tản của người Mỹ khỏi Sài Gòn ngày 29 Tháng Tư. (Hình: Getty Images)

-Rạng sáng ngày 30 Tháng Tư, quân cộng sản tiến vào Sài Gòn, vẫn còn gặp vài ổ kháng cự lẻ tẻ. Dương Văn Minh cứ yên trí theo bài bản đã nhận được từ “cấp trên” qua điện thoại, ra đón tiếp quân “giải phóng” và sau đó “xin bàn giao chính quyền.”


Buổi sáng hôm đó, cộng sản bắt Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng. Chiến tranh chấm dứt, đất nước thống nhất, nhưng dân chúng miền Nam không vui mừng, sung sướng, hạnh phúc mà lại xô nhau chạy đi mọi ngả, tìm cách thoát chạy khỏi chính quê hương, đất nước của mình để tránh họa cộng sản, bất kể mọi gian nguy, bị giết chóc, cướp bóc, hải tặc hãm hiếp, quăng  xác xuống biển…

Chính quyền mới truy lùng, tiêu diệt, bắt bớ những kẻ phục vụ cho chế độ cũ, nhân vật đảng phái chính trị, tống họ vào những trại tập trung cải tạo ở các vùng rừng núi âm u, hiểm hóc, cách biệt hẳn với xã hội loài người.

Nam Bộ là cái túi đựng người quá đông đảo mà lại không có rừng núi thích hợp cho việc thiết lập các trại cải tạo, vừa an toàn lại tiện cho việc khai thác có lợi nhiều, cho nên cộng sản mới phải đưa số đông “kẻ thù” của họ ra Bắc, tống lên các trại cải tạo vùng Thượng Du Bắc Việt.

Cán bộ cộng sản từ lớn đến nhỏ, ngơ ngác nhìn Sài Gòn và Nam Việt Nam trong cảnh xác xơ, buồn thảm nhưng vẫn không làm mất, không che dấu được sự phồn thịnh, phát triển quá cao so với “thiên đàng hay địa ngục Bắc Bộ. Cộng sản lớn nhỏ thi nhau vơ vét tài sản vét của kẻ bỏ chạy, của nhân dân Miền Nam “tay sai Mỹ Ngụy” đem về Bắc như những chiến lợi phẩm.

Sau này, có cơ hội tiếp xúc với người thân ở Bắc Việt Nam, từng giữ chức vụ quan trọng trong bộ máy chính quyền cộng sản thời gian này, tôi được biết mật lệnh của cộng sản Hà Nội lúc đó có những điểm rất kinh khủng: bắt nhốt hết mọi kẻ có khả năng chống cự, nổi dậy sau này, tịch thâu mọi loại vũ khí có tầm sát hại tập thể hay cá nhân, khi có dấu hiệu hay mầm mống biến động thì tất cả những kẻ ít nguy hiểm nhất cũng phải tập trung cải tạo.

Ở đây, tôi chỉ muốn nói lên một điều: Quân Đội VNCH nói chung, đã chiến đấu rất anh dũng, kiên cường, bất chấp mọi trở ngại, khó khăn, thiếu thốn. Miền Nam sụp đổ, nhiều Tướng Lãnh: Nguyễn Khoa Nam, Phạm Văn Phú, Lê Nguyên Vỹ, Trần Văn Hai, Lê Văn Hưng… và nhiều sĩ quan cao cấp khác đã tự sát trong khung cảnh vô cùng oanh liệt, chưa từng có trong một quân đội, một quốc gia nào trên thế giới.
Image
Hình ảnh những anh hùng vị quốc vong thân, đặt tại đài tưởng niệm trong khu Tượng đài Chiến sĩ Việt-Mỹ ở Little Saigon, thành phố Westminster, CA. 
(Hình: Paul Bersebach/MediaNews Group/Orange County Register via Getty Images)

Họ không chịu đầu hàng hay để bị bắt làm tù binh. Hàng triệu quân nhân, viên chức chính phủ, nhân vật đảng phái chính trị bị nhốt vào các trại tù cải tạo khổng lồ nơi rừng thiêng, nước độc. Dân chúng ồ ạt bỏ nước ra đi, bỏ hết tài sản, không kể sống chết, thảm họa kinh hoàng trên biển cả… Tất cả là những vấn đề vượt quá khả năng và tầm tay của người Việt Miền Nam chúng ta. Chỉ có các đấng thiêng liêng, chỉ có lịch sử mới hiểu được mà thôi!

Điều đáng mừng cho chúng ta là càng ngày, dân chúng Hoa Kỳ cũng như thế giới loài người càng hiểu ra sự thật của cuộc chiến tranh Việt Nam (mà có những nhà chính trị, giáo sư đại học lẩm cẩm kêu là cuộc nội chiến, tức là người Việt Nam đánh lộn với nhau), một bài học đắt giá, quý báu cho người Việt, cho siêu cường quốc Hoa Kỳ và tất cả các quốc gia nhược tiểu khác trên thế giới.

Nước nhỏ yếu mà chỉ biết trông cậy, giao tất cả vận mệnh dân tộc mình vào tay một nước lớn mạnh khác lo hộ hoàn toàn thì nhiều chuyện nguy hiểm bắt buộc sẽ phải đến. Nước lớn, dù là Đệ Nhất Siêu Cường Quốc mà thiếu chung thủy, coi thường đồng minh, bạn bè, phản bội dễ dàng những người đã từng sống chết với mình trên cùng một chiến tuyến, coi thường Liên Hiệp Quốc là cơ quan quốc tế có thẩm quyền cao nhất để giải quyết những khó khăn, tháo gỡ những rắc rối, tranh chấp điên khùng của loài người ngày nay có nhiều tham lam, ích kỷ, ưa dùng bạo lực, ít biết đến giá trị của hòa bình… thì không được đồng minh, bạn bè chân thành kính nể. Không lúc này thì cũng lúc khác, họ sẽ bị những thế lực thù địch khác, mà tất nhiên có nhiều kẻ thù lớn nhỏ, tìm cơ hội đánh cho những đòn chí mạng, thảm khốc, kinh hoàng.

Gần nửa thế kỷ trôi qua, chúng ta có quyền hy vọng ở tương lai. Thế hệ trẻ Việt Nam, những người yêu nước trong cũng như ngoại quốc, với trình độ kiến thức, hiểu biết rộng rãi về “tiến trình của nhân loại,” hiểu biết về khoa học, kỹ thuật, nhất là với niềm tự hào của một dân tộc tuy nhỏ bé, luôn luôn bị xâm lăng, thống trị dã man, tàn bạo, nhưng không bao giờ đánh mất Niềm Tin vào Tổ Quốc.

Việt Nam từng có những trang sử oanh liệt của Ngô Quyền, Lê Lợi, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung Nguyễn Huệ… sẽ mãi mãi muôn đời có mặt trong cộng đồng thế giới tự do, tiến bộ và thật sự văn minh.

(Tháng Tư, 2024 – San Diego)
Post Reply

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 5 guests